Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1163: Tin Tức Tốt

- Cái gì?
Từ Khuyết nghe thấy vậy, lập tức biến sắc:
- Lão nhân gia, lời này là ý gì, tại sao nói muốn tìm các nàng là chuyện không thể? Chẳng lẽ Dao Trì Thánh Địa xảy ra biến cố gì?
- Ha ha, tiểu hữu chớ nên hiểu lầm, ý của lão phu không phải như thế. Chỉ là hôm nay biến hóa nhanh chóng, khiến cho người không kịp chuẩn bị, đường nối duy nhất có thể đi từ Địa Châu tới Thiên Châu, vào một năm trước đột nhiên bị đóng lại, đến nay chúng ta đều không thể tìm được nguyên nhân, càng không cách nào mở ra một lần nữa, vì thế tiểu hữu trong thời gian ngắn, chỉ sợ là không đi Thiên Châu được.
Tần Tam Lập hơi mỉm cười nói.
- Thì ra là như vậy.
Từ Khuyết nghe xong lập tức thở phào nhẹ nhõm, hắn còn tưởng rằng Dao Trì đã xảy ra biến cố gì, vậy thì phiền phức lớn rồi.
Nhưng bây giờ nhìn lại, chỉ là con đường đi về Thiên Châu bị đóng lại mà thôi, chuyện này ngược lại không có gì ghê gớm, dù sao hắn có Phá Không Phù ở trong tay, chỉ cần tìm được điểm giao giới hư không, thậm chí là tự mình bố trí một cái giao giới điểm, lại tìm một người đã từng đi qua Thiên Châu đến triển khai Phá Không Phù là có thể đi đến đó rồi.
- Ồ, thần thái này của tiểu hữu, chẳng lẽ là có biện pháp có thể đi tới Thiên Châu?
Tần Tam Lập phát hiện biến hóa trên mặt Từ Khuyết, không khỏi trở nên tò mò.
- Ha ha, không dối gạt tiền bối, tại hạ quả thật là có biện pháp, nhưng trong thời gian ngắn có lẽ không có cách nào thực hiện.
Lúc này Từ Khuyết cười nói, có hệ thống ở trong tay, ta có thiên hạ, các ngươi đi không được, ca lại có biện pháp đi, chính là sảng khoái như thế.
- Chuyện này. . . sao có thể? Chúng ta đã thử nghiệm vô số loại phương pháp, bất luận là để cho người ta phá toái hư không, hoặc là vận dụng Phá Không Phù, cuối cùng liền Hư Không Giao Giới Phù cũng lấy ra, nhưng trước sau vẫn không có cách nào mở đường ra, tiểu hữu ngươi xác định còn có biện pháp có thể làm được sao?
Tần Tam Lập kinh ngạc nói.
Nhưng Từ Khuyết vừa nghe xong lời này, cũng há hốc mồm tại chỗ, không thể tiếp tục đắc ý được nữa.
CMN, hoá ra các ngươi ngay cả Phá Không Phù cùng Hư Không Giao Giới Phù đều vận dụng rồi?
CMN, vậy chẳng phải là bản bức thánh cũng không có cách nào đi Thiên Châu?
- Xong, lần này xong rồi!
Từ Khuyết lập tức khóc tang lên mặt, lắc đầu nói:
- Lão nhân gia, biện pháp ta nói tới, chính là Phá Không Phù cùng Hư Không Giao Giới Phù.
- Tiểu hữu chớ vội, Thiên Địa Huyền Hoàng tam đại châu vốn đều thuộc về Lâm Tiên Giới, chỉ cần ở bên trong cùng một giới, liền không thể vĩnh viễn đóng chặt độc lập, lão phu tin tưởng lại thêm một quãng thời gian nữa, nhiều lắm là trong vòng một trăm năm, nhất định sẽ có biện pháp có thể đi về Thiên Châu.
Tần Tam Lập quả quyết nói, tựa hồ rất tin tưởng.
Nhưng mà Từ Khuyết lại không có chút kích động nào.
100 năm?
Bây giờ đừng nói là 100 năm, dù cho là mười năm hắn đều cảm thấy quá lâu.
- Haizz!
Cuối cùng, Từ Khuyết lắc đầu thở dài một tiếng.
Trước mắt xác thực là hắn cũng không có cách nào, hệ thống duy nhất có thể sử dụng cũng chỉ có Hư Không Giao Giới Phù cùng Phá Không Phù, thủ đoạn khác sợ là lại phải tăng cấp mới có thể, nói chung đều không phải là phương pháp có thể lập tức giải quyết được.
- A, tiểu hữu, không cần than thở, ngươi không có cách nào đi tìm các nàng, nhưng có thể nghĩ biện pháp để cho các nàng tìm đến ngươi mà.
Lúc này, Tần Tam Lập lại mở miệng nói.
- Hả?
Từ Khuyết lập tức ngẩn ra, có chút không rõ vì sao:
- Lão nhân gia, lời này có ý gì? Ngươi có thể nói hết một lần hay không, nếu không thì ta sợ không nhịn được đến đánh ngươi rồi.
- Ha ha ha, tiểu hữu nói chuyện đúng là rất khôi hài, thú vị thú vị.
Tần Tam Lập nghe xong không chỉ không tức giận, trái lại còn cười ha ha, đối với Từ Khuyết lại tăng thêm không ít hảo cảm.
Nhưng y cũng không biết, bây giờ Từ Khuyết thật sự muốn đánh y.
Cũng may sau khi y cười xong, liền lập tức giải thích:
- Lão phu mới vừa nói không đi Thiên Châu được, nhưng không nói người của Thiên Châu không thể hạ xuống, ngay trước đây không lâu, có người ở trên Thiên Châu hạ xuống một chuyến, chỉ là y còn không rõ ràng lắm chuyện con đường bị phong bế, vì thế bây giờ cũng không có cách nào trở lại. Tiểu hữu nếu như cấp thiết muốn thấy mấy vị thê tử kia của ngươi, đúng là có thể suy nghĩ tới việc phát ra tin tức, nhắc nhở các nàng ngươi đang ở Địa Châu, chỉ cần các nàng thấy được, đương nhiên sẽ nghĩ biện pháp đến tìm ngươi rồi.
- Phát ra tin tức? Làm sao để phát?
Từ Khuyết vội vàng hỏi.
Tần Tam Lập khẽ mỉm cười:
- Xung kích Thiên Đỉnh Bảng.
- Thiên Đỉnh Bảng?
Từ Khuyết nghe vậy ngẩn ra, nhớ tới lúc trước sau khi đánh bại Lăng Phong, trên không trung xác thực xuất hiện một tờ danh sách.
Tần Tam Lập thấy Từ Khuyết lộ ra vẻ mê man, không khỏi lắc đầu nở nụ cười, lập tức đem chuyện mỗi lần Thiên Đỉnh Bảng đổi mới, sẽ đồng thời bố cáo khắp tam châu cho Từ Khuyết.
Từ Khuyết nghe xong, trong nháy mắt con ngươi trở nên sáng ngời.
Nếu là thật sự như vậy, vậy Thiên Đỉnh Bảng này phải lợi dụng cho tốt nha, dù sao thứ này quả thật chính là một loại công năng cửa sổ của toàn bộ thế giới.
- Lão nhân gia, cảm ơn nhiều!
Nghĩ tới đây, Từ Khuyết cũng đã ngồi không yên, lúc này đứng lên, hướng Tần Tam Lập chắp tay nói cảm ơn.
- A, tiểu hữu, trà còn chưa uống xong nữa, ngươi muốn đi đâu?
Tần Tam Lập ngẩn ra, vội hô lên.
Nhưng mà Từ Khuyết đã xoay người chạy ra ngoài, xa xa đáp lại nói:
- Đánh nhau, trùng kích Thiên Đỉnh Bảng!
- Hả? Có cần phải gấp gáp như vậy không? Tiểu hữu, vậy chuyện cưới tôn nữ của ta, ngươi còn chưa bàn xong xuôi mà.
Tần Tam Lập hướng về phía bóng lưng của Từ Khuyết đang đi xa hô lớn.
Từ Khuyết xa xa nghe được tiếng la cảu Tần Tam Lập, khóe miệng không khỏi co giật:
- Cưới CM ngươi, không cưới đâu!
Nhưng mà, hắn vừa bay về phía trước vừa nói chuyện, căn bản là chưa từng dừng lại qua.
Chuyện này sẽ đưa đến việc lúc tiếng nói của hắn truyền tới Tần Tam Lập, chỉ còn lại một chữ "Cưới".
- Cưới?
Con ngươi của Tần Tam Lập lập tức sáng ngời, tỏ vẻ mừng rỡ, lúc này ngửa mặt lên trời cười to:
- Ha ha ha, đi mòn giày sắt mà không thấy, đạt được lại không tốn chút công phu nào, nha đầu của Tần gia ta, rốt cục có người dám lấy rồi!
Nói xong, lúc này Tần Tam Lập bấm ra vài tờ Truyền m Phù, mừng lớn nói:
- Đại ca, tin tức tốt a! Ta rốt cuộc tìm được một thiên kiêu tuổi còn trẻ, dáng vẻ rất đẹp trai, thực lực quá mạnh, chính là tên tiểu tử vừa mới chiến một trận bước lên vị trí thứ tư Bán Bảng kia, hơn nữa hắn còn đồng ý cưới Tố Tố của chúng ta!
- Nhị ca, tin tức tốt. . .
Cuối cùng, vài tờ Truyền m Phù phân biệt từ trong tay y lướt đi, đi ngang qua hư không, lướt về phía phương hướng khác nhau biến mất.
Một lát sau, Tần Tam Lập lại làm ra vài tờ Truyền m Phù, nói bổ sung:
- Nhân phẩm khắp mọi mặt của đối phương đều rất tốt, tuy rằng có tám thê tử chưa vào cửa, nhưng đều bị thất tán ở trên Thiên Châu, bây giờ việc của Thiên Châu còn không cách nào giải quyết, chúng ta nên dành thời gian tác hợp vụ hôn nhân này, gạo nấu thành cơm, tranh thủ để nha đầu Tần gia chúng ta thành người nhận chức thứ nhất.
- Đại ca à, ngươi cần phải làm công tác tư tưởng với cháu gái ngươi một chút, nha đầu này cũng chỉ có ngươi mới có thể quản được, cơ hội hiếm có, ngươi khuyên nàng nên quý trọng, dù cho là bắt ép, cũng phải lấy tiểu tử kia xuống.
Cuối cùng, vài tờ Truyền m Phù lại từ trong tay Tần Tam Lập thuận lợi phát ra.
"Hô!" Lúc này Tần Tam Lập mới yên tâm thở phào nhẹ nhõm, trên mặt hiện lên tràn đầy vui mừng, cảm khái nói:
- Không dễ dàng không dễ dàng, 300 năm, rốt cục cũng giải quyết xong chuyện hôn nhân đại sự của nha đầu này rồi.
. . .
Cùng lúc đó, Từ Khuyết còn không biết mình đã trở thành con rể của Tần gia, hắn dang chạy vội về phía phủ thành chủ.
Hắn muốn xung kích Thiên Đỉnh Bảng thì nhất định phải tăng cao thực lực, nhất định phải tăng cao thanh danh.
Vì thế, từ giờ phút này trở đi, hắn muốn gây sự, hơn nữa là kiêu căng lộ liễu gây sự, dù cho lật tung trời Địa Châu lên, cũng phải bảo đảm mình có thể ở mọi thời khắc, không ngừng làm ra thứ hạng mới ở trên Thiên Đỉnh Bảng.
"Ầm!"
Cuối cùng, cùng với một tiếng vang thật lớn, Từ Khuyết tầng tầng rơi vào cửa lớn của phủ thành chủ.
Hắn bước nhanh vọt tới trước cửa, phất lên quả đấm to, liền đập một trận mãnh liệt lên trên cửa, đồng thời lên tiếng hò hét nói:
- Đồng hương, mở cửa, mau mở cửa, Tạc Thiên Bang đưa ấm áp đến rồi, bảo đảm không lấy một cây kim một sợi chỉ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận