Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1484: Quá Cơ Trí

- Lại súc sinh? Ta đều đã nói rồi, ngày hôm nay hai người các ngươi mới là súc sinh, lẽ nào các ngươi còn chưa giác ngộ hay sao?
Ánh mắt của Từ Khuyết quét tới, lạnh lùng nhìn tới hai vị Tiên Vương của Thánh Tông kia.
Hắn mượn dùng linh kiện kim loại của hệ thống để gia trì phân thân, lợi dụng ưu thế nhân số tăng cao thực lực tổng hợp của phe mình, tất cả đều là linh quang lóe lên.
Đây là một phương án không ở bên trong tính toán của hệ thống, nhưng bởi vì tư duy của Từ Khuyết được tán thành, hệ thống thuận theo sự lựa chọn của hắn.
Nếu như đặt ở trước đây, một chiêu này có lẽ có tác dụng không lớn, dù sao trước đây hắn gọi ra phân thân, thực lực cực kỳ yếu, tất cả đều là nhìn được mà không dùng được, là con cọp giấy một đòn liền bị phá nát tan.
Nhưng sau khi hệ thống tiến hành phân loại dung hợp tất cả pháp quyết trên người hắn, Phân Thân Thuật cùng Tam Thiên Lôi Huyễn Thân được dung hợp lại cùng nhau, lấy thứ này gọi ra phân thân, đều là tồn tại nắm giữ phần lớn thực lực của Từ Khuyết.
Ngoại trừ chuyện gọi ra phân thân chỉ hữu hiệu trong một canh giờ, còn lại đều không có gì có thể soi mói.
Vì thế, Từ Khuyết mới đưa khối kim loại trên người, phân hoá đến thân thể của mỗi một đạo phân thân, tăng thực lực của bọn họ lên rất cao, chân chính thực hiện tình cảnh mười mấy Từ Khuyết treo hai vị Tiên Vương lên đánh.
Một mình hắn đối phó với hai vị Tiên Vương, tuy rằng không có vấn đề gì lớn, nhưng dựa vào kết quả tính toán của hệ thống, vẫn có nguy hiểm hơi cao.
Nếu là mười mấy mình ra trận, thực lực của mỗi một người đều sắp tiếp cận mình, như vậy trận chiến đấu này sẽ trở nên đặc biệt vô vị.
Tại sao vô vị?
Rất rõ ràng, đây nhất định là một hồi nghiền ép.
"Ầm!"
Một tiếng phá không vang trầm, Từ Khuyết chân đạp hư không, phất phương kích lên, nhắm thẳng vào hai vị Tiên Vương của Thánh Tông ở phía trước, trầm giọng hét lên một tiếng:
- Giết!
Vèo!
Trong phút chốc, mấy chục đạo phân thân được mảnh kim loại bao bọc, giống như mười mấy người máy kim loại, trên tay đều nắm phương kích kim loại, ngang trời xẹt qua.
"Loảng xoảng! Loảng xoảng!" Coong.. ."
Liên tiếp tiếng kim loại nặng nề vang lên, phương kích của phân thân phát sinh ra biến hóa, kim loại nơi mũi kích triển khai, hóa thành mặt ô, phóng lên trời, trực diện với mảnh m Dương Đồ to lớn này.
Ầm! Ầm! Ầm!
Mấy chục mặt ô cùng m Dương Phong Sát Đồ va chạm vào nhau, làm nổi lên từng tiếng nổ vang.
Đốm lửa bắn toé giữa không trung, hư không vặn vẹo, cả tấm m Dương Phong Sát Đồ bị xé đến phá nát tan tại chỗ, nổ ra từng mảng từng mảng ánh sáng, sáng loá, vương vãi thương khung.
- Vô sỉ!
Bà lão Tiên Vương cắn răng gào thét, song chỉ ngưng lại, hướng về mi tâm điểm một cái.
Ầm!
Trong nháy mắt mi tâm của nàng nổ ra một đóa hoa máu, một tia khí tức xám trắng nhưng ngưng tụ không gì sánh được, từ bên trong tuôn ra.
Trong nháy mắt khí tức xám trắng xuất hiện, không khí bốn phía đột nhiên ngưng lại, ngưng tụ ra từng sợi từng sợi băng sương, lấy bà lão làm trung tâm, xung quanh bắt đầu có tuyết trắng bay xuống.
- Đây là. . . m Sát Chân Huyết Khí!
Mặt Tử Hà tiên tử lập tức biến sắc.
- Đậu phộng, lão thái bà này không phải chủ tu dương khí sao? Làm sao lại có âm sát?
Husky kinh ngạc không gì sánh được.
Nhị khí m Dương, đen là âm, trắng là dương.
Bà lão đánh ra khí tức màu xám trắng, đều là khí tức dương thuộc tính, bây giờ lại đã biến thành âm sát, khiến rất nhiều người đều cảm thấy quỷ dị.
- Khà khà, lão đầu ta biết, tương tự như tiểu tử kia đã nói tới lý lẽ Thái Cực m Dương, âm bên trong mang dương, dương bên trong cũng mang âm, có âm mới có dương, có dương mới có âm, lão thái bà này tuy rằng chủ tu dương khí, nhưng bên trong dương khí còn có một chút âm, nhưng âm sát tồn tại ở bên trong dương khí, có thể tưởng tượng được nó mạnh mẽ đến đâu.
Đoạn Cửu Đức giành trước phân tích, lộ ra vẻ đắc ý.
- Ừm, xác thực có thể hiểu như vậy.
Tử Hà tiên tử gật đầu, sắc mặt ngưng trọng nói:
- Nói cách khác, những âm sát chân huyết khí này, có căn nguyên từ những dương khí của nàng, uy lực không thể khinh thường.
- Trâu bò như thế sao?
Husky há to miệng.
Cùng lúc đó, ông lão tóc trắng của Thánh Tông kia cũng tỏ vẻ kinh sợ nói:
- Bà già, ngươi điên rồi sao? Lại vận dụng luồng khí tức này?
- Chuyện đến nước này rồi, ngươi cho rằng chúng ta còn có đường lui sao? Nếu như không lấy ra Phong Sát Đồ chân chính, hôm nay hai người chúng ta sợ rằng sẽ chết ở đây!
Bà lão Tiên Vương lạnh giọng đáp.
Ông lão tóc trắng lập tức hơi nhướng mày, trầm giọng nói:
- Ngươi nên rõ ràng, nếu luồng khí tức này của chúng ta có gì bất trắc, tu vi suốt đời sẽ trôi theo dòng nước. . .
- Không có lựa chọn khác, ngươi còn do dự cái gì?
Bà lão Tiên Vương cả giận nói.
Ông lão tóc trắng chần chừ một lát, nhìn mấy chục bóng người kim loại đánh tới trước người kia, cuối cùng vẫn cắn răng nói:
- Liều mạng!
Vèo!
Y bấm song chỉ, tương tự điểm lên mi tâm của mình, trong nháy mắt lấy ra một bông hoa máu, một tia khí tức màu đen chảy ra.
Theo phần dương sát chân huyết khí màu đen này xuất hiện, trong nháy mắt băng hàn chi khí bên người ông lão bị trung hoà, tuyết trắng trên không trung cũng ít đi một nửa.
Hai sợi khí tức một lần nữa vọt lên, truy đuổi lẫn nhau, hóa thành một vòng tròn, giống hệt m Dương Phong Sát Đồ lúc trước, nhưng khí tức của sau khi giao hòa tản mát ra, lại vượt xa lúc trước.
"Ầm!"
m Dương giao hòa, trên không trung một lần nữa phóng to, không ngừng xoay tròn, hư không bốn phía cũng bị lay động, bắt đầu xoay tròn theo, gây ra từng tiếng nổ vang, giống như là hư không bị nghiền nát.
Gần như cùng lúc đó, mấy chục đạo phân thân của Từ Khuyết giết tới, mấy chục cây Tử Kim Bức Vương Tán trực diện với tấm m Dương Đồ này, lại một lần nữa đụng vào một chỗ.
Ầm! Ầm! Ầm!
Trong khoảnh khắc, không trung lại vang lên tiếng nổ vang liên tiếp.
Nhưng lần này, lấy m Dương Song Sát Chân Huyết Khí ngưng tụ ra Phong Sát Đồ, không tổn hại một chút nào, trái lại mấy chục đạo phân thân của Từ Khuyết lại bị Phong Sát Đồ bao phủ tới, theo hư không, bị nghiền ép thành bã nát tan, thậm chí những mảnh kim loại của hệ thống, cũng đều vặn vẹo rải rác.
- Đậu phộng, mạnh như vậy?
Từ Khuyết cũng sợ hết hồn.
Tuy hắn cũng biết hai vị Tiên Vương này lấy ra m Dương chân huyết khí không giống như người thường, chỉ là không thể tưởng tượng được uy lực lại mạnh mẽ như vậy.
- Quả nhiên, phân thân vẫn có chênh lệch một chút, nhưng cho dù là bản thể của ta giết tới, chỉ sợ cũng phải ăn chút vị đắng.
Từ Khuyết nhíu mày.
Mấy chục đạo phân thân, một cái chớp mắt liền bị nghiền nát, chỉ còn sót lại bốn đạo phân thân tránh được một kiếp, rơi vào khu vực xung quanh của hai vị Tiên Vương.
Ưu thế nhân số rõ ràng như vậy lập tức liền kịch giảm rồi!.
- Lần này phiền phức rồi.
Đôi mi thanh tú của Tử Hà tiên tử nhíu chặt, suy tư, tựa hồ đang chần chừ quyết định gì đó.
- Đừng lo, vẫn chưa tới lúc bó tay.
Một đạo âm thanh ôn hòa thanh nhã, đột nhiên ở bên tai nàng vang lên, chính là Khương Hồng Nhan đang mở miệng.
Lông mày của Tử Hà tiên tử lần thứ hai khẽ nhíu, nhìn Khương Hồng Nhan một chút, nhưng cũng không nói thêm cái gì, khẽ gật đầu, nữ nhân này, có chút đẹp, có tư cách trở thành đối thủ cạnh tranh của bản tọa.
- Ha ha, Từ Khuyết, giờ chết của ngươi đã đến rồi!
Lúc này, Đạo Thai Thần Thể Minh Diệc Hiên một lần nữa cười to lên:
- Tất cả giúp đỡ mà ngươi gọi tới đều bị chết gần hết rồi, Tạc Thiên Bang các ngươi, cũng chỉ đến như thế! Thực lực của hai vị tổ tiên tông ta, những giun dế các ngươi sao có thể tưởng tượng được?
- Ầy, ta nói làm sao lại ồn ào như thế đây, thì ra lại là tên ngu đần nhà ngươi đang nói chuyện, làm phiền yên tĩnh một chút, nhìn rõ ràng bản bức thánh làm sao đánh hai lão tổ của tông môn các ngươi thành lão súc sinh, sau đó trở lại dạy tiểu súc sinh ngươi làm người như thế nào.
Từ Khuyết lắc đầu cười gằn, trêu tức quét Minh Diệc Hiên một cái, Tử Kim Bức vương trong tay trực tiếp giơ lên.
- Ngươi chết đến nơi rồi, còn mạnh miệng cái gì, ta cho ngươi biết, Khương Hồng Nhan chỉ xứng với ta, ngươi còn lâu mới đủ tư cách!
Minh Diệc Hiên gào lên, tựa hồ đã sắp bị tức đến mất trí.
- Ngu ngốc.
Từ Khuyết lắc lắc đầu, hoàn toàn mất đi hứng thú đối với Minh Diệc Hiên.
Trong nháy mắt phương kích trong tay hắn giơ lên, bốn đạo phân thân khác cũng giơ phương kích lên theo.
"Loảng xoảng! Coong coong.. ."
Tiếp đó, phương kích trong tay Từ Khuyết cùng phân thân, đồng thời phát sinh ra biến hóa, khối kim loại bên trên một lần nữa giống như xếp gỗ nhanh chóng tổ hợp lại.
Mấy hơi thở, mấy thanh phương kích đã biến thành lá cờ lớn bằng kim loại màu sắc bất nhất, trên lá cờ hiện ra khí tức tiên nguyên bàng bạc, ánh sáng phân tán.
- Đây là. . . Ngũ Hành trận kỳ?
Husky cả kinh, nhận ra tác dụng của những lá cờ này, đột nhiên cười to:
- Ha ha, bản thần tôn đã rõ ràng, tiểu tử này là muốn dùng Ngũ Hành lực lượng để đánh tan khí tức m Dương, mẹ nó chứ, chiêu này quá cơ trí!
- Xuống!
Gần như cùng lúc đó, Từ Khuyết trầm giọng hét lên một tiếng, vứt trận kỳ kim loại trong tay lên, hai tay cấp tốc bấm ra pháp ấn, mười ngón lóng lánh lên từng sợi tiên nguyên, nhanh chóng đan dệt.
Bốn đạo phân thân cũng theo sát phía sau, đồng thời lấy ra trận kỳ kim loại, trong nháy mắt vòm trời bị một mảnh hào quang năm màu bao phủ.
Tố Sắc Vân Giới Kỳ!
Thanh Liên Bảo Sắc Kỳ!
Huyền Nguyên Khống Thủy Kỳ!
Ly Địa Diễm Quang Kỳ!
Mậu Kỷ Hạnh Hoàng Kỳ!
Năm lá cờ kim loại trong nháy mắt ngang trời bay lên, lá cờ của bốn đạo phân thân đặt ở bốn phía hai vị Tiên Vương của Thánh Tông, lá cờ kim loại của Từ Khuyết thì trôi nổi trên đầu bọn họ.
"Ầm!"
Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, lực lượng năm loại ngũ hành thuộc tính không giống nhau, trong khoảnh khắc từ trên trận kỳ kim loại ngũ hành bao phủ ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận