Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1378: Ngươi Không Phải Tiên Vương

- Từ lão, dừng chân.
Lúc này, trưởng lão họ Lý nhanh chóng bước lên trước, ngăn cản đoàn người Từ Khuyết!
Trên mặt y vẫn nở nụ cười như trước, nhìn đặc biệt giả tạo, đúng chuẩn nụ cười giả dối của một thương nhân.
Từ Khuyết lập tức nheo mắt lại, cũng nở nụ cười:
- Lý trưởng lão, còn có chuyện gì sao?
- Khụ, Từ lão đường xa đến đây, không ngồi thêm một lúc sao? Hơn nữa tông chủ chúng ta đã đi chuẩn bị mấy thứ, chuẩn bị nhận lỗi với Từ lão, hiện tại Từ lão đi, ta thật không biết nói thế nào với tông chủ.
Lý trưởng lão cười ha ha nói.
- Ồ? Nói như vậy, lão phu còn phải vì để ngươi có thể ăn nói mà cố ý lưu lại?
Từ Khuyết nhất thời cười lạnh.
Nụ cười khuôn mặt già nua của Lý trưởng lão có chút cứng ngắc, vẫn cười khan như trước nói:
- Từ lão chớ nên hiểu lầm, chúng ta là chân thành muốn mời Từ lão ở thêm một lúc.
- Thôi đi, nhìn ngươi có vẻ ngoài cười nhưng trong không cười này, rõ ràng chính là tiếu lý tàng đao, còn mặt dày mày dạn muốn lão phu lưu lại, nếu lão phu còn không nhìn ra các ngươi đang chuẩn bị âm mưu lớn gì, chẳng phải là thằng ngốc sao?
Từ Khuyết trực tiếp lạnh giọng đáp.
Lý trưởng lão ngây người, không nghĩ tới Từ Khuyết lại nói một câu, trực tiếp không nể mặt mũi như vậy.
Dù những điều hắn nói là thật, nhưng trong tình huống bình thường, dù có nhìn ra là có âm mưu, cũng không thể rõ nói ra.
Trong khoảng thời gian ngắn, Lý trưởng lão thật không biết nên đáp lại như thế nào.
- Được rồi, lão phu cũng hiểu ngươi khó xử, dù sao ngươi cũng chỉ nghe lệnh làm việc, vì thế lão phu cũng không muốn làm khó ngươi.
Từ Khuyết khoát tay áo một cái, dáng vẻ của cường giả có phong độ.
Điều này khiến Lý trưởng lão nhất thời như trút được gánh nặng, vội mở miệng nói:
- Đa tạ Từ lão, cảm ơn Từ lão lý giải.
Nhưng lời này vừa nói ra, sắc mặt mấy người ở đây liền thay đổi.
Từ Khuyết cũng đột nhiên mở miệng mắng:
- Đậu! Lão tử chỉ thăm dò ngươi mà thôi, không nghĩ tới các ngươi đúng là thật sự chuẩn bị âm mưu muốn đối phó với lão phu?
Trong khoảnh khắc, Lý trưởng lão há hốc mồm, sau khi tỉnh táo lại, thầm mắng mình ngu xuẩn.
Làm sao có thể trả lời là cảm tạ hắn lý giải?
Đây không phải biến tướng là thừa nhận bọn họ thật sự đang có âm mưu sao?
- Từ lão, ngài hiểu lầm, hiểu lầm, ta vừa nói không phải ý này.
Lý trưởng lão vội vàng giải thích.
- Không phải ý này? Ngươi tưởng lão phu là kẻ ngốc sao?
Từ Khuyết lạnh giọng cười nói, đồng thời xua tay:
- Nhưng lão phu từ trước đến giờ có sao nói vậy, cũng nói giữ lời, vừa nãy đã đáp ứng không so đo với ngươi, thì sẽ không tính toán với ngươi nữa.
Nói đến đây, Từ Khuyết nhìn về phía Husky cùng đoàn người Đoạn Cửu Đức, lạnh nhạt nói:
- Nếu Thánh Tông đã có thành ý và nhiệt tình như vậy, thì chúng ta cứ ở lại thêm chốc lát đi.
- Được.
Husky cùng Đoạn Cửu Đức đều cười hì hì gật đầu, cùng Mạc Quân Thần và Liễu Tĩnh Ngưng đều ngồi xuống.
Lý trưởng lão cũng thầm thở phào nhẹ nhõm, giả lả cười nói:
- Từ lão ở thêm một lúc, Thánh Tông chắc chắn sẽ cho ngài một câu trả lời hài lòng. Người đâu, thêm trà cho Từ lão cùng với các vị anh hùng Tạc Thiên Bang.
Nói xong, y xoay người đi đến chỗ ngồi của mình, trên mặt không nhịn được mà lộ ra nụ cười lạnh vì thực hiện được quỷ kế.
Chỉ cần Từ Khuyết đồng ý lưu lại, mục đích của y đã đạt được, chờ tông chủ mở ra cánh cửa kia, tình hình mọi việc đều sẽ thay đổi.
Nhưng còn không chờ y đi về ghế ngồi của mình, y đã ý thức được có gì đó không đúng.
Các đồng môn Thánh Tông trước mặt mình, sắc mặt đột nhiên kinh biến, cực kỳ kinh hãi nhìn y, còn có người há mồm, tựa hồ như muốn nói gì.
Chỉ là cái nháy mắt này quá nhanh, Lý trưởng lão căn bản không kịp nghe những người khác nhắc nhở, hắn đã cảm giác được sau lưng truyền đến một luồng kình phong cực kỳ hung mãnh.
Da đầu y nhất thời cảm thấy tê dại, vội khởi động thân hình, nỗ lực xông về phía trước, nhưng chung quy vẫn chậm một bước.
Chỉ nghe "Ầm" một tiếng vang trầm thấp, cả người Lý trưởng lão bị đánh bay ra, như diều đứt dây, tạo ra trên không trung một đường pa-ra-bôn, bắn vào bên trong phòng nghị sự, mặt đất đều bị đánh vỡ.
"Ầm!"
Trong khoảnh khắc, đám người Thánh Tông trong phòng nghị sự đều đột nhiên đứng dậy, cảnh giác nhìn chằm chằm vào Từ Khuyết.
Lúc này vẻ mặt Từ Khuyết hài lòng hạ xuống mặt đất, một tay cầm Thiên Kim Phục Sinh Đằng chủ đằng, một tay nắm một cây gậy Tử Kim, vô cùng tiêu sái và bá khí, trên mặt tràn ngập kiêu ngạo và tự hào, không vì hành vi gõ ám côn sau lưng vừa nãy của mình mà cảm thấy có chút xấu hổ nào.
- Chà chà chà, lão già này còn rất khỏe đấy, một côn như thế mà không gõ chết ngươi.
Từ Khuyết lắc lắc đầu, tặc lưỡi nói nhỏ.
Tử Kim Bức Vương Côn chính là dung hợp hắc côn cùng với Tử Hư Canh Kim, thượng phẩm Tiên Khí, kết hợp sức mạnh thân thể của Thánh Thể tiểu thành, thế mà lại chỉ có thể đánh Lý trưởng lão này bay đi, nhưng không thể thuấn sát y hay bị trọng thương.
Hiển nhiên, là do chênh lệch thực lực giữa song phương quá lớn.
Thực lực chân chính hiện tại củaTừ Khuyết, chỉ là Địa Tiên cảnh trung kỳ, mà Lý trưởng lão lại là Đại La Chân Tiên, khoảng cách tới Đại La Kim Tiên chỉ có một bước, vô cùng mạnh mẽ.
Thực lực cách xa như vậy, Từ Khuyết dù có phát huy ra thực lực đỉnh phong, cũng rất khó có thể khiến đối phương bị thương, giờ khắc này có thể đánh bay y, đã là nhờ có ưu thế Thánh Thể tiểu thành bổ trợ.
Cùng lúc đó, Lý trưởng lão cũng từ bên trong phế tích bò lên, cả người đầy bụi bặm.
Y run run thân thể, rất nhanh đã khôi phục tỉnh táo, thoát khỏi mê muội, ánh mắt trừng trừng vào Từ Khuyết.
Từ Khuyết cũng kinh ngạc một trận, một côn này không gõ chết đối phương cũng rất bình thường, nhưng lại không thể gõ ngất đối phương thì không bình thường rồi.
Theo lý mà nói, hắc côn dung hợp với Tử Hư Canh Kim, tạo thành một thanh binh khí mới, nhưng công năng mê muội vẫn được bảo lưu lại, có thể không quan tâm tới bất kỳ cấp bậc cường giả, chỉ cần đánh lén sau lưng thành công, đều có thể gõ ngất đối phương, nhưng hiện tại lại mất đi hiệu lực?
- Chuyện gì thế nhỉ?
Từ Khuyết theo bản năng muốn gọi hệ thống để hỏi dò.
Nhưng lúc này, Lý trưởng lão từ trong lòng lấy ra một mảnh đồng thau gãy vỡ, một mặt âm trầm căm tức nhìn Từ Khuyết.
