Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 781: Người Tạc Thiên Bang?

Bắt đầu giao hàng?
Thứ gì?
Khi Từ Khuyết nghe được tin tức liền cảm thấy sửng sốt.
Ngay sau đó hắn mới bừng tỉnh rồi phản ứng lại, hình như là lúc trước ở trong ảo cảnh có đặt đơn đặt hàng.
Tuy nói ở bên ngoài chỉ mới qua mấy ngày, nhưng hắn ở trong ảo cảnh đã chân thật vượt qua mấy chục năm, nếu như không phải hệ thống nhắc nhở, hắn gần như đã quên mất chuyện này.
Mẹ nó, đã qua mấy chục năm rồi mà hiện tại mới giao hàng?
- Đậu xanh, hệ thống, ngươi nhất định phải cho ta một lời giải thích. Đã nói trong vòng mười năm sẽ hoàn thành, ngươi nói hiện tại đã bao nhiêu năm?
Từ Khuyết lên tiếng gọi hệ thống ra chất vấn.
Hệ thống lạnh lẽo đáp lại:
- Ding, vị diện của kí chủ khác với vị diện đặt hàng, bởi vậy kết quả tính toán thời gian sẽ xuất hiện không ít sai lệch, đây là chuyện bình thường!
- Bình thường cái rắm, đã mấy chục năm đấy! Sai lệch mấy chục năm còn nói là bình thường?
Từ Khuyết trừng mắt hỏi.
Ding, giải thích như thế nào là quyền của bản hệ thống!
- Móa nó!
...
Cuối cùng, Từ Khuyết đành bất đắc dĩ lui ra khỏi giao diện hệ thống.
Nhưng trong lòng vẫn vụng trộm có chút vui mừng.
Bởi vì thời gian mấy chục năm này, hắn chỉ vượt qua bên trong ảo cảnh, cũng không tính là thời gian chân thực.
Nếu như tính theo thời gian chân thực thì còn chưa tới nửa tháng, cuối cùng kết lại, hắn căn bản không bị thiệt thòi.
- Dựa theo biểu hiện của hệ thống, sau mười ngày là có thể nhận được hàng rồi. A ha ha ha, cuối cùng cũng có hi vọng liên lạc với Địa Cầu rồi!
Từ Khuyết trở nên hưng phấn, ngay cả Husky cũng lười đi thu thập, nghênh ngang trở về phủ thành chủ.
Cùng ngày này, người Cung gia đến tuyên bố đã diệt trừ các trưởng lão của Đan Dương Phái, còn Chưởng môn Thượng Linh của Đan Dương Phái bọn họ không dám lộn xộn, chỉ có thể mang về Cung gia ở Đông Hoang, đợi gia chủ Cung gia xử lý.
Từ Khuyết không có ý kiến gì đối với việc này, khoát tay áo một cái, liền để bọn họ rời đi, đồng thời cũng cảnh cáo bọn họ, sau này không thể bước vào Ngũ Hành Sơn nửa bước.
Người của Cung gia gật đầu liên tục, dáng vẻ nhát như cáy rời đi.
- Từ Khuyết.
Buổi chiều, Tư Đồ Hải Đường lại tìm đến Từ Khuyết.
Lần này nàng đã khôi phục lại vẻ trưởng thành ngày xưa, anh tư hiên ngang, xuất hiện trước mặt Từ Khuyết.
- Người Tạiên Bang các ngươi đều kiêu căng ngạo mạn như thế sao?
Nàng cau mày hỏi.
- Hả?
Từ Khuyết sững slắc đầu nói:
- Không hề kiêu căng, người Tạc Thiên Bang chúng ta đều rất biết điều khiêm tốn. Có thể so sánh với vị thánh hiền Thái Thượng Bố Y thời thượng cổ, đều là người khiêm tốn nội liễm nhã nhặn.
Tư Đồ Hải Đường nhất thời trợn tròn mắt:
- Thôi đi, ngươi có biết thế nào là khiêm tốn không?
- Ta đương nhiên biết. Ha ha, được rồi được rồi, có phải là xảy ra chuyện gì không, ban ngày ban mặt lại chạy đến tìm ta hưng binh vấn tội.
Từ Khuyết cười dài nói.
Tư Đồ Hải Đường tức giận nói:
- Vừa nãy có binh sĩ ở ngoài thành đến báo, phát hiện một tu sĩ đến từ Hỏa Nguyên Quốc, tự xưng là người của Tạc Thiên Bang, yêu cầu được vào ở phủ thành chủ, còn tiếp tục như vậy, phủ thành chủ này sắp trở thành phân đà của Tạc Thiên Bang các ngươi rồi!
- Cái gì? Đến từ Hỏa Nguyên Quốc, còn tự xưng là người của Tạc Thiên Bang?
Từ Khuyết nhất thời trợn to mắt/
Tình huống gì đây?
Tạc Thiên Bang lúc nào có người của Hỏa Nguyên Quốc?
Hơn nữa còn lớn lối như vậy, vừa đến đã nói muốn vào ở phủ thành chủ, kiểu làm bộ này cũng quá cứng nhắc đi.
- Làm sao lại kinh ngạc như vậy, mấy năm qua Tạc Thiên Bang các ngươi ở Ngũ Nguyên Quốc cũng không hề khiên tốn, đặc biệt là ở Hỏa Nguyên Quốc, danh tiếng vô cùng hung hăng, ta ở Tuyết Thành hẻo lánh này đều có thể nghe thấy.
Tư Đồ Hải Đường ngạc nhiên nói.
Đậu xanh!
Lúc này Từ Khuyết liền ý thức được có điều không đúng.
Những năm này, Tạc Thiên Bang đều là do một mình hắn đóng vai tạo thành, từ lúc nào lại xuất hiện nhiều bang chúng như vậy?
- Bẩm báo Thành chủ, thiên tài của Tạc Thiên Bang đã tới.
Lúc này, một binh đứng ở cửa hô.
Vừa dứt lời, một giọng nói tùy tiện liền vang lên.
- Hừ, đây chính là phủ thành chủ các ngươi? Chỉ đơn sơ như vậy, làm sao xứng với thân phận người của Tạc Thiên Bang như ta?
Vừa nói chuyện, một tên nam tử bụng phệ vừa bước vào.
Vẻ mặt y ghét bỏ đánh giá bốn phía, còn không quên quay đầu lại dặn dò tên binh sĩ kia nói:
- Khi nãy ở trên đường chuyện ta phân phó với ngươi, nhớ phải làm thỏa đáng cho ta, bằng không đắc tội Tạc Thiên Bang chúng ta, ngươi biết rõ sẽ hậu quả gì rồi đấy.
- Chuyện này...
Binh sĩ nhất thời làm ra vẻ khó xử, ánh mắt không khỏi nhìn về phía Tư Đồ Hải Đường đứng ở đại sảnh phủ thành chủ.
- Này cái gì mà này, để ngươi làm chút chuyện nhỏ cũng không được sao? Hả?
Nam tử kia cao giọng quát, đồng thời cũng xoay người, vừa vặn đối mặt với ánh mắt Tư Đồ Hải Đường và Từ Khuyết.
Sau một khắc, hai mắt y sáng ngời, gắt gao nhìn chằm chằm vào Tư Đồ Hải Đường, giống như bị khí chất đặc biệt trên người nàng hấp dẫn.
- Làm càn!
Tư Đồ Hải Đường nhấi sầm mặt lại, mở miệng quát mắng.
Từ Khuyết cũng nheo lại mắt, ý cười trên mặt trở nên quái lạ, lúc này hắn sao còn không rõ ràng, người trước mắt này vốn là mượn danh Tạc Thiên Bang, ở bên ngoài giả danh lừa bịp.
Lúc này, nam tử cũng tỉnh táo lại, nhìn Tư Đồ Hải Đường lạnh giọng cười nói:
- Ha ha, nói vậy ngươi chính là Tuyết Thành đại danh đỉnh đỉnh Hải Đường Thành chủ? Ta nghe bang chủ Từ Khuyết của chúng ta đã nhắc tới ngươi, lần này ta đến đây cũng thay hắn thăm hỏi ngươi, không nghĩ tới một tên sĩ tốt nho nhỏ ở Tuyết Thành các ngươi lại dám làm càn như vậy, dặn dò bọn họ làm chút việc nhỏ cũng không làm được. Đây chính là đạo đãi khách của các ngươi sao?
Lời này vừa nói ra, Tư Đồ Hải Đường lập tức sửng sốt, lúc này quay đầu nhìn về phía Từ Khuyết, trên mặt tràn ngập dấu chấm hỏi.
Ngay cả binh sĩ đứng ngoài cửa kia cũng ngây người.
Từ Khuyết thì suýt chút nữa đã cười phun tại chỗ, nhưng cố gắng nín cười, nhìn vè phía nam tử hỏi:
- Hóa ra các hạ là thiên tài của Tạc Thiên Bang à? Ta với bang chủ Từ Khuyết của các ngươi đã từng gặp mặt một lần, không biết hắn gần đây khỏe không?
- Hắn đương nhiên rất khỏe mạnh, gần đây ta vẫn cùng hắn uống rượu, còn nghe hắn nói đã từng cứu Tuyết Thành các ngươi, còn nói nếu như chúng ta đến đây, t định sẽ đối đãi như thượng khách, nhưng hiện tại ta rất thất vọng.
Nam tử chỉ lo người khác không biết hiện tại y rất không vui, tỏ vẻ âm trầm nói.
Nhưng y vừa nói ra lời này, Tư Đồ Hải Đường còn cả người binh sĩ canh cửa thành kia lập tức phản ứng lại.
Tên lừa đảo!
Người này rõ ràng chính là một tên lừa đảo!
- Ồ? Không biết vì sao các hạ lại thất vọng? Ngươi vừa vặn dặn dò vị tiểu ca kia làm gì?
Lúc này, Từ Khuyết trêu tức hỏi.
Không đợi tên nam tử kia mở miệng, binh lính ngoài cửa lập tức đáp:
- Hồi bẩm tướng quân, người này vừa vào thành, vừa vặn gặp được Lâm gia đại tiểu thư, y nói vị đại tiểu thư kia rất có tư chất, yêu cầu thuộc hạ đêm nay đưa vị đại tiểu thư kia tới phòng y.
- Yêu! Người Tạc Thiên Bang từ lúc nào lại có thể trắng trợn cướp đoạt dân nữ như thế?
Lúc này này trên mặt Từ Khuyết hiện lên ý cười lạnh lẽo.
Nam tử kia lại lập tức gầm lên lên tiếng:
- Làm càn, ngươi là thứ gì? Tạc Thiên Bang ta làm việc còn cần ngươi đến chỉ chỉ chỏ chỏ sao?
Từ Khuyết lúc này giơ tay lên, vén lấy mấy sợi tóc, khóe miệng giương lên nói:
- Trùng hợp thật. Đúng lúc ta cũng là người Tạc Thiên Bang, họ Từ tên Khuyết, tự nam thần!
Bạn cần đăng nhập để bình luận