Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 504: Tiệc Hải Sản

Lúc này trên đường phố bên trong Hoàng thành, một mảnh vắng lặng.
Tất cả mọi người ở đây đều bị dọa sợ, trừng lớn hai con mắt, tỏ vẻ khó có thể tin.
Bọn họ tận mắt chứng kiến một người từ lúc bỏ mình tới luc phục sinh, hơn nữa vẻn vẹn chỉ là trong vài hơi thở, hắn lấy trạng thái đỉnh cao, lông tóc không tổn hại xuất hiện một lần nữa.
Thiên trọng kiếp, trăm đời khó...
Thân bất tử, hồn bất diệt, vang dội cổ kim, không người địch!
- Thì ra... thì ra là sự thật!
- Hắn thật sự bất tử bất diệt, nắm giữ sức sống vĩnh hằng!
- Trời ơi, như vậy thì ai có thể là đối thủ của hắn?
- Xác thực có thể nói là vô địch!
Mọi người đều ngơ ngác, nghị luận sôi nổi.
Nguyên bản Từ Khuyết nói Lý Bạch mỗi ngày nhìn trời thở dài, nói là tại sao mình vô địch như thế, tại sao mình bất tử bất diệt, tất cả mọi người lầm tưởng Từ Khuyết đang bôi đen Lý Bạch, muốn đem Lý Bạch nhuộm thành Lý Hắc.
Nhưng thời khắc này, tất cả mọi người đều hoàn toàn bị khiếp sợ, mặc kệ bọn họ có tin hay không, kỳ tích đang bày ra ở trước mắt.
Lý Bạch thật sự xuất hiện lần nữa, một thân bạch y này, áo trắng tung bay, tóc dài đón gió phấp phới, đều sâu sắc khắc ở trong đầu mọi người.
- Không thể! Chuyện này... Chuyện này không thể nào! Thế gian này, sao có thể có người nắm giữ loại pháp quyết này?
Lúc này, nam tử Hải tộc bên trong lôi trì tỏ vẻ sợ hãi, khó có thể tin nói.
Gã đến từ hải ngoại, một địa phương đất rộng vật đông.
Nhưng xưa nay gã chưa từng nghe nói, cõi đời này có người có thể bất tử bất diệt, cho dù là Tiên cũng không có năng lực khủng bố như vậy.
Bất tử bất diệt? Đó là lực lượng thương thiên mới có thể nắm giữ!
Lôi Huyễn Thân của Từ Khuyết nhàn nhạt lắc đầu:
- Không phải là bất tử bất diệt sao? Mỗi người Tạc Thiên Bang chúng ta đều có thể, ngươi chưa từng nghe nói sao? Đó là bởi vì kiến thức của ngươi nông cạn, ếch ngồi đáy giếng.
- Ngươi...
Nam tử Hải tộc trong nháy mắt nghẹn lời.
Trước đây bọn họ vẫn nói rằng người ở Ngũ Hành Sơn là ếch ngồi đáy giếng, bây giờ lại bị hoàn mỹ phản kích.
Lôi Huyễn Thân biểu hiện ra bình tĩnh cùng thong dong, cũng làm cho tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy chấn động.
Đây chính là thân thể bất tử bất diệt đó!
Tại sao có thể nói ra lời bình thường và bình tĩnh như thế?
Hơn nữa mỗi người trong Tạc Thiên Bang đều có thể bất tử bất diệt?
Trời ạ!
Tạc Thiên Bang các ngươi làm sao không lên trời đi?
...
Nhưng trên thực tế, lời Từ Khuyết nói cũng là lời nói thật.
Ngoại trừ chân thân của hắn, còn lại huyễn thân, đúng là bất tử bất diệt.
Bị đánh chết, vậy thì lại triệu hoán một lần nữa thôi.
- Lý công tử.
Lúc này, Nhã phu nhân từ bên trong mê dại tỉnh táo lại, tỏ vẻ ngạc nhiên mừng rỡ cùng bất ngờ.
Lôi Huyễn Thân đứng trên bầu trời, nhìn về phía Nhã phu nhân, cười nhạt:
- Chờ ta chốc lát, đêm nay mời ngươi ăn hải sản.
- Được!
Nhã phu nhân vui rạo rực gật đầu.
Lúc này, nàng cực kỳ hạnh phúc.
Cùng lúc đó, trong tay Lôi Huyễn Thân đã lấy ra một thanh lợi kiếm, thân kiếm lóng lánh, lưỡi kiếm phát sinh một tiếng tiếng rít sắc bén.
Vèo!
Trong chớp mắt Lý Bạch biến mất tại chỗ, lại xuất hiện ở bên trong lôi trì, đứng trên người con bì bì tôm kia.
Lôi đình bên trong lôi trì tuôn ra, nhưng Lý Bạch lông tóc đều không tổn hại, căn bản không hề bị ảnh hưởng một chút nào.
Bản thân hắn chỉ là phân thân do lôi đình biến hóa mà thành, há có thể lại bị lôi đình công kích?
Nhưng tình cảnh này rơi vào trong mắt mọi người, lại để cho tất cả mọi người đều cảm thấy chấn kinh đến nói không ra lời.
Lôi Đình có thể đem hai tên nam tử Hải tộc hành hạ đến thảm như vậy, lại không cách nào thương tới Lý Bạch mảy may, hắn đến cùng là cường đại đến mức độ như thế nào rồi?
- Ngươi muốn làm gì?
Nam tử Hải tộc còn sót lại một mình, nhìn thấy Lý Bạch đứng trên người mình, lập tức tức giận nói.
- Không có gì, tới xem thịt của ngươi chín chưa mà thôi.
Lôi Huyễn Thân cười nhạt nói, một chiêu kiếm đâm tới xác bì bì tôm bị đốt cháy.
Đúng như dự đoán, sau khi bị Dị Hỏa cùng Lôi Đình lần lượt bắn trúng, xác ngoài của bì bì tôm đã không còn cứng rắn như vậy nữa, trong nháy mắt bị chiêu kiếm này đâm thủng.
"Xoạt xoạt!"
Kiếm của Lôi Huyễn Thân xoay một cái, xốc lên hơn nửa khối xác tôm, lôi đình trong nháy mắt tràn vào.
"A!"
Nam tử hải tộc phát sinh ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết.
Nếu như lúc trước, gã nhất định cũng lựa chọn tự bạo để cùng đối thủ đồng quy vu tận, nhưng hiện tại sau khi biết tên nhân tộc này bất tử bất diệt, gã cũng đã không còn dũng khí tự bạo nữa.
Cuối cùng, dưới Lôi Huyễn Thân sử dụng một chiêu kiếm lại một chiêu kiếm đâm vào bên trong xác tôm, nam tử Hải tộc sống sờ sờ bị lôi đình đánh chết, cả thân thể tôm thịt bị đốt cháy, tràn ngập ra hương vị nồng nặc, bị Lôi Huyễn Thân từ không trung ném xuống rồi, đập ầm ầm trên mặt đất.
Thân thể nặng nề, trong nháy mắt làm mặt đất nứt toát cả ra.
- Đến phiên bản thần tôn ra tay rồi!
Husky quyết định thật nhanh, trong nháy mắt xông lên trên, há mồm liền cắn, biểu hiện ra vẻ hung tàn của sói, cắn xé bì bì tôm đã chết đi đồng thời bị nướng chín một chút.
Mọi người đều tỏ vẻ xem thường.
Từ Khuyết cũng lười để ý tới Husky, loại hải sản bị đốt cháy này, làm sao còn có mùi vị ngon lành gì? Cũng chỉ có loại chó tham ăn như Husky mới ăn mà thôi.
Lúc này, hắn vung tay lên xóa bỏ Lôi Trì.
Một gã nam tử Hải tộc khác lúc tự bạo, chỉ là nửa thân trên lao ra, nửa cái thân thể khác thì lại biến mất theo lôi trì, cũng từ không trung rơi xuống.
Từ Khuyết cầm kiếm đẩy xác tôm ra, liền phát hiện thịt bên trong còn rất tươi, vẫn chưa bị nướng chín
Có thể thấy được xác hai con bì bì tôm này mạnh mẽ đến mức nào, sức phòng ngự kinh người, còn có thể phòng cháy phòng sét.
- Người đâu, đem những thịt tôm còn tươi này về trong cung điện đi, đông lạnh lại, đêm nay chúng ta ăn bữa tiệc hải sản lớn. Cái gì thịt tôm viên, thịt tôm hấp, tôm nướng, đều làm một lần.
Từ Khuyết la lớn.
- Tuân lệnh.
Vài tên Cấm Vệ Quân tuỳ tùng Nhã phu nhân lập tức đi ra tự giác xông lên trước làm việc.
Mọi người đều hiểu rõ trong lòng, biết vị Lý Bạch công tử trước mắt này cùng Nhã phu nhân có quan hệ không thể cho ai biết nhưng mọi người đều biết, Lý Bạch công tử, hoàn toàn sẽ ở cùng với Nhã phu nhân, ai dám không nghe theo?
Làm xong tất cả những thứ này, Lôi Huyễn Thân liền cùng đi với Nhã phu nhân, cùng lên xe ngựa, lăn bánh trở về hoàng cung.
Mà chân thân của Từ Khuyết, vẫn là dáng dấp của Tôn Ngộ Không như trước, hắn đang tỏ vẻ nghiêm nghị đứng tại chỗ, suy tư.
Tô Linh Nhi đi tới, nhẹ giọng nói:
- Đừng lo lắng, Hải tộc tuy rằng mạnh mẽ, nhưng có Tạc Thiên Bang các ngươi ở đây, ngũ quốc nhất định sẽ không có việc gì.
Nàng cho rằng Từ Khuyết đang lo lắng sau này sẽ bị Hải tộc khác trả thù.
Nhưng Từ Khuyết lại lắc đầu nói:
- Ta không phải đang lo lắng Hải tộc, ta là đang suy nghĩ xem thịt bì bì tôm này, còn có thể làm thành món gì.
- Hả?
Tô Linh Nhi lập tức ngây người, tiếp đó dở khóc dở cười, cái tên này làm sao còn tiếp tục suy nghĩ đến chuyện ăn uống thế.
- Yay, ta rốt cục nghĩ ra, chẳng trách luôn cảm thấy suýt chút nữa quên cái gì.
Lúc này, mắt Từ Khuyết đột nhiên sáng lên.
Hắn hưng phấn nhìn xung quanh, ánh mắt đột nhiên nhìn về phía một gian hàng thịt bởi vì xảy ra chiến đấu mà đóng chặt cửa lớn, cấp tốc chạy tới, mạnh mẽ gõ cửa.
- Đồng hương, mở cửa a, mở cửa nhanh lên, chúng ta bảo đảm không xét... à không đúng, ta đến mua thịt bò với thịt heo!
Vẻ mặt của Tô Linh Nhi cùng Tô Tiểu Thất vô cùng nghi hoặc đi tới, kỳ quái nói:
- Ngươi mua thịt bò thịt heo làm gì?
Khóe miệng của Từ Khuyết giương lên, cười nói:
- Nghe nói qua bạo tương thịt bò hoàn (Dịch: là một loại bò viên) chưa? Nghe nói qua âm u tiêu hồn cơm chưa? Đều là món ăn đặc biệt của Tạc Thiên Bang chúng ta!
Bạn cần đăng nhập để bình luận