Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 784: Người Ủng Hộ Chân Chính

- Xảy ra chuyện rồi! Xảy ra chuyện rồi!
- Tin tức động trời đây!
- Nguyên lai mấy năm qua những khách sạn Tạc Thiên Bang ở Hỏa Nguyên Quốc chúng ta đều là giả!
- Bây giờ thiên tài thực sự của Tạc Thiên Bang đã xuất hiện, được xưng quản lý đô thị, tên là Chung Quỳ, tới để giữ gìn trật tự Hoàng thành!
- Thật đáng sợ! Hắn vừa xuất hiện, không chút do dự tiêu diệt mấy tên tay chân có cảnh giới Nguyên Anh kỳ!
- Cuối cùng còn một lấy đi tính mạng của tên chưởng quỹ khách sạn giả danh Tạc Thiên Bang, ngay cả thi thể cũng bị kéo ra đường!
...
Lập tức, trong Hoàng thành Hỏa Nguyên Quốc bắt đầu sôi trào.
Trên đường cái, Từ Khuyết kéo theo xích sắt, đầu xích sắt còn gắn một cỗ thi thể, ung dung đi về phía trước.
Phía sau, có vô số người đi theo, muốn xem trò vui, nhưng trong lòng còn có chút e dè, không dám đi tới quá gần.
Thậm chí khi binh linh thủ thành của Hoàng thành nhận được tin tức, chạy tới nhìn nhưng không dám hỏi gì, chỉ vội vàng xoay người chạy về phía hoàng cung báo tin.
Mấy cửa hàng ở Hoàng thành cũng lấy tên là "Tạc Thiên Bang", sau khi nhận được tin tức đều bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, vội vàng đóng cửa hàng.
Nhưng như thế cũng không ngăn cản được Từ Khuyết!
Lúc này, hắn đã đến một cửa hàng bán vũ khí là "Tạc Thiên Bang pháp khí", cửa hàng đã đóng chặt cửa, nhưng Từ Khuyết có thần hồn mạnh mẽ, vẫn cảm ứng được có người còn ở bên trong.
Hắn quăng xích sắt trong tay đi, "Ầm" một tiếng, cánh cửa của cửa tiệm bị phá nát tan, lúc này mấy người bên trong đã sợ đến co quắp.
- Ngươi... ngươi muốn làm gì? Chúng ta là người của Vương thế tử! Ngươi...
Chưởng quỹ cửa hàng pháp khí vừa lên tiếng, nhưng y còn chưa dứt lời, Từ Khuyết đã trực tiếp quăng một cái xích sắt qua.
Xoạt!
Một tiếng vang trầm thấp vang lên, ngân câu xuyên qua ngực tên chưởng quỹ kia, trực tiếp kéo y ra, máu tươi bắn đầy đất!
- Duy trì trật tự! Phế vật nên ở trong thùng rác!
Trên mặt Từ Khuyết không chút cảm xúc, hắn nói xong rồi xoay tay lấy ra một cái thùng to lớn, ném thi thể hai tên chưởng quỹ vào trong.
Sau một khắc, hắn lại tiếp tục cất bước về phía trước, đi tới một cửa hàng khác.
Trong cửa hàng pháp khí, còn vài tên tay chân cùng gã sai vặt đều bị dọa sợ đến mức tè ra quần, lúc này đã thở phào nhẹ nhỏm, bởi vì Từ Khuyết buông tha bọn họ, chỉ giết chưởng quỹ.
Dù sao nói cho cùng, phần lớn đám sai vặt cùng tay chân này đều không biết rõ chân tướng, cho rằng mình thật đang làm việc cho Tạc Thiên Bang, vì thế Từ Khuyết không có lý do trách tội bọn họ.
Nhưng đám chưởng quỹ kia đều là người biết chuyện, những kẻ này nhất định phải trừng phạt, một kẻ cũng không thể bỏ qua.
Hành động chống hành giả chính là phải khiến tất cả mọi người đều sợ.
Ầm!
Một chuyến này, Từ Khuyết đi thẳng tới trước một thư các "Tạc Thiên Bang", cửa lớn thư các trong nháy mắt bị hắn đánh nát.
Ngoài ý muốn là, bên trong chỉ có vài tên thư sinh đang sáng tác sách bản thảo.
Từ Khuyết tùy ý nhìn lướt qua, trong nháy mắt tràn ngập tức giận.
Những người này đang bịa đặt lịch sử Tạc Thiên Bang, viết Tạc Thiên Bang thành một bang phái không đủ tư cách, thậm chí là viết thành bang phái không chuyện ác nào không làm!
- Đám rác rưởc ngươi này!
Từ Khuyết tức giận quát một tiếng, một xích quét ngang.
Ầm ầm!
Trong nháy mắt, thư các ầm ầm sụp đổ, mấy cỗ thi thể huyết nhục mơ hồ bị xích sắt kéo ra ngoài từ trong đống phế tích, mạnh mẽ đập vào trong thùng rác.
- Người làm nhục Tạc Thiên Bang ta, xa đâu cũng giết!
Từ Khuyết trầm giọng quát lên, tiếp tục cất bước đi.
Ngày đó, hắn thanh tẩy không còn một mống tất cả cửa hàng giả danh"Tạc Thiên Bang" để lừa bịp trong Hoàng thành.
Chuyện này khiến lòng người ở Hoàng thành đều bàng hoàng, không ít người sợ đến mức không dám ra ngoài.
- Thật quá đáng sợ.
- Vị Chung Quỳ Tạc Thiên Bang này quả thực coi mạng người như cỏ rác.
- Các ngươi có nghe nói không? Không chỉ có Chung Quỳ đến, ngay cả con chó bên cạnhTừ Khuyết đều xuất hiện đấy.
- Thật hay giả thế?
- Chính xác trăm phần trăm! Có người tận mắt thấy con chó kia vọt vào một gian tửu lâu giả danh Tạc Thiên Bang, cướp sạch tất cả đồ ăn, phun nước miếng lên người chưởng quỹ, cuối cùng khiến chưởng quỹ kia chết đuối luôn.
- Đậu xanh! Còn có sự tình như thế?
- Đúng vậy.
- Chính là có loại sự tình này.
...
Màn đêm buông xuống, hoạt động chống hàng giả của Từ Khuyết vẫn còn tiếp tục.
Hắn cùng Husky hội hợp, quét sách mấy cửa hàng dám quang minh chính đại lộ diện, bắt đầu bắt tay giải quyết những tu sĩ lén lén lút lút giả danh "Tạc Thiên Bang" để lừa bịp.
Husky thu được không ít tin tức về danh sách cùng tư liệu của một số tu sĩ tự xưng là người Tạc Thiên Bang.
- Tiểu tử, có một vị không muốn tiết lộ danh tính nhiệt tình cung cấp thông tin, cộng với bản thần tôn tự mình thu dọn, những người này đại thể có thể chia thành bốn, năm phê thế lực, đều phân bố ở ngoại thành, mỗi người chiếm lấy một lãnh địa.
Husky cầm một tờ bản đồ, vẻ mặt hưng phấn nói.
Bàn về gây chuyện, nó khẳng định là người vui vẻ nhất.
- Đi, tiếp tục thu dọn!
Từ Khuyết nhận lấy bản đồ nhìn rõ phân bố của mấy thế lực kia rồi lập tức cất bước đi về phía ngoại thành.
Không lâu lắm, trong bóng đêm đen kịt.
Từ Khuyết và Husky đã đến một lãnh địa ở ngoài thành.
Năm đó lúc hắn rời đi, nơi này chỉ là một mảnh núi hoang, nhưng hôm nay lại biến thành đèn đuốc sáng choang, từng trang viên được dựng lên, dáng vẻ xa hoa, hiển nhiên là huy dộng không ít nhân lực vật lực.
- Đậu xanh, tiểu tử, thế này không công bằng. Dựa vào cái gì mà những kẻ giả danh Tạc Thiên Bang ở một nơi còn tốt hơn so với chúng ta?
Husky nhất thời tức giận bất bình kêu lên.
- Vậy thì hủy diệt hết đi.
Từ Khuyết cười lạnh một tiếng, xích sắt trong tay vung về phía trước một cái!
Ầm ầm!
Một xích sắt vung ra, cửa lớn một toà trang viên trực tiếp sụp đổ.
Sau đó từng tiếng quát rối loạn vang lên bên trong trang viên, không ít bóng người vội vàng từ bên trong chạy ra.
- Kẻ nào dám làm càn, dám xông phân đà thứ nhất của Tạc Thiên Bang!
Lúc này, một tiếng gầm trung khí mười phần truyền đến.
Từ Khuyết nở một nụ cười lạnh lùng, ánh mắt nhìn thẳng phía trước trang viên.
Dùng thần hồn cảm ứng bên trong, hắn phát hiện trong trang viên có một gian phòng, bên trong có không ít khí tức của phàm nhân và tu sĩ yếu ớt, hơn nữa đáng sợ nhất chính là, tất cả những người này đều là nữ nhân.
Không cần suy nghĩ nhiều, Từ Khuyết đã đoán được chuyện gì.
- Thế sự xoay vân, chỉ có vô tri và đổ nát là cuồn cuộn không ngừng. Những người các ngươi, chính là một đám vô tri rách nát!
Lúc này, hắn lạnh giọng hét một tiếng, xích sắt trong tay bỗng nhiên quăng ra.
Dưới ánh trăng yếu ớt, xích sắt thật dài loé lên tia sáng lạnh lẽo, một tia Cốt Linh Lãnh Hỏa đột nhiên cuốn lên xích sắt, trực tiếp quét ngang về phía trước.
Ầm ầm!
Mười mấy tên tu sĩ xông lên phía trước, tại chỗ bị hàn diễm đông lại thành băng, ngay sau đó lại bị xích sắt quét trúng, vỡ thành một đống huyết băng.
- Cái gì?
Mấy kẻ còn lại biến sắc tại chỗ, vẻ mặt kinh hãi.
- Ngươi... ngươi là ai?
Có người sợ hãi run rẩy nhìn về phía Từ Khuyết.
Từ Khuyết lạnh lẽo nở nụ cười:
- Tạc Thiên Bang Chung Quỳ!
Dứt tiếng, một luồng Cốt Linh Lãnh Hỏa càng mạnh mẽ bao phủ khắp trang viên.
- CMN! Tiểu tử, cảm giác này quá sảng khoái, nghiền ép toàn trường!
Husky kích động hô.
Từ Khuyết không thèm để ý tới con chó ngu ngốc này, bay vào trang viên, giải cứu tất cả nữ nhân bị nhốt dưới hầm trong phòng.
Làm hắn thở phào một hơi chính là, những người này không phải như hắn suy nghĩ, bị những kẻ giả mạo kia kéo tới nhục nhã, mà là kéo tới để hiến tế huyết dịch, trợ giúp những kẻ giả mạo kia tu luyện ma công.
Từ Khuyết mở miệng giải thích với các nàng rằng người trong trang viên đều là giả mạo người của Tạc Thiên Bang, sau đó tặng ra không ít đan dược, lúc này mới xoay người đi về phía lãnh địa thứ hai.
Nhưng mà vừa đến lãnh địa thứ hai, Từ Khuyết có chút há hốc mồm.
Bởi vì nơi này vô cùng đơn sơ, không ít phòng ốc của tu sĩ đều chỉ dựng lên tạm thời, xung quanh còn cắm đầy cờ xí, viết đủ loại quảng cáo.
- Tạc Thiên Bang vô địch thiên hạ!
- Tạc Thiên Bang uy vũ!
- Tạc Thiên Bang đều là thiên tài!
- Gia nhập Tạc Thiên Bang, hướng tới đỉnh cao nhân sinh!
- Tạc Thiên xuất hiện, chỉ còn kim chỉ!
- Tạc Thiên xuất chinh, không còn một ngọn cỏ!
- Tạc Thiên áo vải, vô cùng đẹp trai!
...
Các loại quảng cáo rực rỡ muôn màu rải rác khắp núi, khiến Từ Khuyết nhìn vào có chút sững sờ.
Nhưng quỷ dị chính là, ở trong mảnh lãnh địa đơn sơ này có không ít người bệnh, đám tu sĩ còn lại lại đang bận bịu giúp bọn họ chữa thương.
- Ồ, tình huống thế nào? Chẳng lẽ có người cũng đang hành chộng chống hàng giả?
Husky không khỏi ngạc nhiên.
Sắc mặt Từ Khuyết ngưng lại, khẽ lắc đầu:
- Không, từ những quảng cáo này mà xét, bọn họ mới là người chân chính ủng hộ Tạc Thiên Bang, là nhân tài của Tạc Thiên Bang.
- Cái gì? Nhân tài Tạc Thiên Bang liền biến thành như vậy?
Husky lúc này được mở rộng tầm mắt.
Đùng!
Từ Khuyết trực tiếp đập một phát qua, trợn mắt nói:
- Ngươi biết cái gì, tình huống như thế vừa nhìn liền biết là bị người lừa rồi. Người ủng hộ Tạc Thiên Bang chân chính đều là một đám người thiện lương, tâm cơ giản dị, không am hiểu lừa gạt, cho nên mới phải như vậy nha.
- Đậu xanh, làm sao ngươi biết bọn họ chính là người ủng hộ chân chính?
Husky không phục nói.
- Bởi vì cảm giác, không tin thì đi qua đi hỏi một chút.
Từ Khuyết nở nụ cười, cất bước bước vào mảnh lãnh địa này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận