Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1518: Nhân Phẩm Cũng Không Tệ Lắm

- Hí hí hí!
Từ Khuyết vô cùng kích động, trong lòng vui đến phát điên.
Hàng Long Thập Bát Chưởng?
Đây là muốn làm chuyện lớn a!
Hàng Long Thập Bát Chưởng là tồn tại gì? Được xưng đệ nhất thiên hạ, chưởng pháp uy lực cực kỳ.
Đương nhiên, đây không phải là trọng điểm.
Trọng điểm là bộ chưởng pháp này lại chỉ cần 100 điểm trang bức, hơn nữa đặc biệt có liên quan đến rồng, một khi triển khai ra, chẳng phải sẽ khiến người Địa Cầu khiếp sợ?
- Đổi, nhất định phải đổi, lần này khẳng định. . . ê, chờ một chút, trong phần giới thiệu làm sao vẫn có một hàng chữ nhỏ?
Từ Khuyết vốn đang kích động muốn đổi lấy, nhưng dư quang quét qua, đột nhiên phát hiện phần giới thiệu còn có một hàng chữ nhỏ.
Mở to mắt nhìn, suýt chút nữa đã tức đến phát khóc.
- 100 điểm trang bức, ngẫu nhiên lấy ra một chiêu trong đó? CMN, ngươi có thể viết nhỏ hơn một chút nữa hay không? Ta đã nói rồi, Hàng Long Thập Bát Chưởng làm sao có khả năng chỉ bán 100 điểm trang bức, hoá ra tất cả đều là lừa gạt.
Từ Khuyết nhổ nước bọt tại chỗ, hệ thống này quá gian trá, lại chơi trò này, hơn nữa còn rất quen thuộc, hóa ra tất cả đều là chiêu bài quen thuộc.
Năm đó hắn ở Tu Tiên Giới, khi đổi lấy Cửu Bí, cũng dùng phương thức này để tiến hành, chỉ có thể tùy cơ lấy ra một loại trong đó, một khi rút trùng một loại, cũng không có cách nào trả hàng.
Bạch!
Lúc này, Từ Khuyết vừa ở trong lòng nhổ nước bọt xong, hệ thống đột nhiên lóe lên huy mang, hang chữ nhỏ nhắc nhở kia, dĩ nhiên phóng to hơn rồi,
Từ Khuyết trong nháy mắt trợn to hai mắt, hệ thống bản sao chép này, thật phách lối.
Dáng vẻ kia, giống như là đang nói cho Từ Khuyết biết, ngươi ghét bỏ chữ quá nhỏ, thì bản hệ thống sẽ phóng to cho ngươi xem, ngươi có mua hay không.
- Móa, được rồi, ngươi trâu bò, dù sao ở nơi này, điểm trang bức có để dành nhiều cũng vô ích, ngươi vẫn cho rằng ta không dám phá sản sao?
Từ Khuyết hừ một tiếng, trực tiếp thoáng suy nghĩ, đổi lấy chiêu võ học này.
Hệ thống lần thứ hai lóe lên, trong cơ thể Từ Khuyết đột nhiên dâng tới một trận ấm áp, bao phủ toàn thân, trong đầu có thêm một loại chiêu thức võ học, giống như từ khi sinh ra đã mang theo.
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết, thu được chiêu Kháng Long Hữu Hối trong bí tịch Hàng Long Thập Bát Chưởng!
Đồng thời, tiếng hệ thống thông báo vang lên trong đầu Từ Khuyết.
- Hả? Lại rút được Kháng Long Hữu Hối?
Lúc này trong lòng Từ Khuyết rất vui vẻ, nhân phẩm coi như không tệ.
Trong Hàng Long Thập Bát Chưởng, có chiêu thiên về công kích, cũng có chiêu thiên về phòng ngự, không có chưởng nào mạnh nhất, chỉ khi học đủ 18 chưởng, cộng với nội lực thâm hậu, bộ chưởng pháp này mới thành đệ nhất thiên hạ.
Nhưng tình huống bây giờ rất khẩn cấp, Từ Khuyết không thể học được chưởng pháp hoàn chỉnh, nhưng rút được chiêu Kháng Long Hữu Hối, chính là chiêu thứ nhất trong Hàng Long Thập Bát Chưởng, thiên về công kích.
Ở trong tác phẩm của Kim Dung tiên sinh, uy lực một chưởng này vô cùng mạnh, ngay cả Hoàng Dược Sư cũng phải bội phục.
Từ Khuyết cảm thấy nhân phẩm không tệ là bởi vì rút được một chưởng này, rất thích hợp dùng để đối phó với tình cảnh trước mắt.
- Từ Khuyết, CMN đứng lại cho tôi!
- Có gan đừng chạy!
- Ngày hôm nay cậu chết chắc rồi!
Lúc này, người câu lạc bộ TaeKwonDo vẫn đang truy đuổi Từ Khuyết, tuôn ra vô số lời hung ác, dáng vẻ như muốn đánh hắn tàn phế.
Đám học sinh vây xem cũng chỉ đành lắc đầu cười khổ, ngoại trừ mấy người Kỷ Thắng Nam, căn bản là không có ai dám tiến lên khuyên can.
Hiên Viên Uyển Dung vẫn không hề có cảm xúc đứng tại chỗ, nhìn trò khôi hài ngươi đuổi ta chạy này, toát ra vẻ chuyện này không liên quan đến mình, Từ Khuyết bị đánh tới tàn phế cũng không sao, ngược lại có bị đánh cho tàn phế cũng không ảnh hưởng đến cảm tình giữa Từ Khuyết và nàng.
Thậm chí nàng còn nghĩ, Từ Khuyết bị dạy dỗ một trận cũng không phải là chuyện xấu, lấy tác phong của tên lưu manh này, có thể bị người khác giáo huấn một trận, ngược lại cũng rất hả giận.
Nhưng đúng vào lúc này, Từ Khuyết vốn còn đang chạy trốn thoát thân trong đám người vây xem, chơi trốn tìm cùng thành viên câu lạc bộ TaeKwonDo, đột nhiên từ trong đám người chui ra, dĩ nhiên lại xông tới đội trưởng Vương Lễ câu lạc bộ TaeKwonDo.
Sau khi Vương Lễ bị một quyền đánh cho gãy xương bàn tay, y vẫn ngồi xổm tại chỗ, giờ khắc này Từ Khuyết xông tới, bên cạnh y không có một bóng người.
Đám học sinh vây xem nhìn thấy tình cảnh này, đều trừng lớn mắt, có một dự cảm không tốt.
Thành viên câu lạc bộ TaeKwonDo truy đuổi Từ Khuyết ở phía sau, cũng thấy mí mắt giật giật.
- Cậu. . . cậu muốn làm gì?
Vương Lễ cũng bị dọa sợ rồi, dáng vẻ sợ hãi nhìn Từ Khuyết, hô lớn:
- CMN cậu đừng tới đây!
"Hắc hắc!" Từ Khuyết một mặt cười bỉ ổi, không chỉ không ngừng lại, còn tăng tốc xông lên, chân giẫm trên mặt đất một cái, nhảy lên cao, một chân đạp tới mặt Vương Lễ,.
Vương Lễ vội vàng, giơ lên bàn tay không bị thương che ở trước người.
"Ầm" một thoáng, cả người y trực tiếp bị đạp ngã trên mặt đất.
Lực một chân này của Từ Khuyết cũng không lớn, nhưng sau khi Vương Lễ bị đạp ngã ra, Từ Khuyết rơi xuống đất, vừa vặn lại đạp lên bàn tay bị đánh gãy xương lúc trước.
- Aaaaaa. . .
Trong khoảnh khắc, Vương Lễ kêu lên một tiếng thảm thiết như tan nát cõi lòng, vang vọng toàn trường.
Tất cả học sinh vây xem đều hít vào một ngụm khí lạnh, trừng lớn hai mắt, tỏ vẻ ngơ ngác.
Thậm chí là mấy người Kỷ Thắng Nam cũng có chút bị dọa sợ rồi.
Chuyện này thật sự quá ác, sau khi một chân đạp qua, lúc rơi xuống đất lại đạp lên cái tay bị gãy xương kia.
- Tên tiểu tử này, dường như có chút thay đổi.
Kỷ Thắng Nam hơi nhíu mày, có cảm giác Từ Khuyết trước mắt không giống với ngày xưa.
Từ Khuyết giờ khắc này, đúng là có chút tàn nhẫn, khiến rất nhiều người ở đây đều có chút không nhận ra.
Ngược lại thì Hiên Viên Uyển Dung vẫn bình tĩnh như lúc ban đầu, bởi vì Từ Khuyết này, cùng với Từ Khuyết mà nàng biết đều không biết xấu hổ như nhau, thủ đoạn tàn nhẫn tương tự.
- Từ Khuyết, cậu làm gì thế?
- Tiên sư nó, cậu muốn đánh ra mạng người sao?
- Đậu, nhanh đi qua cứu đội trưởng!
Cùng lúc đó, mười mấy người câu lạc bộ TaeKwonDo đều đuổi tới.
Từ Khuyết lần này lại không chạy, cười híp mắt đứng tại chỗ, nhấc chân từ trên bàn tay Vương Lễ xuống.
Nhưng hắn vừa bước đi, Vương Lễ đã dữ tợn gào thét:
- Xử hắn, đều cắt ngang tay chân hắn, có chuyện gì tôi một người phụ trách!
- Hả?
Từ Khuyết vừa nghe lời này, lại đưa chân đạp trở lại, cười híp mắt nhìn Vương Lễ hỏi:
- Cậu nói cái gì? Cắt ngang tay chân tôi?
- A. . .
Vương Lễ lần thứ hai kêu lên thảm thiết, thân thể trên đất điên cuồng giãy dụa, giận dữ hét:
- Từ Khuyết, CMN cậu dám đánh tôi, lão tử có Hạ đại thiếu chống lưng, CMN cậu lại dám đánh tôi!
- Hạ đại thiếu?
Khóe miệng Từ Khuyết giương lên, lắc lắc đầu:
- Hạ Lạc Kình là cái rắm gì.
Dứt lời, dưới chân hắn lại dùng sức, mạnh mẽ nghiền xuống tay Vương Lễ.
Tiếng kêu thảm thiết của Vương Lễ vang vọng tứ phương.
- Đậu, CMN muốn chết!
Lúc này, hơn mười người của câu lạc bộ TaeKwonDo đã xông về phía trước, vẻ mặt hung thần ác sát, khí thế bất phàm.
Nhưng lần này Từ Khuyết lại không bỏ chạy, trái lại chỉ bước lên phía trước, đan điền trong cơ thể dâng lên nội lực, khí thế trong nháy mắt tăng lên, đồng thời chân trái hơi cong, cánh tay phải bẻ xuống, lòng bàn tay phải vung lên, tạo thành một vòng tròn.
Tất cả mọi người bị cử động của hắn làm cho ngẩn ra.
Đây là hành động qủy quái gì?
Tập thể dục theo đài?
"Ầm!"
Mọi người chưa kịp phản ứng, chỉ nghe hô một tiếng, bàn tay phải Từ Khuyết bỗng nhiên đẩy đến phía trước.
Lập tức, bên trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, một hư ảnh rồng vàng chói lọi, giống như có đặc hiệu 3d lập thể, từ trong lòng bàn tay Từ Khuyết lướt ra, gầm thét nhằm về phía hơn mười người câu lạc bộ TaeKwonDo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận