Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1508: Hắn Muốn Làm Gì?

- Aaaaaaa!
Một tiếng kêu thảm thiết chói tai, tan nát cõi lòng, vang vọng toàn bộ đạo trường.
Minh Diệc Hiên kẹp chặt hai chân, mắt trừng muốn rách cả mí, đau đến mức không muốn sống, y sắp điên rồi.
Mọi người ở đây cũng ngơ ngác nhìn, chẳng ai nghĩ tới, Từ Khuyết lại ra tay tàn nhẫn vô sỉ như thế, rõ ràng có cơ hội giết chết Minh Diệc Hiên, nhưng nhất định muốn đánh y như thế, muốn dằn vặt nhục nhã một phen.
- Thật đáng sợ!
- Nhìn thôi mà đũng quần ta đều lạnh!
- Minh Diệc Hiên không nên lấy Khương Hồng Nhan đến uy hiếp hắn, tính khí tên tiểu tử này, ta sớm đã nghe nói, có người nói hắn là hộ thê cuồng ma!
. . .
Rất nhiều người bắt đầu thấp giọng nghị luận, lúc này cũng không có ai lo lắng muốn câu thông với Thái Ất thiên thạch, một mặt là bởi vì tiền bối Thiên Cung Viện tuyên bố đại điển kết thúc, mặt khác là không có ai dám vào thời điểm này tiến vào chính giữa đạo trường, nhỡ may thật sự thành thiên tuyển giả, lúc này tiến vào không phải là tìm chết sao?
- Hỗn trướng, mau thả y ra!
Hiên Viên Hồng ở ngoài cấm chế, lớn tiếng trách mắng.
Uy thế mạnh mẽ, lần thứ hai tràn vào trong đó, đánh về Từ Khuyết, nỗ lực cứu Minh Diệc Hiên ra.
Mấy vị cường giả Tiên Vương còn lại của Thiên Cung Viện cũng nhanh chóng ra tay, bao gồm cả những tổ tiên Tiên Vương của thế lực khác, cũng âm thầm ra tay.
- Nhãi ranh, dám to gan làm càn ở Thiên Cung Viện ta?
Gần như cùng lúc đó, một tiếng gào như sấm từ không trung truyền đến, giống như xé ra hư không, đinh tai nhức óc.
Mấy bóng người từ sơn mạch phía xa lướt tới, trong đó không chỉ có Tiên Vương cảnh, càng có ba vị cường giả Tiên Tôn cảnh, sát khí bức người, khiến người khác nghẹt thở.
- Không ổn, nhanh rút lui.
Tử Hà tiên tử hơi nhướng mày, nhìn về phía Từ Khuyết nói.
Lấy thực lực hiện tại của nàng, nhiều nhất cũng chỉ có thể ngăn cản một vị cường giả Tiên Tôn của Thiên Cung Viện, nếu là ba vị khác đã tìm đến, thì nàng cùng Từ Khuyết sẽ phải gặp phiền toái lớn.
- Được!
Từ Khuyết cũng thấy các cường giả khác tới, lúc này đáp một tiếng, chuẩn bị thu hồi móc câu trên Bức Vương Tán, giết chết Minh Diệc Hiên.
Nhưng mà, một tay đầy máu bỗng nhiên kéo móc câu kim loại lại, mạnh mẽ kéo lấy.
- Ồ?
Từ Khuyết ngẩn ra, có chút kinh ngạc.
Minh Diệc Hiên tỏ vẻ dữ tợn cùng điên cuồng, hằm hằm nhìn Từ Khuyết, điên cuồng cười to:
- Ha ha ha, Từ Khuyết, ngươi muốn chạy, có hỏi qua ta chưa? Ta chính là Đạo Thai Thần Thể, năng lực khôi phục thương thế siêu phàm, có thể so với tiên đan, ta. . .
Nói đến đây, Minh Diệc Hiên đột nhiên ngẩn ra, âm thanh tắc nghẽn đình trệ, ánh mắt chậm rãi nhìn về phía dưới khố mình, con ngươi đột nhiên nhanh chóng co lại.
- Không, không thể, không thể nào, ta. . .
Y run rẩy hoảng sợ, thu hút chú ý của mọi người ở đây.
Có cả trăm cặp mắt đổ dồn vào, đều quét về phía dưới khố y, quần áo đã sớm bị thiêu hủy, địa phương bị hỏa diễm Kỳ Lân thiêu cháy đen, giờ khắc này đang khôi phục với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, nhưng lúc này vẫn bóng loáng không có bất kỳ lồi lõm gì, không nhìn thấy thứ vốn ở vị trí kia.
- Chuyện này. . .là thế nào?
- Đất đai cằn cỗi?
Rất nhiều người trợn to mắt, khó có thể tin.
Từ Khuyết cũng có chút không nghĩ tới, chỗ kia của Minh Diệc Hiên bị phá hủy, lại biến thành thương tổn vĩnh cửu?
Thế nhưng, vừa nghĩ tới năm đó Husky bị Hỏa Liên lan đến, lông trên mông của nó bị thiêu đến không còn một cái, giống như đến nay vẫn không mọc lại, Từ Khuyết lại có chút bừng tỉnh.
Hỏa diễm này vốn cực kỳ quỷ dị, bây giờ lại thăng cấp tới một đẳng cấp lớn, thực lực như Minh Diệc Hiên dù có là Đạo Thai Thần Thể, cũng không thể chống lại.
"Ầm!"
Gần như cùng lúc đó, khối Thái Ất thiên thạch vốn còn yên tĩnh, giờ khắc này lần thứ hai chấn động lung lay một thoáng.
Thái Ất Thiên Thư trôi nổi ở trước mặt Minh Diệc Hiên, lại bị Thái Ất thiên thạch kéo lại, chậm rãi bay về chỗ cũ, chính là muốn thu lại thân phận thiên tuyển của Minh Diệc Hiên.
- Nguy rồi! Hắn mất đi năng lực sinh hoạt vợ chồng, không có tư cách trở thành thiên tuyển giả!
Lúc này Hiên Viên Hồng biến sắc.
Mất đi thiên tuyển giả là Minh Diệc Hiên, chính là tổn thất to lớn với Thiên Cung Viện.
- Phốc ha ha ha!
Từ Khuyết cười phá lên tại chỗ, điệu cười trên sự đau khổ của người khác, mình tốt xấu gì cũng là Thánh Thể, không biết cường đại bao nhiêu lần so với Đạo Thai Thần Thể của Minh Diệc Hiên, kết quả Thái Ất thiên thạch lại muốn thu lại Thái Ất Thiên Thư của mình.
Nhưng hiện tại, Thái Ất Thiên Thư của Minh Diệc Hiên cũng sắp bị lấy đi, tâm trạng Từ Khuyết cũng cân bằng trở lại.
- Không, tiền bối, các tiền bối, cứu ta!
Lúc này Minh Diệc Hiên cũng hoảng rồi, mất đi chỗ kia cũng thôi đi, có lẽ còn có biện pháp cứu lại, nhưng nếu mất đi Thái Ất Thiên Thư, đồng nghĩa với việc sẽ mất đi núi dựa lớn là Thiên Cung Viện.
Đáng tiếc, cường giả Thiên Cung Viện không có cách nào tiến vào chính giữa đạo trường, uy thế càng không có cách nào ảnh hưởng tới Thái Ất Thiên Thư.
Từ Khuyết ít nhất vẫn tự do, trực tiếp đoạt lại Thái Ất Thiên Thư của mình, nhưng hai tay Minh Diệc Hiên lại bị móc câu kim loại trói, ngoài việc phân cao thấp cùng Từ Khuyết, y không có cách nào cướp lại Thái Ất Thiên Thư.
"Lạch cạch!"
Sau một tiếng vang lanh lảnh, tất cả mọi người đều chỉ có thể trơ mắt nhìn Thái Ất Thiên Thư của Minh Diệc Hiên vật quy nguyên chủ, chậm rãi rơi xuống Thái Ất thiên thạch, dung hợp làm một, không nhìn ra vết tích bị cắt qua.
"Vèo!"
Gần như cùng lúc đó, một cơn gió nhẹ thổi qua, Minh Diệc Hiên há to mồm, nhưng không có âm thanh nào phát ra, cả người bị trận gió thổi qua, hóa thành bụi trần, biến mất theo gió.
Giống như trên thế gian này, từ trước tới giờ luôn không có sự tồn tại của y, tất cả đều tan thành mây khói.
Toàn trường trong khoảnh khắc lặng ngắt như tờ.
Từ Khuyết cũng kinh ngạc một hồi, đồng thời cảm thấy khiếp đảm.
Đây là uy lực cỡ nào? Một cơn gió, chớp mắt một cái, lại tiêu diệt một Đạo Thai Thần Thể Kim Tiên cảnh dễ như ăn cháo ?
Hơn nữa, nếu như vừa nãy mình để mặc Thái Ất Thiên Thư bị thu hồi, vậy người tan theo gió này, cũng là mình?
Đây chính là sức mạnh Thiên Đạo?
Không, không đúng, đây là sức mạnh Thái Ất thiên thạch gây nên, mà khối Thái Ất thiên thạch này ẩn chứa lực lượng Thần Linh.
Vì thế nói đúng ra, sức mạnh kia là Thần.
- Từ Khuyết, tên yêu nghiệt nhà ngươi!
Lúc này, một tiếng gầm giận dữ vang lên.
Tiên Vương tổ tiên của Thánh Tông đã tức điên, vốn có thể dựa vào Minh Diệc Hiên, để có núi dựa lớn là Thiên Cung Viện.
Nhưng hiện tại tất cả đã không còn, Minh Diệc Hiên vừa chết, Thánh Tông cũng xong rồi, dù sao so sánh với những thế lực khác, số lượng tổ tiên Tiên Vương của Thánh Tông ít hơn rất nhiều, hơn nữa còn bị Từ Khuyết giết hai người, vốn là bá chủ Thiên Châu, hiện tại đã không còn tồn tại nữa.
Nhưng cảm thấy tức giận hơn cả Thánh Tông, chính là rất nhiều cường giả của Thiên Cung Viện.
Đám người Hiên Viên Hồng giờ khắc này đã không còn quát mắng, hai con mắt lạnh lẽo, đều nhìn chằm chằm Từ Khuyết, giống như từng đầu sói đói, bất cứ lúc nào cũng muốn nhào lên cắn xé Từ Khuyết thành trăm mảnh.
Người được thiên tuyển chính là mấu chốt để Thiên Cung Viện chưởng khống Thiên Châu, hiện tại Minh Diệc Hiên đã bị hủy, đồng nghĩa với việc bọn họ chỉ còn hai lựa chọn.
Hoặc là tiếp tục tìm kiếm thiên tuyển giả, hoặc là bắt sống Từ Khuyết cùng Hiên Viên Uyển Dung.
Nhưng thời gian đã rất gấp, thực lực Hiên Viên Uyển Dung đã vượt qua khống chế của bọn họ, muốn trong vòng mười mấy ngày tìm được Hiên Viên Uyển Dung, căn bản là không thể nào làm được.
Vì thế, những cường giả Thiên Cung Viện này, không cần thương nghị cũng đã lựa chọn sẽ giết Từ Khuyết để giải hận, sau đó lại tiếp tục tìm kiếm thiên tuyển giả mới.
- Giết nữ nhân này, rồi bức tiểu súc sinh kia đi ra.
Hiên Viên Hồng quyết định thật nhanh, vẻ mặt âm lãnh, đưa tay chỉ về Tử Hà tiên tử.
Từ Khuyết ở bên trong cấm chế, bọn họ tạm thời không thể làm gì Từ Khuyết.
Nhưng Tử Hà tiên tử lại ở bên ngoài cấm chế đạo trường, đối mặt với mười mấy vị Tiên Vương cùng với một vị Tiên Tôn, phần thắng xa vời, huống hồ còn có mấy vị Tiên Vương cùng với ba vị cường giả Tiên Tôn Thiên Cung Viện sắp chạy tới.
- Tuyền Nhi, có thể rút lui.
Từ Khuyết lại một mặt hờ hững, cười tủm tỉm hô.
Tử Hà tiên tử cũng không chần chờ, gật đầu, đồng thời trong tay bóp vỡ một tấm phù lục, chính là Tiên phẩm Thần Hành Độn Tẩu Phù.
Đạo trường của Thiên Cung Viện tuy rằng ẩn giấu ở Tử Vi Tiên Vực nhiều năm, nhưng không bị phong toả hư không, một tấm Tiên phẩm Thần Hành Độn Tẩu Phù, cộng với thực lực của nàng, đủ để giúp nàng trong nháy mắt xé rách hư không, trực tiếp biến mất trước mắt mọi người.
- Phù lục hư không cấp bậc Tiên phẩm?
Đám cường giả Tiên Vương như Hiên Viên Hồng đều biến sắc.
Phù lục cấp bậc Tiên phẩm, vốn cực kỳ hiếm thấy và quý giá, loại phù lục có thể xé rách hư không càng là trân bảo.
- Hắc hắc!
Tiếng cười tiện hề hề của Từ Khuyết đúng lúc này cũng vang lên, trong tay hắn cũng bóp vỡ một tấm Tiên phẩm Thần Hành Độn Tẩu Phù khác, nhưng không sốt ruột đi ngay, mà lại quét mắt về phía khối Thái Ất thiên thạch to lớn này, trong mắt tinh mang lấp loé.
- Chuyện này. . . tên tiểu tử này muốn làm gì?
- Ta kháo, ánh mắt này của hắn khiến ta có một dự cảm xấu.
Có người kinh ngạc nói.
"Ầm!"
Đột nhiên, một tiếng vang thật lớn vang lên.
Từ Khuyết nhằm về phía Thái Ất thiên thạch, Bức Vương Tán trong tay quét về trước một cái, trực tiếp chia ra làm hai, trên không trung hóa thành hai quyền sáo bằng kim loại lớn, tự động bao trùm vào hai tay của hắn rồi sờ về phía Thái Ất thiên thạch.
- Dừng tay!
Đám người Hiên Viên Hồng dường như ý thức được cái gì, sắc mặt thất sắc, la lớn.
Từ Khuyết không thèm để ý tới, đứng thế trung bình tấn, đánh ra hai tay, hai quyền sáo lớn kim loại hai bên trái phải, vỗ lên trên khối Thái Ất thiên thạch, sau đó hai tay chấn động, tay nổi gân xanh, "Gia" một tiếng, cả khối Thái Ất thiên thạch to lớn trực tiếp bị lay động, rồi bị ôm lên cách mặt đất.
- Đậu xanh!
- Móa nó!
Các đệ tử của các thế lực lớn đều kinh hô, trố mắt ngoác mồm.
Tên tiểu tử này, lại ôm lấy Thái Ất thiên thạch?
Hắn muốn làm gì?
Khóe mắt mấy người Hiên Viên Hồng co giật, tất cả Tiên Vương cùng Tiên Tôn đều thả ra uy thế, nỗ lực ngăn cản Từ Khuyết.
Nhưng dưới cơ chế trả thù của hệ thống, cả người Từ Khuyết có kim loại khôi giáp bao phủ, tuy rằng bị ảnh hưởng, vẫn có thể ôm chặt lấy Thái Ất thiên thạch.
Sau đó, trong ánh mắt kinh hãi cùng khó có thể tin của vô số người, hắn xoay người chạy, phù lục trong tay đúng lúc này cũng tỏa ra huy mang.
Giữa hư không trong nháy mắt nổi lên một gợn sóng, Từ Khuyết ôm theo tảng đá, bóng người chớp mắt đã biến mất không còn tăm hơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận