Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1142: Không Quá Nghiêm Trọng

- Ngươi?
- Luyện Khí Đại Sư?
Phong Lan Vũ và Tiểu Như tỏ vẻ kinh ngạc, ngơ ngác nhìn Từ Khuyết.
Tên tiểu tử này cần vô sỉ đến trình độ thế này sao?
Ngươi nói ngươi là người Địa Châu, chúng ta đã không vạch trần ngươi rồi.
Ngươi nói lúc trước ngươi giả bộ bất tỉnh, chúng ta cũng không vạch trần ngươi.
Ngươi nói kỳ thực ngươi rất cường đại, được, chúng ta vẫn không vạch trần ngươi.
Nhưng lần này ngươi quá đáng lắm rồi, lại còn dám nói ngươi là Luyện Khí Đại Sư? Luyện cái lông ấy!
Phóng mắt khắp Trấn Nguyên Tiên Vực, có ai nghe nói qua Luyện Khí Đại Sư chỉ là Bán Tiên cảnh sơ kỳ không? Không có tu vi Địa Tiên cảnh, làm sao có khả năng chống đỡ chân nguyên tiêu hao cùng thần hồn đạo uẩn cần thiết trong khi luyện khí?
- Haiz, xem ánh mắt và vẻ mặt này của các ngươi, ta biết các ngươi không tin ta, được rồi, thế này đã tin hay chưa.
Từ Khuyết vừa nói, vẻ mặt kiêu ngạo móc ra một chiếc thanh đồng cổ đăng, cầm trong tay thưởng thức.
Nhưng lần này, Phong Lan Vũ không còn bình tĩnh nữa, kinh ngạc nói:
- Đây là. . . bán phẩm Tiên Khí?
Một tiểu tu sĩ Bán Tiên cảnh sơ kỳ, thực lực yếu như vậy, thế mà lại có một kiện bán phẩm Tiên Khí? Đây quả thật là một chuyện khiến người khác không thể tưởng tượng nổi.
"Vèo!"
Từ Khuyết không hề trả lời, lại vung tay lên, giống như làm ảo thuật, lại lấy ra một đoạn dây thừng vàng, nhàm chán ném trên tay.
- Lại. . . lại một kiện bán phẩm Tiên Khí?
Lúc này ngay cả Tiểu Như cũng trừng lớn mắt, khó có thể tin.
- Bán phẩm Tiên Khí mà thôi, ta có rất nhiều, đều là đám đồ chơi nhỏ thôi.
Từ Khuyết lúc này mới tỏ vẻ xem thường trả lời một câu, sau đó nói bổ sung:
- Tất cả đều là phế phẩm do sư phụ ta luyện chế.
- Cái gì?
Phong Lan Vũ nghe thế thì cả kinh kêu thành tiếng, tinh thần chấn động.
Những bán phẩm Tiên Khí này lại là phế phẩm?
Vậy thành phẩm thì sẽ có cấp bậc gì? Trung phẩm Tiên Khí? Thượng phẩm Tiên Khí?
Trời ạ, lẽ nào tên tiểu tử này nói thật, sư phụ hắn là một vị Khí Đế?
Lúc này, Phong Lan Vũ không thể bình tĩnh như lúc trước, nàng vọt tới trước mặt Từ Khuyết, lo lắng nói:
- Đạo hữu, ngươi. . . có thể giới thiệu chúng ta với sư phụ của ngươi hay không?
- Sư phụ ta? Xin lỗi, y không ở giới này. Nhưng các ngươi chỉ cần Luyện Khí Đại Sư mà thôi, cần phải điều động tới sư phụ ta sao?
Từ Khuyết trừng mắt nhìn, cười nói.
- Vậy. . . vậy chúng ta nên tìm ai? Sư huynh ngươi? Hoặc là sư tỷ?
Phong Lan Vũ vội vàng hỏi.
Nàng đã bỏ ra thời gian mấy năm tìm kiếm Luyện Khí Đại Sư khắp nơi, nhưng căn bản không có thu hoạch, những Luyện Khí Đại Sư thành danh đã lâu kia đều không muốn ra tay giúp đỡ, đại sư mai danh ẩn tích thì không tìm ra được, điều này khiến nàng hầu như đã tuyệt vọng từ bỏ.
Nhưng hiện tại Từ Khuyết xuất hiện lại khiến nàng như bắt được nhánh cỏ cứu mạng, tràn ngập hi vọng.
- Ha ha, Phong cô nương, sư phụ ta chỉ có ta một đệ tử, ngươi đừng xem ta chỉ có tu vi Bán Tiên cảnh, trên thực tế ta đúng là Luyện Khí Đại Sư, không tin các ngươi xem.
Từ Khuyết nói xong, cánh tay hơi vung lên, trực tiếp lấy ra đôi Phong Hỏa Luân kia.
- Kia là. . . trung phẩm Tiên Khí?
Phong Lan Vũ nhất thời biến sắc, ngơ ngác nhìn về phía Từ Khuyết.
Lấy thân phận nhị tiểu thư thương hội của nàng, đương nhiên đã từng thấy trung phẩm Tiên Khí, nhưng bình thường chỉ có cường giả Địa Tiên cảnh thậm chí là Thiên Tiên mới có loại Tiên Khí cấp bậc này, hiện tại một tiểu tử Bán Tiên cảnh lại lấy ra, nàng có thể không khiếp sợ sao?
Nhưng nàng cẩn thận nhớ lại lời Từ Khuyết nói, phát hiện điều không đúng, tên tiểu tử này nói mình là Luyện Khí Đại Sư, làm sao lại lấy ra một kiện trung phẩm Tiên Khí Đến cho chúng ta xem?
Nghĩ tới đây sau, Phong Lan Vũ lập tức phục hồi tinh thần lại, nhìn về phía Từ Khuyết.
Nếu như Từ Khuyết dám nói kiện trung phẩm Tiên Khí kia là do mình luyện, nàng tuyệt đối sẽ xông lên cắn chết tên tiểu tử chuyên khoác lác đến tận trời này.
Cũng may Từ Khuyết lúc này đã chuyên tâm lừa người, không thể phạm phải loại sai lầm tẻ nhạt này.
Hắn thu lại Phong Hỏa Luân cùng với hai bán phẩm Tiên Khí kia, cười híp mắt nói:
- Trung phẩm Tiên Khí này là sư phụ ta luyện, ta đưa cho các ngươi xem, chính là muốn chứng minh cho các ngươi thấy thực lực sư phụ ta, các ngươi cẩn thận ngẫm lại, lão nhân gia đã cường đại như vậy, nhưng chỉ lấy ta làm đệ tử, ta có thể kém được sao?
Phong Lan Vũ cùng Tiểu Như nhất thời yên lặng một hồi, dường như thật sự cảm thấy Từ Khuyết nói lời này rất có đạo lý.
Nếu như đúng là đệ tử của một vị Khí Đế, nói không chừng thật sự cũng là một thiên tài luyện khí, thiên tài có thể làm được những chuyện mà người khác không làm được, vậy thì không thể dùng ánh mắt tầm thường để đánh giá được, có lẽ tu vi Bán Tiên cảnh đối với hắn cũng không phải ràng buộc.
- Vậy. . . đạo hữu, ngươi là Luyện Khí Đại Sư cấp mấy?
Trầm mặc một lát, Phong Lan Vũ bán tín bán nghi mở miệng hỏi.
- Các ngươi cần cấp mấy?
Từ Khuyết hỏi ngược lại.
- Ít nhất phải tứ phẩm mới có thể giúp được chúng ta.
Phong Lan Vũ đáp.
- Ta ngũ phẩm.
Từ Khuyết không cần suy nghĩ, trực tiếp duỗi ra năm ngón tay, hò hét đáp.
Phong Lan Vũ và Tiểu Như lần thứ hai trừng lớn hai mắt.
Ngũ phẩm Luyện Khí Đại Sư?
Thật sự có khả năng sao?
Ở các Tiên Vực khác thì các nàng không biết, nhưng ở Trấn Nguyên Tiên Vực thì các nàng hiểu rất rõ, biết Luyện Khí Đại Sư ngũ phẩm trở lên, tu vi thấp nhất cũng phải là Nhân Tiên cảnh đỉnh phong, hơn nữa như thế đã được khen là thiên tài luyện khí.
Nhưng hiện tại thiếu niên này chỉ có tu vi Bán Tiên cảnh sơ kỳ, lại tự xưng là ngũ phẩm Luyện Khí Đại Sư, thật sự có thể tin tưởng sao?
- Chờ một chút, ngươi nói ngươi là ngũ phẩm Luyện Khí Đại Sư, vậy ngươi lấy ra một pháp bảo ngũ phẩm mà ngươi tự mình luyện cho chúng ta nhìn xem, không, không đúng, ngươi luyện một lần cho chúng ta nhìn mới được.
Lúc này, Tiểu Như phản ứng lại, mở miệng nói ra.
Hai mắt Phong Lan Vũ cũng sáng ngời, thầm nói mình thực sự là gấp đến u mê, là thật hay giả nhìn hắn luyện một lần là biết rồi.
- Luyện một lần cho các ngươi nhìn? Ạch. . . chuyện này phải cần một chút thời gian, quên đi, ta nói thật vậy, ta thừa nhận lúc trước đúng là bị đánh ngất xỉu, nhưng đó là bởi vì ta có thương tích trong người, vì thế hiện nay ta nhiều lắm cũng chỉ có thể luyện ra cửu tinh pháp khí, nhưng cho ta một chút thời gian khôi phục thương thế, ta có thể luyện ra ngũ phẩm pháp bảo.
Từ Khuyết nửa thật nửa giả nói.
Hắn hiện tại đúng là cửu tinh Luyện Khí Sư hàng thật đúng giá, có thể luyện chế ra cửu tinh pháp khí.
Nhưng sau khi khôi phục thương thế, hắn cũng chỉ có thể luyện chế cửu tinh pháp khí mà thôi, trừ phi là thừa dịp khoảng thời gian này, tranh thủ nghiên cứu một lần, tăng thêm kiến thức luyện khí, đột phá đến cấp bậc ngũ phẩm Luyện Khí Đại Sư.
Đương nhiên, có thể thành công hay không, Từ Khuyết cũng không nắm chắc, dù sao hắn đúng là chưa từng thử qua đồ chơi này.
Nhưng nói khoác cũng đã nói rồi, dù sao vẫn phải thử xem, nếu như đến thời điểm thật sự thất bại, cùng lắm thì ra tay giúp bọn họ cùng Phong Thương Hội một lần, dùng bạo lực giải quyết vấn đề, dù sao đến lúc đó hắn tin tưởng mình đã khôi phục trạng thái đỉnh cao.
- Ngươi. . . cần thời gian bao lâu?
Lúc này, Phong Lan Vũ suy tư một lát, nhìn Từ Khuyết hỏi, vẻ mặt vô cùng chăm chú.
Chuyện đã đến nước này, nàng cũng chỉ có thể đem một tia hi vọng cuối cùng ký thác trên người Từ Khuyết, chỉ có thể hi vọng Từ Khuyết không phải đang lừa nàng.
Đương nhiên, cho dù thật sự lừa nàng, nàng cũng đã chuẩn bị tâm lý thật tốt, bởi vì trước khi gặp Từ Khuyết, nàng đã biết nguy cơ Phong Thương Hội lần này rất khó giải quyết.
Hiện tại đem một tia hi vọng ký thác trên người Từ Khuyết, đơn giản chính là. . . có ít còn hơn không.
- Ta đại khái cần. . .
Từ Khuyết suy nghĩ một chút, lại đột nhiên ngồi xếp bằng trên mặt đất:
- Các ngươi chờ một chút, ta trước tiên cần kiểm tra xem ta bị thương tới mức độ nào rồi.
Nói xong rồi hắn không để ý đến Phong Lan Vũ và Tiểu Như, trực tiếp nhắm hai mắt lại.
Sau một khắc, Từ Khuyết gọi ra hệ thống, bắt đầu điều tra tình hình thân thể.
Thật sựu là không nhìn thì không để ý, vừa nhìn đã giật mình.
Thương thế của hắn đã vượt quá dự liệu của mình, tuy rằng bên ngoài cùng một số kinh mạch đều được chữa trị, nhưng đan điền lại vô cùng bừa bộn, vốn có năm Thiên Linh Căn cùng với Lôi Linh Căn ngưng tụ ra thành sáu quả cầu ánh sáng, giờ khắc này đã hỗn loạn thành một đoàn, đồng thời còn luôn tán loạn trong đan điền, mỗi một lần xông tới, đều sẽ khiến đan điền xuất hiện vết rách, sau đó lại được hệ thống cấp tốc chữa trị.
Cứ như thế tuần hoàn, thương thế của hắn sẽ không thể khỏi hẳn mà cứ mắc kẹt ở đây.
Cũng may mà là công năng tự động khôi phục của hệ thống không đóng lại, bằng không hiện tại e rằng hắn đã lại bị thương thêm một lần lớn hơn, thậm chí còn có khả năng ngay cả tu vi cũng bị phế đi.
- Mẹ nó, rốt cuộc ta đã tạo nghiệt gì? Tại sao phải đối xử với ta như vậy?
Từ Khuyết nhất thời muốn khóc, vô cùng bất đắc dĩ.
Trước đây tuy rằng hắn đã gặp không ít khó khăn, nhưng xét về tổng thể thì vẫn rất thuận buồm xuôi gió, nhưng từ khi tiến vào Táng Tiên Cốc đến nay, liền ăn đủ đau khổ và nhận đủ xui xẻo.
- Đạo hữu, thế nào rồi?
Lúc này, Phong Lan Vũ thấy Từ Khuyết mở mắt ra liền vội vàng hỏi.
Từ Khuyết bất đắc dĩ lắc lắc đầu:
- Hiện tại ta cũng không biết như thế nào, có lẽ phải chờ thêm chút nữa mới có thể nói cho ngươi cần bao nhiêu ngày.
- Ngươi bị thương rất nghiêm trọng sao?
Phong Lan Vũ hỏi.
- Cũng còn may, không tính đặc biệt nghiêm trọng.
Từ Khuyết nhún nhún vai.
- Cũng chỉ là đan điền sắp nổ tung mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận