Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1065: Đổi Bảo Vật

- Phệ. . . Phệ Thiên Ma Văn?
- Làm sao. . . làm sao có khả năng?
- Hắn lại nuôi nhiều Phệ Thiên Ma Văn như thế, thế gian này lại có người có thể nuôi Phệ Thiên Ma Văn?
- Vật ấy ở trên Lâm Tiên Giới đều vô cùng hiếm thấy, làm sao lại xuất hiện ở giới này?
Vô số Tiên Nhân đều kinh hãi đến biến sắc, làm sao cũng không nghĩ tới, Từ Khuyết lại có một đại sát khí như thế.
Mạnh mẽ như bọn họ, nhìn thấy những con Phệ Thiên Ma Văn này cũng rất khó để bình tĩnh, da đầu không nhịn được cảm thấy tê dại.
Trăm vạn Phệ Thiên Ma Văn này đủ để uy hiếp đến tính mạng của bọn họ, đặc biệt là bây giờ bọn họ còn đang bị vây ở trong khốn sát trận, hơn nữa còn trúng phải Túy Tiên Hương, thực lực giảm xuống một mảng lớn.
"Ầm!"
Đúng lúc này, Từ Khuyết lại nắm lấy trận kỳ, mở ra một lỗ hổng của khốn sát trận, trực tiếp nhét trên trăm vạn con Phệ Thiên Ma Văn này vào bên trong trận pháp.
- Không, dừng tay!
Đám Tiên Nhân đều quát lên.
Nếu như đám Phệ Thiên Ma Văn này xông tới, nhất định sẽ có rất nhiều người trong bọn họ phải chết.
Nhưng mà bọn họ gào như thế nào đi nữa, cũng không thể ngăn cản Từ Khuyết.
Trận kỳ. . . thả đều đã thả đi vào rồi, há có đạo lý dừng lại?
"Rầm rầm rầm!"
Trong nháy mắt hơn triệu Phệ Thiên Ma Văn chen chúc nhau xâm nhập vào trong khốn sát trận, đồng thời quạt đôi cánh hương bồ, làm phát ra tiếng nổ vang rền đinh tai nhức óc.
Mỗi một con Phệ Thiên Ma Văn đều nhe răng nanh sắc bén ra, điên cuồng muốn nhằm tới phía đám Tiên Nhân kia, không ít nam nữ trẻ tuổi Bán Tiên cảnh đứng ở phía trước, sắc mặt đã tái nhợt, cả người chảy ra mồ hôi lạnh.
Nếu không phải là được tơ đạo vận của Từ Khuyết lôi lại, đoán chừng lúc này người của tam đại thư viện ít nhất cũng đã ngã xuống mười mấy người.
- Bạch Linh Nhi, ngươi xem như vậy có tính là càng làm càn hơn hay không?
Lúc này, Từ Khuyết lại quay đầu nhìn về phía Bạch gia bên kia, cười híp mắt hỏi.
Bạch Linh Nhi đã bị dọa cho sợ hãi, loại thủ đoạn này của Từ Khuyết, hoàn toàn vượt qua dự liệu của nàng, làm cho đầu của nàng hầu như đã trống rỗng.
Đối mặt với câu hỏi của Từ Khuyết, nàng theo bản năng há miệng, biểu hiện dại ra nói:
- Càn. . . làm càn, ngươi. . .
Nói còn chưa dứt lời, đám Tiên Nhân ở trong khốn sát trận trực tiếp gào thét:
- Càn CM ngươi, CMN ngươi câm miệng lại cho ta!
- Hả?
Bạch Linh Nhi bỗng nhiên bị thét cho tỉnh lại, lộ ra vẻ kinh sợ, lúc này mới phản ứng lại được, Từ Khuyết là đang đùa bỡn nàng.
Nàng càng trách cứ Từ Khuyết làm càn, Từ Khuyết lại càng làm càn cho bọn họ xem, cuối cùng thì đám Tiên Nhân kia sẽ tức giận tới Bạch gia bọn họ cùng Tiêu Diêu Lâu.
- Khá lắm, làm rất hay. Dưới loại thế cuộc này, phải như vậy.
Tông chủ Cực Nhạc Tông lúc này vỗ tay khen hay.
Liễu Tịnh Ngưng dở khóc dở cười, trong lòng cuối cùng cũng coi như là đã thở phào nhẹ nhõm, nàng phát hiện ra mình vẫn còn đánh giá thấp lực phá hoại của Từ Khuyết, liền nhiều Tiên Nhân như vậy đều không làm gì được hắn, quả thực chính là một tên chung cực yêu nghiệt.
Người của Kính Hoa Thủy Nguyệt Phái cùng Tứ Tượng Thanh Long Phái cũng âm thầm vui mừng, không theo Bạch gia đứng lên biểu thị sự trung thành, xem ra là bọn họ chọn lựa đúng rồi.
Hơn nữa dựa theo tác phong ngày xưa của Từ Khuyết, lúc này e rằng mới chỉ là vừa mới bắt đầu thôi.
- Ồ, các ngươi không phải là Tiên Nhân sao? Làm sao lại sợ Phệ Thiên Ma Văn thế, đây chính là sủng vật mà ta nuôi, không cảm thấy rất đáng yêu sao?
Lúc này, Từ Khuyết hướng về phía mọi người ở trong khốn sát trận hô lên.
Miệng của người của tam đại thư viện lập tức sắp bị tức tới sai lệch.
Sủng vật? Đáng yêu?
Trên đời này CMN có ai lại nuôi thứ sủng vật ác độc như vậy? Đáng yêu chỗ nào?
"Phốc!" Liễu Tịnh Ngưng lập tức không nhịn được, phù một tiếng bật cười, kể cả những người còn lại của Cực Nhạc Tông, trong lòng đều cảm thấy vô cùng hả giận.
Đám Tiên Nhân này áp bức bọn họ quá lâu, đầu tiên là diệt sơn môn Cực Nhạc Tông, bây giờ còn bắt bọn họ đem đi huyết tế, ngay ở trước mặt bọn họ, huyết tế hơn bốn mươi tên đệ tử Cực Nhạc Tông.
Nếu không phải là Từ Khuyết xuất hiện, ngày hôm nay liền đến phiên mấy người bọn họ bị huyết tế.
Nhưng bây giờ, đám Tiên Nhân ngông cuồng tự đại này, lại bị Từ Khuyết làm cho tức giận đến phát rồ, làm cho tất cả mọi người của Cực Nhạc Tông cảm thấy cực kỳ vui sướng.
Mà nội tâm của những người ở đây cũng đang cười khổ. Quả là thế, tên này muốn bắt đầu rồi.
- Từ Khuyết, ngươi sẽ cảm thấy hối hận vì những việc mà ngươi làm ngày hôm nay, ngươi sẽ sống không bằng chết!
Lúc này, một ông già ở trong khốn sát trận phẫn nộ gầm lên, cảm thấy mặt mũi đều đã bị mất hết.
- Haizz, thôi thôi, ta cũng chỉ vui đùa với các ngươi một chút mà thôi, có cần thiết phải nghiêm túc như vậy không?
Từ Khuyết giả vờ vô vị thở dài, đưa tay từ dưới khố móc ra một bình chất lỏng màu xanh lớn, hướng về phía các Tiên Nhân hô:
- Chư vị, chỗ này của ta có một loại thần dược, gọi Tạc Thiên Bang lục thần nước hoa, chuyên môn để khắc chế Phệ Thiên Ma Văn, các ngươi cảm thấy hứng thú không?
Nói xong, Từ Khuyết còn mở nắp bình nước hoa ra, đi tới gần trận pháp.
Trong nháy mắt đám Phệ Thiên Ma Văn kia như nhìn thấy thiên địch, điên cuồng lui lại phía sau, biểu hiện ra vẻ vô cùng sợ hãi.
Các cường giả của tam đại thư viện lập tức cả kinh, cực kỳ ngơ ngác.
- Làm sao có khả năng?
- Còn có thứ làm cho Phệ Thiên Ma Văn sợ?
- Vật ấy phi phàm, nếu như có thể chiếm được, tương lai chúng ta sẽ có thể đi vào chỗ đó rồi!
- Từ Khuyết, còn không mau giao ra vật ấy? Chúng ta có thể tha cho ngươi khỏi chết!"
- Không sai, giao nước hoa cùng với Tiên Khí cho Thanh Đằng Thư Viện ta, chúng ta sẽ không động tới Tạc Thiên Bang của ngươi nữa.
- Đông Thắng Thư Viện ta cũng như thế!
- Còn có Cửu Hà Thư Viện của ta!
Lúc này, các tiên sinh của tam đại thư viện đều mở miệng, cảm thấy hứng thú đối với loại nước hoa này.
- Hả? Không được đâu, tài liệu luyện chế nước hoa này rất quý giá, như vậy đi, trên người các ngươi có Tiên Khí không? Có thể đem ra đổi.
Từ Khuyết tỏ vẻ khó khăn nói, vẻ mặt đó khiến người ta cảm thấy giống như là đem Tiên Khí đổi nước hoa của hắn, hắn đều cảm thấy rất thiệt thòi.
Trong nháy mắt vẻ mặt của người của tam đại thư viện cũng cứng lại, khóe miệng mạnh mẽ co giật.
Đem Tiên Khí đổi lấy nước hoa này?
Bị điên rồi sao?
- Ai nha, nguy rồi, ta không khống chế được những Phệ Thiên Ma Văn này nữa, bọn chúng sắp bị mất khống chế rồi!
Lúc này, Từ Khuyết đột nhiên kinh hãi kêu lên thành tiếng, tỏ ra lo lắng, làm ra tư thế muốn buông tay phóng thích hơn trăm vạn Phệ Thiên Ma Văn.
- Dừng tay!
Mặt của người của tam đại thư viện lúc này mới biến sắc, kinh hãi kêu thành tiếng.
Bây giờ coi như bọn họ mới biết rõ, Từ Khuyết nói đem Tiên Khí đổi lấy nước hoa, căn bản không phải là thật sự muốn đổi, mà là đang biến tướng uy hiếp vơ vét bọn họ.
Không đem Tiên Khí đổi nước hoa?
Vậy đám Phệ Thiên Ma Văn này sẽ xông tới cắn xé bọn họ.
Nhưng trong đám người này, chân chính có Tiên Khí cũng không có mấy người, vì cứu những người còn lại mà giao Tiên Khí ra, hiển nhiên khiến cho bọn họ cảm thấy rất không đáng và không cam lòng.
- Quên đi, kỳ thực ta cũng có rất nhiều Tiên Khí, không thiếu vài món rác rưởi của các ngươi, như vậy đi, nếu không tam đại thư viện các ngươi bỏ ra chút bảo vật khác để đổi, Linh Tinh cũng được.
Lúc này, Từ Khuyết mở miệng một lần nữa.
Hắn nói chính là lời nói thật, xác thực là không thiếu Bán Tiên Khí, cùng với chuyện để cho đám người kia giao ra Tiên Khí, không bằng vơ vét chút linh dược hoặc là Linh Tinh của bọn họ.
Đặc biệt là Linh Tinh, so với cực phẩm Linh Thạch còn quý giá hơn, vật này để ở trên người, chẳng khác nào là một món tiền dư, tương lai đi tới Lâm Tiên Giới sẽ có thể tiêu xài.
Người của tam đại thư viện vừa nghe thấy không cần Tiên Khí, ngược lại là đều thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ cần không phải là Tiên Khí, những vật khác đúng là bọn họ có thể cân nhắc lấy ra, trước tiên ngăn đám Phệ Thiên Ma Văn này lại rồi lại nói.
- Từ Khuyết, Thanh Đằng Thư Viện ta đồng ý lấy ra một cái bán phẩm Thanh Đằng, cộng thêm 10 ngàn Linh Tinh, đổi lấy nước hoa của ngươi!
Rốt cục, một ông già của Thanh Đằng Thư Viện mở miệng nói.
Lời này vừa nói ra, sắc mặt của đám người còn lại của hai đại thư viện lập tức khẽ thay đổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận