Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1395: Chính Là Hiện Tại

Bạch!
Không hồi hộp một chút nào, Từ Khuyết chỉ thấy cả người lạnh lẽo trong nháy mắt.
Gia hỏa này quá thiếu đạo đức, nói đáp ứng ba yêu cầu, kết quả yêu cầu thứ nhất lại là muốn Hiên Viên Uyển Dung lại đáp ứng hắn mười yêu cầu.
Đừng nói là Hiên Viên Uyển Dung, dù cho là người bình thường nghe thấy thế cũng tức giận đến phát điên, ngươi tưởng lão tử là đèn thần à?
- A a a, ngươi đừng nóng giận. Ta chỉ nói đùa chút thôi, đúng là, có chút tế bào hài hước nào không thế? Tương lai ngươi có hài tử, chẳng phải là sẽ bị ngươi hù chết à?
Từ Khuyết vội mở miệng trấn an Hiên Viên Uyển Dung.
Lúc này mà không trấn an được nàng, thực ra cũng không phải hắn sợ Hiên Viên Uyển Dung, nhưng hồn phách cha mẹ vợ cất giấu bên trong Phong Hỏa Luân, hiện tại lại muốn giết hắn.
Cũng may lần này Hiên Viên Uyển Dung chưa thật sự nổi giận, thậm chí còn không thèm quan tâm tới việc Từ Khuyết phí lời, chỉ lạnh nhạt nói:
- Nếu ngươi chưa nghĩ ra muốn yêu cầu gì, có thể chờ đến khi nghĩ đến rồi lại báo cho ta, nếu đã đồng ý với ngươi, ta nhất định sẽ giữ lời hứa. Nhưng ngươi nếu thật sự đưa ra loại yêu cầu như vừa nãy, ta sẽ không để ý tới.
Giờ phút này, nàng không truyền âm nữa, mà tiếng nói của nàng trực tiếp vang lên khắp tế đài.
Husky sợ hết hồn, lập tức lộ vẻ mặt căng thẳng, dáng vẻ trang nghiêm nghiêm nghị, chạy đến gần Từ Khuyết.
- Có cần phải thế không, loại yêu cầu này đừng nói là ngươi, ngay cả ta cũng cảm thấy quá đáng.
Từ Khuyết tỏ vẻ đầy đồng cảm, gật đầu liên tục, đáp lại lời Hiên Viên Uyển Dung.
Husky thấy thế, lập tức nhảy ra tiếp lời:
- Khuyết ca, ngươi làm như vậy đúng là không được đâu.
Móa nó!
- Mắc mớ gì tới ngươi?
Từ Khuyết lập tức trợn mắt nhìn sang, con chó ngu ngốc này lại nhảy ra quấy rối, ta làm như vậy không được? Ngươi chỉ nghe được Hiên Viên Uyển Dung nói một câu, đã nói ta không được?
- Hừ, bản thần tôn nghe một lúc, thực sự là nghe không nổi, ngày hôm nay dù bản thần tôn có chết đói, chết bên ngoài, từ nơi này nhảy xuống, cũng không thể chịu đựng ngươi đưa ra loại yêu cầu quá đáng này đối với Hiên Viên thượng tiên.
Husky tỏ vẻ quang minh lẫm liệt quát lên.
Đậu!
Từ Khuyết trừng lớn mắt tại chỗ, suýt chút nữa đã xông lên đánh Husky một trận.
CMN, con chó ngu ngốc này quá biết tận dụng mọi thứ, vừa nãy Hiên Viên Uyển Dung vẫn đang truyền âm, con chó ngu ngốc này không nghe được cái gì, mãi đến vừa nãy khi giọng nói của Hiên Viên Uyển Dung vang lên trên tế đàn, con chó ngu ngốc này tùy tiện nghe được mấy từ then chốt, mới lập tức nhảy ra nịnh hót, quả thực không có ai bằng rồi.
- Hiên Viên thượng tiên, ngươi chỉ cần đáp ứng bản thần tôn hai yêu cầu, đúng, ngươi không nghe lầm, bản thần tôn chỉ cần hai cái yêu cầu, là có thể giúp ngài đi ra.
Husky dựng thẳng vuốt chó, bắt đầu cướp đoạt chuyện làm ăn của Từ Khuyết.
- Ta kháo, Husky ngươi chán sống rồi đúng không? Muốn đoạt mối làm ăn của ta?
Từ Khuyết nhất thời trừng mắt, căm tức nhìn Husky.
- Khuyết ca, ngươi nói như vậy là không đúng, bản thần tôn không thuận mắt, Hiên Viên thượng tiên ưu tú nnhư vậy, ngươi làm sao có khả năng dở trò sư tử ngoạm được, để nàng đáp ứng ngươi ba yêu cầu đây, làm thế thật là quá đáng rồi.
Husky cười bỉ ổi nhìn Từ Khuyết, nghiễm nhiên chính là dáng vẻ hoạn quan nham hiểm thời cổ đại, đứng ở đó mà đắc ý.
Vèo!
Từ Khuyết không nói hai lời, xoay tay từ dưới khố móc ra Tử Kim Bức Vương Côn, cười lạnh nói:
- Husky, có từng nghe nói một bộ côn pháp từ trên trời giáng xuống không? Được gọi là 36 đường Đả Cẩu Bổng Pháp!
- Khụ, Khuyết. . . Khuyết ca, chờ một chút, hãy tha cho bản thần tôn khi nãy đã càn rỡ.
Husky lập tức kinh sợ, còn học theo răm rắp sử dụng lời nói vừa nãy của Từ Khuyết, nghiêm túc nói lời xin lỗi.
Từ Khuyết vui vẻ, há mồm muốn nói gì đó, giọng nói lạnh lùng của Hiên Viên Uyển Dung lần thứ hai vang lên khắp tế đài:
- Nếu các ngươi tới nơi này cãi vã, ta không ngại để hai người các ngươi đồng thời đi xuống.
Nghe ra được trong giọng nói của nàng có chứa một chút tức giận.
Hiển nhiên, vị lâu chủ Thiên Cung Viện này đã từng có địa vị phi phàm, vẫn còn có chút ngạo khí, Từ Khuyết cùng Husky không coi ai ra gì ở trước mặt nàng làm ầm ĩ như vậy, hoàn toàn chính là coi nàng thành không khí.
- Hiên Viên thượng tiên, bản thần tôn sai rồi, bản thần tôn có tội, bản thần tôn không phải là người, xin ngài tha thứ cho bản thần tôn.
Husky lập tức như tan nát cõi lòng hô lớn, giống như nó đã phạm vào một tội lớn tày trời, đang vội vàng xin tha.
Từ Khuyết liếc nó với vẻ ghét bỏ xem thường rồi lắc lắc đầu.
Sau đó, ánh mắt hắn rơi và trên người Hiên Viên Uyển Dung, cười nhạt nói:
- Ngươi không cần phải gấp, thời gian vẫn đầy đủ, yêu cầu thứ nhất của ta rất đơn giản, sau khi cứu ngươi đi ra, bất luận xảy ra chuyện gì, ta hi vọng ngươi có thể lập tức rời khỏi Táng Tiên Cốc, trước khi ta đi ra ngoài, ngươi không thể bước vào đây nửa bước, được chứ?
Hiên Viên Uyển Dung nghe vậy, con ngươi đột nhiên mở lớn, một đôi mắt lạnh lùng từ trong quan tài băng nhìn thẳng Từ Khuyết, tràn ngập hàn ý.
Dù không có bất kỳ ngôn ngữ nào, cũng đủ để hiểu hàm nghĩa trong ánh mắt này: ngươi dám ra lệnh cho ta?
- Làm sao, không phải nói sẽ tuân theo hứa hẹn sao? Đây chính là biểu hiện ngươi tuân thủ hứa hẹn? Đây chính là thái độ ngươi đối xử với nam thần sao?
Từ Khuyết cười lạnh, ngữ khí mang theo một chút châm chọc và chất vấn.
Hiên Viên Uyển Dung tỏ vẻ tức giận, dù cho tâm tính có tốt hơn, cũng rất khó để nhịn được vẻ mặt Từ Khuyết tiện hề hề như vậy.
Thân thể nàng nằm ở trong quan tài băng, rõ ràng nhìn ra được lồng ngực đang phập phồng, nỗ lực khắc chế lửa giận trong lòng, cuối cùng hít sâu một hơi, trầm giọng nói:
- Yêu cầu này, ta không thể đáp ứng, ta có thể đoán được ngươi muốn làm gì, nhưng theo ta thấy, ngươi không thể nuốt được cơ duyên ở đây, hoàn toàn chỉ là tự tìm đường chết, mà mạng của ngươi, sẽ dính đến ta.
- Cho nên?
Từ Khuyết cười híp mắt hỏi.
- Vì thế, ta sẽ không rời khỏi Táng Tiên Cốc, cũng sẽ không nhúng tay vào chuyện của ngươi, nhưng nếu ngươi có nguy hiểm đến tính mạng, ta chỉ có thể mang ngươi đi.
Hiên Viên Uyển Dung lãnh đạm đáp.
- Được, thành giao.
Từ Khuyết lập tức vỗ tay một cái, đồng ý.
Husky đứng một bên, trợn mắt ngoác mồm, truyền âm với Từ Khuyết nói:
- Khuyết ca trâu bò, ngươi đây là đang đặt bẫy nàng, để nàng chủ động đến giúp ngươi hộ pháp chứ gì?
- Thối lắm, ta là loại người như vậy sao?
Từ Khuyết trợn mắt nói.
Trên thực tế, hắn đúng thật là đang đặt bẫy Hiên Viên Uyển Dung, nếu như trực tiếp đưa ra yêu cầu hắn muốn, lấy tính cách hà khắc và tính xấu của Hiên Viên Uyển Dung, rất có thể sẽ chia "không nhúng tay vào" cùng với "xuất thủ cứu giúp" thành hai cái yêu cầu, như vậy cũng quá thiệt thòi.
Bởi vậy hắn cố ý giả bộ không muốn Hiên Viên Uyển Dung ở lại đây, muốn một mình đi mạo hiểm, để Hiên Viên Uyển Dung sợ hắn chết đi sẽ liên lụy đến nàng, khiến nàng chủ động đưa ra kết quả hắn muốn.
Dù sao lần này là một đại cơ duyên, hơn nữa phải đối mặt với lượng tiên nguyên lớn xung kích, hắn rất lo lắng mình có thể không chịu đựng được, không có ai hộ pháp, nguy hiểm quá lớn rồi.
Hơn nữa lấy tính cách của Hiên Viên Uyển Dung, nếu đáp ứng rồi, thì nhất định sẽ không đổi ý, thậm chí mơ ước tiên nguyên mà hắn muốn rút lấy.
Vì thế, kết quả trước mắt này chính là Từ Khuyết muốn.
- Ngươi có thể làm việc rồi.
Lúc này, giọng nói Hiên Viên Uyển Dung lại hờ hững vang lên, bất luận nàng vô tình hay cố ý, trong giọng nói trước sau luôn chứa giọng điệu ra lệnh.
Điều này khiến Từ Khuyết ngoại trừ khó chịu ra, cũng chỉ có thể bất đắc dĩ.
Hết cách rồi, ai bảo mạng nhỏ của mình lại gắn liền với người ta đây, ai bảo mình mang hồn phách cha mẹ người ta trên người đây.
Nhưng có câu nói rất hay, nam nhân tốt không đấu cùng nữ nhân.
Huống hồ bản bức thánh cũng không phải loại người bụng dạ hẹp hòi, sao có thể cùng ngươi tính toán những chuyện nhỏ nhặt này?
- Được, kỳ thực để ngươi đi ra cũng không khó, nhưng ta hi vọng ngươi có thể phối hợp một thoáng, có vài câu thần chú, ngươi cần niệm theo ta.
Từ Khuyết nhìn Hiên Viên Uyển Dung trong quan tài băng, trầm giọng nói ra.
- Có thể
Hiên Viên Uyển Dung trầm ngâm một lát rồi, lạnh nhạt nói.
Từ Khuyết nghe xong, lúc này tập trung tinh thân, bày ra dáng vẻ muốn làm chuyện lớn, hai tay vung loạn mấy lần, đánh ra vài đạo tiên nguyên, rơi vào phù văn trên tế đàn.
Theo sát, hắn nhìn về phía Hiên Viên Uyển Dung, la lớn:
- Nhanh, chính là hiện tại, lớn tiếng theo ta niệm, ông xã, yamete, ông xã, I love you! Ông xã, , kimochiii, ikuiku!
Bạn cần đăng nhập để bình luận