Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1424: Bách Quan Trận

Dưới đáy trong suốt sáng sủa, chỉnh tề bày ra hơn trăm chiếc quan tài.
Tất cả quan tài, đều lấy phương vị bát quái cửu cung mà sắp xếp, từ trên nhìn xuống, đó chính là một cái bát quái trận dùng quan tài tổ hợp mà thành.
Ở trung tâm trận pháp, một đạo hỏa diễm màu trắng đang hừng hực thiêu đốt, càng đốt càng vượng.
Cỗ khí thế ép hồn phách người này, cũng từ bên trong hỏa diễm màu trắng dồi dào này, bao phủ mà ra.
- Híttt, những quan tài này đều lấy Cửu Huyền Liễu Mộc luyện chế mà thành, mộc linh ít nhất phải có trên vạn năm.
Có người nhìn chằm chằm hơn trăm chiếc quan tài phía dưới, kinh hãi than thở.
- Một cây liễu vạn năm, có thể sản xuất một khối Cửu Huyền Liễu Mộc to bằng ngón cái cũng đã rất không dễ dàng, nơi đây lại có nhiều quan tài như vậy, tất cả đều là lấy Cửu Huyền Liễu Mộc luyện chế mà thành, ra tay không khỏi cũng quá lớn đi?
- Nhiều quan tài như thế, đến cùng là mai táng người phương nào?
Tần viện trưởng của Lập Thiên Thư Viện cau mày hỏi.
- E rằng không phải là để mai táng người, mà thuần túy là bày xuống một cái trận pháp.
Một tên đầu mục của thế lực lớn trầm giọng nói.
- Chuyện này không có khả năng lắm, nếu chỉ vì bày trận, không cần thiết phải làm thành quan tài. Ở trong này nhất định là táng người, hơn nữa là người có liên quan đến trận pháp được bố trí bên dưới.
Sắc mặt của Tằng Đại Phật Gia ngưng trọng nói.
Loại cảnh tượng hoành tráng này, đối với với bọn họ mà nói, có thể xưng tụng là tác phẩm rất lớn.
Hơn trăm cái quan tài gỗ Cửu Huyền Liễu trên vạn năm, dùng để làm một phần trận pháp, chí ít là bọn họ không làm được.
Cây liễu trưởng thành, bình thường đều cùng với thiên kiếp mạnh mẽ, bản thân rất khó trưởng thành đến vạn năm trở lên, mà Cửu Huyền Liễu Mộc liền sinh ra từ lõi cây liễu vạn năm, nhất định phải là cây liễu vạn năm mới có, tương tự với Nhân tộc tu luyện tới Kim Đan hoặc Nguyên Anh.
Hiện nay dưới lòng đất nơi này bày ra hơn trăm cái quan tài gỗ Cửu Huyền Liễu, rất khó tưởng tượng, người bày trận đến cùng đã chặt bao nhiêu cây liễu vạn năm.
- Kỳ quái, làm sao vẫn không thấy Lâm cô nương?
Lúc này, có người nghi ngờ nói thành tiếng.
Từ Khuyết cũng vẫn cau mày, đang nhìn quét dưới đáy hồ nước, xác thực không hề phát hiện ra tung tích của Lâm Ngữ Hi, liền một chút khí tức đều không tìm được.
Chuyện này khá là quái dị, theo lý mà nói, nếu thật sự như Lâm Ngữ Hi biến mất ở chỗ này, như vậy nàng cũng chỉ có thể xuất hiện ở đáy hồ, nhưng bây giờ lại không phát hiện ra hình bóng của nàng.
- Híttt, chờ một chút, sẽ không phải là nàng ở bên trong một cái quan tài gỗ Cửu Huyền Liễu đấy chứ?
Đoạn Cửu Đức hít vào một luồng khí lạnh, kinh hãi hô lên.
Mặt của mọi người ở đây lập tức biến sắc.
Câu nói này của Đoạn Cửu Đức, thật sự là làm mọi người thức tỉnh.
Nếu Lâm Ngữ Hi đã đi vào, vậy chỗ ẩn thân duy nhất, e rằng thật sự cũng chỉ có thể là những quan tài gỗ Cửu Huyền Liễu kia thôi.
- Không đúng, Lâm cô nương là vì truyền thừa mà đến, làm sao lại tiến vào trong những quan tài kia, như vậy chẳng phải là trở thành một phần trận pháp hay sao?
Có người lắc đầu, đưa ra nghi hoặc.
Von ngươi của Husky đột nhiên mở ra, sắc mặt ngưng trọng nói:
- Bản thần tôn tuy rằng vẫn không thể nhớ tới cái gì, nhưng cũng dùng trí tuệ kinh người, suy đoán ra một cái chân tướng tê cả da đầu.
Ánh mắt của mọi người ở đây, trong nháy mắt tập trung đến trên người Husky.
Husky đứng lên, bước trầm trọng tiến tới bên hồ, nhìn chằm chằm quan tài phía dưới, trầm giọng nói:
- Có thể truyền thừa mà Lâm cô nương nói, bản thân liền là một âm mưu, nàng trúng kế, đi nhầm vào trong đó, bị hút vào trong quan tài, bị trở thành một phần của trận pháp.
- Đậu phộng, đây không phải là chiêu trò của Thiên Địa Dung Lô ở Táng Tiên Cốc hay sao?
Đoạn Cửu Đức cau mày nói.
- Không sai, bản thần tôn dùng trí tuệ hoàn mỹ không chút tì vết, liên hệ những chuyện này tới, thành công suy luận ra kết quả này.
Husky gật đầu.
Từ Khuyết trợn tròn mắt, vốn định nhổ nước bọt Husky cả nghĩ quá rồi, nhưng lời nói vừa tới yết hầu lại nuốt xuống.
Tuy cái suy luận này của Husky không hề có căn cứ, chỉ là bởi vì trải qua chuyện ở Táng Tiên Cốc, mới hướng về phương hướng này để suy nghĩ.
Nhưng vấn đề là, Thiên Địa Dung Lô ở Táng Tiên Cốc, vốn là Husky tham dự bố trí năm đó.
Bây giờ Husky còn nói chỗ này khá quen, nhưng không nhớ ra được đồ vật cụ thể, ngược lại làm cho Từ Khuyết chần chờ.
Vạn nhất chỗ này cũng là Husky tham dự bố trí, vậy liền phiền phức rồi.
Kết hợp với chuyện mấy kiếp trước của Husky đã làm, đủ để chứng minh kiếp trước của con chó ngu ngốc này không phải là người hiền lành, vạn nhất Thiên Hỏa Tuyết Hồ này thật có quan hệ với nó, vậy chỉ sợ là Lâm Ngữ Hi sẽ lành ít dữ nhiều.
- Từ bang chủ, lão phu cho rằng có lẽ nên đi xuống xem một chút, mới có thể biết chân tướng.
Tần viện trưởng của Lập Thiên Thư Viện nhìn về phía Từ Khuyết, mở miệng nói.
Từ Khuyết gật đầu, bây giờ việc đã đến nước này, cũng chỉ có thể đi xuống xem một chút.
Thế nhưng, phải xuống như thế nào?
- Cấm chế phía trên hồ nước này, cùng quan tài phía dưới nối liền với nhau, nếu chúng ta mạnh mẽ đánh nát tầng băng trên hồ nước, quan tài phía dưới cũng sẽ chịu ảnh hưởng, vạn nhất bị hủy, e rằng hậu quả sẽ khó có thể tưởng tượng được.
Từ Khuyết lắc lắc đầu, có chút phát sầu.
Sau khi Tử Hà tiên tử quét tầng cấm chế băng tuyết thứ nhất đi, mọi người cũng có thể nhìn thấy bên trong tầng băng trong suốt ở trên mặt hồ nước kia, tất cả đều là cấm chế phù văn, hơn nữa kéo dài đến dưới đáy hồ nước, nối liền với bát quái trận do quan tài bố trí, toàn thể là một cái đại trận.
Nếu như manh động, phá hoại một phần trong đó, rất có thể sẽ liên luỵ ra phiền toái lớn hơn nữa.
Việc này giống như một quả bom, tất cả các con đường đều không thể tùy tiện loạn đi, bằng không vài phút sẽ nổ tung.
Từ Khuyết ngược lại là không quan trọng, nhưng bây giờ rất có khả năng Lâm Ngữ Hi đang ở bên trong một cái quan tài gỗ Cửu Huyền Liễu ở phía dưới, vạn nhất thật sự nổ tung, sao Lâm Ngữ Hi có thể còn sống được?
- Xác thực là rất phức tạp, bản thần tôn có cảm giác mặc kệ là phá hoại một bộ phận nào, đều sẽ dính dáng đến cấm chế phía dưới, quá khó rồi.
Husky cân nhắc trong chốc lát, lắc đầu nói.
Nó rất am hiểu đối với cấm chế trận pháp, nhưng giờ phút này cũng cảm thấy phát sầu.
- Không có cách nào, chỉ có thể dùng biện pháp cũ, từ mặt bên đào xuống.
Từ Khuyết làm ra quyết định, nếu chính diện đã không cho vào, vậy thì từ phía sau hung hăng đi vào, đây chính là tác phong nhất quán của Tạc Thiên Bang.
- Đậu phộng, lại phải đào, chúng ta đây có tính là trộm mộ hay không?
Husky lộ ra vẻ không tình nguyện.
- Nhiều quan tài như vậy, hẳn là được tính là mộ đi?
Đoạn Cửu Đức cũng cười khổ.
Từ Khuyết không để ý đến hai con hàng này, trực tiếp ngồi chồm hỗm ở trên mặt đất, lòng bàn tay ngưng tụ một tia tiên nguyên, dán về phía mặt đất, cảm thụ độ cứng rắn của lòng đất.
Sau đó, hắn vo lại một tia thổ nhưỡng, khẽ cau mày, phát hiện ra chuyện cũng không đơn giản.
- Không ổn, những thổ địa này đều bị hàn băng đông lại, độ cứng rắn vượt qua sự tưởng tượng của chúng ta, e rằng không dễ đào ra như vậy.
Hắn lắc lắc đầu.
Husky cũng giẫm giẫm mặt đất, gật đầu nói:
- Hình như còn cứng rắn hơn Kính Hồ của Huyền Ất Tiên Vực. Lấy thực lực của chúng ta, sợ là phải đào một năm nửa năm mới có thể đi tới lòng đất.
- Không, trọng điểm là tầng băng ở hồ nước này, cũng không cứng rắn bằng những thổ nhưỡng xunh quanh, nếu như chúng ta dùng sức mạnh quá nhiều, rất có thể sẽ đập vỡ những tầng băng kia.
Sắc mặt của Đoạn Cửu Đức ngưng trọng nói.
- Haizz!
Từ Khuyết lập tức thở dài, ngửa đầu nhìn lên trời.
- Tiểu tử, đừng nản chí, rồi sẽ có biện pháp.
Husky vỗ vỗ vai Từ Khuyết, an ủi.
- Ai nói ta nản lòng?
Từ Khuyết đẩy móng vuốt của Husky ra, ánh mắt nhìn về phía mặt đất, lạnh nhạt nói:
- Nguyên bản ta cho rằng, chút sở học tri thức năm đó cũng không cần dùng tới, nhưng bây giờ xem ra. . . đã đến lúc bày ra tri thức dự trữ vĩ đại của ta rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận