Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1390: Phương Pháp Cơ Trí

- Husky, ngươi lại đang giở trò xiếc gì?
Từ Khuyết trừng mắt hướng về Husky, căm tức nói.
Đến lúc này rồi, có thể không căm tức sao?
Husky này đúng là đã học khôn ra, lại lừa gạt được tất cả mọi người, thậm chí cả Từ Khuyết cũng bị lừa, cho rằng con chó ngu ngốc này thật sự nổi nghĩa khí, đột nhiên có lương tâm, muốn cùng hắn tới đây vào sinh ra tử.
Nhưng hiện tại xem ra, lương tâm? Nghĩa khí? Tất cả đều không tồn tại.
Con chó ngu ngốc này tỏ vẻ như thế, rõ ràng chính là có lợi ích cực kỳ lớn, cho nên mới làm bộ nổi nghĩa khí, lừa dối một đám người để theo lại đây.
- Hắc hắc, tiểu tử, lần này chúng ta kiếm bộn rồi, ngươi đoán bản thần tôn phát hiện cái gì?
Husky nịnh nọt, quay về phía Từ Khuyết lộ ra một nụ cười giống như thái giám.
- Ta kháo, kiếm lời cái rắm ấy, hiện tại ta chỉ muốn giải quyết kết cục trong tiên đoán trước, thuận tiện dạy dỗ Hiên Viên Uyển Dung một trận, để nàng không liên lụy bản bức thánh.
Từ Khuyết lắc đầu nói.
Với tình cảnh trước mắt của hắn, thật sự không có tâm tình đi kiếm chỗ tốt gì.
Husky lập tức có dáng vẻ thế ngoại cao nhân, cười ha hả nói:
- Tiểu tử, bản thần tôn phát hiện chuyện này, hoàn toàn có thể giải quyết kết cục trong tiên đoán của ngươi, còn có thể để cho chúng ta đều thu hoạch được một sóng lớn tiên nguyên.
"Híttt!"
Từ Khuyết nghe thế thì hít một ngụm khí lạnh, trừng mắt:
- Tiên nguyên cũng có sóng lớn (ngực bự)? Dáng vẻ gì?
- Cái gì mà dáng vẻ gì, bản thần tôn nói hai ta có thể thu hoạch một lượng tiên nguyên lớn, hơn nữa là rất lớn ấy, đủ để đột phá mấy đại cảnh giới.
Husky vung chân trước, để hình dung lượng tiên nguyên khổng lồ đến cỡ nào.
Từ Khuyết cũng thu hồi tâm tư trêu chọc chó, sắc mặt ngưng lại:
- Nói đi, biện pháp gì?
- Hắc hắc, chúng ta có thể như vậy. . .
Trên mặt Husky lại nở một nụ cười bỉ ổi, chỉ vào sơn mạch dưới chân, ghé vào bên tai Từ Khuyết, giải thích lại.
Từ Khuyết mới đầu nghe thì chau mày, nhưng sau đó lông mày lại đột nhiên giãn ra, con ngươi sáng ngời, cũng giống như Husky lộ ra nụ cười.
. . .
Cùng lúc đó, lối vào Táng Tiên Cốc.
Đám người Đoạn Cửu Đức cùng Mạc Quân Thần vẫn chưa rời đi, bọn họ dự định lưu lại chờ ở nơi này, muốn biết kết quả cuối cùng.
Dù sao khoảng cách đến ngày Từ Khuyết bị tiên đoán tử vong, cũng chỉ còn lại hai ngày thôi.
- Haiz, lúc trước còn tưởng rằng một chuyến này tuy rằng gian nan, nhưng ít ra có thể thuận lợi, không nghĩ tới lại lâm vào cục diện như thế. Đại khái là trong khoảng thời gian này, mọi việc quá hài lòng như ý rồi.
Đoạn Cửu Đức nhìn thân ảnh Từ Khuyết cùng Husky biến mất ở phía xa, không khỏi lắc đầu thở dài, vô cùng phiền muộn.
Mạc Quân Thần khẽ gật đầu, trầm mặc không nói, tâm tình cũng trầm trọng như thế.
Trong tay y nắm chặt một chiếc nhẫn trữ vật, là thứ trước khi Từ Khuyết đi giao cho y, bên trong có lượng lớn Linh Tinh cùng với các loại Phá Không Phù.
Dù Từ Khuyết không nói gì, nhưng trong lòng Mạc Quân Thần rất rõ ràng, Từ Khuyết giao di vật cho hắn, nếu như thật sự xảy ra điều gì bất ngờ, đồ vật trong nhẫn trữ vật này sẽ giao cho Liễu Tĩnh Ngưng.
Từ Khuyết không tự tay đưa cho Liễu Tĩnh Ngưng, là do sợ nàng suy nghĩ nhiều, vạn nhất có thể trở về, vậy thì chẳng có chuyện gì, nhưng nếu không về được, thì coi như lưu chút thiên tài địa bảo cho nàng, để con đường tương lai của nàng thuận lợi hơn một chút.
Dù sao Liễu Tĩnh Ngưng cũng không giống Khương Hồng Nhan, nàng không có thể chất đặc biệt, cũng không có bối cảnh mạnh mẽ, một mình đi đến hiện tại cũng không dễ dàng, mà Khương Hồng Nhan có Thiên Vận Thể, con đường tương lai dù như thế nào cũng sẽ ung dung hơn một chút so với Liễu Tĩnh Ngưng.
"Ầm!"
Lúc này, bên ngoài Táng Tiên Cốc, đột nhiên truyền đến một tiếng ầm vang.
m thanh vô cùng xa xôi, đến từ hải vực biên giới Đông Hoang, giống như nước biển nổ tung, tạo ra tiếng động lớn, truyền vào trong Táng Tiên Cốc.
- Hítt, tình huống thế nào?
- Bên ngoài xảy ra chuyện gì?
- Hình như là bờ biển bên Đông Hoang kia xảy ra vấn đề rồi.
Mọi người đều cả kinh, mở miệng nghị luận.
Trong tay Đoạn Cửu Đức cầm lấy lươn vàng lấy từ tay Husky, vốn dĩ nó còn vẫn đang uể oải suy sụp, nhưng giờ khắc này con ngươi lại đột nhiên sáng ngời, vô cùng kích động.
- Đến rồi, đại quân Hải tộc chúng ta, cuối cùng cũng tới rồi! Vị đại nhân kia xuất thế, tự mình suất lĩnh trăm vạn đại quân Hải tộc, áp sát Đông Hoang!
Lươn vàng vô cùng mừng rỡ và cuồng nhiệt, la lớn.
Đám bang chúng Tạc Thiên Bang nghe vậy, sắc mặt đều biến.
Trăm vạn đại quân Hải tộc áp tới?
Bọn họ đều rất rõ ràng thực lực của đại quân Hải tộc, vượt xa tu sĩ tứ đại châu, đội ngũ quân tiên phong lúc trước mặc dù bị bọn họ truy sát, hoàn toàn là bởi vì có Bát Đầu Xà chống đỡ nhưng hiện tại Từ Khuyết đã rời đi, một mình mạo hiểm, chỉ để lại bọn họ ở đây, e là khó có thể chống lại trăm vạn đại quân Hải tộc này.
- Hừ, hay cho trăm vạn đại quân Hải tộc, bản tọa ở đây, xem Hải tộc các ngươi có thể tạo lên sóng to gió lớn gì!
Mạc Quân Thần đột nhiên hừ lạnh một tiếng, trừng mắt nhìn về phía lươn vàng.
Lươn vàng thét to:
- Ngươi. . . ngươi dù mạnh mẽ đến đâu, cũng chỉ có thể theo chống đỡ được vị đại nhân kia của tộc ta, mà tộc ta có trăm vạn đại quân đánh tới, ngươi có thể ngăn cản được không?
- Mạc hộ pháp không có phương pháp phân thân, thì để ta đến ngăn cản cái gọi là trăm vạn đại quân của các ngươi.
Vẻ mặt Liễu Tĩnh Ngưng lạnh lẽo như băng, trầm giọng đáp.
Tuy rằng thực lực cảnh giới của nàng kém xa Mạc Quân Thần, nhưng chung quy vẫn một vị cường giả Địa Tiên cảnh hàng thật đúng giá, trăm vạn đại quân Hải tộc, cũng chỉ là trăm vạn tên Hợp Thể kỳ cùng với Độ Kiếp kỳ, dù thế nào cũng không thể đánh lại được một cường giả Địa Tiên cảnh.
Dù khác biệt về số lượng rất rõ ràng, nhưng thực lực Địa Tiên cảnh như vậy, đã sớm không thèm để ý cái gọi là số lượng, ở trước mặt Liễu Tĩnh Ngưng, trăm vạn đại quân Hải tộc, cũng chỉ là trăm vạn con kiến mà thôi, chỉ cần pháp quyết đủ mạnh, thì hoàn toàn có thể dễ dàng xóa đi.
Huống chi, bây giờ còn có Đoạn Cửu Đức là cường giả Nhân Tiên cảnh ở đây, trăm vạn đại quân Hải tộc hoàn toàn chính là trò cười.
- Ngươi? Chỉ bằng ngươi? Làm sao có khả năng, thực lực ngươi. . .
Lươn vàng vốn còn bày ra vẻ mặt vẻ trào phúng, nhưng sau khi Liễu Tĩnh Ngưng cùng Đoạn Cửu Đức tuôn ra khí thế bàng bạc, trong nháy mắt khiến lươn vàng sợ đến kêu thành tiếng chói tai:
- A, sao. . . làm sao có thể? Các ngươi rốt cuộc là ai, vì sao lại cường đại như thế?
- Ha, ngươi kẻ vô tri này, ngay cả Tạc Thiên Bang cũng không biết, Hải tộc các ngươi lại dám đến xâm lấn tứ đại châu? Các ngươi có biết hiện tại tứ đại châu là do ai bảo kê hay không?
Đoạn Cửu Đức cười lạnh một tiếng, một tay tóm lấy lươn vàng, năm ngón tay bóp chặt, suýt chút nữa đã cắt đứt lươn vàng.
Lươn vàng lúc này cũng thành thật lại, tỏ vẻ sợ hãi, rất là hoang mang, trước sau thấy được thực lực của Mạc Quân Thần, Đoạn Cửu Đức cùng với Liễu Tĩnh Ngưng, nó mới hoảng hồn, đột nhiên mất đi tự tin đối với Hải tộc.
. . .
Cùng lúc đó, bờ biển Đông Hoang.
Biển rộng giống như bị người dùng một đao chém nứt, nước biển tách ra thành hai bức tường nước cao lớn, taọ ra một đại đạo rộng rãi.
Trăm vạn đại quân Hải tộc, dồn dập hóa thành hình thái nửa người, chỉnh tề có thứ tự, khí thế mạnh mẽ bước lên lục địa.
Con hải quy to lớn kia, nằm trên mặt biển, giống như một hải đảo lớn, nhìn kỹ tất cả, trong mắt là vẻ lạnh lùng, loáng thoáng còn có một tia kích động không nhẫn nại được.
- Đại nhân, trăm vạn đại quân tộc ta đã thành công lên bờ, tập hợp xong, nghe theo chỉ thị của ngài.
Một tên tướng lĩnh Hải tộc tu vi Đại Thừa kỳ, toàn thân khôi giáp màu bạc, quỳ một chân trên đất, mặt quay về phía hải quy, tràn ngập kính nể.
Hải quy hơi ngẩng đầu lên, một đôi mắt lớn như mặt trời, nhìn qua đám đại quân Hải tộc, lập tức lạnh giọng quát lên:
- Bản tọa không có dặn dò gì, chỉ có một mệnh lệnh, trong ngày hôm nay, nếu các ngươi không lấy được Táng Tiên Cốc, tất cả đều phải chết! Vì thế. . .
Nói đến đây, hải quy hơi dừng lại một chút, lập tức trầm giọng nói:
- Thứ các ngươi phải làm, chính là vọt vào sâu trong Táng Tiên Cốc, bất luận phát sinh chuyện gì, nhiệm vụ duy nhất của các ngươi, chính là lao vào!
- Rõ!
Trăm vạn đại quân Hải tộc cùng hô lên, khí thế mạnh mẽ.
Mà con hải quy to lớn kia, cũng dĩ nhiên lại chìm vào trong nước biển, khóe miệng nó, không nhịn được xuất hiện ý cười lạnh lẽo.
Thiên địa bất nhân, coi vạn vật là chó rơm!
Hôm nay hi sinh, chính là vì tương lai Hải tộc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận