Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1187: Hiện Tại Tin Chưa?

Chiêm Đê Ly?
Nữ tử mặc áo trắng vừa nghe thế thì đôi mi thanh tú nhíu lại, vẻ mặt tràn đầy tức giận, quát lạnh:
- Chiêm Cao Ly, ngươi đang đùa ta hay ngươi nghĩ ta là kẻ ngu? Loại chuyện cười nhạt nhẽo này, ngươi cảm thấy ta sẽ tin sao?
- Ngất, thật sự không có, ta thật sự không phải Chiêm Cao Ly.
Từ Khuyết bất đắc dĩ nhún nhún vai nói.
- Hừ, gương mạt của ngươi có hóa thành tro ta cũng nhận ra, còn dám nguỵ biện, lúc trước khi ngươi hại tính mạng sư tỷ của ta, còn tùy tiện như vậy, bây giờ ngay cả thừa nhận cũng không dám sao?
Nữ tử mặc áo trắng tức giận nói.
Nhưng nàng không dám tiến lên một bước, giống như đang kiêng kỵ thực lực Chiêm Cao Ly, vừa giống như đang trì hoãn thời gian.
- Haiz!
Từ Khuyết thở dài, lắc đầu nói:
- Nếu như ngươi có thù với Chiêm Cao Ly, vậy ta chỉ có thể nói cho ngươi, mối thù của ngươi ta đã thuận tiện giúp ngươi báo rồi, Chiêm Cao Ly hiện tại sống còn khó chịu hơn chết, hơn nữa rất nhanh cũng sẽ chết đi, cuối cùng ta còn muốn nói, ta thật sự không phải Chiêm Cao Ly.
- Hừ, miệng toàn nói bậy, lời nói hoang đường này cũng chỉ có đồ vô sỉ như ngươi mới nói ra được!
Nữ tử mặc áo trắng quát lạnh một tiếng, sau đó giơ một thanh kiếm sắc lên, quét ra ngang trời.
Xèo! Xèo! Xèo!
Ánh kiếm ác liệt, lộ ra hàn quang, trong nháy mắt bắn về phía Từ Khuyết.
- Chà chà chà!
Từ Khuyết khẽ lắc lắc đầu, trên cánh tay ngưng tụ lại Tiên Nguyên óng ánh, rộng rãi về phía trước!
Coong!
Coong!
Coong!
Khi ánh kiếm kia đánh vào trên cánh tay hắn, phát ra từng tiếng kim loại, rồi lập tức bị cánh tay cứng rắn như sắt tách ra.
Nữ tử mặc áo trắng nhất thời biến sắc:
- Chuyện này. . . làm sao có khả năng? Chiêm Cao Ly, mới có mấy năm, ngươi lại rèn luyện thân thể đến cảnh giới này?
Nàng hoàn toàn chấn kinh rồi, năm đó thân thể Chiêm Cao Ly không cường đại như vậy, thế mà hiện tại hắn lại có thể dùng tay không tiếp được kiếm khí của nàng.
- Ta đã nói rồi, ta không phải Chiêm Cao Ly.
Từ Khuyết lắc đầu, lúc này dưới chân hắn xuất hiện một mảnh thiểm điện.
Vèo!
Trong nháy mắt, thân hình hắn loáng, hóa thành một tàn ảnh, chớp mắt một cái đã xuất hiện trước mặt nữ tử mặc áo trắng, trong tay chẳng biết từ lúc nào đã lấy ra một thanh lợi kiếm, trực tiếp gác trên cổ trắng như tuyết của nữ tử mặc áo trắng này.
Toàn bộ quá trình chỉ diễn ra trong mấy hơi thở, khiến nữ tử mặc áo trắng kinh sợ tại chỗ.
Cảm thụ trên cổ lạnh lẽo, cuối cùng nàng cũng không tiếp tục tiến công, bởi vì hơi thở của tử vong đã bao phủ toàn thân nàng, khiến nàng tuyệt vọng mà kinh hãi.
- Không thể, mấy năm qua, ngươi lại trở nên cường đại như thế. . .
Nữ tử mặc áo trắng kinh ngạc nói, nhưng mới nói một nửa, lại đột nhiên dừng lại.
Nàng cảm thấy chuyện này thực sự không thể nào, thế gian này sẽ không có phương pháp tu luyện quỷ dị như thế, có thể khiến một người trong mấy năm ngắn ngủi, thực lực lại tăng cao như thế.
- Ha, hiện tại tin chưa? Chiêm Cao Ly nếu có thực lực như ta, ngươi cảm thấy y còn có thể phí lời cùng ngươi như thế này sao?
Lúc này Từ Khuyết cười nhạt.
Sau đó, chỉ nghe "Xèo!" một tiếng, lợi kiếm gác trên cổ nữ tử mặc áo trắng đột nhiên biến mất.
Tốc độ Từ Khuyết thu kiếm khiến nàng không kịp bắt giữ.
Thời khắc này, nữ tử mặc áo trắng rốt cục đã tin một nửa.
Một mặt là nàng cảm thấy Chiêm Cao Ly không thể đột nhiên trở nên mạnh mẽ như vậy, mặt khác là do nàng không chết.
Nếu người trước mắt này thực sự là Chiêm Cao Ly, hơn nữa còn có thực lực như thế, khẳng định sẽ giết chết nàng, xác thực không thể phí lời cùng với nàng ở đây như vậy.
- Cô nương, kỳ thực ta không ngại nói cho ngươi biết, ta là người của Tạc Thiên Bang, Chiêm Cao Ly đã bị ta xử lý, hiện tại ta biến thành dáng dấp của y, chính là muốn đi vui đùa một chút với Đỉnh Thiên Thư Viện cùng với Khí Tông mà thôi. Nếu như trợ thủ của ngươi đến, tốt nhất nhắc nhở bọn họ một câu, chớ chọc ta, bởi vì lần sau ta sẽ không có kiên trì giải thích với các ngươi nhiều như vậy đâu.
Lúc này, Từ Khuyết cười nhạt nói, ngữ khí vô cùng bình thản, nhưng khí thế mạnh mẽ không thể nghi ngờ.
Nữ tử mặc áo trắng nghe xong, sắc mặt lại kịch biến, kinh ngạc nói:
- Ngươi. . . ngươi là người của Tạc Thiên Bang?
- Không sai.
Lần này Từ Khuyết thật sự nở nụ cười đắc ý.
Hắn thích xem vẻ mặt khiếp sợ những người này khi nghe được ba chữ "Tạc Thiên Bang".
- Sao. . .sao có thể, trên đời này còn có phương pháp biến hóa chân thực như thế sao? Nói thật, nếu không phải thực lực ngươi mạnh thêm nhiều như vậy, ta không thể tin tưởng ngươi không phải Chiêm Cao Ly, ngươi có khí tức thậm chí thần thái hoàn toàn giống của y.
Nữ tử mặc áo trắng lắc lắc đầu, trên mặt hơi nghi hoặc một chút.
- Ha ha!
Từ Khuyết lại nở nụ cười.
- Nếu không giống thì ta còn biến ra làm gì? Pháp quyết của Tạc Thiên Bang ta, không phải là những trò mèo kia có thể so sánh được. Được rồi, ta còn có việc, không nói nhảm cùng ngươi nữa, ngươi an tâm ở phố chợ chờ xem, không tới mười ngày, nhất định sẽ nghe được kết cục của Chiêm Cao Ly.
Cuối cùng, Từ Khuyết khoát tay áo một cái, trực tiếp rời đi.
Nữ tử mặc áo trắng ngơ ngác nhìn theo bóng lưng hắn rời đi xa, cuối cùng cũng không đuổi theo nữa.
Hiện tại nàng thật sự tin tưởng người này không thể là Chiêm Cao Ly, bởi vì người Tạc Thiên Bang mới có thể làm được biến hóa tài năng như thần cỡ này, khiến cho người ta không nhìn ra thật giả.
Dù sao Tạc Thiên Bang trong truyền thuyết kia, chính là tồn tại thần bí không gì không làm được, ngay cả Khí Tông cũng không có cách nào với bọn họ.
"Vèo!"
Lúc này, phía sau truyền đến tiếng vang, mấy người áo đen che mặt, trong nháy mắt hạ xuống bên cạnh nữ tử mặc áo trắng, nhìn lướt qua xung quanh rồi ngạc nhiên nhìn về phía nữ tử mặc áo trắng nói:
- Sư muội, người đâu?
- Chúng ta nhận lầm người rồi. Hắn không phải Chiêm Cao Ly.
Nữ tử mặc áo trắng lắc đầu nói.
- Cái gì?
Mấy người áo đen nhất thời ngạc nhiên.
Một người trong đó trực tiếp lấy tấm che mặt xuống, là một nữ tử dung nhan tuyệt mỹ, ngay cả nữ tử mặc áo trắng so với nàng còn thua kém mấy phần.
Nếu Từ Khuyết ở đây, nhất định sẽ nhận ra người này, bởi vì nàng chính là tôn nữ của Tần Hướng Thiên Lập Thiên Thư Viện, có vị trí thứ mười trên Nhân Bảng, Tần Tố Tố.
- Sư muội, người kia rõ ràng chính là Chiêm Cao Ly, chúng ta làm sao có khả năng nhận sai được?
Tần Tố Tố kinh ngạc nói, đánh giá nữ tử mặc áo trắng một chút:
- Sư muội, ngươi không phải bị hắn lừa chứ?
- Tần sư tỷ, ta có ngốc như vậy sao?
Nữ tử mặc áo trắng nhất thời nở nụ cười khổ.
- Vậy đã xảy ra chuyện gì?
Một người áo đen cau mày nói:
- Chúng ta thăm dò hắn tiến vào nhà trọ, lại từ trong nhà trọ này đi ra, ngươi một đường đi theo, còn có thể nhận sai?
- Ừm!
Nữ tử mặc áo trắng gật gật đầu, biểu hiện phức tạp nói:
- Thực lực của người này vô cùng mạnh mẽ, vừa nãy ta đánh với hắn không được ba chiêu đã bị hắn dùng một chiêu đánh bại, nhưng hắn không giết ta, đồng thời còn cường điệu là hắn không phải là Chiêm Cao Ly, chỉ là giả mạo Chiêm Cao Ly mà thôi. Còn nữa, hắn nói hắn là người của Tạc Thiên Bang.
- Cái gì? Lại là người Tạc Thiên Bang?
Vài tên người áo đen vừa nghe, nhất thời trừng trực mắt.
Tần Tố Tố cũng kinh ngạc một trận, hỏi vội:
- Sư muội, tên kia đâu?
- Hắn đi rồi, hình như là muốn đi tìm đám người Khí Tông và Đỉnh Thiên Thư Viện gây phiền phức.
Nữ tử mặc áo trắng nói đến đây, hơi dừng lại một chút, bán tín bán nghi nói:
- Nhưng trước khi hắn đi còn nói, Chiêm Cao Ly thực sự đã bị hắn giải quyết, nói là chúng ta ở phố chợ chờ đợi, không tới mười ngày, tự nhiên sẽ nghe được tin tức tốt.
- Mười ngày?
Mấy người nghe thế thì nhìn nhau một chút, lập tức gật đầu nói:
- Được, mười ngày mà thôi, chúng ta chờ xem. Nếu như đúng là người Tạc Thiên Bang, vậy chắc chắn sẽ không ăn nói bừa bãi, ta ngược lại muốn nhìn một chút, Chiêm Cao Ly kia đến cùng sẽ có kết cục gì.
Cuối cùng, đoàn người rời đi.
- Hầy, cũng không biết tiểu tử ngốc kia có tới hay không, vẫn muốn tìm cơ hội giáo huấn hắn một phen.
Tần Tố Tố đứng tại chỗ lẩm bẩm một câu rồi đeo mặt nạ lên, theo những người khác rời đi.
Nhưng bọn họ không nghĩ tới, căn bản không cần chờ thêm mười ngày, chỉ ba ngày sau, một tin tức khiến tất cả mọi người buồn nôn đã truyền ra trong phố chợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận