Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 782: Ta Tới Đây

Họ Từ tên Khuyết, tự nam thần.
Vài chữ ngắn ngủi liền khiến nam tử kia ngẩn ra.
Sau đó, sắc mặt y đột nhiên kịch biến, cả người run rẩy, chỉ vào Từ Khuyết run rẩy nói:
- Ngươi... ngươi... ngươi là Từ... Từ Khuyết?
- Đúng rồi, ta là Từ Khuyết. Ngươi có tiện nói với ta một tiếng, ta lúc nào uống rượu cùng ngươi?
Hai mắt Từ Khuyết híp lại, nụ cười rất ngọt, nhưng khiến người khác lạnh cả sống lưng.
Một khí thế kinh khủng từ trên người hắn vô hình tuôn ra, trong nháy mắt bao trùm tứ phương.
Nam tử bị dọa sợ tại chỗ, "Ầm" một tiếng, trực tiếp co quắp ngã ngồi dưới đất, sắc mặt trắng bệch.
Lúc này, Từ Khuyết đã thu hồi ý cười, trầm giọng nói:
- Trứng chó của ngươi thật lớn, phi không đúng, là gan chó, lại dám giả danh người Tạc Thiên Bang chúng ta đi lừa bịp thế nhân.
- Ta ta ta, không phải, Từ bang chủ, ta không biết ngài cũng đây. Ta...
Nam tử kia đã sợ đến mức không nói lên lời, lắp ba lắp bắp, vẻ mặt sợ hãi.
Bởi vì danh tiếng Đại Ma Vương Từ Khuyết xưa nay y đã nghe nói không ít.
Y sai là dám giả danh Tạc Thiên Bang đi ra ngoài lừa gạt, nhưng ngay cả bộ dạng Từ Khuyết như thế nào y cũng không biết, còn dám đến Tuyết Thành lừa gạt.
- Làm càn! Chẳng lẽ ta không ở nơi này thì ngươi có thể giả danh Tạc Thiên Bang, trắng trợn đi cướp đoạt dân nữ sao? Ai cho ngươi gan chó đấy?
Từ Khuyết phẫn nộ quát.
Lúc này, hắn là thật sự tức giận rồi!
Cái gọi là trộm cũng có đạo của trộm, cho dù bình thường hắn cũng làm không ít chuyện vào nhà cướp của, nhưng tối thiểu hắn vẫn có giới hạn, dù kẻ địch đáng chết đến đâu, hắn cũng sẽ không làm ra chuyện trắng trợn cướp đoạt dân nữ như vậy.
Bởi vì chuyện này đã quá mức, không khác gì xâm phạm dân nữ.
Ở trên Địa Cầu, những kẻ mắc tội xâm phạm phụ nữ thì người của hai giới hắc bạch đều xem thường, người người gọi đánh, dù cho bị bắt vào ngục giam, ngay cả người vô nhân tính mang tội giết người đều muốn trừng phạt đám chết tiệt dám xâm phạm nữ nhân kia.
Nữ nhân là dùng để thương tiếc, dùng để ghẹo, tất cả những kẻ dùng thủ đoạn để cướp đoạt đều là người hạ lưu vô sỉ.
Trước mắt tên nam tử này vừa vào thành đã dám quang minh chính đại bắt binh sĩ làm việc như thế, rõ ràng đây không phải lần đầu tiên, nói không chừng y ở bên ngoài giả danh người của Tạc Thiên, đã làm hại vô số nữ tử đàng hoàng.
- Từ... Từ bang chủ, ta sai rồi, ta biết sai rồi, ngài đại nhân đại lượng tha cho tiểu nhân một mạng đi, tiểu nhân không dám nữa đâu.
Nam tử kia quỳ trên mặt đất, sợ đến tè ra quần.
- Thả em gái ngươi! Đời này lão tử ghét nhất chính là những kẻ như các ngươi!
Từ Khuyết tức giận mắng, vung ra một chưởng.
Ầm!
Một luồng sức mạnh trong nháy mắt đánh về mặt tên nam tử kia.
Nam tử kia trong nháy mắt bị đập bay, cả người mạnh mẽ đập lên trên vách tường rồi ngã xuống, ho ra một ngụm máu.
Từ Khuyết cố ý giữ lại mạng của y, lạnh lùng nói:
- Truyền lệnh của bổn tướng quân, treo kẻ này lên đầu tường thành, đánh tiểu jj một vạn lần, lại dùng Lang Nha Bổng đâm cúc hoa một vạn lần, nhớ kỹ, trước khi chữa đủ, đừng để hắn chết!
Lời vừa nói ra, binh sĩ canh cửa thành kia nhất thời cảm thấy da đầu tê dại, vội vàng đáp:
- Rõ!
Lập tức, y trực tiếp kéo tên nam tử kia, một mặt hưng phấn chạy ra ngoài.
- Thực ra chuyện giả danh lừa bịp như vậy, ít nhiều gì đều sẽ có, không cần tức giận như vậy, cẩn thận tức giận hại thân mình.
Lúc này, Tư Đồ Hải Đường nhìn về phía Từ Khuyết, ngữ khí ôn hòa nói.
Từ Khuyết bình phục lửa giận trong lòng, lắc đầu nói:
- Ta nổi giận không phải y giả mạo người Tạc Thiên Bang, mà là do y làm loạn.
- Vậy sợ rằng ngươi đã có việc cần làm rồi.
Sắc mặt Tư Đồ Hải Đường cổ quái nói.
- Có ý gì?
Từ Khuyết lúc này hỏi.
Tư Đồ Hải Đường khẽ cười khổ:
- Theo ta được biết, tình huống như thế ở Hỏa Nguyên Quốc có rất nhiều, hơn nữa không có người nào có thể ức chế, bởi vì hiện tại thanh danh của Tạc Thiên Bang quá lớn, căn bản không có ai dám động đến bọn họ.
Nàng nói rất rõ ràng, Từ Khuyết nâng cao uy vọng của Tạc Thiên Bang quá lớn, khiến người trong thiên hạ đều kiêng kỵ.
Nhưng chung quy vẫn sẽ có một số kẻ giá áo túi cơm, dựa vào việc mọi người kiêng kỵ Tạc Thiên Bang, chạy đến giả mạo người của Tạc Thiên Bang, giả danh lừa bịp bốn phía.
- Hỏa Nguyên Quốc! Hừ, đúng lúc ta phải trở về một chuyến, xem ra đã đến lúc triển khai hành động chống hàng giả rồi.
Từ Khuyết nói đến đây, con ngươi hơi híp lại, hàn quang lạnh lẽo lấp loé.
Ngày thứ hai, Từ Khuyết nói đi là đi, lập tức mang theo Husky khởi hành, muốn chạy tới Hỏa Nguyên Quốc.
Hắn vốn muốn để Tư Đồ Hải Đường cùng đi, nhưng Tư Đồ Hải Đường lại lắc đầu từ chối.
Điều này khiến Từ Khuyết có chút thất vọng.
Nhưng khi hắn bước vào Truyền Tống Trận, Tư Đồ Hải Đường lại đột nhiên chạy lên, vội vã nhét một tờ giấy cho hắn.
- Đến Hỏa Nguyên Quốc hãy mở ra.
Nói xong, nàng liền vội vàng xoay người rời đi.
Từ Khuyết thấy rất rõ ràng, khi nàng xoay người đi, khuôn mặt nàng lại đỏ bừng.
- Tiểu tử đừng để ý tới nàng, mau mở ra nhìn xem bên trong viết cái gì? Mau mau mau!
Husky dùng vẻ mặt xem bát quái, hiếu kỳ nói.
"Đùng!"
Từ Khuyết đập một phát đánh bay đầu chó của nó, rồi lập tức cất tờ giấy vào kho hệ thống.
Không phải hắn nhịn được lòng hiếu kỳ, mà là Truyền Tống Trận đã khởi động, nếu như không bảo quản tờ giấy tốt, nói không chừng sẽ bị lực kéo của trận pháp xé thành mảnh vụn.
Ầm ầm!
Khi Từ Khuyết cùng Husky hạ xuống mặt đất, đã là bảy ngày sau.
Mặc dù so với tứ đại châu, Ngũ Hành Sơn không hề rộng lớn, vô cùng nhỏ bé.
Nhưng tương ứng, Truyền Tống Trận ở Ngũ Hành Sơn đều là cấp thấp, xuyên qua cự ly ngắn cũng tiêu hao khá nhiều thời gian.
Nhưng Từ Khuyết cũng không để ý, khi hắn tới biên giới Hỏa Nguyên Quốc, ánh mắt lập tức trở nên hùng hổ doạ người.
- Husky, lần hành động chống hàng giả này, ngươi đến làm đội phó, gặp được những kẻ ở bên ngoài giả danh Tạc Thiên Bang để lừa bịp người, lập tức bắt đến!
Từ Khuyết trầm giọng nói rằng.
Husky nhất thời trừng mắt:
- Bản thần tôn không làm, trừ phi ngươi để bản thần tôn làm phó bang chủ!
- Được, chính là cần câu nói này của ngươi, chuyện này ngươi tuyệt đối đừng nhúng tay.
Từ Khuyết lập tức đáp.
- Móa nó! Tiểu tử ngươi lừa ta! Không được, chuyện này bản thần tôn nhất định phải tham gia!
Husky lập tức vỗ ngực hô.
- Tùy tiện ngươi.
Từ Khuyết ra xong chiêu thức quen thuộc, khóe miệng lại giương lên.
Sau đó, hắn mới gọi hệ thống, lấy tờ giấy mà Tư Đồ Hải Đường cho hắn ra.
Vừa mở ra, nhìn thấy bên trong có một hàng chữ nhỏ xinh, Từ Khuyết liền há hốc mồm.
- Xử lý xong công việc thì nhanh chóng trở về, cha mẹ ta muốn gặp ngươi.
Gặp ta?
Híttt!
Từ Khuyết nhất thời hít một ngụm khí lạnh.
Đây là phải gặp trưởng bối sao?
Nha! Phải làm sao mới ổn đây?
- Tiểu tử, tiểu tử, ngươi nhìn cái gì đấy, bản thần tôn cũng phải nhìn.
Lúc này, Husky lại dùng vẻ mặt bát quái chen đến, dùng sức chen lên người Từ Khuyết.
"Đùng!"
Từ Khuyết lại dùng một cái tát, đẩy đầu chó của nó ra ngoài, cau mày nói:
- Mắc mớ gì tới ngươi. Tại sao ngươi nhiều chuyện như vậy? Mau mau, chuẩn bị hành động chống hàng giả!
- Đậu!
Husky căm tức, dọa dẫm nói:
- Tiểu tử ngươi chờ cho bản thần tôn. Hiện tại bản thần tôn sẽ đi tìm những tình nhân cũ của ngươi rồi đâm thọc!
Nói xong, Husky xoay người liền chạy như một làn khói.
Từ khi lấy được tinh huyết trong Nam Châu bí cảnh, thực lực Husky dường như có tiến triển lớn, hoặc là đã giải phong được không ít thực lực chân chính.
Bây giờ tốc độ chạy trốn của nó đã gần bằng Từ Khuyết.
Nhưng Từ Khuyết không hoảng sợ chút nào, xoay người về hướng ngược lại rồi lao đi, đồng thời hô:
- Husky, ngươi chạy nhầm hướng rồi! Nơi đó là biên giới Kim Nguyên Quốc!
- Không chạy sai, đừng tưởng rằng bản thần tôn ngốc, tình nhân cũ của ngươi không phải còn có cả thái hậu Kim Nguyên Quốc sao?
Husky đáp lại nói.
Khóe miệng Từ Khuyết nhất co giật, nói tới thái hậu Kim Nguyên Quốc, mấy năm trước nàng còn nhờ mình lấy đan dược ra cho nàng.
Đưa hay không đưa đây?
Đưa cái rắm!
Bản Bức Vương xưa nay không làm chân chạy cho người ta, muốn có đan dược, tự mình ngồi lên động, phi không đúng, tự mình tới lấy.
"Bạch!"
Lúc này, hắn vung tay lên, viết mấy chữ lên một tờ phù lục, đầu ngón tay bắn ra, phù lục trong nháy mắt hóa thành kim quang, bắn về phía Kim Nguyên Quốc.
"Gào!" Lúc này, một bóng đen xẹt qua bên người Từ Khuyết.
Husky đắc ý quay đầu lại:
- Ha ha, tiểu tử, ngươi bị lừa rồi! Bản thần tôn muốn đi đến Hỏn Quốc, vừa nãy chỉ là cố ý mê hoặc ngươi! 6 hay không 6, hỏi ngươi 6 hay không 6!
Nói xong, chỉ nghe "Ầm" một tiếng vang thật lớn, Husky vèo vèo đập vào một ngọn núi lớn, trong nháy mắt ngọn núi nứt toác, đá tảng lăn xuống.
- Ha ha ha, 666, thao tác max điểm!
Từ Khuyết cười to, nghênh ngang rời đi, nhắm thẳng về Hoàng thành Hỏa Nguyên Quốc!
Mỹ nữ Chưởng môn, ta tới đây!
Nhã phu nhân, ta tới đây!
Tô Linh Nhi Tô Tiểu Thất, ta tới đây!
Bạn cần đăng nhập để bình luận