Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 692: Loạn Thế Sắp Đến

Nông Phu Tam Quyền?
Còn có chút ngọt?
Tấ cả mọi người đều mờ mịt, vẻ mặt dại ra và há hốc mồm.
Tên tiểu tử này thật đáng sợ.
Cũng may mà vị lão tổ Thiên Giác Ngưu tộc kia bị thuấn sát, không hề phải chịu một chút thống khổ và khiếp sợ nào chết đi, bằng không có lẽ sẽ phải bị tức đến ói máu.
Loại quyền pháp có lực sát thương mạnh như thế, ngươi thử một quyền xem, xem xem rốt cục nó có ngọt hay không.
- Dùng ba quyền đã tiêu diệt một lão tổ Thiên Giác Ngưu tộc, đây là muốn nghịch thiên rồi sao?
Cuối cùng, một lão giả Luyện Hư kỳ ngơ ngác nói, âm thanh có chút run rẩy.
Bởi vì việc này quá đáng sợ, nếu ngày hôm nay bọn họ không tận mắt nhìn thấy, sợ rằng ở bên ngoài nghe được chuyện như vậy, có lẽ đã bật cười chế giễu.
Bất luận nhìn thế nào thì chuyện này đều là chuyện không thể nào!
Luyện Hư kỳ thuấn sát Hợp Thể kỳ?
Trừ phi thật sự là nghich thiên, bằng không chuyện khiến người nghe kinh hãi như vậy, làm sao có khả năng xuất hiện chứ.
Nhưng hiện tại lại thật sự xuất hiện chuyện như vậy, dù rất nhiều người sau khi tận mắt nhìn thấy vẫn không thể tin được, nhưng sự thật chính là sự thật.
Vị lão tổ Thiên Giác Ngưu tộc trẻ nhất kia, vừa mới tỉnh lại hơn một năm, muốn giết Từ Khuyết, kết quả lại bị giết trong một giây...
Lúc này toàn trường lại lặng ngắt như tờ.
Sắc mặt nhiều người phức tạp nhìn về phía thiếu niên trên không trung kia, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Đám người Trương Tô Lượng cùng Đường Tuyết Như của Thiên Hương Cốc còn lưu lại, lúc này đang dại ra đứng tại chỗ, vẻ mặt thất thần.
Vốn họ muốn lưu lại giúp Từ Khuyết nhặt xác, nhưng không nghĩ tới kết cục sẽ như vậy.
Ba quyền thuấn sát một vị lão tổ, chuyện như vậy quả thực khiến bọn họ hoài nghi đây rốt cuộc có phải là đang mơ hay không.
Bọn họ cũng biết, Từ Khuyết giống bọn họ cùng đến từ Ngũ Hành Sơn, nơi đó quá hẻo lánh, linh khí thiếu thốn, thiên địa pháp tắc cùng pháp quyết, bao gồm thiên tài địa bảo đều kém rất xa tứ đại châu.
Từ Ngũ Hành Sơn đi ra, bọn họ cho rằng đã được kiến thức một vùng trời càng to lớn hơn, đồng thời Từ Khuyết năm đó ở Ngũ Hành Sơn hầu như là vô địch, bây giờ đến tứ đại châu cũng không được tính là gì.
Ở đây, lão tổ mới là vô địch, thiên tài chân chính được gọi là Thánh Tử Thánh Nữ!
Nhưng bây giờ thì sao, những lão tổ Hợp Thể kỳ vốn được cho rằng vô địch, bây giờ lại đỡ không nổi ba quyền của Từ Khuyết...
- Xem ra, chúng ta vẫn là ếch ngồi đáy giếng.
Đường Tuyết Như cười khổ, khẽ lắc đầu, trong lòng vô cùng phức tạp.
Đồng dạng đến từ Ngũ Hành Sơn, tại sao lại chênh lệch lớn như vậy?
...
Mà các thế lực lớn ở Đông Hoang, rất nhiều Thánh Tử Thánh Nữ đã từng giao chiến với Từ Khuyết lúc này cũng ở đây.
Thiên Ma Tông Tiếu Mộc Nam, Kính Hoa Thủy Nguyệt Phái Tần Cơ, Thiên Cơ Các Hàn Oánh, Bát Hoang Thanh Long Phái Tiêu Thái Huyền, Bạch gia Bạch Linh Nhi...
Ba năm trước, bọn họ lần thứ nhất nhìn thấy Từ Khuyết ở ngoài Táng Tiên Cốc, chưa từng để hắn vào mắt, mãi đến khi bị Từ Khuyết khiến cho liên tiếp bị trọng thương thì mới miễn cưỡng đặt hắn ở vị trí ngang bằng.
Nhưng sau khi Từ Khuyết bị phán là không có đạo uẩn, rất nhiều người lại không thèm nhìn hắn, dù sao một tu sĩ mà không có đạo uẩn, nhất định cả đời chỉ dừng lại ở cảnh giới Anh Biến kỳ, đời này khó có thể đạt tới trình độ cao hơn được.
Nhưng mà thời gian mới chỉ qua hai năm, Từ Khuyết từ trong bí cảnh đi ra, lại dùng tư thái ác liệt như vậy lên sàn.
Chỉ dùng ba quyền trong nháy mắt giết chết một vị lão tổ Hợp Thể kỳ.
Loại biến hóa này, cùng với lực sát thương kinh khủng như thế, quả thực khiến bọn họ cảm thấy tê cả da đầu, có cảm giác nghẹt thở.
Trong lòng mọi người thậm chí đều không khỏi thầm hỏi, tên tiểu tử này rốt cuộc là tồn tại yêu nghiệt gì?
Ngay cả Bạch Linh Nhi cũng cảm thấy sau lưng phát lạnh, cái đầu cao ngạo từ lâu đã cúi gằm, thân thể không tự chủ mà lẩn trốn giữa đám người, không tự tin lộ liễu giống như trước kia.
Nàng sợ bị Từ Khuyết phát hiện Bạch gia bọn họ, muốn thanh toán món nợ trước đây.
Trong lúc vô hình, Từ Khuyết đã tạo ra lực uy hiếp rất lớn khiến người của các thế lực lớn đều sợ ném chuột vỡ đồ.
Giữa bầu không khí hoàn toàn yên tĩnh này, Liễu Tĩnh Ngưng lại thở phào một hơi, trên dung nhan tuyệt mỹ nộ ra một nụ cười tuyệt đẹp.
Đôi môi nhẹ nhàng động, nàng lặng lẽ truyền âm cho Từ Khuyết:
- Tiểu Khuyết Khuyết, ngươi thật giỏi!
Dáng vẻ quyến rũ xinh đẹp, tiếng nói lại mang theo một điểm làm nũng, nhất thời khiến cả người Từ Khuyết nổi da gà, vội vàng quay đầu lại trừng nàng một chút, cảnh cáo nàng chớ làm loạn, nếu không hắn sẽ đánh cái mông nhỏ của nàng trước mặt mọi người.
Lúc này Liễu Tĩnh Ngưng mới nở nụ cười, không tiếp tục trêu chọc hắn nữa.
Sau đó, ánh mắt Từ Khuyết quét về phía mọi người có mặt ở đây, khóe miệng giương lên, cười hỏi:
- Xin hỏi có đạo hữu nào thuộc Thiên Giác Ngưu tộc ở đây không? Ta có việc làm ăn muốn tìm các ngươi thương lượng một chút.
Toàn trường vô cùng vắng lặng, ngoại trừ một số người nhìn xung quanh, căn bản không có ai dám đáp lời.
Dù sao ở đây đại đa số người đều có cừu oán với Từ Khuyết, chỉ lo lúc này mở miệng, sẽ bị tên tiểu tử chuyên hố chết người không đền mạng này nhìn chằm chằm.
Cứ yên tĩnh như vậy nửa ngày, mãi đến khi có một tán tu Anh Biến kỳ mở miệng, đáp lại nói:
- Từ tiền bối, người của Thiên Giác Ngưu tộc một năm trước đã rời đi, chỉ có vị lão tổ Ngưu Ngũ kia lưu lại.
- Ồ? Đều đi rồi? Thật đáng tiếc, nếu có cơ hội các ngươi giúp ta nhắn cho Thiên Giác Ngưu tộc, ta muốn tìm bọn họ mua thịt bò chất lượng tốt, nhập khẩu đến Đông Hoang, mở mấy gian lẩu bò Triều Sán!
Từ Khuyết cười nói.
Khóe miệng đám người ở đây đều giật giật.
Mua thịt bò? Đến Đông Hoang mở cửa tiệm?
Như thế thật sự làốn coi Thiên Giác Ngưu tộc thành nguyên liệu nấu ăn sao?
- Thiên Giác Ngưu tộc xong đời rồi.
Trong lòng mọi người không hẹn mà cùng thầm nghĩ.
Cho dù Thiên Giác Ngưu tộc không chỉ có một vị lão tổ, nhưng cũng không nghe nói có vị lão tổ nào có thể làm được chuyện trong nháy mắt thuấn sát một lão tổ có thực lực kém không nhiều.
Bây giờ Thiên Giác Ngưu tộc trêu chọc đến một tai họa như Từ Khuyết, có lẽ kết cục còn thảm hơn so với việc trêu chọc Đoạn Cửu Đức.
- Tiểu tỷ tỷ, đi thôi, nên trở về Đông Hoang rồi.
Từ Khuyết thấy uy thế đã lập được gần đủ cho nên quyết định rời đi.
Chém giết lão tổ Hợp Thể kỳ, tuy rằng lãng phí 6000 điểm trang bức, nhưng lần trang bức này thu được kết quả hoàn toàn không tệ.
Bởi vì tất cả mọi người khiếp sợ, mang đến cho hắn hơn vạn điểm trang bức.
- Haha ha, lập tức đạt được hơn 13,000 điểm trang bức, còn có ngàn vạn kinh nghiệm, càng quan trọng hơn chính là lần thứ nhất giết chết cường giả Hợp Thể kỳ, lại đạt được một cái "Gói quà lớn thần bí". Hắc hắc hắc, lần trang bức này quá thoải mái!
Từ Khuyết nhìn giao diện hệ thống mà trong lòng cuồng hoan.
Nhưng khiến hắn cảm thấy bất mãn chính là, một lão tổ Hợp Thể kỳ, lại chỉ thu được ngàn vạn điểm kinh nghiệm
Mà hiện tại hắn đang là Luyện Hư kỳ tầng một, muốn lên tới tầng thứ hai, cần tới 50 triệu điểm kinh nghiệm!
Nói cách khác, nếu như muốn thăng cấp, thì hắn còn phải giết thêm bốn tên lão tổ Hợp Thể kỳ nữa.
- Ài, quả nhiên đến hậu kỳ thì chỉ có thể dựa vào bản thân mình tu luyện, giết người kém xa tự mình tu luyện.
Từ Khuyết thở dài một hơi, vui mừng vì mình lựa chọn tu luyện lại từ đầu, bằng không sau này sẽ rất phiền phức.
Dù sao cường giả Hợp Thể kỳ cũng không phải giết không hết, ngày nào đó nếu như giết chết toàn bộ rồi thì hắn đi nơi nào tìm cường giả mới để giết?
Hơn nữa hiện tại hắn có thể tiêu diệt cường giả Hợp Thể kỳ, cũng là dựa vào điểm trang bức.
Bức Vương Quyền không cần dùng chân nguyên, nhưng cần dựa vào điểm trang bức để kích thích, điểm trang bức càng cao, uy lực Bức Vương Quyền càng mạnh mẽ.
Nhưng Từ Khuyết vẫn cảm thấy đau lòng, dù sao hiện tại hắn muốn chính là điểm trang bức, nếu như có hai triệu điểm trang bức, hắn có thể nâng cấp hệ thống đến phiên bản10.0, làm ra Phá Không Phù, lấy cơ hội về Địa Cầu.
- Xem ra cần phải tiết kiệm.
Từ Khuyết thầm nghĩ trong lòng.
Cho dù bây giờ hắn có thực lực tiêu diệt được Hợp Thể kỳ, nhưng cũng không có nghĩa là hắn thật sự vô địch.
Với số điểm trang bức trên người hắn bây giờ, nhiều lắm cũng chỉ có thể triển khai mười mấy lần Bức Vương Quyền, nếu như có 20 lão tổ vây công hắn, vậy hắn chỉ có thẻ ăn quả đắng mà thôi.
Vì thế nếu không quá cần thiết, Từ Khuyết cũng không muốn chủ động trêu chọc những lão tổ kia, thuận tiện tiết kiệm điểm trang bức, yên lặng một quãng thời gian.
- Đi thôi, về Đông Hoang.
Từ Khuyết vẫy vẫy tay, thân hình đứng giữa không trung, nói với Liễu Tĩnh Ngưng.
- Không đợi Husky rồi mới trở về sao?
Liễu Tĩnh Ngưng kinh ngạc nói.
Từ Khuyết không chút do dự lắc lắc đầu:
- Husky trọng sắc khinh bạn, cùng lão nhân Đoạn Cửu Đức kia quyến rũ lẫn nhau, thực sự buồn nôn. Hiện tại việc cấp bách vẫn là trước về Đông Hoang, tìm ra Đổng Căn Cơ, ta cần lấy được bản sách cổ của y, hiểu rõ llịch Thanh Đồng Cổ Điện rồi cứu Hồng Nhan ra.
Nghe được Từ Khuyết nói phải cứu Khương Hồng Nhan, sắc mặt Liễu Tĩnh Ngưng cũng ngưng lại, gật gật đầu, không chút do dự đi theo.
Hai người đồng thời bay lên, giống như thần tiên quyến lữ, trong ánh mắt phức tạp xen lẫn ngưỡng mộ của mọi người, bay vút đi, biến mất ở phía chân trời.
- Ài, thế đạo này sắp thay đổi!
- Tu Tiên Giới xong rồi!
Mọi người thấy Từ Khuyết đi xa, đều thở dài cảm khái.
- Đám lão tổ đều nói, thịnh thế sắp giáng lâm, nhưng trước thời kỳ thịnh thế, chắc chắn phải trải qua một đoạn thời loạn lạc, bây giờ nhìn lại, thời loạn lạc có lẽ sắp bắt đầu.
- Bây giờ các lão tổ đều chạy tới Vô Tận Hải Vực ở Bắc Hải, cũng không biết do nguyên nhân gì.
- Có người nói là có đầu mối Đổng Căn Cơ, dường như phát hiện được điều gì không đúng.
- Đổng Căn Cơ thật ghê gớm, còn chưa đột phá đến Hợp Thể kỳ mà đã có thể cùng làm việc với những lão tổ Hợp Thể kỳ kia.
- Nghe nói lần này ngay cả Bắc Hải Côn Bằng tộc cũng tham dự vào, hơn nữa Hải tộc trong Vô Tận Hải Vực cũng có động tĩnh.
- Trận chiến lớn như vậy, thật sự để nghênh đón đại nhân vật gì sao?
- E rằng không đơn giản như vậy đâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận