Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1341: Kẻ Vô Sỉ Nhất Thiên Châu

Rào!
Trong khoảnh khắc, trong phố chợ giữa cổ thành mà Từ Khuyết đứng, tất cả tu sĩ đều bị dọa sợ.
Nếu chỉ nói tới cái tên là Hiên Viên Uyển Dung, rất nhiều người sẽ không nhận ra, dù sao thời gian cách nhau quá xa, có thể biết cái tên này, đều là người từng đọc sách cổ hoặc từng nghe nói về chuyện của Thiên Cung Viện.
Nhưng Từ Khuyết lại nhắc tới lâu chủ nam lâu của Thiên Cung Viện Hiên Viên Uyển Dung.
Dù là người không biết Hiên Viên Uyển Dung cũng không thể bình tĩnh rồi.
Năm đó Thiên Cung Viện chính là bá chủ độc nhất vô ở Thiên Châu, Thiên Cung Thư Viện hiện giờ không thể sánh được, một vị lâu chủ của Thiên Cung Viện, chí ít cũng là tồn tại cấp bậc Tiên Tôn, thực lực vô cùng khủng bố.
Mà hiện tại, cha của Từ Khuyết lại nói Hiên Viên Uyển Dung là con dâu hắn?
CMN, thời đại kia thì tính thế nào?
Con trai ngươi lại có thể cưới được một nữ nhân từ mấy vạn năm trước, hơn nữa còn là một vị Tiên Tôn?
Trọng điểm là năm đó Thiên Cung Viện sa sút trong một đêm, nữ nhân kia có mạnh mẽ đến đâu, cũng không thể sống sót đến hiện tại chứ?
- Các ngươi đừng tỏ vẻ khiếp sợ như thế, giống như chưa từng va chạm xã hội vậy, lão phu nói thật đấy, Hiên Viên Uyển Dung thực sự là con dâu lão phu, con trai Từ Khuyết của ta rất nhanh sẽ tới Thiên Châu, đến lúc đó các ngươi thấy dung mạo đẹp trai của hắn thì sẽ tin tưởng thôi. Trên thế gian này, không có chuyện gì mà con trai Từ Khuyết của ta không giải quyết được.
Từ Khuyết một mặt kiêu ngạo, đối mặt với đông đảo tu sĩ, tràn đầy tự tin nói.
Mọi người đều tức đến mức đen mặt lại, thứ không thể tin nhất trên thế gian này chính là giá trị nhan sắc.
Đường đường đã từng là lâu chủ Thiên Cung Viện, tồn tại cấp bậc Tiên Tôn, lại có thể nhìn mặt để tuyển đạo lữ ?
- Đậu, tiểu tử này càng ngày càng không biết xấu hổ rồi.
Phía sau, Đoạn Cửu Đức lắc đầu nói.
Husky quăng cho hắn một ánh mắt khinh bỉ:
- Vô tri, chuyện tiểu tử này không biết xấu hổ, đã không phải ngày một ngày hai, ngươi còn cần cảm khái như thế sao?
- Ta cảm khái chính là, điểm mấu chốt của người vô sỉ lại có thể thấp như vậy, quả thực là không có điểm mấu chốt.
Đoạn Cửu Đức bất đắc dĩ nói.
- Ta thì lại cảm thấy, kiểu không có điểm mấu chốt này kỳ thực cũng là một loại điểm mấu chốt, tối thiểu hắn cũng quang minh quang minh vô sỉ.
Liễu Tĩnh Ngưng hé miệng cười, nhớ lại năm đó vì Từ Khuyết viết to hai chữ "vô sỉ" lên mặt, chỉ lo người khác không biết tính cách của hắn vậy, cho nên mới hấp dẫn sự chú ý của nàng.
Sau đó nàng mới từ từ phát hiện, tiểu tử này càng ngày càng thú vị, bất tri bất giác lại quen thuộc với tồn tại của hắn, trở thành một phần không thể thiếu trong lòng mình.
- Bản thần tôn cảm thấy nhị phu nhân nói không sai, Khuyết ca chính là quang minh chân tiểu nhân, đây là một cảnh giới chân thực, so với vô số ngụy quân tử còn mạnh hơn nhiều, dù trên thế gian này, không phải ai cũng có thể như bản thần tôn làm một chính nhân quân tử.
Husky tỏ vẻ tán đồng nói.
Đoạn Cửu Đức và Liễu Tĩnh Ngưng còn có cả Mạc Quân Thần, nhất thời đều nhìn về phía khuôn mặt chân thành của Husky, khẽ lắc đầu, haizzz ngây thơ.
Cuối cùng, đoàn người Từ Khuyết rời khỏi cổ thành, đi về Thiên Tướng thành, để lại một đám tu sĩ ngây ngô ngơ ngác, ngổn ngang trong gió.
Không có ai xem lời Từ Khuyết nói là sự thật, cũng không có ai tin một nữ đại lão từ mấy vạn năm trước lại là con dâu hắn.
Nhưng hắn thừa nhận Tuyết Vụ Cung là hắn trộm, càng khiến mọi người cảm thấy kinh hãi.
Sau mấy ngày, tin tức trong nháy mắt lại truyền ra.
Người Thiên Cung Thư Viện vừa nghe việc này, sắc mặt lập tức trắng bệch, suýt chút nữa đã tức đến phát khóc.
Vị phó viện trưởng mới tới này tuyên chiến với ba gia tộc còn chưa kết thúc, thế mà giờ lại đi trêu chọc Thánh Tông?
Rõ ràng mọi người đều đang giúp ngươi tẩy trắng, thậm chí ngay cả người của Thánh Tông đều tự mình phái người đi ra giúp ngươi chứng minh, ngươi làm sao lại chủ động hắt nước bẩn lên người mình thế?
Điều này khiến người trong thiên hạ biết tin cái nào?
Mặt mũi của Thánh Tông biết để ở đâu?
Đúng như dự đoán, sau khi tin tức truyền ra mấy ngày, một vị phó tông chủ cảu Thánh Tông tự mình đứng ra lên tiếng hướng về phía Từ Khuyết đòi một lời giải thích:
- Từ lão tiên sinh, bản tông hi vọng ngài có thể tới Thánh Tông một chuyến, giải thích việc này để mọi người rõ ràng mọi chuyện.
Cùng ngày, Từ Khuyết đang trên đường đi tới một tòa cổ thành ở Thiên Tướng Tiên Vực nghe được tin tức này, trước khi lên Truyền Tống Trận, đã trực tiếp hung hăng đáp lại:
- Giải thích em gái ngươi, các ngươi chiếm lấy cung điện của con dâu của lão phu nhiều năm như vậy, tới bây giờ lão phu còn chưa lấy được được một hào tiền thuê, còn có mặt mũi nói chuyện? Lão phu hi vọng trong lòng các ngươi có thể có chút tự hổ thẹn, mau chóng giải thích cho ta. Nếu như các ngươi không phục, vậy thì đến Thiên Cung Thư Viện đánh ta đi.
Lời này truyền đến Tử Vi Tiên Vực, đám đệ tử Thiên Cung Thư Viện đều lệ rơi đầy mặt:
- Thần Tiên đánh nhau, không trêu chọc nổi. Từ phó viện trưởng, cầu ngài buông tha chúng ta đi, đi chỗ khác đánh được không?
Hai ngày sau, Từ Khuyết đến Thiên Tướng thành, từ Truyền Tống Trận đi ra, nghiêm chỉnh đáp lại nói:
- Chư vị đệ tử thư viện đừng sợ, viện trưởng và các ngươi cùng ở đó, chung tay chống địch.
Thời khắc này, cả thế giới trầm mặc rồi.
Tất cả mọi người giống như trong một đêm đột nhiên tỉnh ngộ, hiểu rõ được một sự thật, đệ nhất vô sỉ Thiên Châu, cha của Từ Khuyết.
Mà khoảng thời gian này, phía Dao Trì nghe được tin tức thì rất khiếp sợ, sau đó rất nhiều nữ đệ tử bao gồm cả Bạch Thải Linh đều bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
Cha của Từ Khuyết bị truy nã, các nàng cũng không dám đứng ra hỗ trợ, dù sao thế đơn lực bạc, ngay cả Thần Nông Thị tộc cũng không sánh nổi, sao dám không tự lượng sức đối nghịch với Thiên Cung Thư Viện.
Không ngờ việc này mới qua mấy ngày, Tử Vi Tiên Vực lại truyền đến tin tức, cha của Từ Khuyết trở thành phó viện trưởng Thiên Cung Thư Viện, hơn nữa thủ đoạn tàn nhẫn, trực tiếp đốt ba đống lửa lập uy, dương danh Thiên Châu.
Chuyện này đối với Dao Trì mà nói, không thể nghi ngờ là một tin tức tốt.
Dù sao cha của Từ Khuyết đã thoát khỏi hoàn cảnh khốn khó, chuyện Bàn Đào Viên Dao Trì thức tỉnh cũng có hi vọng rồi.
Ai ngờ được gia hỏa này vừa đến Thiên Tướng Tiên Vực, đã bắt đầu gây sự, lại đi đánh mặt Thánh Tông, chủ động thừa nhận trộm. . . không đúng, thừa nhận lấy Tuyết Vụ Cung, chặn đứt Thánh Thủy Hà trên Tuyết Vụ Sơn, ngang nhiên đối đầu với Thánh Tông.
Đây là muốn đắc tội chết với Thánh Tông rồi, đường đường là một trong thế lực bá chủ ở Tử Vi Tiên Vực, nhân gia dù không muốn tính toán với ngươi cũng không được rồi, nếu không làm chút chuyện, chẳng phải sẽ khiến người trong thiên hạ chê cười hay sao.
Dưới tình huống này, Dao Trì lại bắt đầu chần chờ, xoắn xuýt xem có nên liều lĩnh đắc tội Thánh Tông để tiếp tục thân cận với Từ Khuyết hay không.
Cuối cùng vẫn là Bạch Thải Linh cường thế ép tất cả mọi lời phản đối, tự mình dẫn đội đến nơi đặt Truyền Tống Trận ở Thiên Tướng thành để nghênh tiếp Từ Khuyết.
Dù sao vị cha của Từ Khuyết này, từ khi bắt đầu đã khiến các nàng nhìn không thấu, mỗi một lần sau khi làm ra chuyện kinh thế hãi tục, hắn đều sẽ bình yên vô sự nghịch chuyển cục diện.
Lúc trước hắn giết Y Trọng và Y Đan của Thần Nông Thị tộc, kết quả ra sao? Đám hộ vệ của Thần Nông Thị tộc phải bồi 200 cây Thiên Kim Phục Sinh Đằng mới có thể rời đi.
Hắn ở trước mặt người trong thiên hạ, kêu gào Thiên Cung Thư Viện, kết quả ra sao? Bây giờ đã trở thành phó viện trưởng Thiên Cung Thư Viện.
Mà hiện tại, hắn lại hung hăng đối đầu với Thánh Tông, kết quả kỳ thực không cần nghĩ quá nhiều rồi.
Một kẻ có thể tiêu diệt cả Đại La Chân Tiên, có thể yếu được sao?
Một kẻ dám hung hăng lộ liễu như thế, có thể yếu được sao?
Nhưng nếu không có thực lực, hắn dám làm như vậy không? Không dám, thế gian này dám to gan như thế, hoặc là có thực lực cường đại, hoặc là bị bệnh thần kinh.
Vì thế, Bạch Thải Linh lựa chọn tin tưởng vế trước, tin tưởng cha của Từ Khuyết là người thâm tàng bất lộ.
- Từ lão đã tới Thiên Tướng thành, nếu như muốn khôi phục Bàn Đào Viên, chúng ta phải đi nghênh tiếp, dù có đắc tội với Thánh Tông, cũng không thể sợ hãi.
Bạch Thải Linh đứng ngoài cửa lớn của Dao Trì Thánh Địa, nhìn hơn mười người chấp sự, sắc mặt ngưng trọng nói:
- Không cần các ngươi có tin Từ lão đúng là Tiên Vương hoặc trên cả Tiên Vương hay không, nhưng nếu Bàn Đào Viên của chúng ta được khôi phục, chỉ một thời gian ngắn, chưa chắc chúng ta đã không theo kịp Thánh Tông. Đừng quên nhiều năm trước, Dao Trì Thánh Địa chúng ta cũng từng là bá chủ Thiên Châu.
Dứt tiếng, Bạch Thải Linh vung tay nhỏ lên, dưới chân tuôn ra huy mang hồng nhạt, bay về bầu trời, hóa thành một tia sang hình vòm.
Một đám đệ tử Dao Trì đuổi theo, huy mang ngưng tụ thành hình vòm, trong nháy mắt đi về phía xa, chớp mắt đã biến mất không còn tăm hơi.
Cùng lúc đó, tại trung tâm Thiên Tướng thành, bên ngoài Truyền Tống Trận.
Từ Khuyết đáp lại tin tức bên ngoài xong, lại cùng Husky và mấy người Đoạn Cửu Đức chuẩn bị lên đường tới Dao Trì dạo một vòng.
Dù sao đến cũng đến rồi, cũng không thể không nói lời nào mà lại trực tiếp đi Thần Nông Thị tộc cướp sạch được, như thế không phù hợp với lễ nghi văn minh của Tạc Thiên Bang.
Nhưng còn chưa kịp lên đường, trên bầu trời đột nhiên bay tới một đám cầu vồng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận