Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1566: Bại Lộ

- Cái này. . . đây là gì?
Rất nhiều trưởng lão đều choáng váng, nhìn ngọc giản trong tay, từng hàng thần văn được phiên dịch khiến cho trái tim bọn họ run rẩy từng cơn.
CMN đây là cái gì?
Không phải nói phương thức phiên dịch có sai lầm sao?
Tại sao, tại sao lại thuận lợi như vậy?
Phiên dịch toàn bộ thần văn kia lưu loát trôi chảy không có chút khó khăn nào.
Nhưng tại sao văn bản phiên dịch được, đều đang mắng tên Diệt Bá kia?
Hắn không phải Thần Tử sao?
Hắn không phải có thể nhận được ý chỉ của Thần sao?
Hắn không phải do thần linh phái đến Thiên Cung Viện, trợ giúp chúng ta vượt qua đại kiếp sao?
CMN, không đúng!
Mấy vị trưởng lão bất thình lình kịp phản ứng, biến sắc, kinh thanh hô to:
- Không đúng, bị lừa rồi, chúng ta bị lừa rồi!
- Cẩu tặc, dừng tay!
- Trả Tiên Thạch lại cho chúng ta!
Có trưởng lão hướng về phía Từ Khuyết gầm thét, cũng có người sử dụng ra pháp quyết.
Ngay lập tức, tất cả mọi người đều bị tiếng la bất thình lình của bọn họ hấp dẫn đến, một mặt kinh ngạc.
Rất nhiều ánh mắt đều sững sờ không biết làm sao.
Viện trưởng Vương Xích an bài bọn họ phiên dịch thần văn, há phải người thường, thậm chí sớm có phỏng đoán, bây giờ nghe thấy tiếng kinh hô của mấy vị trưởng lão, trong lòng lập tức lộp bộp, lập tức chứng minh suy đoán của mình là đúng.
Đây CMN là một hồi âm mưu, đại âm mưu!
- Tự tìm cái chết!
Vương Xích sầm mặt lại, sát khí bao phủ, uy áp bàng bạc trong nháy mắt tuôn ra, rõ ràng muốn phối hợp với mấy vị trưởng lão, bắt Từ Khuyết lại.
- Nguy rồi!
Cách đó không xa, Hiên Viên Uyển Dung thấy thế lập tức nhăn đôi mi thanh tú lại, thầm hô không ổn.
Nguyên bản dựa theo kế hoạch Từ Khuyết nói, chính là lừa gạt ra Tiên Thạch, đi cải tạo hộ sơn đại trận, biến nó thành một tòa đại sát trận.
Trước đây nhìn Từ Khuyết lừa gạt đám người Vương Xích xoay quanh, còn buộc bọn họ giao ra Tiên Thạch, Hiên Viên Uyển Dung cơ hồ cảm thấy Từ Khuyết đã thành công.
Nhưng bây giờ, tình thế nghịch chuyển trong nháy mắt.
Mấy vị trưởng lão lấy lại tinh thần đầu tiên đã tế ra pháp quyết, phóng tới Từ Khuyết còn đang bày trận.
Cho dù Hiên Viên Uyển Dung muốn giúp đỡ, cũng không kịp nữa rồi, nhưng do dự một hồi, nàng vẫn lựa chọn ra tay, hướng hai vị trưởng lão trong đó, đánh ra Tiên Quyết.
Lấy năng lực của nàng, trong lúc vội vã, cũng chỉ có thể giúp Từ Khuyết ngăn lại hai người.
Vậy mà Từ Khuyết lúc này một chút phản ứng cũng không có, tựa hồ không có phát giác được, vẫn còn tiếp tục vùi đầu bày trận.
Hai vị trưởng lão Thiên Cung Viện xông lên phía trước nhất, bị pháp quyết của Hiên Viên Uyển Dung cản đường, lập tức dừng thân hình, vận chuyển pháp quyết ngăn cản.
Nhưng mấy vị trưởng lão ở phía sau đuổi tới lại không có chút khó khăn vượt qua, tiếp tục tiến lên.
Sưu!
Một tia kiếm khí như hồng, mang theo phách thiên chi thế, phủ đầu hướng Từ Khuyết chém xuống.
Một vị trưởng lão khác thì huy động tay áo, đánh ra một mảnh kim quang, một cái móc to như cái bát nỗ lực phong tỏa tất cả đường lui của Từ Khuyết.
Ngay lập tức, Từ Khuyết tựa như lâm vào tử cục, trốn cũng trốn không thoát, đánh lại đánh không lại.
Hiên Viên Uyển Dung biến sắc, kinh thanh nhắc nhở:
- Còn không mau chạy?
Nàng lựa chọn ra tay, chính là muốn tranh ra thời gian cho Từ Khuyết, ai ngờ tiểu tử này vẫn còn tiếp tục vùi đầu bày trận, sớm đã bỏ lỡ thời cơ tốt nhất rồi.
Càng chết người hơn chính là, hiện tại mấy vị trưởng lão đã dùng ra sát chiêu, tên kia liền phản kháng đều không phản kháng, còn ngồi xổm ở chỗ đó loay hoay Tiên Thạch, đây là muốn làm gì?
Tặng đầu người cũng không thể rõ ràng như vậy chứ!
Ầm!
Sau một khắc, vô luận là kim quang, hay là đạo kiếm khí phách thiên kia, tất cả đồng loạt đánh xuống.
Tất cả mọi người đều thấy rõ ràng, Từ Khuyết cũng không có tránh thoát, trực tiếp liền bị mảnh pháp quyết nhấn chìm.
- Không đúng, đây không phải là chân thân của hắn!
Gần như đồng thời, viện trưởng Vương Xích phản ứng cực nhanh, quát lớn.
Ầm!
Y vỗ một chưởng về phía trước, lập tức thần huy dục dục, Tiên Nguyên tràn ngập ngưng kết giữa không trung, cấp tốc hóa thành một quyển cổ họa.
Trong bức họa có núi có nước, vừa nhìn liền biết là bản đồ phát họa Thiên Cung Viện, mà ở trong có một bóng người màu mực, không thấy rõ ngũ quan, cực kỳ mơ hồ, đồng thời còn nhanh chóng di động ở trong bức họa, sau đó đi đến một nơi, liền không tiếp tục động nữa.
- Hắn đang ở Tàng Bảo Các!
Vương Xích lạnh giọng phất tay quát lên:
- Chấp Pháp Đường nghe lệnh, Hiên Viên Uyển Dung cấu kết ngoại tặc, lập tức bắt nàng lại, nhốt vào Thái Thượng Nhai Động chờ xử lý. Những người còn lại đi theo bản tọa tới Tàng Bảo Các, đuổi bắt tặc nhân Diệt Bá!
Ra lệnh xong, Vương Xích không chút chần chờ, trực tiếp dẫn người lướt lên không trung, lao đến phương hướng Tàng Bảo Các.
Hiên Viên Uyển Dung mặc dù quan trọng, nhưng y biết rõ, lấy thực lực của Hiên Viên Uyển Dung, căn bản không thể thoát khỏi mấy vị trưởng lão của Chấp Pháp Đường, bắt nàng dễ như trở bàn tay.
Việc cấp bách hiện tại chính là bắt tên Diệt Bá kia lại.
Hết ăn lại uống, lừa gạt đến trên đầu của Thiên Cung Viện, thời đại này lừa đảo thật đúng là gan to bằng trời, lừa gạt ngàn vạn Tiên Thạch là việc nhỏ, nhưng nếu như truyền đi, chẳng phải Thiên Cung Viện sẽ biến thành trò cười cho thiên hạ hay sao?
Mấu chốt là người viện trưởng này, đứng mũi chịu sào, sau này còn mặt mũi nào lăn lộn ở Thiên Châu?
Vì thế nhất định phải bắt được Diệt Bá, rút gân lột da, thiên đao vạn quả gì gì đó, là chuyện nhất định phải làm.
Bất quá trước khi đi, Vương Xích vẫn lưu lại một tay, y có tám thành nắm chắc, cho rằng Hiên Viên Uyển Dung đã khôi phục lại ký ức rồi, vì thế đánh ra một đạo thủ ấn, phong bế âm thanh của Hiên Viên Uyển Dung, khiến cho nàng không thể nói ra được chân tướng trước kia, để tránh cho đệ tử Thiên Cung Viện ngờ vực.
- Những lão gia hỏa này, đan dược hàng năm cho ta tu luyện đều trồng vào linh cổ, có thể trong lúc giơ tay nhấc chân phong bế âm thanh, sợ rằng muốn khống chế sinh tử của ta cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.
Sau khi Hiên Viên Uyển Dung phát hiện mình không phát ra được âm thanh, liền lập tức tìm ra nguyên nhân.
Sau khi Vương Xích kết ấn, linh cổ ẩn tàng nhiều năm trong cơ thể nàng cũng khôi phục, phong tỏa tại Ách Huyệt, càng chí mạng chính là, những linh cổ này là dùng Tiên Nguyên của nàng thai nghén ra, căn bản không thể dùng lực lượng bản thân bài xích chúng ra ngoài.
Vì thế Vương Xích có thể chưởng khống sinh tử của nàng, quả thật là chuyện dễ dàng.
Bất quá. . .
- Tiểu tử kia, lúc nào đổi chân thân thành phân thân? Có thể ở trước mặt nhiều như vậy người hoàn thành những việc này, mà ngay cả mình cũng không có phát giác ra được?
Hiên Viên Uyển Dung dứt khoát đứng tại chỗ, cũng lười chống cự, nàng quả thật không phải đối thủ của mấy vị trưởng lão Chấp Pháp Đường.
Tâm tư hiện tại, đều dồn về kế hoạch của Từ Khuyết.
Tên kia, đến cùng còn có át chủ bài gì hay không?
. . .
Cùng lúc đó, bên trong Tàng Bảo Các Thiên Cung Viện.
Từ Khuyết đang cười híp mắt ngồi xếp bằng trên mặt đất, cùng Husky kiếp trước và Đoạn Thất Đức một mặt kinh ngạc, mắt lớn trừng mắt nhỏ.
- CMN, tiểu tử ngươi tâm cơ như thế?
- Cái nào mới là chân thân? Ta mẹ nó thế mà đến bây giờ vẫn không nhìn ra.
Husky cùng Đoạn Thất Đức đồng thời hỏi.
- Ngay tại một giây trước, phân thân của ta mới vừa bị đánh tan, hiện tại đám người Vương Xích đang chạy tới chỗ này, các ngươi nói cái nào mới là chân thân?
Từ Khuyết cười tủm tỉm nói.
- Nói nhảm, khẳng định hiện tại ngươi mới là chân thân a!
Husky trợn trắng mắt, sau đó giống như nghĩ tới cái gì, đột nhiên kinh hoảng hô to:
- CMN, nói như vậy ngươi bị bại lộ? Bọn chúng đang trên đường chạy tới? Vậy chúng ta nhanh chuồn thôi!
- Không đúng.
Đoạn Thất Đức lập tức trừng mắt lên, trầm giọng nói:
- Lão tử hoài nghi ngươi cũng là phân thân!
- Hắc!
Từ Khuyết lập tức cười lắc đầu:
- Các ngươi chỉ thấy được tầng thứ hai, nghĩ ta là tầng thứ nhất. Thực tế, ta là tầng thứ năm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận