Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 886: Thế Này Sao Đánh?

Từ việc quan sát trận văn, kết hợp với hình dạng sáu khối Thiên Nhân bài.
Từ Khuyết cơ bản có thể xác định nơi này mới là lối vào Thánh Địa Thiên Nhân tộc, cần phải dùng Thiên Nhân bài khởi động trận pháp mới có thể chính xác đi tới.
- Nói như vậy, những lời Thiên Thành kia nói đều là gạt chúng ta? Mẹ nó, bản thần tôn biết ngay mà, lúc đó đã nhìn ra rồi, nhưng không muốn nói mà thôi, gần đây tâm có chút mệt.
Husky trừng trừng mắt, bắt đầu nói khoác.
Từ Khuyết cười lạnh:
- Y không gạt chúng ta, dãy núi này thực sự chính là Thánh Địa, chỉ là phương thức đi vào không giống, không thể trực tiếp đi qua.
- Cái gì?
Husky nhất thời choáng váng, con ngươi đảo một vòng, cứng rắn chống đỡ:
- Bản thần tôn biết mà! Nhưng không muốn nói mà thôi, gần nhất gan cũng có chút mệt!
Từ Khuyết nghe thế thì trợn tròn mắt, lười đôi co với nó.
Khương Hồng Nhan lại có chút kinh ngạc, nếu bọn họ không phát hiện ra cấm chế này, tùy tiện chạy tới dãy núi phía sau, nói không chừng đã mất công tôi, đến lúc lại trở về, có lẽ đã không còn cơ hội tiến vào nơi này.
- Làm càn, các ngươi là ai?
Lúc này, trên lầu lại xuất hiện vài tên cường giả Thiên Nhân tộc, trầm giọng quát lên.
Husky đã mở ra cấm chế, động tĩnh lớn như vậy, rất khó để không thu hút sự chú ý của đám người Thiên Nhân tộc.
- Đi thôi.
Từ Khuyết cũng lười phí lời, lập tức lấy ra sáu khối ngọc bài, chuẩn xác đặt trên vách tường, bổ khuyết sáu vị trí trống trên trận văn.
Ầm!
Sau một tiếng vang trầm thấp, trận văn trên vách tường đột nhiên tỏa ra bạch quang hừng hực, bao phủ Từ Khuyết, Khương Hồng Nhan cùng với Husky, xuất hiện một lực kéo mạnh.
Ding, thẻ biến thân ngẫu nhiên tiến vào trạng thái biến thân, sắp thay đổi tạo hình nhân vật!
Ding, do ảnh hưởng sức mạnh hư không nên đạo cụ phát sinh sai lầm, biến thân thất bại...
Vèo!
Lúc này, sau hai tiếng thông báo của hệ thống, bạch quang trên vách tường lóe lên một cái rồi biến mất.
Từ Khuyết vô cùng ngạc nhiên, nhưng vẫn kịp phản ứng, lập tức cùng Khương Hồng Nhan và Husky biến mất trong đại sảnh Thiên Nhân Các.
...
Ầm!
Hư không xuất hiện lực kéo trong chốc lát, Từ Khuyết cảm giác trước mắt tối sầm lại, đến khi cảm giác được hai chân trạm đất, không ngờ trước mắt đã xuất hiện trong một sơn cốc tối tăm.
Quỷ dị chính là ánh sáng tối tăm kia không phải là bầu trời bị che chắn, mà là bầu trời quanh vùng thung lũng này chỉ có một màu đen, sao lốm đốm đầy trời, nơi này đang là đêm tối.
Hơn nữa nhìn về phía chân trời xa xa, bầu trời lại tạo thành một dãy núi xanh.
Từ Khuyết theo bản năng nhìn xuống dưới chân, mấy trăm dặm xung quanh đều là bùn đất cùng hồ nước, nhưng ở bên ngoài lại biến thành bầu trời mênh mông, hơn nữa còn là ban ngày.
- Móa, chỗ này cũng quá thần kỳ rồi? Tên kia đúng là không gạt chúng ta, nơi này ngày đêm điên đảo, ngay cả thiên địa đều đảo lộn.
Từ Khuyết nhất thời kinh ngạc nói, chưa từng gặp kỳ quan như vậy.
Nhưng sau một khắc, hắn lại phát hiện không đúng lắm, giọng của mình hình như đã biến trở về giọng nam.
Đồng thời, Khương Hồng Nhan và Husky cũng kinh ngạc nhìn hắn.
Từ Khuyết há miệng, đang muốn hỏi cái gì, một giọng nói nặng nề lại đột nhiên truyền đến, cắt ngang lời hắn định nói.
- Hả? Nhân tộc? Sao Nhân tộc sao lại đến Thánh Địa của tộc ta rồi?
Trong bóng tối, lời nói vừa dứt, lại một tiếng quát mắng liền vang lên:
- Làm càn, bọn giun dế các ngươi là người phương nào? Dám xông vào Thánh Địa Thiên Nhân tộc ta!
Vèo!
Vèo!
Vèo!
Sau một khắc, 3 đạo bóng người lần lượt lướt ra, đều là lão giả của Thiên Nhân tộc.
Nhưng đáng sợ nhất là tất cả mấy người này đều là Đại Thừa kỳ đỉnh phong.
Lúc này Từ Khuyết trừng lớn hai mắt, khó có thể tin.
Nội tình của Thiên Nhân tộc quả nhiên rất khủng bố.
Ngoại trừ ba cường giả Đại Thừa kỳ tối đỉnh lúc trước bị hắn lừa gạt đi, không nghĩ tới ở đây vẫn còn có ba người nữa.
Tuy rằng mỗi thực lực của mỗi người đều không sánh nổi với Phật gia, nhiều lắm cũng chỉ ngang ngửa Tần Vệ thôi, nhưng Thiên Nhân tộc thắng ở số lượng nhiều, dựa theo nội tình này, phỏng chừng có thể ngang ngửa với toàn bộ Đế Cung rồi.
Lúc này, Từ Khuyết lại vội vàng bày ra dáng dấp yểu điệu lúc trước, ngượng ngùng nói:
- Chư vị tiền bối, tiểu nữ tử Mai Shiranui, vị bên cạnh... Hả? Không đúng, tại sao lại là tiếng của mình?
Từ Khuyết lúc này mới phản ứng được, giọng nói của mình đã trở về nguyên dạng, căn bản không còn là giọng của Mai Shiranui.
- Tình huống gì đây?
Từ Khuyết cau mày sửng sốt một chút, ánh mắt vừa vặn rơi vào hồ nước, nhìn hình chiếu bên dưới, hắn thấy rõ dáng dấp của mình.
Thẻ biến thân quả thật đã mất đi hiệu lực, hắn lại biến trở về bộ dáng của mình.
Nhưng... quần áo lại không đổi lại.
Vẫn còn tiếp tục mặc bộ váy đỏ của Mai Shiranui!
Đậu xanh!
Đến lúc cần làm việc thì lại trực tiếp biến ta trở về rồi?
- Vô sỉ, lại dám trêu chọc chúng ta!
- Hay cho một tên yêu nghiệt Nhân tộc!
- Đường đường là đại nam nhân, lại dám ăn mặc xiêm y của nữ nhân, quả thực không có đạo đức!
Nhất thời, ba lão giả Thiên Nhân tộc đều gầm lên.
Từ Khuyết vừa nghe thấy thế đã không vui, nhất thời nổi nóng, trừng bắt cả giận nói:
- Ta mặc xiêm y nữ nhân thì sao, liên quan quái gì đến các ngươi? Thuận tiện nói cho các ngươi một câu, ta chính là đệ đệ Mai Yoi của Mai Shiranui! Mới đến, có gì không đúng, các ngươi đến đánh ta! Đến đi, đến đánh ta đi!
Mai Yoi?
Ba lão giả Thiên Nhân tộc nhất thời ngẩn ra, vẻ mặt quái lạ.
Thời đại này còn có người đặt tên là Mai Yoi?
Xưa nay họ chưa từng nghe nói có họ "Không biết"! (Dịch: Mai đồng âm với từ không có/ không biết)
- Hừ, giun dế vô tri! Nhưng cái tên này đúng là rất thích hợp ngươi, không biết điều, không khác gì một kẻ điếc kợ súng.
Một lão giả trong đó cười lạnh nói.
Ầm!
Sau đó, một luồng uy thế bàng bạc bao phủ tới, trực tiếp bao phủ đoàn người Từ Khuyết.
- Ha, ngu đần! Ta tên không biết điều, là đang nhắc nhở các ngươi đừng không biết điều!
Khóe miệng Từ Khuyết cong cong, giơ cánh tay lên.
Bức Vương Quyền 40 ngàn điểm trang bức, nói đánh liền đánh, không hề đau lòng.
Ầm ầm!
Không trung trong nháy mắt ngưng tụ một kim quyền lớn vô cùng, óng ánh chói mắt, trực tiếp chiếu sáng bốn phía, khí tức hung hăng đánh về phía ba lão giả Đại Thừa kỳ đỉnh phong.
- Hả?
- Không tốt! Trước tiên đừng cố gắng đỡ!
Ba lão giả kia lại biến sắc, con ngươi nhanh chóng co lại, vội vàng lui về phía sau.
Uy lực của một quyền này của Từ Khuyết, vượt quá sự tưởng tượng của bọn họ, khiến cho bọn họ cảm thấy rất bất an.
Nhưng vẫn không kịp lui lại, quyền ảnh to lớn màu vàng giống như một tòa kim sơn, ầm áp xuống, bao trùm bốn phía.
Ba lão giả hơi nhướng mày, lập tức ngừng lùi về sau, nhanh chóng bấm ra pháp quyết, trực tiếp cố gắng chống đỡ Bức Vương Quyền.
Ầm ầm!
Kim quyền nổ tung tại chỗ trong thung lũng, vang ra tiếng nổ vang đinh tai nhức óc.
Đồng thời, ba lão giả Đại Thừa kỳ đỉnh phong bị một cỗ sóng khí đánh trúng, rơi vào trên đỉnh núi cách đó không xa, sắc mặt tái nhợt.
Giờ khắc này bọn họ vô cùng chật vật, quần áo tả tơi, nhưng trên thực tế thương tích cũng không quá nặng, thuần túy là bị Từ Khuyết chọc tức.
Đường đường là Đại Thừa kỳ đỉnh phong, cách cánh cửa Tiên Nhân Cảnh chỉ còn một chút nữa, thế mà lại bị một tiểu bối Hợp Thể kỳ làm cho chật vật như vậy, sao có thể không tức giận?
Cho dù trong lòng bọn họ chấn động về thực lực của Từ Khuyết, nhưng hiện tại cũng chỉ mt Từ Khuyết để giải hận.
Đạt tới cảnh giới này của bọn họ, tầm mắt rất cao, Đại Thừa kỳ trở xuống đều như giun dế.
- Ngươi muốn chết!
Một lão giả cắn răng, lớn tiếng quát lên.
Chỉ là hắn còn chưa chờ kịp ra tay, từng tiếng phá không lại đột nhiên truyền đến.
Vèo!
Vèo!
Vèo!
Trong sơn cốc chấn động, bị một luồng khí thế kinh khủng kinh sợ.
Sau một khắc, mấy chục bóng người với đôi cánh trắng bỗng nhiên từ bốn phương tám hướng lướt tới, đều là Thiên Nhân tộc, đều có cảnh giới Đại Thừa kỳ đỉnh phong.
- Đậu xanh!
- Đậu xanh, đậu đỏ!
Từ Khuyết cùng Husky trước sau kinh sợ kêu thành tiếng, con ngươi suýt chút nữa đã rơi ra ngoài.
Ở Thánh Địa của Thiên Nhân tộc, lại có nhiều lão tổ như vậy?
Mẹ nó chứ!
Nhiều Đại Thừa kỳ đỉnh phong như vậy, còn đánh cái rắm gì?
- 30 năm Hà Đông 30 năm Hà Tây, đừng khinh thường thiếu niên nghèo khó! Có gan ba mươi năm sau ca trở lại đánh một trận, cáo từ!
Từ Khuyết hung hồn hô lớn.
Đồng thời, hắn ôm lấy Khương Hồng Nhan, bắt lấy Husky, dưới chân xuất hiện lôi điện bàng bạc, trong nháy mắt bay vút lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận