Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1174: Lại Bị Lừa

- Hả?
Tên tiểu tử phụ trách báo danh lập tức bị doạ cho bối rối, nhìn khuôn mặt tuấn lãng phi phàm, có một loại khí chất tà mị trước mắt mình, không tự chủ được cảm thấy tim đập nhanh hơn, mặt đỏ tới mang tai, bất thình lình đang ngồi ở trên ghế liền đổ ra phía sau.
Lạch cạch!
Đột nhiên, một đôi tay mạnh mẽ hữu lực tóm chặt lấy bờ vai của y.
Tiểu tử kia ngây người, càng cảm thấy có một loại cảm giác an toàn trước nay chưa từng có, thậm chí còn muốn dựa vào bên cạnh người đàn ông này.
- Đậu phộng!
Rốt cục, tiểu tử kia kịp phản ứng lại.
CMN ta đường đường là một Bán Tiên cảnh hậu kỳ, dựa vào bên cạnh một tên Bán Tiên cảnh trung kỳ?
Trọng điểm là CMN đây còn là một nam nhân!
- Ngươi làm gì?
Tiểu tử kia trong nháy mắt tránh thoát tay Từ Khuyết, kích động đến đứng lên, rút lui hai bước về phía sau, hống lên một tiếng, vừa giận vừa sợ.
Sau lưng của y chảy đầy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người, cảm giác vừa nãy mình suýt chút nữa đã thích nam nhân.
- Ta là đang hỏi ngươi, có để cho ta báo danh hay không?
Giờ phút này Từ Khuyết cũng đã khôi phục loại cao lãnh như cũ, mặt không hề cảm xúc hỏi.
Tiểu tử kia lập tức sững sờ, bắt đầu nghi thần nghi quỷ, lẽ nào do mình cả nghĩ quá rồi?
- Xảy ra chuyện gì?
Lúc này, một âm thanh quen thuộc truyền đến, tràn ngập không kiên nhẫn và tức giận.
Từ Khuyết quay đầu nhìn lại, lại là Lăng Phong đang đi tới bên này.
Lúc này Lăng Phong, đang kìm nén một bụng lửa giận không chỗ phát tiết, nhìn thấy bên này lại còn có người gây sự, lập tức liền chạy tới.
Mặt của tiểu tử phụ trách báo danh lúc này biến sắc, cung cung kính kính đáp:
- Thiếu Thành chủ, người này muốn chen ngang báo danh.
- Chen ngang?
Lăng Phong vừa nghe thấy thế, trong nháy mắt càng thêm căm tức, cái từ này bây giờ đối với y mà nói chính là bóng tối, thậm chí là sỉ nhục của y sau này.
- Không sai!
Nhưng mà, Từ Khuyết lại bình tĩnh dị thường, mặt vẫn không hề cảm xúc như trước, vô cùng cao lãnh, nhàn nhạt đáp:
- Ta cùng Tạc Thiên Bang Vô Địch có cừu oán, kỹ thuật luyện khí của hắn kém xa ta, nơi này ai cũng có thể đứng số một, nhưng Tạc Thiên Bang Vô Địch tuyệt đối không thể!
- Hả?
Lăng Phong nghe xong lúc này mới hơi thu hồi lửa giận, ngẩn ra.
Lúc trước là y để Ngô Địch đi vào, do đó mới để cho Ngô Địch có cơ hội biểu hiện, trực tiếp luyện chế ra lục phẩm chí tôn pháp bảo, hoàn toàn là xác định vị trí thứ nhất trên luyện khí bảng, không ai có thể vượt qua.
Nhưng chỉ là người thứ nhất này đối với Khí Tông mà nói, chính là một nỗi sỉ nhục to lớn, đối với Lăng Phong y mà nói, cũng là sỉ nhục, dường như cái đinh trong mắt, khiến người ta vô cùng khó chịu.
Nhưng bây giờ lại có người nói có thể thắng được Tạc Thiên Bang Vô Địch, đoạt loại vị trí thứ nhất?
Điều này làm cho Lăng Phong giống như nhìn thấy cơ hội lấy công chuộc tội.
- Ngươi tên là gì?
Lúc này, Lăng Phong đánh giá Từ Khuyết, trầm giọng hỏi.
- Ta, Tằng Điêu!
Từ Khuyết vô cùng giản lược đáp, âm thanh cực kỳ lãnh đạm, lộ ra một loại ý lạnh.
- Tằng Điêu?
Lăng Phong không khỏi nhíu mày, tuy rằng bên trong Trấn Nguyên Tiên Vực tồn tại rất nhiều cái tên kỳ cục, nhưng họ Tằng tên Điêu, y cũng thật là lần đầu tiên nghe nói tới.
- Là ta.
Từ Khuyết nhàn nhạt gật đầu.
- Ngươi xác định có thể đoạt được thứ nhất luyện khí bảng lần này?
Lăng Phong mở miệng hỏi dò một lần nữa.
- Không sai.
- Ta dựa vào cái gì để tin ngươi? Bản vẽ tam phẩm pháp bảo, có thể luyện ra pháp bảo lục phẩm chí tôn đã là cực hạn, ngươi làm sao có khả năng vượt qua?
- Tằng Điêu ta một đời làm việc, không cần giải thích với người khác.
Cổ họng của Từ Khuyết chấn động, cực kỳ thô bạo nói.
Lăng Phong cùng tiểu tử phụ trách báo danh đều ngẩn ra.
Đặc biệt là Lăng Phong, con ngươi lúc này híp lại, y tiếp xúc qua rất nhiều thiên tài, mà thiên tài thì có một tính chung: Kiêu ngạo, tự tin, không coi ai ra gì.
Bây giờ y ở trên người Từ Khuyết nhìn thấy những thứ này, nghi ngờ trong lòng lập tức bỏ đi hơn nửa.
- Rất tốt, ta có thể giúp cho ngươi chen ngang vào, nhưng ngươi phải bảo đảm có thể đoạt được số một luyện khí bảng lần này, bằng không. . .
Cuối cùng, Lăng Phong rốt cục gật đầu.
Y thật sự muốn thử một lần, chỉ cần có cơ hội kéo Ngô Địch từ vị trí thứ nhất trên luyện khí bảng xuống, bộ mặt của y cùng Khí Tông chí ít còn có thể đẹp đẽ hơn một chút.
- Không có bằng không, ta nói số một, liền có thể số một, Tạc Thiên Bang Vô Địch kém xa ta.
Từ Khuyết nhàn nhạt lắc đầu, trong tròng mắt đều là lãnh đạm cùng tự tin.
- Được, bổn thiếu chủ rất thích giao thiệp cùng loại người như ngươi, đi theo ta.
Trên mặt Lăng Phong lập tức lộ ra ý cười.
Sau đó, Từ Khuyết lại giống như trước, theo Lăng Phong thông qua con đường đặc thù, giải quyết quy trình báo danh, một lần nữa thuận lợi xếp hàng đợi ở ngoài Luyện Khí Tháp.
Lúc này bóng đêm đã đen kịt, Luyện Khí Đại Sư do các thế lực lớn phái tới, cơ bản cũng đã tham gia luyện khí xong, từ trong tháp đi ra.
Trong đám người chờ đợi dự thi ở ngoài Luyện Khí Tháp, cũng từ từ xuất hiện một ít người trẻ tuổi, điều này làm cho Từ Khuyết nhìn qua cũng sẽ không đột ngột thái quá.
Rất nhanh, lúc thủ vệ gọi "Vị kế tiếp", đã đến lượt Từ Khuyết.
Từ Khuyết lạnh như băng, ánh mắt lãnh đạm, cất bước mà vào.
Ở dưới sự dẫn dắt của hộ vệ, hắn lại đi tới trước đoán tạo đài.
Lần này, hắn không lại sử dụng Dị Hỏa màu đen nữa, trực tiếp gọi ra Dị Hỏa Bảng xếp hạng thứ bảy Cửu U Kim Tổ Hỏa.
Hỏa diễm hiện ra màu vàng, đều tương đồng với phần lớn người, nhưng uy lực mọi mặt đều không kém nhiều loại hỏa diễm màu đen Bát Hoang Phá Diệt Diễm kia.
Từ Khuyết vẫn luyện hóa theo phương pháp phối chế như trước, gia tăng một chút Phong Lôi Ma Kim, giảm đi một chút Chân Ất Ngân, cuối cùng còn lén lén lút lút làm ra một chút Chỉ Nhu Kim trộm được ở trên tầng thứ hai Luyện Khí Tháp.
Loại vật liệu kim loại này vô cùng hiếm thấy, to nhỏ chỉ cỡ ngón tay út, là một loại kim loại mềm mại, dùng bên trong luyện khí, có thể tăng cao tính dai cùng độ bền của đồ vật, cho nên mới được gọi là Chỉ Nhu Kim.
Từ Khuyết gia nhập thêm loại kim loại này, vì chính là muốn tăng Bách Lý Đoạt Mệnh Nhận đến cực hạn, để có thể gia nhập thêm luyện khí tinh hoa, chuyện này cũng là ý nghĩ mà lúc trước hắn luyện chế mới nghĩ ra, thời khắc đều đang tiến bộ.
Mà lúc này, người tham dự luyện khí ở đây đã có rất nhiều người trẻ tuổi, phần lớn người cũng không chú ý đến hành động mờ ám của Từ Khuyết, cũng không chú ý tới hắn lại thay đổi phương pháp luyện chế như lúc trước.
Đông đảo cường giả của các thế lực lớn bàng quan cơ bản đã rời đi, chỉ có Lý lão chấp sự của Khí Tông, vào lúc này còn ngồi ở tại chỗ nhắm mắt dưỡng thần, bình phục lửa giận trong lòng.
"Ầm!"
Mấy canh giờ, theo một tiếng vang trầm thấp đột nhiên vang lên, Từ Khuyết thành công luyện hóa ra Bách Lý Đoạt Mệnh Nhận.
Thanh Bách Lý Đoạt Mệnh Nhận mới này vừa xuất hiện, khí thế phi phàm, lập tức gây nên sự chú ý của mọi người ở đây.
Trong nháy mắt Lý lão chấp sự của Khí Tông liền mở hai mắt ra, ánh mắt trực tiếp khóa về phía Từ Khuyết.
- Lại là lục phẩm pháp bảo?
Lý lão lập tức ngạc nhiên, tiếp theo nổi giận tại chỗ.
- Vô sỉ, các ngươi còn dám tới?
- Chúng ta?
Từ Khuyết lại cực kỳ bình tĩnh, trên mặt xẹt qua một ít nghi hoặc, lập tức lắc lắc đầu:
- Tiền bối hiểu lầm rồi, ta là nhằm vào Tạc Thiên Bang Vô Địch mà đến, con đường luyện khí của hắn kém xa ta, ai cũng có thể đứng số một, nhưng hắn thì không được.
- Ngươi? Nhằm vào Tạc Thiên Bang Vô Địch?
Lý lão nghe vậy, ngữ khí mới đột nhiên hòa hoãn đi một chút, nhưng ánh mắt đã chăm chú nhìn chằm chằm vào Từ Khuyết.
- Không sai, ta có cừu oán với Tạc Thiên Bang Vô Địch, nếu không phải hắn đứng số một, ta cũng không thể ra tay tới tham gia luyện khí đại hội lần này.
Từ Khuyết hờ hững đáp.
Lý lão nghe xong khẽ cau mày, nhìn chằm chằm Từ Khuyết im lặng trong chốc lát, sau đó vung tay lên.
Vèo một cái, một vệt sáng bắn trúng thanh Bách Lý Đoạt Mệnh Nhận này của Từ Khuyết, trên lưỡi dao lập tức lóng lánh lên từng đạo từng đạo tinh mang.
Một viên, hai viên, ba viên, bốn viên nối liền nhau. . . Mãi đến tận viên thứ mười hai sáng lên, ánh sáng trên lưỡi dao mới triệt để hừng hực lên.
Mọi người ở đây cùng với Lý lão, mặt lập tức biến sắc.
Lục phẩm mười hai tinh, lại là pháp bảo lục phẩm chí tôn, hơn nữa là tồn tại cực hạn nhất, thậm chí thứ này đều xuất từ trong tay một người trẻ tuổi Bán Tiên cảnh trung kỳ.
Chuyện này liền rất khó không khiến người ta hoài nghi.
Lúc này, đôi mắt lạnh lùng của Lý lão dán mắt vào Từ Khuyết, lạnh giọng hỏi:
- Ngươi tên là gì, có quan hệ như thế nào với Tạc Thiên Bang?
Từ Khuyết há miệng, đang chuẩn bị nói chuyện.
"Ầm!"
Đột nhiên, trên không trung lại truyền tới một tiếng vang thật lớn, Thiên Đỉnh Bảng Bán Bảng lại xuất hiện một lần nữa.
Phản ứng đầu tiên của bọn Lý lão chính là nhìn về phía không trung, vị trí thứ nhất trên Bán Bảng vẫn không có gì thay đổi, nhưng vị trí thứ hai đã biến thành trống không.
- Lại là một người không trải qua Thiên Đỉnh Bảng?
Mọi người lập tức kinh ngạc.
Lý lão đột nhiên ý thức được cái gì, vội quay đầu lại nhìn về phía Từ Khuyết.
Nhưng ngay sau đó, bọn họ liền há hốc mồm.
Trong Luyện Khí Tháp nơi nào còn có bóng Từ Khuyết, tên này liền tên trên Thiên Đỉnh Bảng đều không để lại, đã trốn biệt tăm.
- Đậu phộng, chúng ta lại bị lừa.
Một tên Khí Tông tức giận hô lên.
Gần như cùng lúc đó, có người kinh ngạc thốt lên một tiếng:
- Mau nhìn, tên kia điền chữ lên rồi!
Lý lão cấp tốc lại ngẩng đầu nhìn hướng về Thiên Đỉnh Bảng, đúng như dự đoán, tên trên bảng danh sách, đâm đến ngực bọn họ đều đau, hai con mắt đều đau.
Thiên Đỉnh Bảng (Bán Tiên cảnh):
Người thứ nhất: Ly Tiêu Nhiên.
Người thứ hai: Tạc Thiên Bang Tằng Điêu.
Người thứ ba: Dạ Cô Ngân.
Người thứ tư: Tạc Thiên Bang Vô Địch.
Người thứ năm: Vân Bách Xuyên.
Người thứ sáu: Tạc Thiên Bang Trâu Bò.
Bạn cần đăng nhập để bình luận