Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 582: Ta Không Có Loại Hứng Thú Này

Lời này vừa nói ra khiến tất cả mọi người đều ngẩn ra.
Lão giả Khương gia cũng khá buồn bực, vẻ mặt quái lạ đánh giá Từ Khuyết, như muốn xác định thiếu niên trước mắt này có thật sự hiểu cắt đá là như thế nào hay không.
Muốn cắt đá thì cần nhìn màu sắc bên ngoài của tảng đá, cộng thêm kinh nghiệm phán đoán, dù cho là người có kinh nghiệm lâu năm, khi lựa chọn cổ thạch đều phải hết sức thận trọng, bình thường tốn mấy canh giờ cũng không phải chuyện lạ gì.
Nhưng Từ Khuyết chỉ mới nhìn mấy lần, cầm một dồ vật kỳ quái có thể phát ra ánh sáng đỏ quét mấy lần, thế là dễ dàng chọn được mười khối đá, quả thực quá tùy ý/
Càng quan trọng hơn chính là, người này tùy ý lấy ra mười khối cổ thạch thật sự rất tùy ý.
Rất nhiều cao thủ có kinh nghiệm cược đá phong phú đều lắc đầu.
- Màu sắc mười khối đá này sáng quá, bình thường bên trong rất khó có chí bảo.
Một lão giả hờ hững nói.
- Hừm, chỉ có khối đá có màu sắc mộc mạc, bên trong mới có thể ẩn giấu chí bảo.
Người bên ngoài cũng tau gật đầu nghị luận.
- Mặt khác hình dáng to nhỏ cũng là vấn đề, mười khối cổ thạch mà hắn chọn đều có chút kỳ lạ, nhưng mà bề ngoài cổ thạch càng xấu xí thì bên trong cơ hội chứa chí bảo càng lớn hơn.
- Bất luận nhìn thế nào, mười khối đá này đều là cổ thạch phẩm chất kém cỏi nhất, ánh mắt hắn như thế, cuối cùng vẫn do quá trẻ tuổi.
- Như vậy cũng được, để hắn chọn trước bớt phế thạch đi, chúng ta mới có cơ hội lấy được cổ thạch càng tốt hơn.
Mọi người thi nhau bàn luận rồi không khỏi nở nụ cười.
Bởi vì trong mắt bọn họ, chỉ cần Từ Khuyết không chọn những khối cổ thạch mà bọn họ nhắm trúng, tất cả đều là chuyện tốt.
Lão giả Khương gia cũng nhìn Từ Khuyết, trầm ngâm một lúc, rồi lạnh nhạt nói:
- Tiểu hữu, ngươi muốn mua bao nhiêu cổ thạch cũng không thành vấn đề, không cần hỏi lão hủ.
Từ Khuyết chọn được mười khối Cổ thạch phẩm chất kém như thế, hắn còn nói lại muốn mua mười hai khối cổ thạch, hành vi này lọt vào trong mắt của lão giả Khương gia và mọi người chính là một kẻ thừa tiền không có chỗ tiêu, không hiểu cắt đá còn thích lãng phí.
Nhưng lại nghĩ tới Linh Thạch trên người Từ Khuyết đều do lừa được trên người bọn họ mà có, vẻ mặt lão giả Khương gia lại không hề dễ chịu.
Khi Từ Khuyết lấy trước mười khối cổ thạch, các đại nhân vật ở đây cũng vội vàng di chuyển, thậm chí một số thiên tài tuổi trẻ cũng ở chú ý, vội vàng đi xung quang đống cổ thạch kia để quan sát.
Cược đá đại hội cứ vô thanh vô tức mà bắt đầu như thế.
Tất cả mọi người có thể tùy ý dùng các loại thần thông, tự do sàng lọc cổ thạch, nếu như có hai người cùng vừa ý một tảng đá, thì phải tiến hành đấu giá, cuối cùng người nào trả giá cao thì lấy đưng sau khi Từ Khuyết chuyển mười khối cổ thạch tới cạnh Liễu Tĩnh Ngưng, không nói một lời nào, lại nhanh chóng chạy về, cầm "Máy chụp x quang" trong tay, lần thứ hai quét hình.
Rất nhanh, hắn chọn được mười hai khối cổ thạch khác ra, đám người liếc mắt nhìn sau, rồi lập tức mất đi hứng thú.
Bởi vì mười hai khối cổ thạch này, phẩm chất vẫn không khá hơn lúc trước, chỉ có một khối khá lớn hơn một chút, miễn cưỡng còn nhìn được, nhưng đa số người đều không có hứng thú, cho rằng bên trong cũng chẳng có vật gì tốt.
Nhưng chung quy vẫn có người muốn kéo chân Từ Khuyết, nữ tử họ Lý trước đây từng có tranh chấp với Từ Khuyết đứng dậy.
Nàng chỉ về phía một khối đá có phẩm chất tốt nhất trong mười hai khối cổ thạch kia, lạnh lùng nói:
- Khối cổ thạch này bản tiểu thư cũng vừa ý, ta trả giá hai ngàn cực phẩm Linh Thạch.
Vừa mở miệng đã khiến giá khổi cổ thạch này tăng lên gấp đôi.
Mọi người đều ngẩn ra, nhưng lập tức thấy thoải mái.
Lý gia tuy rằng không tính là danh vọng đại tộc gì, nhưng của cải vẫn có nhiều, hơn nữa người nhà họ Lý đối với cắt đá cũng rất có thiên phú, đặc biệt là thế hệ tuổi trẻ, khí vận và ánh mắt đều rất xuất sắc, vì thế lần này Lý gia chỉ phái tới đám thiên tài trẻ tuổi chứ không có Luyện Hư kỳ.
Nữ tử họ Lý này muốn tranh mua khối đá kia, lập tức thu hút sự chú ý của một số người.
Tất cả mọi người một lần nữa đưa mắt quét về phía mười hai khối đá mà Từ Khuyết chọn ra, chăm chú đánh giá khối đá mà nữ tử họ Lý chọn, càng nhìn càng cảm thấy, khối đá này dường như rất phi phàm.
- Kỳ quái, vừa nãy nhìn thấy khối cổ thạch này chỉ có phẩm chất tạm được, nhưng hiện tại nhìn lại, lại cảm thấy có chút không giống.
- Không sai, đây tuyệt đối không phải là ảo giác gì.
Bọn họ mơ hồ cảm giác được một luồng khí tức âm u.
- Chẳng lẽ bên trong có chứa vật chí âm? Chẳng lẽ là bảo vật Cực Âm Hàn Ngọc?
- Rất có thể, dù sao những khối đã này đều đào được từ Càn Long Quật, trải qua năm tháng dài đằng đẵng như vậy, nói không chừng thật sự có thể thai nghén ra Cực Âm Hàn Ngọc.
- Khối Cổ thạch này đáng giá cược một lần.
Sau khi mọi người nghị luận một lúc, đột nhiên đưa ra quyết định.
Từ Khuyết còn chưa kịp mở miệng, lập tức đã có người hô:
- Khối Cổ thạch này, ta ra giá ba ngàn cực phẩm Linh Thạch.
- Tại hạ cũng tới chơi một chút, bốn ngàn.
- Lão hủ ra sáu ngàn.
- Tám ngàn.
- Bạch gia ta trả 1 vạn Cực phẩm Linh Thạch.
- Lý gia ra một vạn hai!
Nữ tử họ Lý lại mở miệng, giống như thật sự rất xem trọng tảng đá kia.
Từ Khuyết nghe thấy mà tặc lưỡi.
Một tảng đá, trong nháy mắt giá đã được nâng cao tới hơn vạn khối cực phẩm Linh Thạch.
Hoá ra những kẻ này đều là dân có máu cờ bạc. Ngày hôm nay đã phải nín nhịn nhiều thứ để chuẩn bị đến đây tiêu tiền.
Ngay cả vật thần kỳ như đậu hủ thúi, bọn họ còn có thể nhịn được không dám tiêu quá nhiều, tất cả đều để lại đến bây giờ để tranh cướp cổ thạch.
Dù sao cược đá có tỉ lệ thu về rất cao.
Có thể tiêu mấy ngàn thậm chí hơn vạn cực phẩm Linh Thạch, sẽ đạt được chí bảo giá vượt qua mười vạn thậm chí trăm vạn cực phẩm Linh Thạch, tất cả đều phải dựa vào vận khí và nhãn lực.
Xét từ điểm này, thì một khối đậu hủ thúi không thể sánh được.
Cuối cùng, Từ Khuyết lấy khối này cổ thạch từ trong mười hai khối đá ra, cười híp mắt để ra ngoài, không tham dự vào trong đó.
Giá của khối đá giá cả vẫn đang bị nâng lên, sau khi nữ tử họ Lý trả giá một vạn hai, lại có người nâng giá, nhưng cuối cùng vẫn bị nữ tử họ Lý dùng 2 vạn cực phẩm Linh Thạch mua được.
Mọi người đối với giá trị khối đá đều có cái nhìn riêng, nếu như bên trong thực sự là Cực Âm Hàn Ngọc, thì 2 vạnh cực phẩm Linh Thạch tuyệt đối không thiệt thòi.
Nhưng vạn nhất không phải Cực Âm Hàn Ngọc, vậy 2 vạn cực phẩm Linh Thạch này liền mất không, giá này đã vượt quá phạm vi tổn thất bọn họ có thể chịu đựng được, vì thế phần lớn người lựa chọn từ bỏ.
Nữ tử họ Lý toại nguyện lấy được khối đá kia.
Quan trọng hơn chính là, tảng đá kia đoạt được từ trong tay Từ Khuyết, điều này khiến nữ tử họ Lý có cảm giác mình vô cùng xuất sắc.
- Chỉ có người am hiểu về cược đá, mới có tư cách có được khối đá này.
Nữ tử họ Lý vừa thanh toán Linh Thạch, ánh mắt quét về phía Từ Khuyết, như khoe khoang trêu tức cười nói.
Từ Khuyết vẫn ôn hòa cười mà không đáp lời, lấy ra Linh Thạch mua lại mười một khối cổ thạch còn lại.
Đương nhiên, bởi vì người thu phí là lão giả Khương gia.
Từ Khuyết thẳng thắn lấy ra giấy nợ 1 vạn Linh Thạch, lại trâu bò xuất thiêm một ngàn khối Linh Thạch để đủ số.
Hành động này khiến lão giả Khương gia vô cùng buồn bực, để lão nhớ chuyện bị lừa vừa nãy.
Xuất phát từ trả thù, sau khi lão giả Khương gia nhận lấy Linh Thạch và giấy nợ, quái gở nói ra:
- Tiểu hữu, ngươi chọn được một khối đá duy nhất không tệ, lại bị người cướp từ trong tay đi như vậy, chờ tới lúc phá thạch tầm bảo thì chớ có hối hận.
- Có gì phải hối hận, cũng không biết nàng có phải bị ngốc, hay là có ham muốn đặc thù gì, nhất định phải tốn 2 vạn cực phẩm Linh Thạch đi cướp một khối đá chứa đầu người chết, ngược lại ta không có hứng thú này.
Từ Khuyết cười nhạt trả lời một câu, nhận lấy mười một khối cổ thạch, xoay người đi về phía đình.
Lão giả Khương gia nhất thời ngẩn ra, lông mày hơi nhíu lại.
Người chết?
Có ý gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận