Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1205: Tạc Thiên Bang Danh Bất Hư Truyền

- Làm càn, ngươi còn dám tiếp tục?
Lúc này, nơi sâu xa trong khu lều trại truyền đến một tiếng quát lớn.
Vị cường giả Kim Tiên cảnh ẩn giấu đi kia rốt cục nổi giận, một luồng khí tức kinh khủng như nước lũ phô thiên cái địa tuôn ra.
Nhưng mà Từ Khuyết vẫn chưa dừng lại, trái lại còn tăng nhanh tốc độ, cùng Lôi Huyễn Thân đồng thời bấm ra lục sắc Hỏa Liên, một tay còn đẩy lên sát khí trong địa thế trận pháp, điên cuồng chạy tới, truy sát vài tên cường giả Thiên Tiên cảnh kia.
- Liễu Khí Đế, cứu ta!
Lý lão chấp sự của Khí Tông hô to.
Lúc này y đã triệt để hoảng sợ rồi, sát khí phía sau đã gần trong gang tấc, nếu như bị đụng vào, tuyệt đối là mạng già khó giữ.
- Hừ, người mà Tạc Thiên Bang ta muốn giết, trên trời dưới đất, không ai có thể cứu!
Đột nhiên, tiếng cười lạnh của Từ Khuyết truyền đến, sát khí biển rộng bàng bạc đi theo ở phía sau, sát khí đằng đằng nhìn chằm chằm Lý lão chấp sự của Khí Tông.
Lúc này Lý lão quay đầu nhìn lại, con ngươi đột nhiên nhanh chóng co lại, sắc mặt vạn phần trắng xám, kinh hô:
- Dừng tay, Từ Khuyết, đừng giết ta!
- Chậm rồi!
Từ Khuyết cười nhạt, đóa lục sắc Hỏa Liên trong tay đã hướng về phía trước.
Ầm!
Hỏa Liên xuyên qua hư không, ở trước mặt Lý lão chấp sự của Khí Tông nổ tung.
Lý lão của chấp sự Khí Tông, kể cả viện trưởng Lâm Thương Hà của Đỉnh Thiên Thư Viện, còn có chưởng môn tông chủ của mười mấy thế lực khác đều kêu lên sợ hãi.
- Không!
"Ầm ầm!"
Ngay sau đó, Hỏa Liên nổ thành một biển lửa, kéo theo tảng lớn biển lớn sát khí, trong nháy mắt nuốt chửng đám người kia.
Viện trưởng Lâm Thương Hà của Đỉnh Thiên Thư Viện bị nổ bay một chân tại chỗ, máu tươi vương vãi xuống.
Lý lão chấp sự của Khí Tông thực lực mạnh hơn, cố gắng toàn lực may mắn né tránh phạm vi nổ tung, nhưng toàn bộ tóc bị thiêu hủy, da đầu cháy đen một mảnh, những cường giả Thiên Tiên cảnh còn lại cũng bị thương thế nặng nhẹ khác nhau, chẳng tốt đẹp gì hơn.
Tình cảnh này từ lúc phát sinh đến kết thúc, vẻn vẹn chỉ trong nháy mắt.
Mọi người bốn phía hầu như cũng không kịp phản ứng, hơn mười cường giả Thiên Tiên cảnh liền bị trọng thương như vậy, khiến cho người khó có thể tin.
Ầm!
Đúng lúc này, một luồng khí thế giống như hủy thiên diệt địa, khiến cho người nghẹt thở, đột nhiên từ phía sau Từ Khuyết bao phủ tới.
- Không tốt!
Trên mặt đất, mặt của Tần Hướng Thiên biến sắc.
Vị Khí Đế Kim Tiên cảnh kia rốt cục ra tay rồi.
"Ầm!"
Bên trong một tiếng vang trầm thấp, Từ Khuyết bị một nguồn sức mạnh vô hình từ phía sau bắn trúng, trong nháy mắt cả người từ không trung rơi xuống, lưng hoàn toàn gãy vỡ, máu tươi từng ngụm từng ngụm từ trong miệng tràn ra, như một bãi thịt nát đập ầm ầm xuống mặt đất.
Trong nháy mắt toàn trường hoàn toàn tĩnh mịch.
Tâm thần của Tần Hướng Thiên chấn động, bọn Tần Tam Lập ở xa xa quan sát trận chiến này, mặt càng xám như tro tàn.
Kim Tiên cảnh, quá mạnh mẽ.
Chỉ một chiêu, lại phế bỏ Từ Khuyết.
- Hay!
Lý lão chấp sự của Khí Tông lúc này hét lớn, vừa tiếp tục hướng về phía trước trốn, vừa nhìn chằm chằm Từ Khuyết, nghiến răng nghiến lợi quát:
- Liễu Khí Đế, xin hãy giết hắn!
- Không chỉ hắn, những người Tạc Thiên Bang khác, một tên không cần giữ lại!
Lâm Thương Hà cũng hét lớn.
- Hả?
Đột nhiên, âm thanh của vị cường giả Kim Tiên cảnh kia truyền đến, tựa hồ có hơi ngạc nhiên nghi ngờ, một tia thần hồn mạnh mẽ đến mức khiến người ta nghẹt thở, từ trên người Từ Khuyết hơi đảo qua một chút, tiếp đó, vị nhân vật mạnh mẽ kia, mới chậm rãi cười lạnh nói:
- Thú vị, lại vẫn không chết? Vậy thì chuẩn bị kỹ càng nếm thử cái gì là gọi sống không bằng chết đi!
Mặt của Tần Hướng Thiên biến sắc, bọn Tần Tam Lập nói thầm một tiếng xong rồi, run rẩy trong lòng.
Từ Khuyết bây giờ không chết, nhưng cũng không khác gì với chết, liền bò đều bò không nổi, hoàn toàn mất đi sức chiến đấu, nếu như bị vị cường giả Kim Tiên cảnh kia mang về Khí Tông, e rằng từ nay về sau đều sẽ phải sống ở bên trong thống khổ dằn vặt.
Kim Tiên cảnh, thật sự mạnh đến mức khiến người ta nghẹt thở.
Dù cho thực lực của Từ Khuyết ngập trời, có thể đuổi theo hơn mười Thiên Tiên cảnh tàn sát, nhưng ở trước mặt cường giả Kim Tiên cảnh, trước sau vẫn còn chưa đủ.
Vị cường giả Kim Tiên cảnh kia, từ đầu đến cuối đều chưa từng ra mặt, nhưng trong một ý nghĩ liền phế bỏ Từ Khuyết đi, đây là mạnh mẽ biết bao.
- Ha ha ha!
Đột nhiên, Từ Khuyết trọng thương nằm trên đất, càng lớn tiếng nở nụ cười.
Trong tiếng cười, tràn ngập trào phúng, châm chọc, cùng với điên cuồng.
- Tên này. . . đang cười cái gì?
Trên mặt đất, Tần Hướng Thiên ngẩn ra, có chút mơ hồ.
Bên ngoài chiến trường, cả đám bọn Tần Tam Lập cũng đang ngạc nhiên.
- Hắn làm sao lại cười?
- Đều đến lúc này rồi, hắn vẫn còn cười?
- Lẽ nào hắn còn có giúp đỡ? Chẳng lẽ Tạc Thiên Bang còn có người càng mạnh mẽ hơn sắp tới?
- Không giống, tiếng cười của tiểu tử này, như thế nào lại lộ ra một loại cảm giác giống như âm mưu đã thực hiện được?
- Khụ, ta cũng có cảm giác này, luôn cảm thấy sau lưng lành lạnh!
Mọi người đều nói khẽ.
Đồng thời, một đám cường giả Thiên Tiên cảnh còn đang xông về phía trước chạy trốn trên bầu trời, cũng đều nhíu mày.
Lý lão chấp sự của Khí Tông, sau khi liên tiếp ăn qua mấy lần thiệt thòi với Tạc Thiên Bang, giờ phút này trong lòng tuôn ra một luồng cảm giác bất an mãnh liệt.
Lúc này hắn quay đầu, hướng về vị ở phương hướng lều trại kia hô to:
- Liễu Khí Đế, mau đem hắn giết!
- Hừ, bản đế làm việc còn cần ngươi đến dạy sao? Chỉ là một bầy kiến hôi, có gì mà phải sợ hãi? Các ngươi khiến bản đế rất thất vọng!
Lều trại bên kia truyền đến thanh âm cao ngạo mà lạnh lùng của Liễu Khí Đế.
Hiển nhiên, y vẫn chưa xem Từ Khuyết là uy hiếp, mà là đang răn dạy đám người bọn Lý lão.
Nhiều Thiên Tiên cảnh như vậy, lại suýt chút nữa bị một đám tiểu tử Nhân Tiên cảnh giết, việc này còn ra thể thống gì?
Càng quan trọng hơn chính là tiểu tử Nhân Tiên cảnh chủ đạo tất cả những chuyện này, rõ ràng đã bị y đánh phế ném xuống đất, nhưng vẫn đang cười to, mà tiếng cười này lại khiến tất cả cường giả Thiên Tiên cảnh đều sợ hãi, chuyện này còn ra thể thống gì nữa?
- Không, Liễu Khí Đế, tiểu tử này. . .
Lý lão chấp sự của Khí Tông há mồm, muốn giải thích cái gì.
Nhưng lúc này, Từ Khuyết đột nhiên ngưng cười, hô lớn:
- Liễu Khí Đế, lão tử biết ngươi ở đâu rồi, CMN đều đi chết đi cho ta!
Dứt tiếng, Lôi Huyễn Thân đột nhiên điều động, giẫm Phong Hỏa Luân hướng mặt đất đáp xuống, cuốn lên Tần Hướng Thiên nhằm phía xa xa, mà trong tay của chân thân Từ Khuyết cũng đồng thời bấm ra một tờ phù lục.
- Tiên phúc vĩnh hưởng, thọ cùng trời đất, thiên thu vạn tái, nhất thống Tiên Giới, Tạc Thiên Bang trâu bò!
Hắn rống to, phù lục trong tay bỗng nhiên hừng hực lên.
- Hừ, muốn chạy? Ngươi cho rằng có thể chạy thoát sao? Vùng hư không này, đã sớm bị ta phong. . .
m thanh lạnh lùng của Liễu Khí Đế truyền đến.
Nhưng nói còn chưa dứt lời, y liền choáng váng rồi.
Phù lục trong tay Từ Khuyết bùng nổ ra một luồng sức mạnh kinh khủng, xé nát hư không, trực tiếp ném bóng người Từ Khuyết vào trong đó, biến mất không còn tăm hơi.
- Phù lục Tiên phẩm?
Trong nháy mắt Liễu Khí Đế kinh hãi hô lên.
Ngay sau đó, chỉ nghe "Oanh" một tiếng, một bóng người từ trong doanh trướng bước ra, phóng lên trời, một tay chụp vào hư không, còn muốn xé rách hư không bắt Từ Khuyết lại.
Mà trong nháy mắt khi y mới vừa đưa tay ra, mặt lại đột nhiên biến sắc.
- Không ổn!
Liễu Khí Đế kinh hãi hô lên một tiếng, cũng không cố gắng đi bắt Từ Khuyết nữa, cả người bỗng nhiên giống như đạn pháo, nhanh chóng chạy trốn về phía không trung.
Gần như cùng lúc đó, cả tòa địa thế trận pháp trên mặt đất, đột nhiên ánh sáng tăng vọt, mặt đất rạn nứt, từng luồng từng luồng khí tức giống như hủy thiên diệt địa bao phủ toàn trường.
Ầm ầm!
Bên trong tiếng nổ mạnh khủng bố, cả tòa địa thế trận pháp hoàn toàn bị kích nổ, tất cả sát khí trở nên cuồng bạo, tùy ý xông loạn, tràn ngập toàn trường.
Cả khu vực nơi cửa ra vào Hoang Vực hoàn toàn bị một luồng ánh sáng to lớn bao phủ.
Luống sáng này, chói mắt đến mức khiến bọn Tần Tam Lập theo bản năng nhắm chặt mắt lại.
Nhưng thời khắc này, nội tâm của tất cả mọi người bọn họ đều đang run rẩy cùng chấn động, đầu hầu như đã trống rỗng.
- Điên rồi! Điên rồi! Tạc Thiên Bang điên rồi!
Trong lòng bọn họ đều hô to, hoàn toàn liền không nghĩ tới Từ Khuyết còn tàn nhẫn đến như vậy, sau khi dẫn ra cường giả Kim Tiên cảnh, liền trực tiếp dẫn nổ trận pháp mạnh mẽ như vậy.
Trận pháp nổ tung, uy lực sẽ khủng bố đến mức nào?
Mọi người đều không thể ước định được, bọn họ chỉ biết là ở trước khi ánh sáng trắng hiện ra một hơi thở, rõ ràng đã nhìn thấy Lý lão chấp sự của Khí Tông, cùng với bọn Lâm Thương Hà của Đỉnh Thiên Thư Viện, ở bên trong vụ nổ bị đánh thành tro tàn.
Mà vị Liễu Khí Đế Kim Tiên cảnh kia, toàn bộ nửa người dưới bị nổ thành một đám mưa máu, chỉ còn nửa người trên chạy trốn ra khỏi bán kính vụ nổ.
Vụ nổ này, quả thực vô cùng khủng bố!
Vụ nổ này, có thể được gọi là nổ tan thiên địa vạn vật.
Tất cả mọi người đều cảm thấy sợ hãi, vạn phần thán phục.
Tạc Thiên Bang, danh bất hư truyền a!
Bạn cần đăng nhập để bình luận