Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 870: Thiên Nhân Thí Luyện

Tất cả mọi người hầu như đều vô cùng kinh ngạc.
Vài tên cường giả Đế Cung cùng với các nữ đệ tử của Linh Tú Các đều tỏ vẻ ngơ ngác, khó có thể tin.
Mới đầu lúc bọn họ nghe nói nơi này có Thiên Nhân tộc, căn bản không hề tin tưởng.
Dù sao xưa nay chưa từng nghe nói qua Thiên Nhân tộc gì đó, vả lại chỗ này chính là Đăng Tiên Lộ, nguy hiểm rất lớn, khó có thể tưởng tượng lại có một chủng tộc sinh hoạt mấy chục ngàn năm ở chỗ này.
Nhưng bây giờ, bọn họ đã tận mắt thấy.
Một đám Thiên Nhân tộc sau lưng mọc ra cánh màu trắng như tuyết, vóc người cao nhã, từ trên trời giáng xuống.
Những người này đều rất cường đại, đa số đều có tu vi Độ Kiếp kỳ, trong đó còn có hai tên nhìn qua tương đối lớn tuổi, là tồn tại Đại Thừa kỳ tầng ba.
- Ồ, lần thứ nhất nhìn thấy thiên sứ còn sống, hình như là chơi rất vui.
Từ Khuyết tỏ vẻ kinh ngạc đánh giá nói, trong mắt còn lộ ra màu sắc kì lạ.
Những người khác không biết Từ Khuyết đang suy nghĩ cái gì, nhưng Khương Hồng Nhan và Husky đều rõ ràng, con hàng này một bụng ý nghĩ xấu, lúc này khẳng định lại đang nghĩ cách làm sao đùa bỡn đám Thiên Nhân tộc kia.
- Nhân tộc ngu dốt, chúng ta chính là Thiên Nhân tộc cao quý, không phải thiên sứ gì đó!
Lúc này, tên nam tử Thiên Nhân tộc đi ra trước tiên lạnh giọng cười nói.
Y tên là Thiên Chiến, cũng chính là nam tử phát hiện ra bọn Từ Khuyết ở trong hình trên vách đá trước tiên.
Lúc này t đã nhìn ra, quan hệ giữa Khương Hồng Nhan và Từ Khuyết không tệ, vì thế người thứ nhất để y khó chịu chính là Từ Khuyết.
- Cao quý? Phốc, ha ha ha!
Từ Khuyết lúc này cười ra tiếng, khoát tay nói:
- Đừng trêu chọc ta như vậy nữa đi, huynh đệ Husky của ta đã nói rồi, các ngươi tối đa chỉ là một đống phân ở trên trời, không đáng để gọi là Thiên Nhân.
- Mẹ, bản thần tôn chưa từng nói câu này!
Husky lập tức hô, vội vàng rũ sạch.
- Hừ, xưng huynh gọi đệ cùng một con chó, cũng chỉ có những Nhân tộc cấp thấp các ngươi mới làm được.
Thiên Chiến hừ lạnh một tiếng, trong tròng mắt vẫn tràn ngập xem thường cùng trào phúng như trước.
- Được rồi.
Cùng lúc đó, một đạo âm thanh trung khí mười phần truyền đến.
Đám Thiên Nhân tộc trên không trung đã đáp xuống mặt đất, nữ có nam có, trẻ có già có, gộp lại cũng có ít nhất mấy trăm người.
Chỉ bằng vào thực lực của đội hình này tới xem, đã đủ để thuấn sát người của Đế Cung và Linh Tú Các ở chỗ này.
Chuyện này khiến cho vài tên cường giả Đế Cung cùng nữ tử Linh Tú Các cảm thấy kiêng kỵ, sắc mặt đã cực kỳ trầm trọng, cảnh giác nhìn chằm chằm vào bọn họ.
Từ Khuyết vẫn có vẻ rất thong dong, căn bản không đem đám Thiên Nhân tộc này để ở trong mắt.
Chỉ cần không phải loại cấp bậc Đại Thừa kỳ đỉnh phong giống như Phật gia hoặc là thánh thượng đến, hắn đều có sức đánh một trận.
Dù sao loại Đại Thừa kỳ đỉnh phong mạnh mẽ như Tần Vệ lúc trước kia, đều suýt chút nữa bị hắn đánh chết, bây giờ trong đám người này cũng chỉ có hai tên Thiên Nhân tộc là Đại Thừa kỳ tầng ba, thực sự không đáng nhắc tới.
- Thời gian đã qua hơn một nghìn năm, không nghĩ tới vẫn còn Nhân tộc tới nơi đây, dựa theo quy củ, các ngươi phải trải qua Thiên Nhân thí luyện mới có tư cách tiến vào lãnh địa của tộc ta.
Hai tên nam tử Thiên Nhân tộc Đại Thừa kỳ tầng ba đi ra, trầm giọng nói.
Hai người nhìn qua tương đối lớn tuổi, giống như trung niên, hơn nữa cách ăn mặc cũng có chút khác biệt, trên ống tay áo phân biệt thêu một bên trái một bên phải.
- Ồ ồ, nói ra ngươi có lẽ không tin, bất kỳ quy củ nào ở trước mặt Tạc Thiên Bang ta đều không tồn tại. Thiên Nhân thí luyện cái quái gì, ta không tham dự, các ngươi có thể làm gì?
Từ Khuyết lạnh giọng nở nụ cười.
Nếu như không có chuyện gì, hắn cũng lười đi tới lãnh địa của đám Thiên Nhân tộc này.
Nhưng dựa theo con đường mà Trương Thiên Đạo chỉ dẫn, cuối con đường này có một địa phương có thể sử dụng Phá Không Phù, hắn nhất định phải đi xem một chút, nghiệm chứng xem đến cùng là một địa phương ra sao.
- Chuyện này sợ rằng không phải do các ngươi quyết định.
Hai tên Đại Thừa kỳ Thiên Nhân tộc lúc này sầm mặt lại, lạnh giọng nói.
Đám Thiên Nhân tộc còn lại đều không mở miệng nói chuyện, nhưng trên mặt từ lâu lộ ra vẻ châm chọc, tràn đầy xem thường.
Đặc biệt là Thiên Chiến, vừa đánh giá Khương Hồng Nhan, vừa cười trên sự đau khổ của người khác.
- Có do chúng ta hay không, còn phải đánh xong rồi mới nói được, đến đây đi, các ngươi cùng tiến lên.
Từ Khuyết cũng lười phí lời, bay thẳng đến đám Thiên Nhân tộc vẫy vẫy tay, chuẩn bị đánh một trận.
Vài tên cường giả Đế Cung và nữ tử của Linh Tú Các lập tức kinh sợ thất sắc, ngơ ngác nhìn về phía Từ Khuyết.
Cùng tiến lên?
Ngươi không phải đang nói đùa chứ?
Bọn họ không chỉ là có nhân số Độ Kiếp kỳ nhiều hơn so với chúng ta, hơn nữa còn có hai vị Đại Thừa kỳ tầng ba, cùng tiến lên cái quái gì?
Nhưng mà, ngoài ý muốn chính là Thiên Nhân tộc cũng không để ý tới sự khiêu khích của Từ Khuyết.
Bọn họ đứng ở lối ra sơn động, lặng lẽ nhìn, không hề sợ hãi.
Hai tên cường giả Đại Thừa kỳ cũng chậm rãi mở miệng nói:
- Một khi các ngươi bước ra khỏi sơn động, Thiên Nhân thí luyện sẽ lập tức bắt đầu, ngươi muốn chiến một trận, cứ việc đi ra.
Vừa đi ra liền sẽ bắt đầu Thiên Nhân thí luyện?
Từ Khuyết không khỏi ngẩn ra, xem ra Thiên Nhân tộc này rất không bình thường, thủ đoạn gì cũng có.
Tuy không biết cái gì là Thiên Nhân thí luyện, nhưng từ vẻ mặt của đám người kia tới xem, chắc hẳn chính là một loại thí luyện gì đó ghê gớm lắm.
- Đã như vậy, chuyện này không cần phải nhiều lời nữa.
Từ Khuyết cười nhẹ, hai tay chắp sau lưng, cả người toả ra một loại khí thế bàng bạc, cao giọng quát lên:
- Sống là nhân kiệt, chết cũng là quỷ hùng! Quy củ của Tạc Thiên Bang ta chính là coi nhẹ sinh tử, không phục liền đánh! Các ngươi muốn muốn chúng ta đi ra ngoài? Ha ha...
Nói đến đây, hắn hơi dừng lại một chút, khí thế trên người càng mạnh mẽ, rất có loại khí phách một người giữ quan vạn người không qua nổi.
Vài tên cường giả Đế Cung và đông đảo nữ tử Linh Tú Các ở đây lập tức vì thế mà kinh ngạc.
Sống là nhân kiệt, chết cũng là quỷ hùng?
Sinh tử coi nhẹ, không phục liền đánh?
Hay, hay cho một câu nói hùng hồn!
Ngược lại cũng không còn đường lui, không bằng tiêu sái lao ra, cùng đám Thiên Nhân tộc này chiến một trận đi.
Vài tên cường giả Đế Cung, còn có đông đảo nữ đệ tử Linh Tú Các đều cắn răng, quyết định theo Từ Khuyết, đi ra ngoài liều chết đánh một trận.
Lúc này, Từ Khuyết mới nói ra câu tiếp theo, tỏ vẻ ngạo nhiên cười lạnh nói:
- Các ngươi muốn muốn chúng ta đi ra ngoài à? Ha ha, vậy ngày hôm nay chúng ta liền không đi ra ngoài nữa.
Xông a... Hả? Chờ chút!
Vài tên cường giả Đế Cung cùng nữ tử Linh Tú Các đột nhiên ngẩn ra.
Nguyên bản chuẩn bị chờ Từ Khuyết ra lệnh một tiếng, mọi người cùng nhau lao ra.
Nhưng lúc này mọi người mới phản ứng lại được, hình như có cái gì đó không đúng.
Không đi ra ngoài nữa?
CMN, ngươi bị bệnh thần kinh à?
Không đi ra ngoài ngươi còn nói năng hùng hồn như thế để làm gì?
Chúng ta suýt chút nữa đã lao ra đó!
- Thế nào? Chúng ta chính là không đi ra ngoài, các ngươi có thể làm như thế nào? Có gan đi vào đánh ta đi, vào đánh chết ta đi!
Khắp khuôn mặt của Từ Khuyết đều là vẻ bỉ ổi, hướng về phía đám Thiên Nhân tộc kia nháy mắt, quả thực là bỉ ổi ngập trời.
Mấy trăm tên Thiên Nhân tộc này cũng choáng váng tại chỗ, làm sao cũng không nghĩ tới tên này lại dùng một chiêu này.
Trước một giây còn bộ dáng hiên ngang lẫm liệt, khí thế bàng bạc, một giây sau đột nhiên liền làm loại chiêu thức bẩn thỉu này, căn bản khiến người ta không kịp đề phòng, nếu như tâm tư không tốt, đoán chừng sẽ bị tức phát điên tại chỗ.
- Hừ! Người vô sỉ!
Một nữ tử Thiên Nhân tộc mở miệng khiển trách.
- Vô CM ngươi!
Từ Khuyết trực tiếp dùng một câu thô tục bắn trở lại.
Đám Thiên Nhân tộc lập tức tức điên, cô gái kia càng tỏ vẻ tức giận, chỉ vào Từ Khuyết quát lên:
- Ngươi... Nhân tộc thấp kém, quả nhiên chính là đê hèn như vậy!
- Kém CM ngươi!
Từ Khuyết lại bắn ra một câu thô tục, đầu xoay một cái, nhìn về phía Husky nói:
- Husky, cho bọn họ một đoạn free style!
"Gào!"
Husky tỏ vẻ hưng phấn nhảy ra ngoài, đứng lên giống như người, thân thể lắc lư, vung vẩy chân nói:
- YO! YO! Đầu của Thiên Nhân tộc như bóng cao su, một chân đá đến tiệm bách hóa, tiệm bách hóa, bán bóng cao su, bán chính là đầu mẹ ngươi!
Cái rắm mẹ ngươi, kinh thiên địa, một rắm nhảy đến Italy, quốc vương Italy đang xem kịch, nghe thấy cái rắm này, cảm giác rất hài lòng, ai nhảy thúi, phong y làm giáo sư, ai nhảy vang, để y làm hiệu trưởng!
- Làm càn!
- Vô sỉ!
Trong nháy mắt, đám Thiên Nhân tộc đều tức giận, lớn tiếng gầm lên.
Vài tên cường giả Đế Cung và rất nhiều nữ đệ tử Linh Tú Các đều choáng váng.
Thời buổi này, mắng chửi người còn có thể mắng đến kỳ hoa như vậy? Quá có vần điệu rồi.
- Hừ, Nhân tộc thấp kém, thật sự cho rằng các ngươi không đi ra liền có thể bình yên vô sự sao?
Lúc này, sắc mặt của nam tử Đại Thừa kỳ tầng ba Thiên Nhân tộc âm trầm, lạnh giọng quát lên:
- Dựa theo quy củ, trước khi các ngươi tiến vào Thiên Nhân thí luyện, tộc ta không thể ra tay với các ngươi. Thế nhưng, Thiên Nhân thí luyện của tộc ta mạnh mẽ biết bao, các ngươi đã không ra, vậy chúng ta liền để lối vào Thiên Nhân thí luyện chủ động nuốt chửng các ngươi!
Nói xong, hắn vung tay lên, lớn tiếng quát lên:
- Động thủ!
- Tuân lệnh!
Ầm ầm!
Cùng với tiếng la của đám Thiên Nhân tộc còn lại, tiếng nổ vang từ cửa sơn động truyền đến.
Tiếp đó, toàn bộ sơn động chấn động ầm ầm, một màn ánh sáng bàng bạc, đột nhiên từ bên ngoài cửa động quét ngang đến, vẻn vẹn một cái chớp mắt liền bao phủ tất cả mọi người lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận