Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 992: Việc Tay Chân Cứ Để Ta

- Đây chính là Luyện Nguyệt Cung?
Từ Khuyết ngạc nhiên.
Hắn thật sự không nghĩ tới Luyện Nguyệt Cung lại có bộ dạng này, dường như một vòng bán nguyệt, giống như phi thuyền ngoài hình tinh vậy, khí thế bàng bạc giáng lâm.
Toàn bộ cung điện toả ra hồng quang chói mắt, bao trùm toàn bộ đệ nhất lĩnh vực, thậm chí ngay cả đệ nhị lĩnh vực cũng có thể bị ảnh hưởng.
- Cung điện này rất phi phàm.
Khương Hồng Nhan thấp giọng nói một tiếng, vẻ mặt vô cùng nghiêm nghị.
Có thể khiến nàng lộ ra vẻ mặt nghiêm túc như vậy, chứng minh toà Luyện Nguyệt Cung này thật sự không đơn giản.
Từ Khuyết cũng cảm giác được, trong nháy mắt Luyện Nguyệt Cung giáng lâm, nội tâm không tự chủ được mà xuất hiện một tia khiếp đảm, không phải là vì sợ sệt, mà là giống như phản xạ có điều kiện của thân thể.
- Xem ra lần này có thể sẽ có thu hoạch lớn đây.
Từ Khuyết cười thầm trong lòng.
Địa phương càng nguy hiểm, thì sẽ có càng nhiều bảo vật.
Hắn mơ hồ có thể cảm giác được, cõ lẽ lần này mình có thể tiếp xúc được đồ vật cao cấp, ví dụ như Tiên Khí mà Tiên Nhân Cảnh sử dụng.
- Tiểu cô nương, gọi Phỉ Phỉ dậy đi, chúng ta lên đường đi xem.
Từ Khuyết đứng lên, tràn đầy phấn khởi nói.
- Muốn dẫn Phỉ Phỉ theo?
Khương Hồng Nhan sững sờ, có chút chần chờ, hiển nhiên nàng lo lắng Từ Phỉ Phỉ lấy thân thể phàm nhân tiến vào bên trong, sẽ gặp nguy hiểm.
- Yên tâm đi, nàng ở bên cạnh chúng ta mới là an toàn nhất, đến lúc thật sự gặp nguy hiểm, ta còn có Thiên phẩm Thần Hành Độn Tẩu Phù có thể mang các ngươi cùng rời đi.
Từ Khuyết cười nói.
Nếu như chỉ có Thần Hành Độn Tẩu Phù bình thường, hắn còn phải suy tính một chút có nên mang theo Từ Phỉ Phỉ không, nhưng hắn có Thiên phẩm Thần Hành Độn Tẩu Phù thì còn sợ cái gì? Một chữ, chính là làm, mang nhà mang người tiến lên.
- Ừm!
Khương Hồng Nhan nghe vậy cũng gật đầu.
Người khác nàng không biết, nhưng tác phong của Từ Khuyết nàng rõ ràng nhất, chuyện mà hắn không tuyệt đối nắm chắc, hắn nhất định sẽ không làm.
- Gào, tiểu tử, mau ra đây à, trời giáng dấu hiệu không rõ, bản thần tôn có cảm giác sắp có đại sự xảy ra.
Lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng Husky đầy lo lắng.
Từ Khuyết trợn tròn mắt, đẩy cửa, lắc đầu nói:
- Đừng giả bộ, mau chuẩn bị, chúng ta lên đường đi tới Luyện Nguyệt Cung, qua một chuyến này, chúng ta có thể trở về tứ đại châu rồi.
- Hả? Đây chính là Luyện Nguyệt Cung?
Husky cả kinh, trừng mắt nhìn lên bầu trời.
Sau một khắc, con chó ngu ngốc này bỗng nhiên nằm đến trên đất, vẻ mặt thống khổ nói:
- Gào, bản thần tôn đột nhiên đau bụng đau, sắp chết rồi, trong bụng bản thần tôn, tất cả đều là phân.
- Ta thấy ngươi là muốn chết rồi!
Từ Khuyết vén tay áo lên muốn đi tới đánh Husky.
Vèo! Vèo! Vèo!
Đột nhiên, trên bầu trời vang lên mấy tiếng phá không.
- Ồ?
Từ Khuyết đột nhiên ngẩng đầu nhìn tới, hơi kinh ngạc.
Chỉ thấy mấy chục bóng người khoác hồng bào, người nào cũng điều động trường côn bay vút trên trời, xếp thành một nửa hình tròn, quay mặt về phía Luyện Nguyệt Cung, dáng vóc tiều tụy tiến hành triều bái.
Ầm!
Trong nháy mắt, hồng quang trên bầu trời mạnh lên, chiếu đến hồng bào trên người đám người kia.
- Móa, đám người kia đang làm gì?
Từ Khuyết nhất thời ngạc nhiên nói.
- Bọn họ là người của Luyện Nguyệt Tông.
Lúc này, phía sau truyền đến một giọng nữ thanh thúy, chính là vị Vu trưởng lão thế lực chống lưng cho Đổng gia, cùng với lão ẩu Nhân Tiên cảnh đồng thời lại đây.
- Luyện Nguyệt Tông? Bọn họ có quan hệ gì cùng Luyện Nguyệt Cung?
Từ Khuyết hiếu kỳ hỏi.
Vu trưởng lão nhìn về phía bầu trời, trầm giọng nói:
- Luyện Nguyệt Tông chính là tông môn cường đại nhất ở đệ nhất lĩnh vực, rất thần bí, trên căn bản rất ít khi nhìn thấy bọn họ, nghe đồn thủy tổ khai phái này là cường giả đi ra từ Luyện Nguyệt Cung mấy ngàn năm trước, sau khi bồi dưỡng một đám đệ tử liền từ trần. Mà phái này vô cùng sùng kính Luyện Nguyệt Cung, cứ trăm năm mỗi lần Luyện Nguyệt Cung xuất hiện, bọn họ đều đi ra triều bái.
- Ồ? Cường giả từ Luyện Nguyệt Cung đi ra, chẳng lẽ lại là tu tiên giả?
Từ Khuyết nhìn về phía lão ẩu, hiển nhiên là đang hỏi nàng.
Dù sao phương thức tu luyện của đám người khoác hồng bào kia rất không bình thường, khi triều bái Luyện Nguyệt Cung, bọn họ lại dẫn những kia hồng quang vào trong cơ thể.
Lão ẩu lắc lắc đầu:
- Lão thân cũng không rõ ràng lai lịch của cường giả kia, nhưng phương thức bọn họ tu luyện, nhất định là có quan hệ với Luyện Nguyệt Cung, có khả năng là pháp quyết từ bên trong Luyện Nguyệt Cung mang ra. Dù sao Luyện Nguyệt Cung tuy khắp nơi tràn ngập nguy hiểm, nhưng đâu đâu cũng là bảo vật.
- Ta rất thích những nơi như thế này.
Từ Khuyết cười nhẹ.
Lão ẩu cũng không để ý tới, ánh mắt ngẩng đầu nhìn lướt qua, trầm giọng nói:
- Vương công tử, có thể lên đường rồi.
- Chờ đã.
Từ Khuyết xoay người nhìn về phía phòng nhỏ, hô:
- Hồng Nhan, Phỉ Phỉ, các ngươi xong chưa?
- Đến đây đến đây.
Từ Phỉ Phỉ hô, kéo tay Khương Hồng Nhan, nhảy nhảy nhót nhót chạy ra, dáng dấp kia giống như nàng đang chuẩn bị đi du lịch.
- Được rồi, người đã đủ, có thể đi rồi.
Từ Khuyết gật đầu nói.
Lão ẩu cùng Vu trưởng lão trực tiếp sững sờ ở tại chỗ, tỏ vẻ khó có thể tin.
- Vương công tử, ngươi đây là...
Vu trưởng lão há miệng, nhìn thoáng quaTừ Phỉ Phỉ, lại nhìn Từ Khuyết, không biết nên nói như thế nào.
Đây chính là Luyện Nguyệt Cung nha, ngươi lại muốn mang theo người bình thường đi vào?
- Ca, ngươi từ lúc nào đã đổi thành họ Vương?
Từ Phỉ Phỉ tỏ vẻ không biết nói gì.
- Ha ha, đừng để ý những chi tiết này mà.
Từ Khuyết cười ha ha, ánh mắt nhìn về phía Vu trưởng lão cùng lão ẩu, hỏi:
- Hai vị, không cần lo lắng, ta mang theo muội muội ta đi tới dạo một vòng, rèn luyện một chút.
Đi dạo một vòng? Rèn luyện một chút?
Lão ẩu cùng Vu trưởng lão suýt chút nữa nghe mà hôn mê.
Bao nhiêu cường giả đều mất mạng ở bên trong Luyện Nguyệt Cung, hiện tại ngươi lại nói muốn dẫn muội muội ngươi chỉ là phàm nhân đi dạo một vòng? Rèn luyện một chút?
Ngươi điên à?
Rèn luyện cũng không cần phải như thế chứ?
- Thoải mái một chút, chớ lo lắng, nhìn các ngươi đã sợ thành bộ dáng gì kìa, không phải còn có ta sao, chỉ là một toà Luyện Nguyệt Cung mà thôi, ta tùy tiện đều có thể đập nát.
Từ Khuyết cợt nhả nói.
Nói thật, nếu như hắn dùng toàn bộ hỏa lực, vận dụng Cửu Bí và Sách Chiêu Hồn đầy tầng, lại triển khai Phật Đà Ấn để cứng đối cứng cùng Luyện Nguyệt Cung, ai mạnh ai yếu còn không biết được đây!
Hơn nữa hắn còn có Thiên phẩm Thần Hành Độn Tẩu Phù phòng thân, dưới bảo đảm ổn thỏa như thế, Từ Khuyết vẫn là có vẻ rất nhẹ nhàng.
Nhưng lão ẩu cùng Vu trưởng lão không nói gì, cho rằng Từ Khuyết đang tự tìm đường chết, nghé con mới sinh không sợ cọp, căn bản hắn không biết chỗ đáng sợ của Luyện Nguyệt Cung.
- Ồ!
Lúc này, lão ẩu vốn định mở miệng khuyên Từ Khuyết, nhưng ánh mắt vừa nhìn Từ Phỉ Phỉ, lại nhìn thấy Khương Hồng Nhan, hơi kinh ngạc.
- Số mệnh thật mạnh mẽ, cô nương này chẳng có vận mệnh chi thể?
Nội tâm lão ẩu chấn động, ngạc nhiên nhìn Khương Hồng Nhan.
Khương Hồng Nhan cũng nhìn về phía lão ẩu, cười nhạt:
- Xin ra mắt tiền bối.
Nàng từ trong miệng Từ Khuyết biết được, lão ẩu này là tồn tại Nhân Tiên cảnh, vô cùng mạnh mẽ, bất kể là cảnh giới hay bối phận, tiếng "Tiền bối" này vẫn phải gọi.
- Một người kế tục rất tốt.
Lão ẩu gật gật đầu, trong mắt xẹt qua chút ít tán thưởng, xoay cổ tay một cái, lấy ra một khối ngọc bài màu tím, đưa cho Khương Hồng Nhan.
- Ngày sau nếu như đột phá Đại Thừa Kỳ, phá toái hư không đến Lâm Tiên Giới, có thể dựa vào ngọc bài này đến Dao Trì tìm ta, lấy tư chất của ngươi, chắc chắn là đối tượng trọng điểm bồi dưỡng của Dao Trì ta.
Lão ẩu trịnh trọng nói, ngữ khí vô cùng thành khẩn.
Khương Hồng Nhan thấy thế, cũng hơi kinh ngạc, chần chờ một lát rồi tiếp nhận ngọc bài, gật gật đầu:
- Đa tạ tiền bối.
Nàng vẫn chưa đáp ứng lão ẩu này, cũng không từ chối, thuần túy chỉ là tiếp thu hảo ý của tiền bối.
Từ Khuyết lại có chút không vui, sầm mặt lại tại chỗ.
Có ý gì, bản bức thánh đẹp trai lại cường hãn như vậy, lại chỉ mời Khương Hồng Nhan mà không mời ta?
Không được, việc này không thể nhẫn nhịn, không thể nhẫn được.
Từ Khuyết nhìn về phía lão ẩu, đưa tay ra nói:
- Ta mặc kệ, người thấy có phần, ta cũng muốn có ngọc bài.
- Hả...
Lão ẩu nhất thời sững sờ, lập tức mặt đen lại nói:
- Vương công tử, Dao Trì chỉ thu nữ đệ tử.
- Ồ?
Hai mắt Từ Khuyết trong nháy mắt sáng ngời.
- Tất cả đều là nữ đệ tử sao?
- Không sai.
Lão ẩu gật gật đầu, trong mắt mơ hồ có chút ngạc nhiên, giống như rất kiêu ngạo về tông môn mình.
Từ Khuyết nhìn về phía Khương Hồng Nhan, dáng vẻ đau lòng kêu:
- Ai nha ai nha, tiểu cô nương, ngọc bài này thực sự là quá thô ráp, nhanh, mau đưa nó cho ta, nếu không sẽ khiến tay nhỏ của ngươi bị thương, ta sẽ đau lòng chết. Đến đến đến, ta giúp ngươi bảo quản, loại việc tay chân này phải để cho ta tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận