Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 530: Ta Có Một Biện Pháp

Cuối cùng, trà tận, Thượng Võ bị Thượng Linh mang về phủ đệ.
Từ Khuyết nhìn vẻ mặt của Thượng Linh trước khi đi, dáng dấp nóng lòng muốn thử kia, liền biết sau khi trở về, Thượng Võ nhất định sẽ chịu một trận đòn.
Vì thế, hắn nhiệt tình giới thiệu cho Thượng Linh mấy bộ phương pháp đánh đập.
Ví dụ như "Treo lên quật", tên gọi tắt "Treo lên đánh"! Hoặc là gọi vợ tới, thành lập đội ngũ vợ chồng, tiến hành nam nữ hỗn hợp cùng đánh, thêm lượng không tăng giá, cho Thượng Võ gấp đôi yêu thương.
Thượng Linh nghe thấy mà trợn mắt ngoác mồm, biết Từ Khuyết khẳng định đã trải qua, mới hiểu rõ nhiều phương pháp như vậy, lập tức gật đầu liên tục, tuyên bố nhất định phải dùng toàn bộ những phương pháp này ở trên người Thượng Võ mấy lần.
Dù sao có Từ Khuyết ưu tú như thế làm tấm gương, Thượng Linh cũng hy vọng có thể dạy Thượng Võ thành thiên kiêu tinh anh giống như Từ Khuyết vậy, không thể tiếp tục nuông chiều Thượng Võ.
Sau khi tiễn mấy người đi, trong phòng chỉ còn sót lại hai người Tư Đồ Hải Đường cùng Từ Khuyết.
Từ Khuyết lộ ra ý cười, rất là vui vẻ.
Tư Đồ Hải Đường nhìn chằm chằm Từ Khuyết một lúc lâu, mới lắc đầu nói:
- Ngươi vẫn đúng là quá xấu, chỉnh người như vậy. Liền bọn Thượng bá bá đều bị ngươi lừa.
- Ta đây cũng là vì tốt cho bọn họ, chính ngươi nói một chút, Thượng Võ kia có đáng đánh hay không? Lần này là xem ở trên mặt của ngươi, ta mới không làm gì gã. Ngày nào đó nếu như hắn đắc tội với người khác, chỉ sợ sẽ là một con đường chết!
Từ Khuyết ý vị thâm trường nói ra.
Tư Đồ Hải Đường lạnh nhạt nói:
- Gã chết hay không, đều không có quan hệ gì với ta. Nhưng ngươi nói xác thực cũng có đạo lý, ta cũng không muốn nhìn thấy Thượng bá bá người đầu bạc tiễn người đầu xanh, vì thế vừa rồi không có vạch trần ngươi.
- Haizz, lời này của ngươi liền không đúng rồi, dù sao chúng ta cũng là người trên cùng một chiếc thuyền, làm sao có khả năng động một chút là vạch trần đây?
Từ Khuyết không vui nói.
Tư Đồ Hải Đường lập tức sững sờ:
- Ta khi nào cùng ngươi chung một chiếc thuyền?
- Đã từ lâu lúc trước, lúc ở trong thánh địa Tuyết Sơn, ngươi đã đồng ý muốn gia nhập Tạc Thiên Bang chúng ta, huấn luyện một nhánh đội ngũ mạnh mẽ.
Từ Khuyết khí thế bàng bạc nói.
Tư Đồ Hải Đường trong nháy mắt tức xạm mặt lại, im lặng một lúc rồi nói:
- Ta lúc đó cũng không đồng ý với ngươi!
- Ta mặc kệ, coi như ngươi đã đồng ý, hơn nữa mấy hôm nữa ta sẽ cùng Thủy Hoàng đi hải ngoại một chuyến, cũng không biết sẽ đi bao lâu, vì thế ngươi có thể vừa tiếp tục làm chức thành chủ của ngươi, vừa huấn luyện quân đội Tạc Thiên Bang mạnh mẽ.
Từ Khuyết trực tiếp nói lời vô lại, mạnh mẽ muốn Tư Đồ Hải Đường gia nhập Tạc Thiên Bang.
Hắn rất coi trọng loại năng lực luyện binh của Tư Đồ Hải Đường, xác thực là rất mạnh.
Mà Tư Đồ Hải Đường nghe thấy Từ Khuyết muốn đi hải ngoại, nàng không khỏi cả kinh:
- Ngươi phải đi?
- Đúng rồi. Nhưng cũng không phải sẽ không trở lại, đừng sợ. Ngươi trước hết giúp ta huấn luyện quân đội, nghe nói qua một câu nói chưa? Chính là năng lực càng lớn, trách nhiệm càng lớn! Ngươi có năng lực mạnh như thế, phải gánh vác trách nhiệm này, trợ giúp ta lớn mạnh Tạc Thiên Bang, thực hiện tâm nguyện cứu vớt thế giới của ta!
Từ Khuyết leng keng mạnh mẽ nói ra, khắp khuôn mặt đều là hùng tâm chí khí lăng vân.
Tư Đồ Hải Đường lại hề không tức giận mà trợn tròn mắt, triệt để không còn gì để nói.
Liền ngươi còn muốn cứu vớt thế giới? Lừa gạt ai đó, ngươi có mà muốn tai họa thế giới ấy chứ.
Nhưng Từ Khuyết đều đã nói thành như vậy, Tư Đồ Hải Đường cũng không tiện từ chối, mà sau khi trở thành Thành chủ, nàng cũng khá là nhàm chán, giờ khắc này cũng có chút động tâm.
Sau khi trầm ngâm một lúc, nàng rốt cục gật đầu nói:
- Giúp ngươi huấn luyện quân đội cũng không thành vấn đề, nhưng quân đội của ngươi ở chỗ nào?
- Ở trong Hoàng thành, chính là 3 ngàn Tuyết Thành quân kia.
Từ Khuyết trừng mắt nhìn nói.
Tư Đồ Hải Đường lập tức trừng đôi mắt lên, lắc đầu nói:
- Từ Khuyết, ngươi hình như càng ngày càng không biết xấu hổ, Tuyết Thành quân của chúng ta lúc nào biến thành người Tạc Thiên Bang?
- Ai nha, đừng để ý tới những chi tiết này mà, của ngươi không phải là của ta sao? Huống hồ ta cũng đáp ứng ngươi gia nhập Tạc Thiên Bang rồi, sau này chúng ta chính là người một nhà.
Đến đến đến, liền vui vẻ quyết định như vậy đi, qua mấy ngày nữa theo ta về Hoàng thành, ngươi mang bọn họ về, hơn nữa khoảng thời gian này bọn họ ở Hoàng thành kinh doanh Tạc Thiên Bang vạn đạt quảng trường, khẳng định kiếm lời không ít Linh Thạch, đến lúc đó tất cả đều cầm về làm quân tư, nên mua cái gì thì mua cái đó.
Từ Khuyết tiếp tục phát triển tinh thần không biết xấu hổ, cười híp mắt nói ra.
Tư Đồ Hải Đường bất đắc dĩ, căn bản nói không lại Từ Khuyết.
Thế nhưng lấy những chuyện mà Từ Khuyết làm cho Tuyết Thành, Tư Đồ Hải Đường cảm thấy đưa ba ngàn binh mã cho hắn cũng không có gì là quá mức, đơn giản liền gật đầu đồng ý.
Cuối cùng, hai người trở lại phủ thành chủ, từng người đi về nghỉ ngơi.
Từ Khuyết hiếm thấy không có thừa dịp bóng đêm đi ghẹo Tư Đồ Hải Đường, bởi vì hắn biết, tỷ lệ thành công khẳng định là con số không.
Loại nữ hán tử như Tư Đồ Hải Đường, ghẹo lên độ khó rất cao, cần dành thời gian chậm rãi ghẹo, nếu như ghẹo quá nhanh, ngược lại sẽ làm cho người ta phản cảm, giống như Thượng Võ chính là một cái ví dụ điển hình.
Vì thế đêm đó, Từ Khuyết sau khi đá Husky ra khỏi gian phòng, liền đàng hoàng ngủ một giấc.
Sáng sớm hôm sau, sắc trời mới vừa hừng sáng, Từ Khuyết hiếm thấy không có ngủ nướng, vội vã đá tỉnh Husky, gọi nó đi xem trò vui.
Husky tỏ vẻ không muốn, hô lớn:
- Xem trò vui cái gì, bản thần tôn xưa nay không xem trò vui.
- Con chó ngốc nhà ngươi, Thượng Võ tối hôm qua bị cha gã đánh một trận, chúng ta không đi chúc mừng một chút thì thật không phải.
- Thượng Võ bị đánh? Ha ha, trò vui này bản thần tôn rất thích xem.
Husky lúc này liền lên tinh thần, một phát bò lên, bước nhanh xông ra ngoài.
Một người một chó chạy tới bên ngoài phủ đệ của Thượng Võ, kết quả cửa lớn mở rộng, trong sân hoàn toàn yên tĩnh.
Một vị lão nhân đang ngồi xếp bằng ở chỗ này, nhắm mắt dưỡng thần, thổ nạp linh tức, chính là Thượng Linh.
Tựa hồ là cảm giác được có khách tới chơi, Thượng Linh đột nhiên mở mắt ra, kinh ngạc nói:
- Gia Cát tiểu hữu, ngươi làm sao đến đây? Có chuyện gì quan trọng sao?
- Không có không có, vừa vặn đi ngang qua, liền đến thăm hỏi Thượng chưởng môn một chút.
Từ Khuyết tỏ rõ ý cười, cất bước đi vào.
Husky lén lén lút lút theo ở phía sau, con ngươi gian giảo nhìn khắp nơi xung quanh.
Thượng Linh nhanh chóng đứng dậy đón, cười nói:
- Gia Cát tiểu hữu thật là có tâm. Haizz, nếu như khuyển tử có thể có được một nửa của Gia Cát tiểu hữu, tương lai lão phu cũng có thể yên tâm nhắm mắt rồi.
- Ồ? Lẽ nào phương pháp mà tại hạ dạy Thượng chưởng môn, còn không hữu hiệu sao?
Vừa nghe Thượng Linh nhắc tới Thượng Võ, con ngươi của Từ Khuyết lập tức sáng ngời, tràn đầy phấn khởi.
Thượng Linh lắc đầu thở dài:
- Haizz, dù sao cũng là hài tử nhà mình, lão hủ trước sau không hạ thủ tàn nhẫn được, đêm qua vốn định dạy dỗ nó một trận, nhưng nó lại khóc lóc nói sẽ hối cải, sau này nhất định nỗ lực tu luyện, lão hủ lập tức nhẹ dạ, liền buông tha nó. Không nghĩ tới, sáng sớm nay, nó lại cùng người đi ra ngoài ăn chơi chè chén, thực sự là tức chết lão phu rồi!
- A, chuyện này không thể được! Thượng chưởng môn, ngươi phải quyết tâm tàn nhẫn một chút, tuy rằng đánh vào thân thể con, đau ở trong tim cha. Nhưng có một câu ngạn ngữ rất hay, nuôi không dạy, lỗi của cha.
Từ Khuyết vội vàng khuyên nhủ.
Vốn là là muốn đến xem chuyện cười của Thượng Võ, kết quả lần này ngược lại tốt, con hàng này lại không hề chịu đòn, còn chạy đi ăn chơi chè chén, cuộc sống gia đình cũng trải qua quá mức thoải mái rồi?
- Haizz!
Thượng Linh bất đắc dĩ, lần nữa thở dài.
- Thượng chưởng môn, ta có một biện pháp, không biết ngươi có muốn thử một chút hay không?
Lúc này, Từ Khuyết đột nhiên nghĩ đến một chủ ý, cười tủm tỉm hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận