Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 213: Tổ Hai Người Khuyết Đức

Vô số chớp giật bàng bạc vờn quanh Hỏa Hoàng, tia điện đan chéo "Đùng đùng" vang vọng.
Thậm chí ở bên trong còn xen lẫn từng sợi tia điện màu tím, chính là Tử Tiêu Lôi Kiếp xuất hiện lúc Từ Khuyết độ kiếp, uy lực của loại tia chớp màu tím này hầu như khó có thể tưởng tượng được.
Huống chi bây giờ những lôi điện này được Từ Khuyết dùng Sách Chiêu Hồn gia tăng uy lực lên đến 30 lần.
Có thể tưởng tượng được, Hỏa Hoàng sắp gặp bi kịch rồi.
"Phốc!"
Lúc này, cho dù là Hỏa Hoàng ngưng tụ ra Long khí trăm năm, nhưng trong miệng trong nháy mắt lại phun ra một ngụm máu tươi.
Ở nhiều lôi điện dày đặc vờn quanh như thế, cả người ở trên không trung bị điện giật đến run rẩy.
Cũng không phải là ông ta quá yếu, mà thực sự là Từ Khuyết lần này còn chơi lớn hơn.
Đây vốn là Lôi Kiếp cường hãn, lại còn bị hắn tăng cao uy lực 30 lần, đã vượt qua phạm vi chịu đựng của Hỏa Hoàng.
Cũng may là Hỏa Hoàng ngưng tụ ra trăm năm Long khí, cắt giảm lượng lớn sức mạnh của lôi kiếp, bằng không khẳng định đã bị nổ cho da tróc thịt bong.
Hiện giờ chỉ bị phun một ngụm máu, ngược lại hẳn nên vui mừng.
Nhưng trong lòng Hỏa Hoàng đã hoàn toàn tràn ngập chấn động, ông ta khó có thể tin, Từ Khuyết này ngoại trừ Hỏa Liên ba màu kia, lại còn có pháp quyết đáng sợ bực này.
Chuyện này... Sao có thể được?
Mới vẻn vẹn một năm, hắn làm sao có khả năng trở nên mạnh như thế?
Hỏa Hoàng gần như phát điên, cũng chỉ có thể tiếp tục tụ lại long khí, nhanh chóng xóa đi lôi điện trên người.
Mọi người ở đây lại tiếp tục ngơ ngác, triệt để há hốc mồm.
Hỏa Hoàng lại bị đánh ói máu?
Cường giả siêu cấp Anh Biến kỳ tầng sáu bị một thiếu niên Nguyên Anh kỳ tầng bảy đánh thành như vậy, ngươi có tin được không?
Hơn nữa... Hơn nữa đây vẫn là dưới tình huống đã mượn Long khí rồi, nếu như không có Long khí, Hỏa Hoàng chẳng phải sẽ chết ngay tại chỗ rồi sao?
Tất cả mọi người sau khi nghĩ tới chỗ này, cả người lập tức run lên, tê cả da đầu, lưng không tự chủ được toát ra mồ hôi lạnh.
Đáng sợ, chuyện này quả thật quá đáng sợ rồi!
Tạc Thiên Bang Từ Khuyết, cái tên này hôm nay hoàn toàn được các đại tông phái cùng với vô số tu sĩ bách tính ở Hoàng thành nhớ kỹ.
Ai cũng không cách nào quên, thiếu niên nà, ở trong vòng một ngày, mắng Hỏa Hoàng tức ói ra một lần, lại đánh ói ra máu lần thứ hai!
Hơn nữa, cái tên này lại chơi qua phi tử của Hỏa Hoàng, quất luôn công chúa, thậm chí còn sắp muốn chơi cả em gái của Hỏa Hoàng.
Thật sự là điên rồi, không cách nào diễn tả bằng ngôn từ nữa.
- Ha ha, cẩu Hoàng Đế, thì ra ngươi sợ sấm à! Quả nhiên, thứ như ngươi, phải đem sấm sét đến đánh, được thôi, ta liền cho ngươi hai quả Hầu Tái Lôi nữa là được!
Từ Khuyết cố hết sức nói, hai tay vừa nhấc lên, trong nháy mắt lại nổi lên hai viên tia chớp hình cầu!
"Vù" một tiếng, thanh âm phá không sắc bén ở trong tay Từ Khuyết lại vang lên, hai viên tia chớp hình cầu bỗng nhiên kịch liệt phóng to.
Mọi người ở đây nhất thời hít vào một ngụm khí lạnh.
Ta kháo, tên này quá độc ác, quá mẹ nó tàn nhẫn, chưa từng thấy người như thế bao giờ.
Một quả tia chớp hình cầu đã đánh Hỏa Hoàng đến mức thổ huyết, bây giờ lại một lần đến hai quả.
Nhưng mà... Đây tựa hồ không có tác dụng, Hỏa Hoàng tuy nói là ho ra máu, nhưng đây đối với một cường giả Anh Biến kỳ mà nói thì chỉ là vết thương nhẹ.
Nếu Hỏa Hoàng vận dụng sát chiêu càng mạnh hơn, Từ Khuyết này chỉ sợ chắc chắn phải chết rồi.
Trong lòng tất cả mọi người đều than thở.
Mà lúc này, cả người Hỏa Hoàng lần nữa bao trùm một tầng Long khí mờ đục.
Ở bề ngoài, ông ta chỉ là vận dụng trăm năm Long khí, nhưng trên thực tế đã xúc động lượng lớn sức mạnh đến từ bên trong Hoàng Lăng.
Người biết đều biết, toàn bộ hoàng cung kỳ thực chính là một cái trận pháp to lớn, chặt chẽ tương quan cùng trận pháp trong Hoàng Lăng.
Người nắm giữ huyết thống Cơ gia, chỉ cần nằm ở trong phạm vi mảnh trận pháp này liền có thể mượn dùng Long khí long mạch, cũng có thể... từ truyền thừa mượn tới một loại sức mạnh thần bí.
- Hôm nay trẫm, tất tru ngươi!
Hỏa Hoàng gào thét, vang vọng toàn bộ hoàng cung.
...
Cửa Kim Loan điện.
- Phụ hoàng đã bắt đầu rồi.
Viêm Dương công chúa thấp giọng nói, sắc mặt cực kỳ nghiêm túc.
Thân là người nhà họ Cơ, nàng đương nhiên cũng cảm ứng được trên người Hỏa Hoàng có thêm một luồng sức mạnh thần bí.
Loại sức mạnh này gọi là Đế Hoàng chi khí. Đến từ các đời Đế Hoàng tổ tiên Cơ gia, dù cho bọn họ đã chết đi, nhưng thi thể vẫn được bảo tồn ở trong Hoàng Lăng.
Chỉ có điều Cơ gia có truyền thống, mỗi một vị Đế Hoàng lúc xế chiều, sau khi bước vào Hoàng Lăng nằm trong quan tài, trước khi chết đều phải ngậm một hơi, hơi khí này vĩnh cửu bất biến, cùng thân thể đồng thời phong tỏa ở Hoàng Lăng.
Chỉ cần hai bên trận pháp cùng tồn tại, người nhà họ Cơ liền có thể mượn dùng khí mà tổ tiên lưu lại chuyển hóa thành tu vi, tạm thời tăng cường bản thân.
Thế nhưng, tốc độ của loại khí tăng cao tu vi này vô cùng chậm chạp, cần dựa vào lượng lớn thời gian đi lắng đọng, đồng thời dùng một lần sẽ ít đi một lần.
Bây giờ Hỏa Hoàng bắt đầu mượn dùng cỗ khí này, nói rõ ông ta thật sự sát ý đã quyết, không tiếc bất cứ giá nào đều phải tiêu diệt Từ Khuyết.
Từ Khuyết cũng không có chú ý tới điểm này, hắn tiếp tục ngưng tụ hai viên tia chớp hình cầu, đồng thời, lần này còn gia tăng thêm lượng lớn tia chớp màu tím.
Trong nháy mắt, trên tay liền đột nhiên nâng lên hai viên "Hầu Tái Lôi" lớn vô cùng, lớn gấp mấy lần cả người hắn.
Mặt trên hồ quang đan chéo, trên không trung cao tốc xoay tròn, vô số chớp giật đinh đinh vang vọng, tràn ngập khí tức cuồng bạo.
- Cẩu Hoàng Đế, tiếp chiêu!
Cánh tay Từ Khuyết cao cao nâng qua đỉnh đầu, ra sức ném về phía trước, hai viên tia chớp hình cầu to lớn, trong nháy mắt như hai toà lôi sơn to lớn, ầm ầm đập về phía Hỏa Hoàng.
Thế nhưng, lần này Hỏa Hoàng không cứng rắn chống lại nữa.
Thân hình lóe lên, Long khí vờn quanh thân thể, liền nhanh chóng tránh né hai viên tia chớp hình cầu này của Từ Khuyết.
Ông ta tin tưởng, chỉ cần tiếp tục kéo dài thêm, đợi Đế Hoàng chi khí trong cơ thể tụ tập đủ, liền có thể trong nháy mắt tạm thời tăng cao tu vi của mình, thậm chí tạm thời bước vào Luyện Hư kỳ, nắm giữ sức mạnh càng to lớn đáng sợ hơn.
- Ey, đừng chạy! Đừng sợ nha!
Từ Khuyết thấy Hỏa Hoàng lùi về sau, nhất thời mở miệng châm biếm.
Đồng thời, Minh Vương Trấn Ngục thể mang đến kỹ năng "Chưởng khống Lôi Điện" cho hắn vào đúng lúc này phát huy ra hiệu quả rất tốt.
Chỉ cần hơi suy nghĩ, hai viên tia chớp hình cầu bị Hỏa Hoàng né tránh kia đột nhiên thay đổi phương hướng, tiếp tục nhằm về phía Hỏa Hoàng.
Đồng thời Từ Khuyết còn khống chế hai cánh hắc diễm phía sau, cuốn lên cơn lốc, thân hình hóa thành một cái bóng mờ, bằng tốc độ kinh người lao xuống, truy hướng Hỏa Hoàng.
Nhưng mà, chuyện ngoài dự đoán của mọi người lại phát sinh.
Hỏa Hoàng cũng không hoàn thủ, chỉ là lấy pháp quyết phổ thông đánh trả, nhưng tốc độ vẫn không giảm, bôn ba tránh né Từ Khuyết thảo phạt cùng hai đạo tia chớp hình cầu truy kích.
Mọi người nhất thời liền há hốc mồm.
Hỏa Hoàng... bị đuổi theo đánh?
Chỉ có Viêm Dương công chúa cùng Tử Huyên biết chuyện này, trong lòng cũng biết là Hỏa Hoàng muốn làm gì.
Ông ta đang ẩn nhẫn, ẩn nhẫn tới thời khắc cuối cùng, đem Đế Hoàng chi khí ngưng tụ đến, trong nháy mắt bạo phát, lâm thời tăng cao tu vi.
Làm như vậy, hầu như là tương đương với việc triệu hoán tổ tiên phụ thể.
...
- Cẩu Hoàng Đế, chạy cái gì thế, có phải là lại đang ấp ủ đại chiêu? Vô dụng, xem một kiếm tất sát của ta.
Lúc này, trên mặt Từ Khuyết mang một nụ cười lạnh lùng, cầm lấy Vô Cực Kiếm, tốc độ lần nữa tăng lên, bỗng nhiên nháy mắt xuất hiện ở phía sau Hỏa Hoàng.
Sau một khắc, ánh kiếm biến ảo thành ánh sáng, đột nhiên chém tới.
"Loạt xoạt!"
Long bào vốn đã rách nát trên người Hỏa Hoàng trong khoảnh khắc bị ánh kiếm chém thành mảnh vỡ, từ không trung rơi xuống.
Thế là, đường đường một đời đế quốc chi quân, thân không mảnh vải, áo không đủ che thân, bóng người trần truồng xuất hiện ở trong tròng mắt của mọi người.
Toàn trường trong nháy mắt rơi vào một mảnh yên tĩnh, tất cả mọi người đều lờ mờ ngơ ngác.
Bọn họ xem như là nhìn ra rồi, mấy kiếm vừa nãy của Từ Khuyết, rõ ràng không phải sát chiêu gì, mà là cố ý cắt long bào của Hỏa Hoàng, để Hỏa Hoàng xấu mặt.
- Chuyện này... Cái tên này, thật sự không theo lẽ thường.
- Ai có thể nghĩ tới, một hồi sinh tử đại chiến, hắn vẫn nghĩ ra biện pháp nhục nhã đối thủ cơ chứ.
- Thật không hổ là đệ tử của Đoạn Cửu Đức, phong cách hành sự kỳ hoa này, quả thực giống nhau như đúc, không khác gì Đoạn Cửu Đức trong truyền thuyết.
- Không chỉ thế! So sánh với nhau, Từ Khuyết này hình như còn trò giỏi hơn thầy nữa.
- Vì sao lại nói như vậy?
- Ngươi đã quên chuyện lúc trước sao? Ngươi có thấy người đánh nhau ném phân bao giờ chưa?
- Ây...
Mọi người đều không nói gì.
Đoạn Cửu Đức kia, thêm vào Từ Khuyết.
Khá lắm, hai thầy trò kỳ hoa này, một người mang tên khuyết, một người mang tên đức.
Trời ơi, thêm vào sẽ trở thành tổ hai người "Khuyết Đức" kìa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận