Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 791: Bạn Học Cũ

Từ Khuyết kích chuyển động, lập tức mở ra khung chat với Từ Phỉ Phỉ ra, đánh chữ nói:
- Phỉ Phỉ, em có thấy tin nhắn không? Anh là anh hai đây, anh không có chết!
Nhưng lần này, tin tức lại chậm chạp không gửi đi thành công, vẫn chậm chạp như trước, chỉ thể hiện là đang gửi đi.
- Móa nó, chơi ta đấy à? Chuyện quan trọng lại không gửi được, không quan trọng thì gửi trong tích tắc?
Từ Khuyết nhất thời mắng ầm lên, tức giận đến mức suýt chút nữa đã đập vỡ điện thoại di động.
Ding
Lúc này tiếng tin nhắn gửi tới lại vang lên, Từ Khuyết cúi đầu vừa nhìn, chính là Thái Đằng Tân gửi tới.
- Móa! Tất cả đều là hiệu ứng? Thật hay giả thế? Chuyện này... quá không khoa học, hiệu ứng này cậu làm cũng quá chân thật đi, chỉ sợ rằng Hollywood cũng không làm được như thế đâu!
Xem tới đây, khóe miệng Từ Khuyết cong lên, đay không phải phí lời sao, nếu có thể làm được hiệu ứng chân thực như thế thì còn nói làm gì?
Bất quá, hiếm thấy có thể giao lưu với người quen ở Địa Cầu, ít nhất cũng không tệ, xem như là khởi đầu thành công.
Hơn nữa mấu chốt nhất chính là, trong giọng điệu của Lão Thái, người này tựa hồ không biết mình đã chết.
Ding
Lúc này, Thái Đằng Tân lại gửi tin nhắn tới:
- Bạn học cũ à, cậu đừng đùa nữa, mau nói cho tôi biết là ở đâu đi. Hiện tại tôi đang quay phim ở trên đỉnh núi, tín hiệu quá kém, phải chạy tới nhờ một đại nhân vật có vệ tinh tín hiệu tư nhân mới liên lạc được với cậu.
Hả?
Vệ tinh tín hiệu tư nhân?
Còn có thể chơi như thế?
Từ Khuyết nhất thời ngẩn ra, lẽ nào là vì Thái Đằng Tân dùng vệ tinh tín hiệu mới có thể gửi tin nhắn trò chuyện với mình nhanh như vậy?
Vì nghiệm chứng điểm này, Từ Khuyết nhanh chóng mở ra giao diện chat với những người khác, điên cuồng gửi tin nhắn đi, sau đó lại gửi cho Thái Đằng Tân một tin.
Đúng như dự đoán, ngoại trừ tin nhắn gửi cho Thái Đằng Tân có thể thành công nhanh chóng, những người còn lại đều biểu hiện gửi đi thất bại.
Nhưng Từ Khuyết không thất vọng, trái lại một mặt mừng rỡ, kinh hô:
- CMN, lần này tìm được biện pháp rồi!
Hắn vội ấn xuống số của Thái Đằng Tân, bắt đầu gọi, nhịp tim bắt đầu tăng nhanh bắt đầu chờ đợi.
Nếu như có thể kết nối điện thoại, vậy chứng tỏ chỉ cần trên Địa Cầu có được vệ tinh tín hiệu tư nhân là có thể kết nối với mình.
Tuy rằng không biết đây là khoa học kỹ thuật gì, nhưng vẫn đáng giá thử một lần.
Tút... tút...
Rất nhanh, trong điện thoại truyền đến tiếng điện thoại đang kết nối, điều này chứng tỏ đã gọi thành công.
Ngay khi trên mặt Từ Khuyết vừa lộ ra vẻ mừng rỡ cùng chờ mong, bên phía điện thoại kia cuối cùng cũng đã kết nối.
- Alo, xin chào?
Nghe bên kia điện thoại di động truyền đến tiếng nói, Từ Khuyết kích động dị thường, hô lớn:
- Lão Thái, móa, Lão Thái, móa, ta rốt cục thành công rồi!
- Ế? Cậu là... Tiểu Từ Tử?
Thái Đằng Tân ở đầu bên kia sửng sốt một chút, không xác định hỏi.
Từ Khuyết lúc này kích động hô lớn:
- Đúng, là tôi là tôi, Lão Thái, A Thái, đại ca Thái!
- Ôi trời, cuối cùng cậu cũng gọi cho tôi, cậu đang quay phim cổ trang ư? Mau mau, gửi địa chỉ cho tôi, tôi quay phim truyền hình cho cậu! Lấy nhan sắc của cậu, tuyệt đối sẽ hot!
Thái Đằng Tân bên kia đáp.
Từ Khuyết không quanh co, nói ngay vào điểm chính:
- Lão Thái, còn nhớ em gái Từ Phỉ Phỉ của tôi không, tôi đã mất liên lạc với nó, mạng người quan trọng, cậu nhanh giúp tôi tìm Phỉ Phỉ đi.
Lúc này hắn rất lo lắng điện thoại lại đột nhiên bị mất kết nối, căn bản không dám nhiều nói nhiều.
Lão Thái đáp:
- Phỉ Phỉ? Đương nhiên nhớ tới rồi, nhưng đã lâu rồi không liên hệ, hai người tại sao lại thất lạc?
Từ Khuyết:
- Những chuyện này không phải trọng điểm, trọng điểm là mau mau tìm em ấy giúp tôi đi! Tôi sợ nó gặp nguy hiểm!
Lão Thái:
- Được rồi, hai người đã mất liên lạc bao lâu?
Từ Khuyết bị hỏi thử:
- Ừm... hiện tại là năm bao nhiêu?
Điện thoại bên kia trầm mặc một hồi lâu, sau đó mới truyền đến tiếng Lão Thái mắng:
- Đậu mé, đại ca cậu đang chơi tôi hả, hiện tại đương nhiên là năm 2023 à!
Năm 2023?
Từ Khuyết bấm tay tính toán.
- Vậy thì đúng rồi, tôi đã mất liên lạc với nó sáu năm rồi.
Lời này vừa nói ra, điện thoại bên kia lại trầm mặc.
- Cậu và em gái mình thất lạc sáu năm, hiện tại mới vội vã tìm cô ấy?
Lão Thái bên kia đã có chút lộn xộn, thậm chí hoài nghi Từ Khuyết có phải bị bệnh thần kinh hay không.
Từ Khuyết đáp:
- Đúng vậy! Sự tình rất phức tạp, hiện tại tôi chỉ có thể liên lạc với một mình cậu, cậu nhất định phải giúp tôi tìm được Phỉ Phỉ đấy.
- Hả? Cậu chỉ có thể liên lạc được với tôi?
Lão Thái nhất thời ngạc nhiên nói:
- Nhắc tới cũng kỳ quái, ở chỗ này tín hiệu rất yếu, toàn bộ điện thoại di động của đoàn phim đều không gọi ra ngoài được, tôi cũng như thế, kết quả hàn huyên với cậu rồi gọi điện thoại cũng không thành vấn đề. Yên tâm đi, đoàn phim của tôi mấy ngày nữa sẽ quay xong, trở lại nhất định sẽ giúp cậu tìm.
- Được, cảm ơn cậu! Chuyện này rất quan trọng, nhất định phải nhớ, chờ sau khi tôi trở về, tôi sẽ hảo hảo cảm ơn cậu!
Từ Khuyết đáp.
- Cảm ơn con khỉ, cậu nhanh chóng gửi địa chỉ chỗ cậu đang quay phim qua cho tôi đi.
- Ngất, chỗ này quả thật là hiệu ứng mà.
Từ Khuyết thẹn thùng.
- Hiệu... hiệu ứng? Được, được, được, hiệu ứng thì hiệu ứng, cậu có thời gian quay một đoạn video cho tôi đi, tôi muốn nhìn xem cảnh tượng này... ặc, nhìn "hiệu ứng" này đến cùng là như thế nào.
Hiển nhiên Lão Thái không tin Từ Khuyết, nhưng vẫn nói theo ý hắn, nói hiệu ứng thì hiệu ứng, kỳ thực vẫn là muốn nhìn dáng vẻ toàn bộ cổ thành một chút.
Khóe miệng Từ Khuyết nhất thời giương lên, cười nói:
- Được, tuyệt đối không thành vấn đề, thế nhưng cậu phải nhớ kỹ vị trí hiện tại của cậu khi đang gọi điện thoại, hơn nữa phải dùng vệ tinh tín hiệu này, bằng không sẽ không liên lạc được với tôi đâu.
- Cái quỷ gì, cậu... tút tút tút tút...
Đột nhiên, Lão Thái còn nói chưa nói xong, trong điện thoại di động của Từ Khuyết đã truyền đến tiếng bận.
- Móa, thật sự đứt đoạn?
Từ Khuyết nhất thời sững sờ, chuyện hắn lo lắng vẫn xảy ra.
Hắn vội vàng bấm số lại, nhưng trong điện thoại di động truyền đến giọng nữ đứt quãng:
- Xin lỗi, điện thoại của ngài đã hết tiền, xin mời nạp tiền để tiếp tục sử dung...
Trời má!
Hết tiền điện thoại?
Từ Khuyết trợn to hai mắt, vạn vạn không nghĩ tới, ngàn tính vạn toán, lại quên tính tiền điện thoại này.
Ding
Sau khi Từ Khuyết cúp điện thoại, điện thoại di động lại vang lên, có tin nhắn mới.
Hắn mở vừa nhìn, trong nháy mắt liền ngây ngốc.
- Chào quý khách, ngày hết hạn 21 tháng 7 năm 2023, điện thoại di dộng cầm tay của ngài đã nợ 26.705 tệ, để không ảnh hưởng tới việc sử dụng bình thường, mời ngài nạp tiền đúng hạn! Cảm ơn ngài đã hợp tác!
- Nợ... nợ hai mươi sáu ngàn? Mẹ nó, di động thôi mà có cần tốn nhiều như thế không?
Từ Khuyết nhất thời giận dữ không thôi.
...
...
Cùng lúc đó, trên Địa Cầu.
Trong ngọn núi cực kỳ hẻo lánh, một đoàn phim đang bận bịu.
Lão Thái nghe trong điện thoại báo bận, không khỏi nhíu mày:
- Mẹ kiếp, tên này lại cúp điện thoại của mình.
Nói xong, y lại dựa vào số Từ Khuyết vừa gọi tới, bấm gọi lại, kết quả liền sửng sốt.
Trong điện thoại di động nhắc nhở đối phương đã ngừng máy.
- Móa nó, tiểu tử này ngay cả tiền điện thoại cũng không còn? Đang nói chuyện quan trọng thế mà?
Lão Thái không nói gì lắc lắc đầu.
Lúc này, một tên công nhân chợt hô:
- Ha ha, điện thoại di động của tôi có thể gọi rồi!
Sau đó những người còn lại cũng vội vàng kiểm tra di dộng:
- Ồ? Tôi cũng có thể gọi rồi!
- Ha ha, tôi cũng thế. Còn có thể lên mạng, tốc độ mạng cũng không tệ.
- Cuối cùng cũng khôi phục lại bình thường rồi.
...
Hai mắt Lão Thái nhất thời sáng lên, nhìn về phía một tên công nhân cách đó không xa, hô:
- Tiểu Minh, nhanh nạp vào số này 100 tệ, tôi có việc gấp tìm hắn, đang nói chuyện một nửa thì tên này hết tiền điện thoại rồi.
- Có ngay đạo diễn!
Tiểu Minh đáp một tiếng, cầm điện thoại di động lên tiến hành nạp tiền.
Trong chốc lát, y đã làm xong:
- Đạo diễn, nạp xong rồi.
- Cảm ơn cậu.
Lão Thái lấy ra 100 đồng đưa cho tiểu Minh.
Tiểu Minh vội vàng khoát tay nói:
- Đạo diễn, chỉ chút tiền điện thoại mà, anh khách khí với em cái gì.
Lão Thái trừng mắt lên:
- Đưa cho cậu thì cậu cứ lấy đi.
Tiểu Minh cũng rất ngang ngạnh, đáp:
- Đạo diễn, anh đừng xem thường em vậy chứ, em lăn lộn với anh lâu như vậy, giúp anh nạp chút tiền điện thoại chẳng lẽ còn chìa tay lấy tiền?
- Có lấy hay không!
Lúc này Lão Thái cũng không rảnh tính toán cùng Tiểu Minh, y cầm điện thoại di động lên lại bấm số Từ Khuyết.
Kết quả... điện thoại di động vẫn bị khóa tài khoản như trước.
- Đậu, còn bị khóa? Tiểu Minh, có phải là nạp tiền thất bại rồi không?
- Hả? Không đúng, nạp được rồi mà?
- Quên đi, cậu lại nạp thêm 100 đồng.
- Được rồi! Đã nạp xong rồi!
- Hừm, tôi thử lại... móa, vẫn không gọi được, tên này đến cùng đã thiếu nợ bao nhiêu tiền thế?
- Không sao, đạo diễn, để em nạp luôn 1000 vào.
- Ngất, đừng! Để tên kia tự mình nạp đi.
- Hì hì, đạo diễn, em đã nạp xong rồi, lần này anh cứ yêm tâm mà gọi.
- Cậu...
Lão Thái lắc lắc đầu, lần thứ hai bấm số của Từ Khuyết.
Sau một khắc, Lão Thái lần thứ hai há hốc mồm.
Trong điện thoại di động vẫn nhắc nhở "Thuê bao quý khách vừa gọi đã tạm khóa".
- Mẹ nó!
Lão Thái mắng thành tiếng.
Tiểu Minh sợ hết hồn:
- Đạo diễn, làm sao thế? Vẫn không gọi được à? Có thể là tiền điện thoại chưa tới hay không?
Lão Thái nổi giận, vung tay lên nói:
- Tiên sư nó, Tiểu Minh, nạp cho tôi 1 vạn tệ, lần này lại không gọi được, tôi trực tiếp ăn phân!
Bạn cần đăng nhập để bình luận