Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 725: Hành Trình Trang Bức

Khương Thái Hư!
Cái tên này đối với người khác mà nói, có lẽ không gì kỳ quái.
Nhưng đối với Từ Khuyết mà nói, hắn mém bị dọa sợ rồi.
Thần Vương Khương Thái Hư, danh tự này vô cùng phi phàm.
Hắn từ hệ thống mua ra bí chữ Giai cùng bí chữ Binh, đều thuộc về một trong Cửu Bí, mà Cửu Bí đến từ Già Thiên.
Đồng thời ở trong thế giới Già Thiên, có một nhân vật mạnh mẽ tên là Khương Thái Hư.
Đó là một vị đại nhân vật trọng tình trọng nghĩa, quang minh lẫm liệt, khiến cho vô số người kính phục, lúc Từ Khuyết ở trên địa cầu đọc truyện, liền cực kỳ bội phục đối với vị Thần Vương Khương Thái Hư kia.
Lúc nghe thấy cái tên quen thuộc này, hắn suýt chút nữa liền bị dọa sợ.
Nhưng nghĩ lại liền biết đây chỉ là trùng hợp mà thôi.
Vị trí thế giới này của hắn hoàn toàn khác với thế giới Già Thiên, bởi vì nơi này không có Cửu Bí, không có Hoang Thiên Đế, càng không có vị Ngoan Nhân Đại Đế kia.
Nhưng mà dù như vậy, Từ Khuyết vốn là yêu ai yêu cả đường đi, không khỏi có thêm chút hảo cảm với bé trai tên là Khương Thái Hư trước mắt này.
- Ngươi tên là Khương Thái Hư sao?
Từ Khuyết đưa tay ra, xoa xoa đầu bé trai hỏi.
Bé trai ngẩng đầu lên, mở to đôi mắt linh động nhìn Từ Khuyết, gật đầu đáp:
- Đúng, ta tên là Khương Thái Hư, đại ca ca tên gì?
- Ta tên là Từ Khuyết.
Từ Khuyết cười đáp, cuối cùng lại bổ sung một câu:
- Là tỷ phu của các ngươi.
- Tỷ phu?
Bé trai và bé gái đồng thời kinh ngạc thốt lên, kinh ngạc nhìn Từ Khuyết, lại nhìn Khương Hồng Nhan một chút.
Trên mặt Khương Hồng Nhan vẫn mang theo nụ cười nhàn nhạt như trước, quét qua Từ Khuyết một cái, nhưng không mở miệng phản bác.
Bé trai và bé gái thấy nàng không phủ nhận, lập tức ngạc nhiên mừng rỡ "Oa" một tiếng, rất thân mật nhìn về phía Từ Khuyết kêu một tiếng "Tỷ phu"!
- A! Ngoan, rất ngoan!
Từ Khuyết lập tức mừng lớn, vô cùng cao hứng.
Nhìn người ta một chút đi, đứa bé thật ngoan, đứa bé rất hiểu chuyện a!
- Thái Hư, Lâm Lâm, các ngươi muốn học Cửu Bí không?
Hắn nhìn về phía hai đứa nhỏ hỏi.
Bé trai suy nghĩ một chút, hỏi:
- Tỷ phu, Cửu Bí là cái gì? Có lợi hại hay không?
- Đương nhiên là rất lợi hại rồi, nếu như ngươi muốn học, ta sẽ dạy ngươi. Tương lai nếu như gặp được một người trẻ tuổi tên là Diệp Phàm, ngươi liền dạy cho y, thế nào?
Từ Khuyết cười tủm tỉm hỏi, tỏ vẻ thú vị!
- Được!
Bé trai lúc này gật đầu.
Mọi người ở đây nhìn tới trợn mắt ngoác mồm, khắp khuôn mặt đều là ước ao đố kị.
Ai cũng biết, pháp quyết của Từ Khuyết đáng sợ biết bao, năm đó không có đạo uẩn, đã có thể đánh cho đám Thánh Tử Thánh Nữ trọng thương liên tục, bây giờ hắn lại muốn truyền cho người khác, hơn nữa còn chỉ là hai đứa nhỏ.
- Hồng Nhan, đi thôi, đi tới Cung gia và Bạch gia dạo một vòng, chọn chút lễ ra mắt cho Thái Hư và Lâm Lâm.
Lúc này Từ Khuyết đã chuẩn bị lên đường, tràn đầy hứng thú muốn đi cướp sạch Cung gia và Bạch gia.
Khương Hồng Nhan cười nhạt gật đầu, cất bước đi theo.
Mọi người ở đây nhìn bóng lưng bọn họ rời đi, không khỏi lắc đầu thở dài, cảm thấy đồng tình với Cung gia và Bạch gia.
- Tỷ phu, ta muốn hỏi ngươi một vấn đề.
Đột nhiên, bé gái vẫn không lên tiếng vừa đi vừa nhìn về phía Từ Khuyết, mở miệng hỏi.
- Chờ ngươi lớn... A không đúng, nói nhầm, ngươi hỏi đi.
- Mẹ ta kể, nam nhân chỉ có thể ở cùng với nữ nhân xinh đẹp. Hồng Nhan tỷ tỷ xinh đẹp như vậy, ngươi là bởi vì nàng xinh đẹp mới đi cùng với nàng à?
Bé gái dùng con mắt ngây thơ nhìn Từ Khuyết.
Từ Khuyết ngẩn ra, đột nhiên ngẩng đầu lên, góc 45 độ nhìn về phía bầu trời.
Sau đó, hắn khẽ lắc đầu, thâm trầm nói:
- Kỳ thực con người của ta hơi mù. Chính là nói ta căn bản không phân biệt được ai xinh đẹp ai không xinh đẹp, nói thật, ta đi cùng với nàng không phải là bởi vì nàng xinh đẹp, mà bởi vì ta căn bản không biết nàng có xinh đẹp hay không.
Bé gái:
-...
Bé trai:
-...
Khương Hồng Nhan:
-...
- Đậu phộng!
Mọi người ở đây suýt chút nữa phun một ngụm máu ra ngoài.
Ngươi mù mắt? ngươi không biết Khương Hồng Nhan có xinh đẹp hay không? Ngươi sao không lên trời luôn đi?
Ngươi không biết Khương Hồng Nhan có xinh đẹp hay không, vậy Liễu Tĩnh Ngưng kia thì ngươi giải thích thế nào đây?
Bất cứ là người nào, các nàng ở Đông Hoang thậm chí ở bên trong tứ đại châu, đều là Thánh Nữ xinh đẹp cùng thiên tư trác việt nhất, ngươi không biết người ta có xinh đẹp hay không, sao có thể tuyển chuẩn đến như thế? Trực tiếp cướp đi hai viên minh châu của Đông Hoang.
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết trang bức thành công, khen thưởng 2300 điểm trang bức!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết trang một lần khiến người ta sinh ra oán niệm bức, đặc biệt khen thưởng 5000 điểm trang bức!
- Hả?
Từ Khuyết nghe thấy âm thanh thông báo của hệ thống, giống như cảm ứng được oán niệm sâu sắc đến từ quần chúng vây xem phía sau, sau khi có nhiều thâm ý liếc về phía sau một cái, đột nhiên nhìn về phía bé trai, cười híp mắt hỏi:
- Đúng rồi, Thái Hư, ngươi có muốn gia nhập Tạc Thiên Bang hay không?
Bé trai không hề nghĩ ngợi, gật đầu nói:
- Đồng ý!
- Hừm, sau này ai bắt nạt ngươi, ngươi liền nói ngươi là người Tạc Thiên Bang!
Từ Khuyết đáp.
CMN!
Mọi người ở đây nghe được câu này, con ngươi trừng lớn, suýt nữa té xỉu tại chỗ.
Cường giả Hợp Thể kỳ đỉnh phong cùng nửa bước Độ Kiếp kỳ ngươi đều không nhìn vào mắt, nói bọn họ không có tư cách gia nhập Tạc Thiên Bang.
Bây giờ có một bé trai vừa mới gặp mặt, lại có thể dễ dàng gia nhập như vật?
CMN! Thì ra tiến vào Tạc Thiên Bang là phải dựa vào quan hệ à?
Đoàn người tỏ vẻ ấm ức, im lặng một hồi lâu, mãi đến tận lúc Từ Khuyết cùng Khương Hồng Nhan và hai đứa nhỏ đi xa, mọi người mới đột nhiên trở nên rối loạn.
- Nhanh, nhanh đi tìm người hỏi một chút!
- Hỏi cái gì?
- Phí lời, đương nhiên là hỏi một chút xem ai có quan hệ tốt với Từ Khuyết. Mau mau đề cử ta gia nhập Tạc Thiên Bang.
- Đậu phộng! Ta đi hỏi ai đây? Cái tên này là kẻ địch với cả thế gian, ai có thể có quan hệ tốt với hắn?
- Chờ đã, ta nghĩ ra rồi! Không phải còn có một con chó sao? Có người nói con chó kia có quan hệ không thể cho ai biết với Từ Khuyết.
- Ồ đúng đúng, còn có Cực Lạc Tông! Liễu Thánh Nữ đã được gả cho Từ Khuyết rồi kìa.
- Tiên sư nó, Cực Lạc Tông lần này gặp vận may lớn rồi, tông chủ Cực Lạc Tông này cũng quá lợi hại, lơ ngơ đặt cược được bảo bối.
- Trận chiến hôm nay truyền đi, Từ Khuyết cùng Tạc Thiên Bang sẽ danh chấn thiên hạ. Cực Lạc Tông cũng sẽ vì vậy mà phát triển mạnh.
- Các ngươi tán gẫu đi, ta đi tìm Husky đại thần đưa chút lễ vật.
- Híc, các ngươi cũng tán gẫu đi, ta đi tới Cực Lạc Tông một chuyến trước đã.
Lúc này, sơn cốc của Cung gia hoàn toàn yên tĩnh.
Giống như Khương gia, sau khi biết được Từ Khuyết đổi địa phương đại chiến với cường giả ngoại lai, Cung gia cũng lựa chọn phong sơn, cũng mở ra hộ sơn đại trận, như gặp đại địch, bầu không khí rất là căng thẳng.
Bọn họ lo lắng Từ Khuyết đánh được một nửa, sau khi phá huỷ Khương gia, liền đổi chiến trường sang Cung gia.
- Haizz! Không biết tình hình chiến trận như thế nào rồi.
Người của Cung gia tỏ vẻ phiền muộn nói.
- Hộ sơn đại trận của Khương gia tương tự như cái của chúng ta, có mấy vị lão tổ hợp lực gia trì, chắc là không thành vấn đề?
- Không nhất định, thực lực của cường giả nửa bước Độ Kiếp kỳ vượt xa sự tưởng tượng của chúng ta, bọn họ một khi đánh tới đây, sợ rằng trận pháp Linh giai cũng không chịu đựng được bao lâu.
- Bây giờ chỉ hi vọng những cường giả ngoại lai kia có thể tốc chiến tốc thắng, mau mau giải quyết Từ Khuyết.
Ầm!
Đột nhiên, một tiếng vang thật lớn từ bên ngoài truyền đến, toàn bộ sơn cốc của Cung gia chấn động không thôi.
- Xảy ra chuyện gì thế? Sẽ không phải đến nhanh như thế chứ?
Người của Cung gia lập tức kinh hãi.
Vài tên lão tổ Cung gia càng kinh hãi, bỗng nhiên ngồi bệt xuống đất, run giọng nói:
- Trận... trận pháp, bị phá rồi!
- Cái gì?
Mấy người còn lại của Cung gia trong nháy mắt trợn to con mắt, khó có thể tin.
Mới có một chút như thế mà trận pháp Linh giai của Cung gia đã bị phá?
Không phải đang đùa chứ?
Ngay sau đó, một tiếng thét to quen thuộc truyền đến.
- Các bằng hữu Cung gia, ta là Từ Khuyết đây, ta nhớ các ngươi muốn chết đi được. Mau ra đây nói chuyện đi, bảo đảm không lấy một cây kim một sợi chỉ.
"Híttt!"
Người Cung gia trong nháy mắt hít vào một hơi khí lạnh, mặt xám như tro tàn.
Xong!
Tên kia vẫn đánh tới rồi!
Cường giả nửa bước Độ Kiếp kỳ tại sao yếu như thế, lại không thể giết chết hắn?
"Ầm!"
Đang lúc này, cửa lớn phòng nghị sự của Cung gia bỗng nhiên bị người xô ra.
Tất cả người của Cung gia đều sợ hết hồn, quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy một nam một nữ mang theo hai đứa nhỏ xuất hiện ở ngoài cửa.
Nữ tử ung dung hoa quý, thành thục đoan trang, nhưng có một loại khí thế quân lâm thiên hạ, nàng chính là Khương Hồng Nhan.
Vẻ mặt của nam tử rất quen thuộc, đang cười híp mắt, mười phần bỉ ổi, cười đến mức làm cho lòng người sợ hãi, ngoại trừ Từ Khuyết còn có thể là ai?
- Ồ, tất cả đều ở đây à? Đến đến đến, mọi người nhanh ngồi xuống, đừng khách khí.
Từ Khuyết quét qua mọi người một cái, trực tiếp cất bước bước vào phòng nghị sự, nói mọi người ngồi xuống, nghiễm nhiên xem đây là nhà mình.
Sắc mặt của vài tên lão tổ của Cung gia tái xanh, trầm giọng nói:
- Từ Khuyết, ngươi đến Cung gia ta có chuyện gì?
- Không có chuyện gì đâu. À đúng rồi, thật là có chút chuyện. Nhìn thấy hai đứa bé này không? Bọn nó là bé ngoan hiểu chuyện, bé ngoan thì phải được cổ vũ, các ngươi mau lấy bảo vật quý giá nhất ra đi, tưởng thưởng bọn nó một chút.
Từ Khuyết cười dài nói.
Người của Cung gia lập tức tức giận đến xù lông.
Bé ngoan phải được cổ vũ?
CMN, cổ vũ thì cổ vũ, dựa vào cái gì đến Cung gia chúng ta đòi đồ vật?
- Từ Khuyết, ngươi không nên quá đáng! Đừng quên, những tiền bối kia còn đang đuổi giết ngươi đấy!
Lão tổ Cung gia lúc này trầm giọng nói.
- Truy sát ta? Ngươi đang nói ai vậy? A, nhớ rồi, ngươi là nói những cường giả ngoại lai kia à?
Từ Khuyết ngẩn ra, lập tức thật giống như vừa nhớ ra cái gì, bừng tỉnh vỗ vỗ trán, cười nói:
- Các ngươi nhìn cái tính này của ta xem, suýt chút nữa đã quên mất rồi.
- Bây giờ nhớ tới cũng không muộn, chúng ta khuyên ngươi có bao xa thì chạy bấy xa đi!
Mặt của lão tổ Cung gia tối sầm lại, nhàn nhạt đáp.
- Chạy? Tại sao phải chạy? Kỳ thực lần này ta đến đây, cũng chuẩn bị bàn với các ngươi chút chuyện làm ăn đây.
Từ Khuyết vừa cười híp mắt nói, vừa lấy túi linh thú ra.
- Chuyện làm ăn?
Người của Cung gia khẽ cau mày.
Cung gia Lão tổ quét qua túi linh thú trên tay Từ Khuyết một chút, có chút kinh ngạc, nhưng vẫn lắc đầu lạnh lùng nói:
- Chúng ta không làm, ngươi vẫn nên rời đi trước đi, bằng không các vị tiền bối kia giết tới, chúng ta cũng chỉ có thể giao ngươi ra.
- Đừng a! Trước tiên nhìn một chút đi. Ta mới bắt được vài con siêu cấp chiến sủng Hợp Thể kỳ đỉnh phong cùng nửa bước Độ Kiếp kỳ, bây giờ muốn bán phá giá.
Từ Khuyết nói xong, một tay vỗ lên trên túi linh thú, trực tiếp mở ra một khe hở.
Siêu cấp chiến sủng Hợp Thể kỳ đỉnh phong cùng nửa bước Độ Kiếp kỳ?
Người của Cung gia cả kinh, theo bản năng đảo mắt qua, lập tức không khí liền ngưng tụ lại.
Toàn bộ phòng nghị sự của Cung gia đột nhiên lặng ngắt như tờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận