Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1092: Nam Nhân Chưởng Khống Sinh Tử

- Hả? Không. . . không cần đâu.
Nữ tử nghe thế thì sợ hết hồn, tỏ vẻ hoảng loạn nói.
Thật vất vả mới trốn ra được, tên tiểu tử này còn muốn quay về?
Còn nói cái gì mà chuẩn bị tuyệt chiêu, nếu ngươi có tuyệt chiêu, vừa nãy cần phải chạy trốn như thế sao?
Đây là kiến chúa có thể so với Địa Tiên cảnh đấy! Một tiểu tu sĩ Bán Tiên cảnh sơ kỳ như ngươi, lấy tuyệt chiêu gì để đánh?
- Cô nương, ngươi nói thế thì không đúng rồi, cái gì gọi là không cần? Ta vừa nãy đã nói với ngươi thế nào, người như ta thẳng thắn cương nghị, không lùi bước, người Tạc Thiên Bang ta luôn nói được là làm được, đến, ngươi tới đây, ta mang ngươi trở lại.
Từ Khuyết tỏ vẻ anh dũng bá khí nói.
Trên thực tế, hắn thật sự không hề khoác lác, hắn đúng là có tuyệt chiêu.
Trong lúc chạy trốn, hắn mới nhớ lại, trước đây từng tu luyện tới một bộ chưởng pháp bên trong thượng cổ Sinh Tử Luân, tên là Luân Hồi Chưởng, pháp quyết này có hiệu quả giống như Sinh Tử Luân, tuy rằng uy lực yếu đi chút, nhưng nó tồn tại Thiên Địa quy tắc mà Tiên Khí như Sinh Tử Luân không thể mang đến, có thể thay đổi Sinh Khí và Tử Khí của vạn vật.
Thế nhưng vừa nãy Từ Khuyết cũng không dám dừng lại thử, dù sao đó cũng là kiến chúa có thể so với Địa Tiên cảnh, nhỡ may thử nghiệm thất bại, vậy sẽ chạy không thoát.
Nhưng hiện tại hắn lại nghe nữ tử này nói kiến chúa kia không dám rời xa sào huyệt thì trong lòng lập tức nhộn nhạo, cho rằng đi thử xem cũng không phải chuyện xấu, nếu thất bại cũng có thể chạy được, dù sao kiến chúa cũng không đuổi theo.
- Hả? Đạo hữu, chuyện này. . . thật sự không cần thiết, ta tin tưởng ngươi có tuyệt chiêu.
Nữ tử vội vàng khoát tay nói, vẻ mặt cay đắng, ta tin ngươi còn không được sao?
- Không được không được, thật sự rất cần thiết, đến đến đến, ta lái xe đây!
Từ Khuyết lắc đầu, đạp Phong Hỏa Luân, trong nháy mắt lại nắm lấy tay của nữ tử kia, trực tiếp lao về dãy núi vừa nãy.
Nữ tử vốn định tránh né, nhưng lúc này đã muộn, tốc độ Từ Khuyết điều động Phong Hỏa Luân quá mức đáng sợ, khiến nàng có chút không kịp phản ứng, hơn nữa nàng lại có chuyện muốn nhờ Từ Khuyết, nên cũng không tiện ra tay với hắn.
Chỉ một lát sau, nàng có hối hận cũng đã muộn, một dãy núi thật lớn đã xuất hiện trước mặt nàng.
"Ầm!"
Hai người mới tới gần sơn mạch, cỗ khí thế bàng bạc kia lại từ bên trong sơn mạch tràn ra, cùng với từng tiếng gào thét nặng nề, một luồng sát khí khủng bố bao phủ xuống, khiến người khác nghẹt thở không thôi.
- Đạo hữu, ta. . . chúng ta mau rời đi thôi, chuyện này. . .
Nữ tử kia nhìn thấy tình cảnh này thì biến sắc, mở miệng khuyên can Từ Khuyết.
Nàng mới không tin một tu sĩ Bán Tiên cảnh có cách đối phó với một con kiến chúa, chuyện này căn bản là chuyện không thể nào.
Từ Khuyết nở nụ cười:
- Đến cũng đến rồi, còn rời đi cái gì chứ, cô nương, ngươi đã từng nghe có một chưởng pháp từ trên trời giáng xuống chưa?
- Từ trên trời giáng xuống?
Nữ tử ngẩn ra, theo bản năng ngẩng đầu nhìn lên.
Vèo!
Lúc này, thân hình Từ Khuyết đột nhiên loáng một cái, giẫm Phong Hỏa Luân phóng lên, trong nháy mắt lướt về phía núi lớn kia.
"Ầm ầm ——!"
Gần như cùng lúc đó, sơn mạch kịch liệt chấn động, đất đá lăn xuống, bên trong tòa núi lớn nứt toác ra, một đôi râu dài hơn hai mét từ bên trong thăm dò ra, giống như hai cây trường kích, quét ngang bốn phía, đập nát vô số núi đá.
- Đạo hữu!
Nữ tử nhất thời kinh sợ kêu thành tiếng, há mồm gọi Từ Khuyết.
Nhưng Từ Khuyết căn bản không có ý trở về, thân hình hoàn toàn dừng lại giữa không trung, hai tay nhẹ giương, lòng bàn tay hướng về phía trước, một trên một dưới, chậm rãi chuyển động, giống như đánh Thái Cực.
Ầm!
Theo chuyển động của bàn tay hắn, hư không khẽ vặn vẹo, từng tiếng vang trầm, linh khí bốn phía đang điên cuồng tụ đến.
Một luồng khí thế to lớn, đột nhiên từ trên người Từ Khuyết tràn ra.
- Chuyện này. . . đây là. . .
Nữ tử kia sững sờ tại chỗ, vô cùng kinh sợ.
Khí thế này quá quen thuộc, rất giống thiên địa quy tắc ở giới này.
Thiên địa quy tắc của giới này vốn không phải là như vậy, nhưng bị Sinh Tử đạo uẩn thay thế, sau đó tất cả mọi người đều ngày đêm sống dưới loại quy tắc này.
Nhưng hiện tại, Từ Khuyết lại điều động những quy tắc này, quả thực khiến người khác khó có thể tin.
- Ồ?
Trong lòng Từ Khuyết cũng đang cả kinh.
Hắn vốn chỉ muốn thử một chút, thượng cổ Sinh Tử Luân ở giới này tuy rằng có thể sử dụng, nhưng vẫn mơ hồ bị thiên địa quy tắc đè đầu, vì thế hắn mới muốn thử Luân Hồi Chưởng một chút xem kết quả như thế nào.
Nhưng vạn vạn không nghĩ tới, Luân Hồi Chưởng này vừa triển khai ra, xu thế đã vượt xa tưởng tượng của hắn.
- Không đúng, Luân Hồi Chưởng không thể mạnh mẽ như vậy, nhưng chưởng pháp này, có vẻ có quan hệ rất lớn với thiên địa quy tắc ở đây.
Lúc này, sắc mặt Từ Khuyết cũng khẽ biến.
Hắn biết rõ uy lực bộ chưởng pháp này, dù sao độ thuần thục cũng chỉ có một chút xíu, nếu triển khai ở bên ngoài, e rằng uy lực còn không bằng Bức Vương Quyền.
Nhưng bây giờ hắn dường như đã hiểu rõ chuyện ra sao, thiên địa quy tắc ở giới này bị thay đổi, vô cùng đặc thù, mà chiêu Luân Hồi Chưởng này lại giống như là chìa khoá mở ra thiên địa quy tắc của giới này, một khi triển khai ra, giống như có thể điều động quy tắc cả giới này, loáng thoáng như thật sự có thể chưởng khống sinh tử.
- Chẳng lẽ. . . năm đó kẻ hung ác thay đổi thiên địa quy tắc của giới này, chính là dùng Luân Hồi Chưởng?
Từ Khuyết trong lòng suy đoán.
Ầm!
Lúc này, ngọn núi lớn trước mắt này đã nứt toác ra, hai cái râu dài mấy mét hoàn toàn vươn ra, ngay sau đó là một cái đầu rất lớn, trên đầu là một cái miệng đầy răng nanh to lớn sắc bén, khiến người ta sợ hãi.
- Hừ, chỉ là một con kiến chúa cũng dám ở trước mặt ta làm càn, ngày hôm nay sẽ dùng ngươi thử chưởng!
Từ Khuyết hừ lạnh một tiếng, song chưởng vạch một đường tròn, đạo uẩn bao phủ cả người, trong lòng bàn tay biến thành Sinh Tử đạo uẩn, điều động linh khí tứ phương.
Trong thiên địa, một quy tắc sinh tử luôn tràn ngập không tiêu tan, từ từ ngưng tụ trong song chưởng của Từ Khuyết, chậm rãi phân chia thành Sinh Khí cùng Tử Khí.
- Chết!
Từ Khuyết trầm giọng hét một tiếng, một chưởng ngưng tụ Tử Khí đánh về phía trước.
Ầm!
Trong nháy mắt, một luồng Tử Khí bàng bạc từ lòng bàn tay Từ Khuyết bắn ra, biến thành một chùm sáng màu đen, tràn ngập hàn ý, âm u đầy Tử Khí, mạnh mẽ đập xuống trên đầu con kiến chúa kia.
"Hống!"
Kiến chúa gầm lên một tiếng, tròng mắt lớn như đèn lồng lại xẹt qua vẻ kinh ngạc cùng sợ hãi.
Nó đang hãi sợ, sức sống của nó, bởi vì một tên nhân loại giun dế ở trước mắt lại dần bị Tử Khí phá hủy.
Một lần này, ít nhất cũng đã bị mất mấy trăm năm!
- Ồ, có chút thú vị, lại kiếm được mười năm sức sinh cơ.
Khóe miệng Từ Khuyết giương lên, trong lòng vui đến điên dại.
Một chiêu Luân Hồi Chưởng Tử Khí kia sau khi đánh ra, không chỉ khiến con kiến chúa kia trọng thương rồi rơi mất tuổi thọ, mà sức sống trên bàn tay phải của mình lại đột nhiên trở nên sáng ngời, óng ánh cực kỳ, có một phần còn tràn vào trong cơ thể hắn, gia tăng mười năm tuổi thọ.
Nói cách khác, từ giờ khắc này, tuổi thọ cảu hắn không còn là một năm, mà trực tiếp biến thành 11 năm.
- Như thế này nhanh hơn việc ăn gạo sinh cơ rất nhiều.
Trong nháy mắt, hai mắt Từ Khuyết lập tức sáng ngời, con ngươi xẹt qua một tia sáng quỷ dị.
Từ giờ trở đi, bản bức thánh chính là. . . nam nhân chưởng khống sinh tử!
Bạn cần đăng nhập để bình luận