Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 980: Đi Đâu Rồi?

Mấy người ở đây đều choáng váng, khó có thể tin.
Đặc biệt là cô gái kia, đầu hầu như trống rỗng, trơ mắt nhìn Từ Khuyết chạy mất, căn bản không nghĩ tới tên này sẽ làm như thế.
Cái gì mà không nhịn được muốn phạm tội?
Hoá ra náo loạn hơn nửa ngày, con hàng này nói muốn phạm tội, chính là ăn cướp sao?
- Gào! Đậu phộng, tiểu tử chờ bản thần tôn một chút!
Lúc này, Husky phục hồi lại tinh thần, gào thét một tiếng, chạy đuổi theo.
Nữ tử cũng đã kịp phản ứng lại, tỏ vẻ căm tức, tức giận đến thân thể mềm mại run rẩy, cắn răng nghiến lợi nói:
- Tiểu lưu manh chết tiệt này, dám trêu đùa ta, còn cướp đấu bảo của ta!
- Thân trưởng lão, chúng ta đi thay ngài dạy dỗ hắn!
Vài tên cường giả Lục gia lúc này xung phong nhận việc.
- Không cần, ba ngày sau người này nhất định sẽ đi tới Luyện Nguyệt Cung, đến lúc đó ta sẽ cẩn thận trừng trị hắn!
Nữ tử trực tiếp xua tay, trong tròng mắt mang theo vẻ trêu tức.
- Cái gì? Ngài cũng phải tiến vào trong Luyện Nguyệt Cung?
Vài tên cường giả Lục gia lập tức cả kinh.
Bọn họ đều rất rõ ràng, bên trong Luyện Nguyệt Cung tràn ngập nguy hiểm, một khi người có thực lực mạnh tiến vào bên trong, đối mặt với nguy hiểm sẽ càng lớn.
Bình thường những cường giả khác đã đến Hoàng Kim cấp, đều sẽ không dễ dàng đi mạo hiểm, nhưng vị Tần Trưởng lão trước mắt này lại nói muốn đi tới Luyện Nguyệt Cung, lập tức để cho vài tên cường giả Lục gia đều phát hoảng rồi.
- Tần Trưởng lão, xin mời suy nghĩ kỹ lại!
- Đúng vậy, lấy thân phận của ngài, căn bản không cần đi tới Luyện Nguyệt Cung mạo hiểm!
- Muốn đối phó với tiểu tử kia, chúng ta có rất nhiều cơ hội!
Mấy người đều khuyên can nói.
Ở đệ nhất lĩnh vực thành, Đổng gia có tông môn chống đỡ, có Vu trưởng lão tọa trấn, mới có thể ở trong thành đứng vững gót chân.
Lục gia bọn họ tự nhiên cũng không phải ngoại lệ, vị Tần Trưởng lão trước mắt này, chính là trưởng lão của tông môn mà Lục gia bọn họ dựa lưng, Tần Trân.
Địa vị của nàng còn cao hơn gia chủ Lục gia, nếu như ở trong Luyện Nguyệt Cung có chuyện bất trắc gì, Lục gia bọn họ liền xong.
- Luyện Nguyệt Cung tuy rằng nguy hiểm, nhưng ta cũng có biện pháp ứng đối, các ngươi không cần suy nghĩ nhiều. Còn nữa, trước khi Luyện Nguyệt Cung giáng lâm, đừng tiếp tục tìm tiểu lưu manh này gây phiền phức nữa, thực lực của hắn, không phải là các ngươi có thể trêu chọc được.
Tần Trân nói xong, xoay người liền đi vào bên trong thành.
Vài tên cường giả Lục gia sững sờ ở tại chỗ, nhìn nhìn nhau, cuối cùng tràn đầy không cam lòng nhìn phương hướng Từ Khuyết rời đi, cuối cùng lựa chọn từ bỏ.
Không phải là bọn họ thật sự sợ Từ Khuyết, mà là không dám ngỗ nghịch Tần Trân.
- Thôi, tạm thời liền để cho tiểu tử kia sống thêm mấy ngày đi.
- Hừ, đến lúc đó có Tần Trưởng lão ra tay, hắn khẳng định không sống nổi.
- Ha ha, lấy thủ đoạn của Tần Trưởng lão, chỉ sợ hắn sẽ sống không bằng chết!
- Chuyện này cũng đúng, đến lúc đó coi như hắn thật sự có thể từ trong Luyện Nguyệt Cung sống sót trở về, chúng ta trừng trị hắn cũng không muộn.
Mấy người thấp giọng nói, trên mặt lộ ra nụ cười gằn một lần nữa.
"Ầm!"
Đột nhiên, đúng lúc này, một tiếng nổ vang nặng nề, từ bầu trời phía trên mấy người truyền đến.
Một loại khí tức nguy hiểm không tên lan khắp toàn thân bọn họ, lập tức làm cho mấy người cảm thấy da đầu tê dại, lưng phát lạnh.
- Không tốt!
Sắc mặt của mấy người lập tức kịch biến, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn lại.
Chỉ thấy Từ Khuyết xuất hiện ở trên bầu trời, trong tay nâng một đóa tam sắc Hỏa Liên yêu diễm, lộ ra nụ cười bỉ ổi nhìn xuống bọn họ.
- Ha ha, mấy tên ngốc các ngươi đang thương lượng cái gì đó? Thật sự cho rằng ta cứ đi như thế sao? Tạc Thiên Bang ta có cừu oán, bình thường vẫn luôn báo tại chỗ, vì thế đều chết đi cho ta!
Từ Khuyết cười to, tam sắc Hỏa Liên trong tay bỗng nhiên tung ra.
Vài tên cường giả Lục gia lập tức trừng to mắt, tỏ vẻ sợ hãi, khó có thể tin.
Hiển nhiên bọn họ làm sao cũng không nghĩ tới được Từ Khuyết đi rồi quay lại, càng không nghĩ tới tên này vừa ra tay lại là chiêu số khủng bố như thế.
"Vèo!"
Lúc này, tam sắc Hỏa Liên lại xuyên qua hư không, trực tiếp xuất hiện ở trước mặt mấy người, yếu ớt xoay chuyển, phóng ra một loại ánh sáng quỷ dị.
Ngay sau đó, ánh sáng từ từ trở nên hừng hực, cả đóa Hỏa Liên liền triệt để tỏa ra ở trước mặt bọn họ, nổ tung.
Ầm ầm ——!
Tiếng nổ mạnh to lớn, kinh thiên động địa, vang vọng xung quanh.
Biển lửa bàng bạc, giống như nuốt chửng vạn vật, bao phủ bốn phía, tràn ngập toàn trường.
- Không...
Vài tên cường giả Lục gia trong nháy mắt bị dọa sợ hãi, rống to thành tiếng tan nát cõi lòng.
Lúc này, bọn họ mới rõ ràng lời cảnh cáo của Tần Trưởng lão với bọn họ trước khi đi.
Tên này, thật sự là không phải bọn họ có thể trêu chọc được, thực lực như vậy, căn bản còn kinh khủng hơn những cường giả Hoàng Kim khác.
Nhưng mà lúc này mới tỉnh ngộ hiển nhiên đã quá muộn.
Trong nháy mắt mấy người vừa mới hô lên, thân hình liền bị biển lửa phô thiên cái địa nuốt chửng hoàn toàn, tất cả đều bị đốt sạch ở bên trong biển lửa cuồng bạo này, tại chỗ hóa thành tro tàn, tan theo gió.
- Thực lực như thế này, còn mưu toan muốn giết ta?
Từ Khuyết cười lạnh một tiếng, dưới chân lôi điện đan chéo, lúc này mới xoay người ngang trời mà đi.
Giết mấy cường giả Bạch Ngân này, hệ thống cũng tự động phán định là cảnh giới Hợp Thể Kỳ, cho hắn không ít kinh nghiệm.
Chỉ là bây giờ Từ Khuyết đã là Hợp Thể Kỳ tầng mười, trước khi độ Thiên Kiếp, tất cả kinh nghiệm thu được, đều sẽ bị tự động chuyển vào ao dự trữ kinh nghiệm.
Vào lúc này, Từ Khuyết cũng không kiêng dè chút nào, hoàn toàn buông tay buông chân, ai dám tới cửa trêu chọc, hắn liền giết người đó.
Bởi vì bây giờ trên căn bản hắn đã thăm dò ra thực lực đại thể của Thái Kim đại lục này, người mạnh mẽ nhất cũng chẳng qua chỉ là tồn tại cấp bậc Hoàng Kim, có thể so với Đại Thừa Kỳ đỉnh phong.
Thế nhưng, những cường giả cấp bậc Hoàng Kim này chỉ có sức mạnh thân thể, Tuy cũng nắm giữ một vài công pháp tương tự như pháp quyết, nhưng cũng không hề có đạo uẩn.
Chuyện này rất giống như hắn năm đó, chỉ có pháp quyết, nhưng không có đạo uẩn để có thể tiêu diệt tu sĩ có đạo uẩn.
Nói cách khác, dù cho bây giờ hắn đứng bất động, tùy ý những cường giả ở Thái Kim đại lục này công kích, nhiều lắm chỉ là bị thương, nhưng tuyệt sẽ không dễ dàng chết đi được.
Đạo bất diệt, người không vong, đó chính là đạo uẩn, đó chính là tu tiên giả.
- Gào, tiểu tử, sao ngươi lại trở về? Mẹ nó, làm hại bản thần tôn đi một chuyến tay không.
Lúc này, Husky lộ ra vẻ khó chịu chạy trở về, oán hận nói:
- Còn có mấy người bọn đại xà cùng Thánh Tôn, đã nói là chờ ở bên ngoài thành, lúc này cũng không biết đã chạy đi đâu rồi, làm hại bản thần tôn liên tục vồ hụt hai lần, tức giận a!
- Hả? ngươi nói cái gì?
Từ Khuyết vừa nghe thấy thế, lông mày lập tức nhíu lại, quay đầu nhìn về phía Husky.
Đồng thời, thần hồn to lớn cũng cấp tốc mở rộng, bao trùm đến khu vực lúc trước.
Quả nhiên, khí tức của bọn Khương Hồng Nhan biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
- Đã xảy ra chuyện gì? Làm sao không thấy đâu nữa?
Từ Khuyết không khỏi nhíu mày.
Lấy phong cách hành sự của Hồng Nhan, đã nói là chờ ở bên ngoài, liền nhất định sẽ chờ, vô duyên vô cớ, không thể mang theo bọn Từ Phỉ Phỉ rời đi mới đúng chứ.
- Husky, nhanh đánh hơi một chút xem có tung tích gì không.
Lúc này, Từ Khuyết nhìn về phía Husky hô.
- Được!
Husky cũng ý thức được tình hình không đúng, không dám đùa nữa, vội hếch mũi hít hít, tìm mùi.
Nhưng rất nhanh, nó liền lắc lắc đầu:
- Không được, ngửi không ra, bản thần tôn vừa mới đi nặng, quên chùi đít, lúc này hít một hơi, chỉ ngửi thấy mỗi mùi phân.
-...
Từ Khuyết lập tức trừng to mắt, suýt nữa bị tức ói máu.
Nhưng mà chuyện quá khẩn cấp, hắn cũng lười tính toán với Husky, lúc này thân hình loáng một cái, cùng Husky lướt về phía xa xa, hạ xuống chỗ lúc trước cùng bọn Khương Hồng Nhan tách ra.
Lập tức, hắn vung tay lên, ngưng tụ đạo uẩn cùng chân nguyên, hoàn toàn bao trùm vào bên trong hai con mắt.
Vèo!
Ngay sau đó, trong đôi mắt đen kịt như mực của Từ Khuyết, hiện ra một tia ánh sáng hừng hực.
Hắn nhìn quét bốn phía, nỗ lực tìm kiếm xem có đầu mối gì hay không.
- Hả?
Đột nhiên, hắn ngạc nhiên nghi ngờ kêu lên một tiếng, ánh mắt trực tiếp rơi lên trên mấy cây to.
Mấy cây đại thụ từ bắc hướng sang phía nam, bên trên đều dính từng sợi từng sợi chất lỏng óng ánh, nhìn qua vô cùng nhìn quen mắt.
- Chẳng lẽ là...
Từ Khuyết tựa hồ nhớ ra cái gì đó, con mắt lại quét về phía đỉnh đầu của Husky.
Đúng như dự đoán, những chất lỏng óng ánh kia giống hệt với "Dầu gội" trên đầu Husky, là do đại xà hóa thành chó Poodle lưu lại.
- Tiểu tử, như thế nào, có phát hiện gì không? Ồ? Những thứ này là...
Lúc này, Husky tiến tới góp mặt, vừa vặn nhìn thấy những chất lỏng óng ánh trên cây kia.
Nó duỗi ra móng vuốt quệt một cái, đưa vào trong miệng liếm một cái, lập tức tỏ vẻ ngạc nhiên mừng rỡ, giống như nhặt được chí bảo nhào tới, kinh hô:
- Đậu phộng, đúng là dầu gội, 666, đừng lãng phí, tiểu tử, muốn cùng gội đầu hay không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận