Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1495: Ngươi Là Biến Thái À?

- . . .
Hệ thống hoàn toàn rơi vào trầm mặc.
Giống như nó cũng không nghĩ tới sẽ xuất hiện tình huống này, trong tính toán của nó, sau khi Từ Khuyết gọi tỉnh lại cường giả trong quan tài, tế đài sẽ bị kích hoạt, hư không bị phong toả, Từ Khuyết chỉ có thể lưu lại chiến một trận.
Nhưng vạn vạn không nghĩ tới, cường giả trong quan tài đồng tỉnh lại, vấn đề là đối phương lại không có cách nào nhúc nhích.
Nguyên nhân chính là do Từ Khuyết chỉ dùng một chút tiên nguyên, ngay cả cấm chế cũng không phá vỡ, trái lại chỉ đánh thức đối phương, nếu hắn dùng Bức Vương Thối, thì nữ nhân trong quan tài này nhất định sẽ có thể khôi phục năng lực hành động.
- Ha ha ha, cẩn thận mấy cũng có sơ sót, ngươi cũng có thời điểm tính sót.
Từ Khuyết tỏ vẻ đắc ý, cảm giác rất hả giận, có thể hố hệ thống một lần, cơ hội như thế này không phải lúc nào cũng có.
- Tiểu tử, như thế nào, có cần đánh hay không?
Husky lo lắng nói, vô cùng căng thẳng.
Từ Khuyết lúc trước nhắc bọn họ chuẩn bị một trận chiến sinh tử, khiến nó cùng Đoạn Cửu Đức đều vô cùng sốt ruột.
Nhưng sau khi Từ Khuyết mở ra quan tài đồng, tất cả vẫn vô cùng bình tĩnh, giống như cũng không có nguy hiểm gì.
- Hắc hắc, dưới uy danh của ta, đám cường giả này căn bản không dám ra ngoài, được rồi, không cần đánh, nghĩ biện pháp phá tan phong ấn, đi ra ngoài thôi.
Từ Khuyết khoát tay một cái, một mặt ngạo nghễ nói.
Husky và Đoạn Cửu Đức nghe vậy, trong nháy mắt thở dài một hơi.
Không cần đánh, thực sự là vô cùng tốt.
Nhưng mà phong ấn này. . .
- Tiểu tử, không được đâu, phong ấn này không phải dựa vào chúng ta là có thể mở được.
Husky đã sớm muốn phá mở phong ấn chạy trốn, nhưng phát hiện căn bản không thể thực hiện được.
- Tại sao không được?
Từ Khuyết quay đầu hỏi.
- Tiên sư nó, mắt trận phong ấn chính là mảnh tế đài này, ít nhất cần người bên trong ba chiếc quan tài toàn bộ đứng dậy, phong ấn mới có thể mở ra.
Husky theo phù văn phong ấn, tìm ra phương án phá giải duy nhất.
Chỉ là phương án này khiến Từ Khuyết có chút choáng váng.
Cần ba cường giả trong quan tài đứng lên, mới có thể mở ra phong ấn?
Đây không phải muốn chọc cười ta chứ, nếu như bọn họ đứng lên, nhất định sẽ nhân cơ hội gọi tỉnh những người khác, bao gồm cả những Tiên Tôn kia, đến lúc nó mình còn có thời gian tránh đi sao.
- Đi ra, ta dùng Bức Vương Thối thử xem.
Từ Khuyết lúc này quyết định mạnh mẽ phá tan cấm chế.
Husky nghe thế biến sắc, hô lớn:
- Không được, tuyệt đối không thể mạnh mẽ tấn công, bằng không sẽ đánh thức tất cả mọi người, đồng thời phong ấn còn có thể càng thêm vững chắc, đây là một phong ấn cấm chế có trình độ rất cao!
Móa nó!
Từ Khuyết trừng lớn mắt, gọi tỉnh lại đối phương không được, mạnh mẽ tấn công phong ấn cũng không được, vậy còn phá kiểu gì?
- Husky, còn có biện pháp khác không?
Từ Khuyết hỏi.
Husky lắc lắc đầu:
- Không có, tuy rằng phong ấn cấm chế không chỉ có một loại phương thức phá giải, nhưng phong ấn cấm chế này quá cao cấp, bản thần tôn hữu tâm vô lực.
- Hệ thống, đi ra, nhanh giải quyết phong ấn cho ta.
Từ Khuyết cũng không phí lời, trực tiếp gọi ra hệ thống.
Hệ thống giống như đã sớm chuẩn bị, thẳng thắn trả lời:
- Ding, trải qua kiểm tra, đẳng cấp phong ấn vượt qua phạm vi phá giải của phiên bản hệ thống hiện nay, thỉnh ký chủ tự mình nỗ lực, cố lên nha!
- . . .
Khóe miệng Từ Khuyết nhất thời co giật, vốn tưởng rằng thành công hố hệ thống một lần, không nghĩ tới vẫn phải trở lại điểm bắt đầu.
Trừ khi mình cứ đợi ở đây, bằng không nếu muốn đi ra ngoài, thì nhất định phải gọi tỉnh mấy cường giả.
- Ồ không đúng, chúng ta không biết phương thức phá giải khác, không đồng nghĩa là nữ nhân này không biết, nhìn vị trí quan tài của nàng, thân phận địa vị hẳn không thấp, hắc hắc. . .
Từ Khuyết dường như nhớ ra cái gì đó, con ngươi sáng ngời, lộ ra vẻ mặt cười hì hì.
- Khuyết ca, ngươi có biện pháp?
Husky và Đoạn Cửu Đức đều kinh hỷ nhìn về phía Từ Khuyết.
- Biện pháp khẳng định là có, nhưng có dùng được hay không thì phải thử xem mới biết.
Từ Khuyết cười híp mắt gật đầu, xoay người lần nữa nhìn về phía nữ tử trong quan tài đồng.
Lúc này, con ngươi nữ tử đã có thể chuyển động, đánh giá bốn phía, lại khóa chặt Từ Khuyết, trong mắt tràn ngập phẫn nộ cùng sát ý.
Loại phẫn nộ và sát ý này, khiến Từ Khuyết rất không hiểu.
Rõ ràng đây là lần thứ nhất gặp, hơn nữa mình còn giúp nàng tỉnh lại, hơn nữa bản bức thánh soái như thế, ai nhìn cũng biết không phải người xấu, cần nhìn mình với ánh mắt thâm cừu đại hận như thế không?
- Cô nương, ngươi đừng nhìn ta như vậy, tại hạ không có ác ý, chỉ là ngày gần đây khí trời chuyển lạnh, bên trong động này có chút âm lãnh, ta muốn mượn chút quần áo của ngươi, ngươi không ngại chứ?
Từ Khuyết lịch sự tao nhã, mặt mỉm cười, nho nhã lễ độ nhìn nữ tử hỏi.
Hai mắt nữ tử chỉ có con ngươi có thể động, con ngươi nhanh chóng co lại, vẻ phẫn nộ càng rõ ràng, loáng thoáng còn có một tia khiếp sợ, giống như nghĩ đến Từ Khuyết muốn làm gì.
- Khụ, Khuyết ca, ngươi không phải là muốn xé quần áo của nàng chứ? Đừng nha, chúng ta trộm cũng có đạo, không thể làm loại chuyện xấu xa này.
Husky bước về phía trước, tận tình khuyên nhủ một câu.
- Đúng rồi, chuyện như vậy không nên làm, tiểu tử, ngươi phải thiện lương.
Đoạn Cửu Đức cũng gật đầu liên tục.
- Các ngươi biết cái gì, Từ Khuyết ta là loại người như vậy sao?
Từ Khuyết nhất thời căm tức, không phải vì muốn đi ra ngoài, ta cần phải động đến quần áo của nữ nhân này ư?
Nhưng hành động này chung quy vẫn đúng là không lễ phép, vì thế. . .
- Cô nương, Từ Khuyết ta không phải loại người như ngươi nghĩ tới, ta có nỗi khổ trong lòng, như vậy đi, nếu như ngươi không muốn đưa quần áo cho ta, ngươi liền lắc đầu, ồ, người không động được đầu, vậy ngươi chớp mắt đi, nếu như ngươi không muốn, ngươi liền chớp mắt, ta bảo đảm sẽ không chạm vào ngươi.
Từ Khuyết nghiêm chỉnh nói.
Husky và Đoạn Cửu Đức cũng lập tức nhìn về phía đồng nữ tử trong quan tài.
Nữ tử vẫn mở to mắt như trước, tràn ngập phẫn nộ cùng sát ý, nhưng không có cách nào chớp mắt.
- Hầy, trời ạ! Nàng thật sự không nháy mắt!
Husky nhất thời kinh ngạc thốt lên lên.
- Đậu, cô nương ngươi xảy ra chuyện gì? Chuyện như vậy ngươi cũng có thể đáp ứng? Ngươi chớ bị tiểu tử này lừa dối, không thể đáp ứng hắn đâu, nhanh chớp mắt đi.
Đoạn Cửu Đức mở miệng khuyên.
Nhưng mà nữ tử dĩ nhiên "không hề bị lay động", vẫn chỉ trợn to mắt.
Trên thực tế, nếu như nàng có thể chớp mắt mà nói, đã sớm chớp một trăm lần, nhưng vấn đề là chỉ có thần thức nàng tỉnh lại, thân thể vẫn còn bị cấm chế phong tỏa, căn bản là không động được.
Nhưng chuyện duy nhất đáng được ăn mừng là nàng đã bắt đầu cảm giác được sức mạnh cấm chế đang dần yếu bớt, rất nhanh nàng có thể khôi phục năng lực hành động.
- Được rồi, đừng khuyên, tâm ý vị cô nương này các ngươi vẫn chưa rõ sao? Nhân gia đồng ý muốn đưa quần áo cho ta, biết cái này là gì không? Cái này gọi là mị lực.
Từ Khuyết cười đắc ý nói, đồng thời đưa tay đưa về phía bên hông nữ tử.
Hắn nhẹ nhàng kéo lên bạch ti đai lưng bên hông, lôi kéo ra bên ngoài, tầng ngoài xiêm y của nữ tử trong quan tài, nhất thời cũng bị mở ra.
Lập tức trong ánh mắt phẫn nộ của nữ tử, Husky và Đoạn Cửu Đức khiếp sợ nhìn kỹ, chỉ thấy Từ Khuyết vung hai tay lên, chỉ chớp mắt một cái, tầng ngoài xiêm y của nữ tử đã xuất hiện ở trong tay hắn.
Thủ pháp này, muốn có bao nhiêu lão luyện thì có bấy nhiêu lão luyện, nhanh tới mức khiến người ta đều không thấy rõ ràng.
- Đậu, Khuyết ca trâu bò, cởi y phục của người ta giỏi như vậy.
Husky nhất thời kinh ngạc thốt lên.
Đoạn Cửu Đức tức xạm mặt lại, không nói gì nói:
- Tiểu tử, ngươi đến cùng muốn chơi cái gì thế?
- Lần này thật sự không phải chơi, ta vì tìm biện pháp đi ra ngoài mà thôi.
Từ Khuyết nhún nhún vai, bất đắc dĩ nói.
Hang động này bị phong cấm, bọn họ cũng không có cách nào đi ra ngoài, vì thế khả năng duy nhất chính là tìm biện pháp đi ra ngoài từ trên người những cường giả này.
Nhưng những người này cũng không thể thật sự mở ra phong ấn cho bọn họ, vì thế Từ Khuyết nhớ tới sau khi thu về tấm vải liệm màu đen kia, thu được một dị năng vô bổ, đọc y thuật.
Từ Khuyết cũng không nghĩ tới, dị năng vốn tưởng rằng không có tác dụng gì, nhanh như vậy đã có thể phát huy được tác dụng.
Nhưng vì hòa bình thế giới, Từ Khuyết cũng không quá đáng như vậy, chỉ trước tiên lấy tầng ngoài xiêm y của nữ tử, cũng không khiến nàng để lộ cảnh "xuân".
- Tiểu tử, ngươi lấy quần áo của người ta, có quan hệ gì với việc tìm ra biện pháp?
Lúc này, Đoạn Cửu Đức mơ hồ nhìn Từ Khuyết hỏi.
- Quan hệ rất lớn.
Từ Khuyết đáp một tiếng, đồng thời kéo xiêm y màu trắng trong tay, thẳng thắn khoác lên trên người.
Dựa theo đọc y thuật miêu tả, càng là quần áo gần người, sẽ biết càng nhiều bí mật, hơn nữa mặc lên trên người, mới có thể giao lưu với quần áo.
Vì thế, hắn phải mặc áo khoác của nữ nhân này vào.
- Trời ạ, tiểu lão đệ, ngươi đã xảy ra chuyện gì thế? Quần áo nữ nhân mà ngươi cũng mặc, ngươi là biến thái à?
Quần áo vừa mới phủ lên, một giọng nữ ngự tỷ mười phần trong nháy mắt vang lên trong đầu Từ Khuyết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận