Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 999: Ngươi Lừa Người!

Lạch cạch!
Sau một tiếng vang trầm thấp, đôi nam nữ Bán Tiên cảnh theo bản năng lui lại một bước, tỏ vẻ kinợ.
Quỳ xuống là không thể, lấy địa vị của bọn họ, làm sao có khả năng quỳ xuống trước một tên tiểu tử Hợp Thể Kỳ?
Nhưng đối mặt với số lượng Phệ Thiên Ma Văn lớn như vậy, hai vị cường giả cấp bậc Bán Tiên cảnh cũng không khỏi hoảng thần.
Vấn đề là hiện tại hai người bọn họ hoàn toàn bị Từ Khuyết giam trong thông đạo, phía sau là vách đá, phía trước đều là Phệ Thiên Ma Văn đang giương răng nanh, bọn họ không còn đường để trốn.
- Ồ, lại không nói lời nào, ài, xem ra là cường độ ta cảm hóa còn chưa đủ.
Trên mặt Từ Khuyết lộ ra vẻ tự trách cùng khổ sở, trong tay lôi mấy triệu Phệ Thiên Ma Văn, trực tiếp bước một bước dài lên phía trước.
Ầm!
Trong nháy mắt, đám Phệ Thiên Ma Văn lít nha lít nhít kia cũng tiến lên một khoảng cách lớn, hầu như gần chạm tới hai tên Bán Tiên cảnh kia, điên cuồng muốn xông lên.
- Aa!
- Dừng tay!
Đôi nam nữ nhất thời hoảng sợ kêu thành tiếng, cả người toát ra mồ hôi lạnh.
Nếu như ở một khu vực rộng lớn khác, cho dù đối mặt với nhiều Phệ Thiên Ma Văn như vậy, bọn họ cũng không đến nỗi quá chật vật, đánh giết một chút sau đó trực tiếp xoay người chạy là được rồi.
Nhưng hiện tại bọn họ hoàn toàn bị kẹt ở góc chết này, căn bản không có cách khác, càng không thể chạy t con đường duy nhất, chính là đánh một trận cùng đám Phệ Thiên Ma Văn kia.
Nhưng số lượng Phệ Thiên Ma Văn nhiều như vậy, trong lòng hai người bọn họ hiểu rõ, nếu cứng đối cứng, vậy kết quả chính là thập tử vô sinh.
- Nói mau, bị ta cảm hóa hay chưa?
Từ Khuyết hỏi tới.
Sắc mặt đôi nam nữ Bán Tiên cảnh tái nhợt, ngậm chặt miệng không đáp lời.
Lông mày Từ Khuyết nhíu lại, ra vẻ lại muốn đi lên phía trước.
Sắc mặt hai người kia đại biến, vội vã mở miệng hô:
- Đứng lại, đừng tới đây!
- Vậy các ngươi rốt cuộc có bị cảm hóa hay không, nhanh lên một chút, ta rất bận!
Từ Khuyết tỏ vẻ không kiên nhẫn hỏi.
Hai người kia vô cùng tức giận, cắn răng nghiến lợi nói:
- Cảm hóa cảm hóa, chúng ta đã bị cảm hóa rồi!
- Ồ!
Trên mặt Từ Khuyết lộ ra ý cười, mặt mày hớn hở nhìn về phía lã:
- hấy không, có nghe không, bọn họ đã bị ta cảm hóa, ngươi lại nợ ta tám kiện Tiên Khí nữa.
-...
Khóe miệng lão ẩu co rút.
Mọi người ở đây cũng tức xạm mặt lại, không còn gì để nói.
Cảm hóa?
Hắn CMN gọi đây là cảm hóa?
Đây căn bản chính là uy hiếp mà!
Mẹ nó, còn tưởng rằng tên tiểu tử này là người đại nhân đại nghĩa, không ngờ tới lại ra chiêu dơ bẩn như vậy.
- Chà chà chà, bản thần tôn biết mà, tên tiểu tử này tuyệt đối không phải người lương thiện gì.
Husky khẽ lắc đầu than thở.
- Vương Đại Chùy, đừng lãng phí thời gian, mau giết bọn họ, chúng ta còn phải chạy tới bên kia.
Lúc này, lão ẩu lắc đầu mở miệng nói, nàng không muốn xem Từ Khuyết làm trò nữa.
- Cái gì?
Từ Khuyết nhất thời trợn to hai mắt, kinh ngạc nói:
- Như vậy sao được, ta đều đã cảm hóa bọn họ, ngươi làm sao vẫn còn muốn giết bọn họ thế?
- Ngươi...
Lão ẩu lại bị chọc giận đến mức tức điên, suýt chút nữa đã xông lên đánh chết Từ Khuyết.
Nhưng lúc này, đôi nam nữ Bán Tiên cảnh lại nhận ra lão ẩu, không khỏi kinh ngạc hô:
- Bạch Thải Linh, ngươi... ngươi còn chưa có chết?
- Hừ, năm đó các ngươi mai phục ám hại ta, bây giờ cũng nên để các ngươi nếm thử tư vị bị ám hại.
Lão ẩu hừ lạnh một tiếng, cả người đằng đằng sát khí.
- Không thể, ngươi không thể còn sống! Lúc đó ngươi rõ ràng đã bị rút lấy tất cả tuổi thọ, tu vi mất hết, làm sao có khả năng còn...
Nữ tử Bán Tiên cảnh kinh ngạc nói, nhưng mới nói được một nửa, nàng đột nhiên ngừng lại, tựa như nghĩ tới điều gì, kinh hãi nói:
- Linh Đạo Thạch, ngươi dùng Linh Đạo Thạch bảo mệnh?
- Không sai, nếu mệnh không còn, còn giữ Linh Đạo Thạch làm gì?
Lão ẩu lạnh lùng nói.
Linh Đạo Thạch rất quý giá, là bảo vật tuyệt hảo dùng để đột phá cảnh giới, nhưng lúc mấu chốt cũng có thể dùng để kéo dài tính mạng.
Năm đó nếu trên ngườig không mang theo viên Linh Đạo Thạch này, sợ là đã thật sự chết ở đây, làm sao có cơ hội chạy đi dưỡng thương đây.
- Được rồi được rồi, oan oan tương báo khi nào mới hết, chuyệnđã qua liền để nó đi qua thôi.
Lúc này, Từ Khuyết lại chạy đến nói chen vào, biểu hiện thánh mẫu, cực kỳ chính khí.
- Đi qua cái rắm, Vương Đại Chùy, ngươi có thể câm miệng hay không?
Lão ẩu đã giận đến mức quát lên, hơn nữa còn học Từ Khuyết nói lời thô tục.
Tình cảnh nhất thời có chút cứng đờ, tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Thậm chí là đôi nam nữ Bán Tiên cảnh cũng sững sờ.
Ngay sau đó, nữ tử nở nụ cười:
- Ha ha ha, không nghĩ tới Tiên Giới Dao Trì đại danh đỉnh đỉnh Thánh Nữ Bạch Thải Linh, cũng nói lời thô tục.
Dao Trì Thánh Nữ?
Từ Khuyết vừa nghe lời này, trong nháy mắt trừng lớn con ngươi, một mặt kinh hãi.
Lão thái bà này lại là Thánh Nữ?
Trời ơi, Dao Trì Thánh Nữ đều già như thế này sao?
Hả? Chờ chút, không đúng không đúng, suýt chút nữa đã quên, lão ẩu này do bị thương mới trở nên già như thế, dựa theo kịch bản bình thường, trước khi bị thương, nàng chắc chắn cũng là nữ nhân kinh diễm thiên hạ.
- Trắng... nha đúng, cải trắng, ngươi đừng như vậy, ta thật vất vả mới cảm hóa bọn họ, ngươi làm sao vẫn có oán khí lớn như thế chứ, như vậy không hay lắm, tức giận sẽ hại thân thể.
Từ Khuyết tận tình khuyên nhủ khuyên.
- Ngươi...
Bạch Thải Linh tức giận đến mặt đen lại, nghiến răng nghiến lợi, hận không thể dùng một cái tát đập chết Từ Khuyết.
Tên tiểu tử này quá vô sỉ, vốn chính là một kẻ lưu manh, hiện tại lại giả vờ giả vịt thành người tốt.
Trọng điểm là, tên tiểu tử này ngay cả tên nàng cũng dám gọi sai.
Cải trắng? Trắng em gái ngươi!
- Ha ha, vị tiểu ca này, ngươi nói không sai, chúng ta đã bị ngươi cảm hóa, từ nay về sau nhất định làm việc thiện tích đức, không lạm sát kẻ vô tội, không bằng hiện tại... trước tiên ngươi thu lại những con Phệ Thiên Ma Văn này đi?
Lúc này, nữ tử cười tủm tỉm mở miệng nói.
Nam tử cũng tiếp lời:
- Không sai, sau này chúng ta sẽ không làm chuyện xấu nữa.
- Có thật không?
Từ Khuyết giả vờ ngờ vực.
- Ta ít đọc sách, các ngươi không được gạt ta nha, thật sự bị ta cảm hóa rồi sao?
- Đương nhiên là thật, ngươi vốn có thể giết chúng ta, nhưng lưu lại cho chúng ta một mạng, chúng ta nhất định sẽ hảo hảo quý trọng.
Nữ tử Bán Tiên cảnh gật đầu nói, con ngươi quyến rũ liếc Từ Khuyết.
Từ Khuyết hổ khu chấn động, quát to:
- Ngươi lừa người, hừ, mất công ta còn tưởng rằng ngươi đã bị ta cảm hóa, thật tâm hối cải để làm người mới, không nghĩ tới đến chết không đổi, lại dám quăng mị nhãn với ta, rõ ràng chính là muốn dụ dỗ ta, làm bẩn tâm linh cùng thân thể thuần khiết của ta!
- Hả...
Vẻ mặt nữ tử nhất thời cứng đờ.
Mọi người ở đây cũng vô cùng ngạc nhiên, họ không nghĩ tới, chỉ một ánh mắt mà thôi, Từ Khuyết lại có phản ứng lớn như vậy.
- Vương công tử, ta nói chính là thật sự, vừa nãy... vừa nãy chỉ là nhất thời quen thuộc, không kịp sửa đổi, sau này ta nhất định chú ý. Ta thật sự đã bị ngươi cảm hóa rồi.
Lúc này, nữ tử kia ấp úng giải thích, thực sự sợ Từ Khuyết sẽ liên thủ với Bạch Thải Linh, dùng Phệ Thiên Ma Văn giết chết bọn họ.
- Ta không tin, trừ phi các ngươi bỏ ra chút thành ý.
Từ Khuyết vô cùng thẳng thắn đáp lại nói.
Đôi nam nữ Bán Tiên cảnh khôhỏi ngẩn ra.
Thành ý?
Chuyện này còn có thể dùng thành ý để chứng minh?
- Không biết Vương công tử muốn thành ý gì?
Nữ tử mở miệng hỏi.
Từ Khuym bộ suy tư một chút, lập tức nói ra:
- Nếu các ngươi đã quyết định sau này phải làm việc thiện tích đức, không tiếp tục lạm sát kẻ vô tội, vậy các ngươi giao tất cả bảo vật trên người ra đây đi, để tránh khỏi sau này các ngươi dùng những thứ đó hại người.
Lời này vừa nói ra, toàn trường trong nháy mắt rơi vào vắng lặng.
Đôi nam nữ Bán Tiên cảnh cũng sầm mặt lại.
Đến lúc này, vòn vo một hồi như vậ cần không phải kẻ ngu, cơ bản cũng đã nhận ra rồi.
Từ Khuyết hoàn toàn chính là nhắm về phía bảo vật trên người đôi nam nữ kia.
Vì để tránh Phệ Thiên Ma Văn phá hoại nhẫn trữ vật cùng bảo vật trên người bọn họ, lại vòn vo một vòng lớn như vậy, quả thực là quá vô sỉ.
- Ngươi...
Nữ tử Bán Tiên cảnh tỏ vẻ tức giận, há mồm muốn nói gì.
Nhưng lời nói còn chưa dứt, ánh mắt Từ Khuyết lạc đã rơi trên người nàng, trên mặt lộ ra nụ cười thật thà nói:
- Đúng rồi, vị cô nương này, y phục trên người ngươi cũng phải cởi sạch, mong ngươi phối hợp một chút, ta hoài nghi trên người ngươi ẩn giấu hung khí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận