Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1206: Trấn Nguyên Tiên Vực Đệ Nhất Bang

Ánh sáng trắng hừng hực bao phủ toàn bộ khu vực cửa ra vào Hoang Vực, tiếng nổ mạnh vẫn đang kéo dài, sát khí cuồng bạo càng phân tán điên cuồng quét qua tất cả.
Toàn bộ quá trình kéo dài hơn nửa canh giờ, không ai dám to gan tới gần mảy may.
Cho đến lúc cuối cùng khi tiếng nổ mạnh dần dừng lại, sát khí chậm rãi lắng xuống, ánh sáng chói mắt kia mới rốt cục dần dần nhạt xuống.
Lúc này, bọn Tần Tam Lập mới dám mở mắt ra, đưa mắt nhìn tới phía khu vực này, lập tức liền há hốc mồm.
Toàn bộ khu vực ở ngoài cửa ra vào Hoang Vực, đã hoàn toàn trở thành một mảnh sa mạc, âm u đầy tử khí, vạn vật không tồn tại.
Nguyên bản đây là một mảnh đất đai màu mỡ, lúc này đã mất đi tất cả sức sống, hóa thành một mảnh cát vàng, không trung còn tung bay một mảnh tro bụi, làm cho người ta có một loại cảm giác héo tàn.
- Vùng đất kia. . . chết rồi!
Có người thấp giọng lẩm bẩm, nói ra tiếng lòng của mọi người.
Thổ địa có sinh mệnh không?
Đây là một vấn đề khiến người ta khó có thể biết đáp án, chỉ có điều bất luận có sự sống hay không, ý nghĩ đầu tiên bây giờ của tất cả mọi người khi nhìn thấy vùng đất kia, chính là vùng đất kia đã chết rồi.
Một toà địa thế trận pháp, lấy sạch năng lượng của cả khu vực, cuối cùng nổ ra, khiến hơn mười cường giả Thiên Tiên cảnh biến thành cặn bã, thậm chí còn trọng thương một vị đại năng Kim Tiên cảnh, cuối cùng khắp nơi đều trở thành phế tích, tất cả đều tiêu thanh diệt tích.
Mà những thứ này, đều là thủ đoạn của Tạc Thiên Bang.
- Quá khủng bố!
- Nhân vật đáng sợ như Liễu Khí Đế, tu vi Kim Tiên cảnh, nếu không phải là chạy trốn trước một bước, e rằng cũng phải nuốt hận ở đây.
- Ta nhìn thấy y bị nổ nát nửa thân thể, chỉ có nửa thân trên chạy trốn ra ngoài, bây giờ cũng không biết thân ở phương nào.
- Tạc Thiên Bang. . . yhực sự là mạnh mẽ!
- Chỉ là Nhân Tiên cảnh trung kỳ đã đáng sợ như thế, nếu như bọn họ đi ra Địa Tiên cảnh, thậm chí là Thiên Tiên cảnh, chẳng phải sẽ có thể trực tiếp khống chế toàn bộ Địa Châu hay sao?
- Đâu chỉ Địa Châu, e rằng cả ba châu trên Lâm Tiên Giới cũng không có ai có thể trấn áp bọn họ.
Đông đảo cường giả cùng đệ tử của các thế lực thán phục không thôi, nghị luận sôi nổi.
Tần Tam Lập càng kinh ngạc trong lòng, lúc trước y gặp phải Từ Khuyết, chỉ xem Từ Khuyết là một vãn bối không tệ để đối xử, còn muốn để hắn cưới tôn nữ của mình.
Cũng không biết được rằng, thời gian mới qua đi mấy tháng không gặp, tên kia đã trưởng thành đến mức độ đáng sợ như thế, lại đặt bẫy giết chết nhiều cường giả Thiên Tiên cảnh như vậy, cuối cùng còn làm Liễu Khí Đế trọng thương, thậm chí còn thành công chạy trốn.
Mặc kệ như thế nào, sau trận chiến ngày hôm nay, Tạc Thiên Bang xem như đã triệt để dương danh thiên hạ.
Bên trong Trấn Nguyên Tiên Vực, Tạc Thiên Bang cường đại nhất, không ai dám cùng tranh đấu.
- Lão Tam!
Lúc này, một đạo âm thanh suy yếu truyền đến.
Tần Tam Lập bỗng nhiên giật cả mình, kịp thời phản ứng lại:
- Đại ca!
Vừa nãy hắn vẫn chìm đắm ở trong khiếp sợ với trận chiến đó của Từ Khuyết, suýt chút nữa đã quên đại ca Tần Hướng Thiên của mình cũng ở bên trong khu vực nổ.
Nhưng bây giờ nghe được âm thanh của Tần Hướng Thiên, y thở phào nhẹ nhõm, chí ít đại ca của mình cũng không trở thành vật hy sinh.
- Khụ khụ. . .
Lúc này, Tần Hướng Thiên cực kỳ suy yếu đứng ở cách đó không xa, không ngừng ho ra máu.
Tuy rằng trước khi địa thế đại trận nổ tung, Lôi Huyễn Thân của Từ Khuyết đã đưa y ra, nhưng cách trận pháp quá gần, cường đại như y cũng bị chấn động tới nội thương, còn Lôi Huyễn Thân ở biên giới bị lan đến, trực tiếp biến thành tro bụi.
- Đại ca, ngươi thế nào rồi?
Tần Tam Lập nhanh chóng chạy tới, lấy ra một viên đan dược, đưa vào trong miệng Tần Hướng Thiên.
Tần Hướng Thiên hơi hít sâu vào một hơi, ánh mắt quét về phía sau, lắc đầu thở dài:
- Đáng tiếc, trận chiến này, Tạc Thiên Bang cũng tổn thất không ít thiên kiêu. Trong đó một vị vì đưa ta đi ra, cuối cùng khó thoát khỏi cái chết.
- Haizz!
Tần Tam Lập cũng khẽ thở dài một cái.
Y thấy rất rõ ràng, mười mấy vị thiên kiêu, chỉ có một mình Từ Khuyết bấm ra một tấm Tiên phẩm phù lục, mang theo trọng thương chạy trốn, còn những người khác, tất cả đều ngã xuống trong trận chiến này, bị sát khí nghiền thành tro tàn.
Nhưng cho dù là như vậy, thực lực của Tạc Thiên Bang vẫn làm cho mọi người cảm thấy sợ hãi.
Dù sao mười mấy người này, mới chỉ là Nhân Tiên cảnh mà thôi.
- Đại ca, ngươi chữa thương trước đi, chuyện khác chúng ta nói sau đi.
Cuối cùng, Tần Tam Lập nâng Tần Hướng Thiên dậy, tràn đầy lo lắng nói.
Y cảm giác thương thế của Tần Hướng Thiên còn nghiêm trọng hơn dự đoán của mình, phải mau chóng trị liệu.
- Thương thế của ta không sao, lão tam, lần này chúng ta thật sự phải cảm ơn Tạc Thiên Bang rồi, ta cần bế quan chữa thương một đoạn thời gian, vì thế ngươi biết phải làm gì rồi chứ?
Tần Hướng Thiên thật lòng nhìn Tần Tam Lập nói.
Lần này, nguyên bản là Đỉnh Thiên Thư Viện cùng Khí Tông đều nhằm vào Tạc Thiên Bang, lại muốn mượn cơ hội tiêu diệt Lập Thiên Thư Viện cùng với những thế lực khác, nhưng bởi vì Tạc Thiên Bang xuất hiện, tất cả những âm mưu này đều bị phá hủy, thậm chí Đỉnh Thiên Thư Viện cùng Khí Tông kể cả mười mấy đại nhân vật của các thế lực khác, toàn bộ đều chết thảm.
Đây giống như là đem Đỉnh Thiên Thư Viện cùng Khí Tông, còn có mười mấy thế lực kia, cơ bản xoá tên khỏi Trấn Nguyên Tiên Vực, không có cường giả chân chính chống đỡ, những thế lực kia căn bản sống không nổi, cũng không thoát được kẻ thù trả thù.
Mà Lập Thiên Thư Viện cùng với mấy thế lực khác còn sống sót, ngược lại thành nhà thắng cuối cùng, không hề bất ngờ có thể đi phân chia tài nguyên của Đỉnh Thiên Thư Viện cùng với mười mấy thế lực lớn khác.
Nhưng bây giờ, Tần Hướng Thiên cũng không vội vã đi chữa thương, trái lại trịnh trọng nhắc nhở Tần Tam Lập phải xử lý tốt vấn đề của Tạc Thiên Bang.
Tần Tam Lập tự nhiên rõ ràng chuyện này quan trọng cỡ nào, lúc này gật đầu nói:
- Đại ca, ta biết rồi, bây giờ ta liền liên hợp mấy thế lực lớn khác, chờ trận chiến này truyền đi, liền lập tức hướng về Trấn Nguyên Tiên Vực tuyên bố, Tạc Thiên Bang là công thần lớn nhất, tất cả chiến lợi phẩm đều phân cho bọn họ một nửa.
- Không!
Tần Hướng Thiên lúc này lắc đầu, như đinh chém sắt nói:
- Ta muốn ngươi tuyên bố, kể từ hôm nay, Lập Thiên Thư Viện sẽ phụ thuộc Tạc Thiên Bang, lấy Tạc Thiên Bang dẫn đầu, vì Tạc Thiên Bang giúp chuyển vận thiên tài.
- Cái...cái gì?
Tần Tam Lập lập tức trừng to mắt, khó có thể tin.
. . .
Cùng ngày, trận chiến ở biên giới Hoang Vực này triệt để truyền ra, một đêm náo động toàn bộ Trấn Nguyên Tiên Vực.
- Trời ơi!
- Mười mấy thiên tài Nhân Tiên cảnh của Tạc Thiên Bang tiêu diệt cường giả Thiên Tiên cảnh của Đỉnh Thiên Thư Viện cùng Khí Tông, còn có mười mấy thế lực lớn khác?
- Thậm chí ngay cả Liễu Khí Đế đều bị nổ trọng thương?
- Ha ha, Sao có thể?
- Tuyệt đối là lời đồn.
- Quả thực lời nói vô căn cứ, buồn cười!
Rất nhiều người ở cách xa Hoang vực đều lắc đầu, xem chuyện này là chuyện cười.
Nhưng buổi tối hôm đó, mấy thế lực lớn lấy Lập Thiên Thư Viện cầm đầu, lần lượt hướng ra phía ngoài tuyên bố, từ nay về sau lấy Tạc Thiên Bang làm thủ lĩnh, tự nguyện trở thành phụ thuộc của Tạc Thiên Bang.
Tin tức này vừa phát ra, lập tức như một cái búa tạ mạnh mẽ đập vào nội tâm của tất cả mọi người, tiếng chất vấn trên toàn bộ Trấn Nguyên Tiên Vực lập tức yên tĩnh lại.
Mấy ngày sau, người từ trong Hoang Vực đi ra, sau khi hiểu rõ tất cả những chuyện này, đều tỏ vẻ quái lạ.
Trong lúc vô hình, bọn họ lại được Tạc Thiên Bang cứu lại một mạng.
Thế là rất nhiều người đều lập lời thề, từ nay về sau nợ Tạc Thiên Bang một ân tình, nếu như có yêu cầu, nhất định sẽ toàn lực giúp đỡ.
Trong đám người này, không thiếu đệ tử thiên tài của Đỉnh Thiên Thư Viện và Khí Tông.
Lập tức, ba chữ Tạc Thiên Bang cũng triệt để danh chấn Trấn Nguyên Tiên Vực, thậm chí lòng người đều hướng về, đều công nhận bọn họ là đệ nhất đại bang ở Trấn Nguyên Tiên Vực.
Nhưng ngoài ý muốn chính là, từ sau trận chiến ở ngoài Hoang Vực, ròng rã thời gian một tháng trôi qua, không có ai nghe nói tin tức về Tạc Thiên Bang, toàn bộ Tạc Thiên Bang dường như khôi phục dáng dấp dĩ vãng, một lần nữa vắng lặng, tiêu thanh diệt tích.
Nhưng lần này cũng không ai dám cho là bọn họ đã bị tiêu diệt, mà là cho rằng bang phái này rất biết điều, không thích xuất đầu lộ diện.
Bọn họ yên tĩnh, chỉ như một con mãnh hổ đang ngủ gật, một khi tỉnh lại, chính là hủy thiên diệt địa.
. . .
Mà lúc này, trong hư không đen kịt, sao lốm đốm đầy trời, hoàn toàn yên tĩnh.
Một bóng người yên lặng trôi nổi, hắn giống như rơi vào ngủ say, cực kỳ an tường, cả người bị một tia ánh sáng màu xanh nhàn nhạt bao vây, chống đối phong nhận trong hư không, đang chậm rãi hướng về khu vực hoàn toàn sáng rực phía trước bay đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận