Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1073: Hiện Tại Là Ngươi Đang Đối Địch Với Ta

Vèo!
Dứt tiếng, Husky trực tiếp lao lên trên trời, mở rộng hai chân, bộ dáng muốn dùng nước tiểu bắn người.
Nhưng nước tiểu còn chưa bắn ra, một màn nước do thần hồn bàng bạc ngưng tụ thành, trực tiếp đánh về phía. . . dưới khố của Husky.
"Ầm!"
"Gào!"
Cùng với một tiếng vang trầm thấp, Husky gào thét lên một tiếng tan nát cõi lòng, trực tiếp từ trên không trung ngã xuống.
- Đậu phộng, tiểu huynh đệ của Husky ngươi không sao chứ?
Đoạn Cửu Đức trừng to mắt hỏi.
Husky lộ ra vẻ căm tức từ dưới đất bò lên, căm tức nhìn Từ Khuyết nói:
- Tiên sư nó, tiểu tử ngươi dám lừa bản thần tôn? Nữ nhân này vẫn rất mạnh mẽ lắm đó!
- Mạnh mẽ cái rắm, ngươi đâu có bị thương?
Từ Khuyết trợn tròn mắt, vừa rồi pháp quyết của người phụ nữ kia đánh lên trên người nó, căn bản không thương tổn được nó một chút nào.
- Bản thần tôn tâm bị thương rồi!
Husky hô.
Khóe miệng của Từ Khuyết co giật, lắc lắc đầu, loại thân thể như của Husky, rõ ràng là đã mạnh đến cảnh giới khủng bố, nhưng nó lại nhát như chuột, thân là khiên thịt cũng không dám theo người ta cận chiến, như thế này thì làm sao chơi?
Cùng lúc đó, nội tâm của nữ tử bằng nước cũng ngơ ngác, vô cùng kinh ngạc.
Nàng cảm giác rất không đúng, Từ Khuyết chỉ là một tu sĩ Độ Kiếp kỳ, thần hồn mạnh mẽ cũng thôi đi, làm sao con chó này cũng mạnh như vậy?
Thân thể lại mạnh mẽ đến mức độ này, như thế vô cùng không đúng!
- Ngươi là ai?
Lúc này, nữ tử nhìn về phía Husky, trầm giọng hỏi.
Husky vung tay lên, hừ lạnh nói:
- Bản thần tôn chính là Uy Vũ Vương!
- Uy Vũ Vương?
Nữ tử sững sờ, chỗ trống noi con ngươi hơi lóe lên, toát ra tràn đầy nghi ngờ, giống như đang nhớ lại cái gì.
- Thôi thôi, bản thần tôn quyết định dùng cách đánh xa.
Lúc này, Husky không cam lòng lại lựa chọn tái chiến một lần.
Trên thực tế nó cũng biết rõ tình hình, biết người phụ nữ kia không làm nó bị thương được, cho nên mới dám lớn mật như thế, bằng không đã sớm bỏ của chạy lấy người rồi.
- Ngươi còn tới nữa?
Đoạn Cửu Đức ngạc nhiên nói.
- Vừa rồi nàng dùng nước đánh bản thần tôn, bản thần tôn không phản kích, sau này làm sao lăn lộn trong thiên hạ nữa? Mẹ nó, bản thần tôn không tin không bắn được nàng!
Husky nói xong, dưới khố đột nhiên nhấc lên.
"Xèo!"
Trong nháy mắt, ở dưới vẻ mặt kinh ngạc của mọi người, một luồng nước tiểu vẩn đục màu vàng bay ra, hình thành một đường pa-ra-bôn hoàn mỹ, tung ra xa 3 centimet.
Cùng lúc đó, một cơn gió thổi tới trước mặt, nước tiểu hoàn toàn dội ở trên chân của Husky.
- Đậu phộng!
Husky lập tức kinh hô một tiếng, la lớn:
- Không được, bản thần tôn lại thất bại, không tìm được vị trí thuận gió, chỗ này ngược gió, kế hoạch tác chiến thất bại rồi!
Nói xong, nó đàng hoàng trịnh trọng run lập cập, cấp tốc rút về gần Từ Khuyết, vẻ mặt ngưng trọng nói:
- Tiểu tử, giờ đến phiên ngươi, cẩn thận một chút, nữ nhân này có tâm cơ lòng dạ rất sâu, lại biết chọn chỗ đứng, nếu không phải là chỗ kia ngược gió, nàng đã sớm chết rồi!
Mặt của Từ Khuyết xạm lại, câu này không đúng.
Ngược gió?
Chuyện này có liên quan gì tới việc ngược gió?
Ngươi tiểu chỉ xa được mấy centimet, cho dù thuận gió đi nữa, cũng không thổi tới mấy chục mét ở bên ngoài.
Tất cả mọi người đều che trán, biểu thị khó chịu.
Nếu không phải là Husky quá mức mạnh mẽ, ở bên ngoài dám làm bộ như thế, sớm đã bị người đánh chết rồi.
- Tính toán một chút, Husky, hay là ngươi đi bày trận đi, đóng chặt khốn sát trận trên tế đàn lại, ngày hôm nay bọn họ một người cũng đừng hòng chạy.
Từ Khuyết xua tay nói.
Mục đích hôm nay của hắn chủ yếu chính là giết chết đám Tiên Nhân kia, một tên cũng không thể lưu lại, còn những Tiên Nhân mạnh mẽ phân tán ở những tuyệt địa khác, chỉ cần bọn họ không tụ hợp lại một chỗ, hắn hoàn toàn có thể đánh tan từng tên.
- Được!
Husky vừa nghe thấy thế, liền lập tức lên đường.
Nó rất rõ ràng, bây giờ đám Tiên Nhân kia đều đã bị Thánh Kim Giáp Phong vây nhốt, tạm thời trốn không thoát, nhưng nếu như đóng chặt lỗ hổng của khốn sát trận, vậy đám Tiên Nhân kia liền đúng là cua trong rọ rồi.
Trốn lại trốn không thoát, chỉ có thể ở trong phạm vi của tế đài cùng Thánh Kim Giáp Phong đấu lâu dài, kết quả chết là cái chắc.
- Tiền bối, bọn họ muốn đóng trận pháp lại, xin ngài mau ra tay giúp đỡ!
Người trên tế đàn thấy Husky xông tới, lập tức sợ đến kêu thành tiếng lớn.
Một khi trận pháp đóng lại, bọn họ liền thật sự xong đời!
Nhưng nữ tử bằng nước kia vẫn đứng tại chỗ, dáng vẻ như đang suy tư, giống như vẫn còn đang cố nhớ cái gì.
Từ Khuyết hơi kinh ngạc, nữ nhân này sau khi nghe được Husky nói ba chữ "Uy Vũ Vương", mới rơi vào loại tình hình nhớ lại này, giống như có chút ấn tượng đối với cái tên "Uy Vũ Vương" này.
Nhưng nhìn dáng dấp kia của nàng, hình như cũng không nhớ được cái gì, bằng không sẽ không đứng ở đó lâu như vậy.
- Hừ!
Đột nhiên, nữ tử tựa hồ như nghe được đám Tiên Nhân kia cầu cứu, rốt cục phục hồi lại tinh thần, hừ lạnh một tiếng, muốn ra tay với Husky.
Lúc này Từ Khuyết lướt về phía lối đi, chặn nàng lại, cười híp mắt nói:
- Ta nhất định phải giết bọn họ, nếu như ngươi không muốn chút thần hồn này đều bị tiêu diệt, tốt nhất đừng nhúng tay vào.
- Ngươi đang tìm chết!
Nữ tử lạnh giọng hừ nói, thân thể không chậm trễ chút nào nhằm về phía Từ Khuyết.
Ầm!
Cùng với một tiếng vang thật lớn, nữ tử nước hóa thân thành biển rộng bàng bạc, càng bao trùm hơn nửa vòm trời, lấy khí tức kinh khủng hướng Từ Khuyết bao phủ tới.
Khóe miệng của Từ Khuyết giương lên, trong tay bỗng nhiên đánh ra Huyền Trọng Xích, ngưng tụ chân nguyên cùng thần hồn mạnh mẽ lại, Bát Hoang Phá Diệt Diễm mang theo khí thế cuồng bạo, bao phủ toàn bộ Huyền Trọng Xích.
Ầm!
Ngay sau đó, một đòn Diễm Phân Phệ Lãng Xích trong nháy mắt triển khai ra, lấy tư thế khai thiên tích địa chém xuống.
Ầm!
Bên trong một tiếng vang thật lớn, sóng khí vô hình cuốn theo lửa khói màu đen, đập ầm ầm lên trên tảng lớn nước biển này.
Bọt nước trong nháy mắt nổ tung, trên không trung bị mạnh mẽ đánh thành hai nửa.
Từ Khuyết chân đạp Phong Hỏa Luân, lấy tốc độ mắt thường khó có thể thấy thừa thắng truy kích, trong tay nắm chặt Huyền Trọng Xích, biến ảo ra tảng lớn xích ảnh, lợi dụng thần hồn phong tỏa xung quanh, mạnh mẽ trấn áp mảnh biển rộng.
"Ầm!"
Cuối cùng, toàn bộ biển rộng giống như bị tập trung vào một quả bom nguyên tử, triệt để nổ tung ra, vung lên từng mảng từng mảng sóng biển hùng vĩ, sau đó "Rầm" một tiếng, toàn bộ từ trên không rơi xuống, giống như một trận mưa to.
Lúc này, tất cả mọi người đều trợn mắt ngoác mồm, cực kỳ ngơ ngác.
Tư thái tốc chiến tốc thắng này của Từ Khuyết, còn có lực phá hoại kinh khủng kia, đều làm cho mọi người kinh sợ.
Chưởng môn của Kính Hoa Thủy Nguyệt Phái kinh hãi thở dài nói:
- Không nghĩ tới mới qua mười mấy năm, cảnh giới của hắn tăng cao không nhiều, nhưng thực lực lại tăng vọt như thế.
- Quả thật là khủng bố.
Chưởng môn của Tứ Tượng Thanh Long Phái gật đầu nói.
Người của Bạch gia và Tiêu Diêu Lâu, cả người cũng đã cứng lại, lạnh cả sống lưng.
Bọn họ nguyên bản hi vọng đám Tiên Nhân kia trấn áp Từ Khuyết, nhưng kết quả hoàn toàn ra ngoài dự liệu của bọn họ, bây giờ không chỉ có bản thân những Tiên Nhân kia khó bảo toàn, liền chủ nhân của Táng Tiên Cốc đều bị Từ Khuyết đè lên đánh.
Có thể tưởng tượng được, nếu như đám người kia đều chết hết, vậy kế tiếp liền đến phiên Bạch gia cùng Tiêu Diêu Lâu bọn họ rồi.
"Vèo!"
Cùng lúc đó, mảnh biển rộng bàng bạc này đã biến mất, nữ tử bằng nước kia lại lần nữa ngưng tụ thành hình, rơi vào tại chỗ.
Tuy không thấy rõ dung mạo của nàng, nhưng trong đôi mắt trống rỗng của nàng, tất cả đều là kinh ngạc và tức giận.
- Ngươi thật sự muốn đối nghịch với ta?
Cuối cùng, nàng nhìn kỹ Từ Khuyết, lạnh lùng mở miệng nói.
Khóe miệng của Từ Khuyết giương lên, phất tay quăng đi giọt nước trên người, hờ hững cười nói:
- Bây giờ là ngươi đang đối nghịch với ra! Đúng rồi, thuận tiện nói một câu, cô nương, ngươi thật nhiều nước!
Bạn cần đăng nhập để bình luận