Đó là một vật phòng ngự cấp bậc Tiên Khí, nhưng bởi vì Từ Khuyết dụng hết toàn lực đánh một đòn nên trực tiếp vỡ vụn, tuy nhiên cũng bảo vệ được cho Lý trưởng lão không bị gõ ngất.
Từ Khuyết vừa nhìn thấy thế cũng rõ ràng, sờ sờ cằm, trên mặt lộ ra vẻ tiếc nuối.
Sớm biết y có Tiên Khí, trước hết đã không đánh y, uổng phí mất Tiên Khí phòng ngự.
- Ngươi không phải Tiên Vương, lại càng không là trên cả Tiên Vương, ngươi chỉ có tu vi Địa Tiên cảnh!
Đột nhiên, Lý trưởng lão nhìn chằm chằm Từ Khuyết, bất thình lình nói một câu, ngữ khí như chặt đinh chém sắt.
Từ Khuyết ra tay đã bại lộ thực lực thật sự.
Dù sao nếu Tiên Vương hoặc trên cả Tiên Vương ra tay, dù có lưu thủ, uy lực cũng không thể thấp như vậy, đồng thời trong nháy mắt khi Từ Khuyết ra tay, là đem tiên nguyên rót vào bên trong thân thể, toàn lực ứng phó, hành động này đồng thời như muốn báo cho đối phương, thực lực chân chính của mình chỉ là Địa Tiên cảnh trung kỳ.
Lý trưởng lão nói một câu này, cũng lập tức khiến đông đảo nhóm trưởng lão cùng chấp sự Thánh Tông đang ngồi ở đây kinh sợ.
Vị cha của Từ Khuyết này, chỉ là một Địa Tiên cảnh?
Lập tức, tất cả mọi người nhíu mày, có chút rối loạn lên.
Nếu Lý trưởng lão không nói sai, thì hiểu lầm kia liền lớn hơn, hoá ra náo loạn hơn nửa ngày, toàn bộ Thiên Châu đều bị một tên Địa Tiên cảnh doạ dẫm.
Nhưng Từ Khuyết không hoảng sợ chút nào, cười nhạt nói:
- Lão phu xưa nay chưa từng nói mình là Tiên Vương hay trên cả Tiên Vương, nhưng các ngươi có thể đến thử xem thực lực chân chính của lão phu, hiện tại lão phu phải đi, các ngươi ai dám ngăn cản đường, cứ đến.
Nói xong, Từ Khuyết xoay người quay lưng lại với mọi người, thu hồi Tử Kim Bức Vương Côn, nâng lên Thiên Kim Phục Sinh Đằng, trực tiếp cất bước đi ra ngoài.
Vẻ tự tin này nhất thời làm cho đám người Thánh Tông kinh sợ một thoáng.
Dù là Lý trưởng lão, trên mặt cũng xẹt qua một ít chần chờ, bắt đầu tự mình hoài nghi lên, vừa rồi có phải đã nhìn lầm hay không?
Song khi Từ Khuyết đi tới cửa lớn phòng nghị sự, dưới chân đột nhiên ngưng tụ một mảnh chớp giật, đồng thời hô lớn với đoàn người Husky cùng Đoạn Cửu Đức:
- Chạy mau!
Dứt tiếng, hắn nhanh chóng phóng lên trời.
Đông đảo nhóm trưởng lão cùng chấp sự Thánh Tông trong phòng nghị sự đều phản ứng lại, hoàn toàn tin chắc thực lực chân chính của Từ Khuyết chỉ là Địa Tiên cảnh, bằng không vì sao hắn phải chạy, không phải vì chột dạ sao?
- Đuổi theo!
Lý trưởng lão hét lớn, dẫn người xông ra ngoài trước tiên.
Những người còn lại cũng không muốn tụt lại phía sau, đặc biệt người đàn ông trung niên đại biểu người Minh gia, cũng nhanh chóng lướt về trên không.
Bất kể là ai, chỉ cần có thể tiêu diệt Từ Khuyết, đều sẽ là một đại công lao.
Chỉ là đối mặt với hơn mười kình địch truy kích ở phía sau, một mình Từ Khuyết đơn độc xông vào trước, khóe miệng dĩ nhiên cong lên một ý cười lạnh lẽo.
Phong Hỏa Luân hắn dấu ở trong ngực, từ lâu đã nóng lòng muốn thử, rục rà rục rịch, giờ khắc này lại truyền ra một luồng khí thế phẫn nộ.
- Hắc hắc, nếu Thánh Tông các ngươi muốn tìm đường chết, vậy ta sẽ tác thành các ngươi.
Từ Khuyết thầm cười một tiếng, vung tay lên, trong nháy mắt lấy ra Phong Hỏa Luân!
Bạn cần đăng nhập để bình luận