Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 657: Vô Đề

Tiếng mắng của Từ Khuyết, trong nháy mắt vang vọng ra xung quanh.
Tất cả mọi người ở đây lập tức sửng sốt, thậm chí là Đoạn Cửu Đức đều ngừng chạy trốn, vô cùng ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Từ Khuyết.
Một ít Thánh Tử Thánh Nữ đều cảm thấy da đầu tê dại, rất là thẹn thùng.
Tên Từ Khuyết có ý gì? Chơi ai không được, lại còn nói chơi sư phụ của Đoạn Cửu Đức, tuổi của Đoạn Cửu Đức đều đã lớn như vậy, sư phụ ông ta hơn nửa cũng là một lão già.
Khẩu vị sao lại nặng như vậy đây?
- Đậu phộng, tiểu tử, ngươi xong!
Đoạn Cửu Đức kích động đến nỗi từ trên mặt đất nhảy lên, một tay chỉ vào Từ Khuyết, vừa hướng núi lớn hò hét:
- Sư tôn, sư tôn, chính là tiểu tử này, chính là hắn buộc ta phá giải cấm chế, ngài có cừu oán gì thì tìm hắn đi.
- Ồn ào!
Một giọng nữ lập tức từ bên tai Đoạn Cửu Đức vang lên, tiếp đó, Đoạn Cửu Đức liền trực tiếp bị một luồng sức mạnh mênh mông nghiền ép, từ không trung ép xuống, trấn áp ở tại chỗ, không thể động đậy.
- A sư tôn, ngài thủ hạ lưu tình đi, lão đầu ta thật vất vả sống tới ngày nay, ngài làm sao ra tay nặng như vậy.
Đoạn Cửu Đức gào lên thê thảm, vẻ mặt đưa đám hô.
Mọi người ở đây đều nhìn tới mí mắt nhảy lên, Đoạn Cửu Đức này đến cùng là bị làm sao?
Hung danh của ông ta ở bên ngoài nhiều năm qua như vậy, chưa bao giờ chật vật qua như thế, lẽ nào thật sự bị người mà y gọi là sư tôn kia trấn áp sao?
Liền ngay cả Liễu Tĩnh Ngưng đều kinh ngạc không thôi, thấp giọng hoài nghi nói:
- Vị Đoạn tiền bối này sẽ không phải là bị điên rồi chứ?
Dù sao ở trong mắt bọn họ, từ đầu tới đuôi liền chỉ có thể nhìn thấy Đoạn Cửu Đức đang gào to kêu nhỏ, ôm đầu chạy tán loạn, bây giờ lại đang giãy dụa ở tại chỗ, giống như người điên đang diễn một vai kịch, mọi người căn bản liền không phát hiện ra có cường giả chân chính nào ở đây cả.
Chỉ có lông mày của Từ Khuyết nhíu lại, biết rõ chân tướng, liền im lặng không nói kéo quần áo của Liễu Tĩnh Ngưng, ra hiệu nàng đừng nói lung tung, đồng thời cũng giục nàng đi nhanh lên.
Vừa rồi nhịn không được lại thả lời hung ác, nếu như chờ một lúc nữ tử mặc đạo bào kia thật sự đi ra, hắn sẽ gặp bi kịch.
Mà lúc này, Đoạn Cửu Đức cũng chậm chậm im lặng, không tiếp tục kêu loạn nữa, môi thỉnh thoảng động đậy mấy lần, như là đang truyền âm với người khác.
- Sư tôn, ngài nói là, gông xiềng của bốn khối đại lục lập tức sẽ mở ra?
Con ngươi của Đoạn Cửu Đức trừng lớn, rất là ngạc nhiên.
- Không sai, mấy ngày gần đây tốc độ ta ngưng tụ hồn phách đã trở nên nhanh, đã cảm ứng được thiên địa quy tắc biến hóa, khu vực này chẳng mấy chốc sẽ mở ra, đến lúc đó chín đại tuyệt địa cùng cái bí cảnh này, sẽ trở thành nơi mà mọi người tranh đoạt.
- Đây là chuyện tốt nha, chẳng trách tu vi của người trẻ tuổi một đời này tiến triển nhanh như vậy, hóa ra là thiên địa quy tắc sinh ra biến hóa, đạo uẩn của bọn họ không thiếu hụt giống như trước đây, tương lai gông xiềng mở ra, sẽ lại là một hồi thịnh thế.
Trên mặt của Đoạn Cửu Đức lộ ra vẻ vui mừng.
Nhưng bên tai lập tức lại truyền tới thanh âm lạnh như băng:
- Biến cố này, ai biết là phúc hay họa, đừng cao hứng quá sớm. Rất nhiều lão quái sắp thức tỉnh, chớ nói chi là người của đại lục khác, bọn họ chẳng mấy chốc sẽ đặt chân tới khu vực này. Nhưng ngươi những năm này ngược lại cũng không tệ, thân ở nơi có gông xiềng, tu vi tiến triển lại nằm ngoài dự liệu của ta.
- Haizz, sư tôn, ngài không biết những năm qua ta đã trải qua bao nhiêu cay đắng, mỗi ngày ăn gió uống sương, đầu đường xó chợ, đi đến chỗ nào đều bị người bắt nạt, sống rất thống khổ. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, tu vi này của ta có thể tăng tiến, vẫn đúng là phải cảm tạ tên Từ Khuyết kia.
Đoạn Cửu Đức giả vờ giả vịt cảm khái nói, nhưng nói đến Hamburger của Từ Khuyết, trong giọng nói đúng là có thêm chút vẻ cảm kích.
Nhưng rất nhanh, bên tai hắn lập tức truyền đến một tiếng hừ lạnh:
- Hừ, hắn không khác gì người, đều là người có phẩm hạnh không ra gì, nếu không phải là niệm tình ngươi từng là đệ tử của ta, vừa rồi ta đã sớm tiêu diệt ngươi, bây giờ ngươi còn dám cầu xin thay tên vô sỉ kia?
- Sư tôn, ta bị oan mà! Kỳ thực ta đã sớm xem tiểu tử kia không vừa mắt, chỉ là thủ đoạn của hắn xác thực không tầm thường, tùy tiện rán một miếng thịt kẹp ở bên trong bánh bao, sau khi ta ăn dĩ nhiên trong nháy mắt tăng cao một cái cảnh giới nhỏ.
- Còn có chuyện cổ quái như thế?
- Đúng thế sư tôn, ta nào dám lừa gạt ngài. Nhưng mà tiểu tử kia cực kì thiếu đạo đức, sư tôn ngài nếu như giao thiệp với hắn thì phải ngàn vạn lần cẩnhận, đừng bị thiệt lớn, ta cũng không muốn thật sự gọi hắn là sư mẫu hoặc là sư tổ.
- Làm càn!
- Ai nha ai nha, sư tôn bớt giận, bớt giận, ta sai rồi ta sai rồi, là miệng ta tiện.
- Hừ, nếu còn dám ăn nói linh tinh, ta nhất định giết chết ngươi.
- Vâng vâng vâng!
Đoạn Cửu Đức lập tức trở nên trung thực, trán chảy ra mồ hôi lạnh, dù cho ông ta mạnh mẽ đến đâu, ở trước mặt sư phụ, cuối cùng vẫn chỉ như giun dế.
- Từ Khuyết này tuổi còn trẻ, nhưng phẩm hạnh bại hoại, chính là tên vô sỉ. Ta nguyên bản để ngươi bắt hắn đến, là muốn tiêu diệt hắn, diệt trừ một cái tai họa cho Tu Tiên Giới. Thế nhưng nếu ngươi nói thủ đoạn của hắn phi phàm, vậy ta liền tạm thời lưu hắn một mạng.
- Đừng a, sư tôn, tiểu tử này đáng giết.
- Không cần nhiều lời, trước lúc ta đi ra, ngươi trước tiên theo hắn, tương lai vẫn có thể làm việc cho ta. Lui ra đi.
- CMN, đừng như vậy a! Sư tôn, sư tôn, ngài thay đổi chủ ý một chút đi, tiểu tử kia giữ lại cũng vô dụng.
Đoạn Cửu Đức vội vàng truyền âm hô.
Nhưng mà bên trong ngọn núi lớn lại là một mảnh yên tĩnh, cũng không còn hồi âm.
Cả gương mặt già nua của Đoạn Cửu Đức lập tức sụp đổ, ông ta rõ ràng ý mà sư phụ mình nói, để mình theo Từ Khuyết, ngoại trừ muốn giám thị Từ Khuyết, cũng phải bảo vệ Từ Khuyết, chí ít trước lúc sư phụ y đi ra ngoài, phải bảo đảm Từ Khuyết không chết.
Chuyện này đối với Đoạn Cửu Đức vốn quen thuộc du đãng khắp nơi mà nói, quả thực là một hồi ác mộng, để y mất đi tự do.
Nghĩ tới đây, Đoạn Cửu Đức liền giận không chỗ phát tiết, bỗng nhiên ngẩng đầu căm tức nhìn Từ Khuyết, chửi ầm lên:
- Tiên sư nó, tiểu tử ngươi hạ xuống, lão đầu ta cùng ngươi quyết một trận tử chiến, rảnh rỗi không có gì làm ngươi chạy đến trêu chọc sư tôn ta làm gì?
- Mắc mớ gì tới ngươi!
Từ Khuyết trợn tròn mắt, trực tiếp trả lại một câu, chợt lập tức nhìn về phía Liễu Tĩnh Ngưng, thấp giọng nói:
- Đi mau!
Liễu Tĩnh Ngưng cũng không hỏi nhiều nữa, bấm pháp quyết, khói đen dưới chân nâng Từ Khuyết cùng Husky, trực tiếp hướng về xa xa lao đi.
- Đậu phộng, tiểu tử, ngươi gây chuyện xong còn muốn đi thẳng một mạch, bây giờ làm hại lão đầu ta mất đi tự do, ngươi nói phải làm sao bây giờ?
Đoạn Cửu Đức lập tức đuổi tới, ở phía sau hét lớn.
- Liên quan gì đến ta.
Từ Khuyết nhẹ như mây gió đáp lại.
Đoạn Cửu Đức trong nháy mắt nổi giận:
- Chuyện không liên quan đến ngươi thì còn liên quan đến ai, ngươi hạ xuống cho ta!
- Ta phang sư phụ ngươi! CMN ta liền không xuống đấy, ngươi có thể làm thế nào?
- Tiên sư nó, ngươi có biết xấu hổ hay không?
Đoạn Cửu Đức tức giận đến mũi đều vẹo đi.
Nhưng mà ông ta đã không còn dám động tới Từ Khuyết nữa, ngược lại còn phải bảo vệ cẩn thận, điều này làm cho ông ta rất là khó chịu.
- Tiểu tử, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
Liễu Tĩnh Ngưng vừa chạy, vừa quay đầu nhìn về phía Từ Khuyết hỏi.
Đột nhiên xuất hiện một tên sư phụ của Đoạn Cửu Đức, làm cho nàng rất là nghi hoặc cùng hiếu kỳ.
Từ Khuyết lập tức tỏ vẻ oan ức, thở dài:
- Haizz, chính là vì giúp ngươi lấy Nhân Hình Quả, không cẩn thận gây ra đại hoạ, đắc tội rồi một vị ngoan nhân, suýt chút nữa đem mệnh để lại ở bên trong.
- Ngoan nhân kia chính là sư phụ của Đoạn Cửu Đức?
Liễu Tĩnh Ngưng kinh ngạc nói, trong lòng ngơ ngác.
Lời này của Từ Khuyết, làm cho nàng xác định vừa nãy Đoạn Cửu Đức không phải là giả điên, mà là thật sự gặp phải sư phụ ông ta.
- Đúng đấy! Ta không cẩn thận nói nhầm, thuận tiện đoạt linh dược của nàng, kết quả là bị nàng truy sát, may là ta đủ cơ trí chạy trốn ra ngoài, bằng không e rằng các ngươi không nhìn thấy ta nữa rồi.
Từ Khuyết thở dài nói, trên mặt xẹt qua một ít cay đắng.
Liễu Tĩnh Ngưng lập tức choáng váng.
Nguyên bản còn tưởng rằng, Từ Khuyết chỉ là đơn giản đi vào lấy Nhân Hình Quả xong liền đi ra, lại không nghĩ rằng hắn lại liều lĩnh nguy hiểm đến tính mạng, mới mang Nhân Hình Quả ra được.
Trong khoảng thời gian ngắn, trong lòng Liễu Tĩnh Ngưng lại có chút cảm động.
- Tiểu tử, cảm ơn ngươi.
Nàng nhìn về phía Từ Khuyết, chân thành nói lời cảm tạ.
- Haizz, không có gì.
Từ Khuyết khoát tay áo một cái, giống như chỉ là một việc nhỏ làm dễ như ăn cháo, kỳ thực là giả vờ mà thôi.
Dù sao cũng do hắn trêu chọc nữ tử mặc đạo bào kia trước tiên, bằng không cũng sẽ không chật vật như thế.
Nhưng biểu hiện này của hắn, lại càng làm cho Liễu Tĩnh Ngưng có chút băn khoăn.
Cho tới nay, Liễu Tĩnh Ngưng đều cảm thấy Từ Khuyết là người ngông cuồng, cả gan làm loạn, nếu không phải hắn có thực lực mạnh mẽ, sợ là sớm đã bị giết chết.
Nhưng mà nàng không nghĩ tới, mình chỉ là đưa ra yêu cầu muốn một viên Nhân Hình Quả, Từ Khuyết lại liều lĩnh nguy hiểm đến tính mạng, mang Nhân Hình Quả ra ngoài, sau đó cũng không nói thêm gì.
Lần này nếu không có nàng mở miệng hỏi dò, e rằng nàng cũng không biết Từ Khuyết đã trải qua nguy hiểm như thế, từ dưới tay sư phụ của Đoạn Cửu Đức chạy trốn ra ngoài.
Điều này làm cho Liễu Tĩnh Ngưng ngoại trừ cảm kích, trong lòng cũng có chút tình cảm không tên ngầm sinh ra.
Chỉ là vừa nghĩ tới Từ Khuyết mới chỉ là một tên nhóc con 20 tuổi, loại tình cảm này liền lập tức bị nàng loại bỏ.
Đạo lữ trong mắt của nàng, cũng không phải là loại người có tính cách như Từ Khuyết.
Nàng hi vọng tương lai có một ngày, có thể gặp phải một nam tử ôn hòa, có đủ năng lực để bảo vệ nàng, lại có thể bị nàng bắt nạt, sau khi già lại có thể cùng nàng gần nhau, ẩn cư thế ngoại, yên lặng làm một đôi thần tiên quyến lữ.
Chỉ có điều chính nàng cũng không phát hiện ra, loáng thoáng nàng từ lâu đã đem Từ Khuyết suy nghĩ như người trong lòng mình, cho nên mới thỉnh thoảng không nhịn được đi đùa giỡn Từ Khuyết, nhìn dáng vẻ ấm ức của hắn, trong lòng liền cảm thấy hài lòng.
Từ Khuyết cũng không biết, hắn bởi vì chột dạ mà biểu hiện ra biết điều, vô hình đã ghẹo trúng nội tâm của Liễu Tĩnh Ngưng.
Vài ngày sau, đoàn người rốt cục chạy tới nơi sâu xa ở khu vực trung tâm của tầng thứ nhất bí cảnh, dừng lại ở trước một vùng biển mênh mông.
Toàn bộ biển rộng hoàn toàn nghiêng hướng lên trên, nhìn không tới điểm cuối, ngoài khơi cũng rất không bình tĩnh, sóng lớn mãnh liệt, cuốn lên từng tầng từng tầng sóng biển to lớn, hướng về thượng nguồn tuôn tới.
- Đây chính là Nghịch Lưu Hải?
Sau khi Từ Khuyết tận mắt nhìn thấy, mới cảm thấy thán phục.
Kỳ quan bực này thực sự là lần thứ nhất trong đời nhìn thấy, nếu như Newton có thể nhìn thấy, đoán chừng sẽ tức giận đến mức đá văng nắp quan tài.
Mà lúc này, cạnh biển từ lâu tập hợp vô số tu sĩ, người đông nghìn nghịt, người của tứ đại lục hầu như đều tập trung ở đây, hơn nữa mỗi một thế lực đều chuẩn bị rất nhiều thuyền lớn, đang tiến hành tu bổ, giống như muốn ra biển.
- CMN, nơi này tại sao lại biến thành như thế?
Husky tỏ vẻ kinh hãi, hai con mắt trợn lên giống như đèn lồng.
Liễu Tĩnh Ngưng lắc lắc đầu:
- Không ai biết nguyên nhân, nhưng từ sau khi nơi này biến thành hải vực, các thế lực lớn cũng không lên được tầng thứ ba nữa, nhưng trong vùng biển xuất hiện 18 hòn đảo nhỏ, phía trên đều có một gốc cây Sinh Linh Chi Thụ, mỗi hơn trăm năm, dưới cây đều sẽ ngưng tụ ra một mảnh Sinh Linh Thánh Thủy, có thể dùng để luyện chế đan dược và pháp khí, trực tiếp dùng, có thể sinh ra máu thịt mới, trong nháy mắt khôi phục thương thế.
Chỉ là số lượng của Sinh Linh Thánh Thủy thực sự là có hạn, không thể thỏa mãn tất cả mọi người, vì thế các thế lực lớn liệt chỗ này vào nơi giao đấu, theo xếp hạng đến phân phối Sinh Linh Thánh Thủy.
Nói đến đây, trên mặt Liễu Tĩnh Ngưng xẹt qua một tia lo âu, lần này Cực Lạc Tông của các nàng cũng tham dự, chỉ có điều thực lực hiển nhiên không sánh được những thế lực khác, e rằng rất khó có thu hoạch.
Nhưng mà, Từ Khuyết từ lâu đã sững sờ ở tại chỗ, trong lòng có kích động khó có thể ức chế.
Sinh Linh Thánh Thủy!
Nguyên bản hắn còn hết đường xoay xở, không biết đi đâu tìm vật này, kết quả lại may mắn như vậy, trực tiếp đưa tới cửa.
Bây giờ Thái Sơ Ngũ Linh Thảo đã tập hợp đủ, chỉ cần lấy được Sinh Linh Thánh Thủy này, liền có thể luyện chế thành Cửu Chuyển Hoàn Hồn Dịch, giúp Tiểu Nhu cải tử hồi sinh, tái tạo thân thể, cũng có thể trở thành Ngũ Hành Hỗn Độn Thể!
- Đi, chúng ta xuống biển đi!
Từ Khuyết lúc này nắm chặt nắm đấm lại nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận