Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 848: Số Mệnh Phi Phàm

Dựa theo lời Husky nói, nó nhàm chán trở lại Đông Hoang, chuẩn bị giúp đỡ chính nghĩa, cứu vớt nhân dân khỏi nước sôi lửa bỏng.
Nhưng sau đó nó phát hiện Đông Hoang quá tà ác, khó có thể cứu vớt, nên nó chạy đến Táng Tiên Cốc để giải sầu.
Kết quả nhất thời hứng thú, trực tiếp tiến vào trong Táng Tiên Cốc, định xem bên trong có phải là thật sự mai táng tiên nhân hay không.
Nhưng vạn vạn không nghĩ tới chính, loanh quanh nửa ngày trong Táng Tiên Cốc, lại đi nhầm vào một tòa sát trận, bên trong đều là vết nứt hư không, vô cùng nguy hiểm.
Nói như vậy, vết nứt hư không chính là thứ có thể nhanh chóng xuyên qua không gian, nhưng vết nứt t nhỏ như châm như kiếm kia đối với bất kỳ tu sĩ nào cũng đều là nguy cơ cực kỳ đáng sợ.
Một khi bị loại vết nứt nhỏ này bao quanh, dù thân thể có cường tráng tới đâu cũng sẽ bị vết nứt hư không mạnh mẽ tước đi một khối huyết nhục, truyền tống đến một khu vực khác.
Vì thế Husky lúc đó rất gấp gáp, bất đắc dĩ phải làm nổ mấy trăm kiện pháp khí trên người, mạnh mẽ nổ những vết nứt bé nhỏ kia ra một lỗ lớn, sau đó chui đầu vào, chớp mắt một cái, nó đã xuất hiện ở Đăng Tiên Lộ.
- Ài, không nghĩ tới bản thần tôn anh minh một đời, nhưng sói lạc tiên lộ bị người khinh, mấy tháng này ở Đăng Tiên Lộ, bản thần tôn thật sự quá bi thảm.
Hỏi người mượn chút đồ ăn bị đuổi giết, vì không thể đại tiểu tiện tùy chỗ mà bản thần tôn phải thiên tân vạn khổ bò lên trên cây để tiểu, thế cũng bị đuổi giết, thế giới này thực sự là quá tà ác. Các ngươi nói như thế còn có thiên lý không?
Husky kêu than nói, cuối cùng nhìn về phía Từ Khuyết cùng Khương Hồng Nhan, muốn nghe hai người an ủi nó một chút.
Từ Khuyết cùng Khương Hồng Nhan quay sang nhìn nhau rồi chỉ biết khẽ lắc đầu cười khổ.
Như lời Husky nói, nó là thông qua vết nứt hư không mới đi nhầm vào đây, chứng tỏ trong Táng Tiên Cốc cũng không có lối vào Đăng Tiên Lộ, chỉ là do con hàng này đánh bậy đánh bạ mới chạy vào được.
Vì thế hiện tại bọn họ cũng không có cách nào thông qua con đường Husky đến đây để trở lại tứ đại châu.
Dù sao hư không vốn rất hư vô, là một tồn tại thâm ảo, hầu như không ai có thể sờ thấu.
Theo đạo lý mà nói, Husky có thể thông qua vết nứt hư không đến Đăng Tiên Lộ, Từ Khuyết cùng Khương Hồng Nhan khẳng định cũng có thể thông qua vết nứt hư không để trở lại, nhưng vấn đề là, dù cho có mạnh mẽ xé rách hư không, bọn họ cũng không biết được phương hướng tứ đại châu ở nơi nào.
Nếu tùy tiện nhảy vào, sẽ không khác gì nhảy xuống một vùng biển mênh mông, nếu như không có phương hướng, vậy chỉ có thể mặc cho nước biển cuốn đi, cuối cùng không biết mình sẽ lạc tới nơi nào.
- CMN, các ngươi nhìn cái gì chứ, nhanh an ủi bản thần tôn đi.
Husky thấy hai người không nói lời nào mà chỉ nhìn nhau, nhất thời không chịu được, hùng hùng hổ hổ nói.
Khương Hồng Nhan khẽ mỉm cười, vẫn không nói thêm gì.
Từ Khuyết cũng không thèm để ý Husky, vốn tưởng rằng con chó ngốc này có thể mang đến tin tức tốt, không nghĩ tới kết quả vẫn không có cách để quay về tứ đại châu, thế thì cần gì ngươi chứ.
- Này, tiểu tử, đừng không nói lời nào chứ, đến freestyle nào! Yo! yo! Ta đang ngước nhìn, mặt trăng ở bên trên... Móa nó, hát sai rồi! Hey hey hey, các ngươi đừng đi mà, đi đâu thế? Ăn cơm không? Chờ bản thần tôn với!
...
Cuối cùng, mấy người Từ Khuyết vẫn tiếp tục đi xuống Đăng Tiên Lộ.
Nếu đã đến đây rồi cũng không thể tay không mà về, vạn nhất lại thu hoạch được gì, cũng là một hồi đại cơ duyên.
Nhưng Đăng Tiên Lộ mở ra nhiều năm như vậy, nếu có cơ duyên, kỳ thực đã sớm bị lấy đi gần hết rồi.
Trong Đăng Tiên Lộ có vẻ rất hoang vu, ngoại trừ linh khí đậm hơn bên ngoài, cũng không có chỗ nào đặc biệt hơn, nhưng tùy ý vẫn có thể thấy có vết tích đại chiến, hay vì một chút mâu thuẫn nhỏ mà xung đột, cũng có thể là thật sự xuất hiện bảo bối gì khiến mọi người ra tay đánh nhau.
Từ Khuyết một đường đi xuống, đừng nói là tới cơ duyên, ngay cả một cây linh thảo cũng không nhìn thấy.
Đến khi bọn họ đi loạn bốn xung quanh, đi ngang qua một Thảo Nguyên trống trải, rồi đến trước một thác nước.
Nơi này không có vết tích tu sĩ, vô cùng yên tĩnh, non xanh nước biếc thỉnh thoảng còn có vài con thất thải hồ điệp bay qua.
- Ồ, phía sau thác nước có sơn động.
Lúc này, Husky chỉ về phía thác nước nói.
Lúc này Từ Khuyết cùng Khương Hồng Nhan mới quay đầu nhìn lại, quả nhiên bên trong thác nước ẩn giấu một sơn động nhỏ, nếu không nhìn kỹ, căn bản sẽ khó có thể phát hiện.
- Ở đây hình như chưa có người nào đến qua, không bằng vào xem thử, nói không chừng thật sự có thu hoạch.
Từ Khuyết không khỏi nổi lên hứng thú, nhìn về phía Khương Hồng Nhan nói.
Khương Hồng Nhan khẽ gật đầu, cất bước đi theo.
Husky cũng theo sau, cẩn thận từng li từng tí quan sát, một khi có nguy hiểm gì, nó khẳng định sẽ là người chạy nhanh nhất.
Nhưng sơn động này lại yên tĩnh đến lạ kỳ, Từ Khuyết đi ở phía trước, ngay cả trận pháp cũng không thấy, thuận lợi đi vào trong đó.
Sau đó, một trận gió nhẹ mát mẻ tử trước mặt thổi đến, không khí tươi mát thấm ruột thấm gan, khiến tinh thần người sảng khoái.
- Hả?
Lúc này, Khương Hồng Nhan cũng theo tới, giống như cũng cảm nhận được luồng gió mát mẻ này, nàng có chút ngạc nhiên.
Ánh mắt nàng đánh giá sơn động, sau đó đột nhiên rơi vào hồ nước nho nhỏ bên trong hang núi, kinh ngạc nói:
- Đây dường như là... Thần Phách Linh Tủy, nơi đây sao lại có nhiều như thế?
- Thần Phách Linh Tủy?
Từ Khuyết nghe thế cũng cả kinh, nhìn về phía này hồ nước màu trắng kia.
Ding, kiểm tra thấy Thần Phách Linh Tủy, có muốn lấy ra hay không?
Tiếng nhắc nhở của hệ thống lập tức vang lên trong đầu của hắn, đồng thời trước mắt bắn ra một đoạn giới thiệu.
Thần Phách Linh Tủy: Do thiên địa tinh hoa ngưng tụ, cần có thế sơn thủy đặc biệt, năm tháng tích lũy mới có thể từ từ sinh ra.
Tác dụng: Dùng vật này tu luyện, có thể khiến tư duy thanh minh, tăng cao 30% tốc độ tu luyện thần hồn cùng đạo uẩn, hơn nữa càng thêm củng cố. Đồng thời, vật này có thể dùng trong luyện đan.
- Ồ, hóa ra là đồ tốt à.
Từ Khuyết sáng mắt lên.
Đây đại khái chính là vận may, trong Đăng Tiên Lộ này vốn bị vô số người đi qua, bọn họ tùy tiện đi dạo một vòng, lại tìm đến một vùng như thế, xuất hiện nhiều Thần Phách Linh Tủy như thế, hơn nữa hiển nhiên còn chưa từng bị người phát hiện.
- Xem ra Phật gia nói không sai, số mệnh của tiểu cô nương ngươi quả thực không giống người thường.
Từ Khuyết nhìn về phía Khương Hồng Nhan cười nói.
Khương Hồng Nhan khẽ mỉm cười:
- Số mệnh của ngươi cũng rất phi phàm.
Từ Khuyết ngơ ngẩn, lập tức phản ứng lại, Khương Hồng Nhan muốn nói đến việc lúc trước hắn dùng mũi giầy hỏi đường.
Nhưng vấn đề là, hiện tại hắn không mở ra Khí Vận Quang Hoàn, có thể tìm tới địa phương này, hơn nửa là vì số mệnh nghịch thiên của Khương Hồng Nhan.
- Tiểu tử, ở đây chính là địa phương bế quan tốt nhất, nhiều Thần Phách Linh Tủy thiên nhiên như vậy, đủ cho chúng ta tu luyện mấy chục năm, đúng lúc ta cũng có thể nhờ vào đó ngưng tụ lại tia hồn phách lúc trước bị đoạt đi kia.
Khương Hồng Nhan bình tĩnh nói ra, trên mặt trước sau luôn có nụ cười nhàn nhạt, cũng không vì tìm được chí bảo mà tâm tình có chút chập chờn.
Giống như tất cả những thứ này ở trước mặt nàng, đều là đồ vật rất bình thường.
Từ Khuyết cũng có chút động tâm, nếu bế quan ở đây, không tới hai ba năm, hắn nhất định có thể trực tiếp đột phá đến Độ Kiếp kỳ, đạo uẩn sẽ càng mạnh mẽ, đến thời điểm cho dù đối mặt với thánh thượng có hai cái Tiên Khí, Từ Khuyết cũng không kiêng kỵ một chút nào.
Nhưng lấy tính cách của hắn, Đăng Tiên Lộ là nơi tràn ngập vô số khả năng không biết trước, hiển nhiên là không chờ được, không làm một ít chuyện, hắn luôn cảm thấy cả người khó chịu.
- Gào, tiểu tử, các ngươi lại tìm được một địa phương tốt như thế, 666, bản thần tôn muốn xuống bơi! Sói bơi lội!
Lúc này, Husky lén lén lút lút từ cửa sơn động đi vào, vừa nhìn thấy hồ Thần Phách Linh Tủy liền lập tức kích động kêu to xông về phía trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận