Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1540: Đại Triển Thần Thông

Phiên bản Dịch: 1909 chữ khoảng 3 phút đọc
Từ Khuyết ròng rã bỏ ra hai canh giờ đắn đo suy nghĩ, cuối cùng xác định thần thông và tiến pháp mình muốn học.
Tuy nói tất cả vật phẩm bên trong thương thành đều miễn phí, chuyện này nhìn qua tưởng như việc tốt, thế nhưng ở phương diện lựa chọn tiên pháp và thần thông không thể bất cẩn được.
Ăn nhiều sẽ bể bủng, vật cực tất phản, những đạo lý này Từ Khuyết rất rõ ràng.
Nếu như tu luyện sơ ý liền có thể khiến cho các tiên quyết xung đột, cuối cùng dẫn đến tẩu hỏa nhập ma, cho nên cẩn thận một chút vẫn tốt hơn.
Đương nhiên, Từ Khuyết có hệ thống trên người, hắn cũng không cần quá lo lắng về vấn đề công pháp bị xung đột.
Thứ hắn muốn truy cầu chính là cực hạn hoàn mỹ, thứ này cần căn cứ vào ưu thế và khuyết điểm bản thân để lựa chọn công pháp tu luyện, khiến bản thân càng toàn diện, càng mạnh mẽ hơn.
Vì thế hắn bỏ ra hai canh giờ chọn 23 loại thần thông, 8 loại tiền quyết định cấp, viết tắc chính là ST23 và D8, một chữ cái kết hợp với một con số, kết quả quả lại khủng bố như vậy, tràn ngập huyền học, cao thâm khó dò.
Sau khi xác định thần thông và tiên pháp muốn tu luyện, hệ thống liền gửi đến không gian chữa đồ của hắn.
Từ Khuyết hơi suy nghĩ, chọn “sử dụng toàn bộ”, trong nháy liền nắm giữ toàn bộ đống thần thông và tiên pháp kia.
Hắn đứng ở chân núi Thiên Cung Viện, rời xa cái thềm đá kia, nhưng chưa từng rời khỏi nơi đây.
Hắn nhẹ nhàng nhắm mắt, tay áo phiêu phiêu, giống như một bức tượng điêu khắc không nhúc nhích.
Những thần thông và tiên quyết vừa mới sử dụng đã lần lượt xuất hiện ở trong đầu hắn, liên tục không ngừng diễn luyện, từ mới lạ đến thông thạo, toàn bộ chỉ trong một ý nghĩa
Mấy tức sau, Từ Khuyết đột nhiên mở mắt ra, đôi mắt giống như nhật nguyệt tinh thần đang lưu chuyển, mênh mông thâm thúy, sau đó cấp tốc khôi phục lại bình thường, lỗ tai cũng hơi run rẩy rồi không động đậy nữa.
Nhưng mà một cái liếc nhìn, một âm thanh chui vào trong tai, lại khiến hắn như thấy được một viễn cảnh tượng tại.
- Có chút thú vị.
Khóe miệng Từ Khuyết không khỏi nhếch lên.
Hàn vừa thử nghiệm vận dụng Thần Thông Tri Tân Vị Lai Tế Kiếp Trí cùng Thần Thông Vô Ngại Thanh Tịnh Thiên Nhĩ Trí, tên gọi tắt là Tri Kiếp Thông và Thiên Nhĩ Thông.
Thần Thông Tri Tẫn Vị Lai Tế Kiếp Trí, không nói có thể biết trước tương lai, ngay cả một hạt bụi nhỏ cũng không thể qua được mắt hắn.
Thần Thông Vô Ngại Thanh Tịnh Thiên Nhĩ Trí, âm thanh vạn vật trên thế gian đều nằm ở tầm, vừa nghe liền có thể biết được tất cả, tùy tâm tùy ý.
Chỉ cần tùy tiện liếc nhìn, liền có thể thể nhìn thấy chuyện phát sinh trong tương lai, có quan hệ với người, cũng có qua hệ với mình.
Chỉ cần tùy tiện lắng nghe, liền có thể nghe thấy âm thanh bên ngoài ngàn dặm, báo cho mình biết người mình nghĩ đến hiện đang ở đây.
- Chà chà chà, Thập Đại Thần Thông quả nhiên danh bất hư truyền, nếu như bản bức thánh có thể trở thành Thập Thông Giả, thiên thượng địa hạ, duy ngã độc tôn!
Trong lòng Từ Khuyết dâng trào, chỉ mới trải nghiệm hai loại thần thông đã cảm thấy nó vô cùng khủng bố, huống chi hắn còn nắm giữ tám loại thần không khác.
Bất quá hiện tại trước mắt nên làm chút chuẩn bị rồi.
Hiện tại người bên ngoài mấy ngàn dặm sắp phát sinh cố sự với hắn, đã đang trên đường đến.
Từ Khuyết thấy được tương lai, lúc đó hắn đứng ở chân núi suy nghĩ làm sao trà trộn vào Thiên Cung Viện, thẦm dự chiêu tấn đại hội.
Kết quả có một tên tu sĩ Tiên Vương từ không trung bay nhanh xuống, vừa vặn hạ xuống chỗ bên cạnh hắn, sau khi liếc Từ Khuyết một chút, liền cau mày hỏi hắn có phải cũng tới thẦm gia chiêu tân đại hội của Thiên Cung Viện hay không.
Từ Khuyết đang suy nghĩ vẫn vơ, tự nhiên mở mắt nói mò đáp lại một tiếng phải.
Không ngờ đối phương vừa nghe xong, không nói hai lời liền trực tiếp lấy ra một cái phi kiếm cấp bậc trung phẩm Tiên Khí chém về phía Từ Khuyết.
Từ Khuyết né hiểm một kiếm, chất vấn đối phương muốn làm gì, không ngờ đối phương vừa tiếp tục ra tay vừa giải thích nguyên nhân cho hắn.
Nguyên lai muốn thẦm gia chiêu tân đại hội của Thiên Cung Viện cần phải có Chiêu Tấn Lệnh, tên tu sĩ Tiên Vương này có một vị hồng nhan tri kỷ, hai người hẹn ước đồng thời bái vào Thiên Cung Viện tu tập, không ngờ phí hết tâm tư nhưng chỉ kiếm được một tấm Chiêu Tân Lệnh, cuối cùng hai người nhường qua nhường lại kết quả để cho tên tu sĩ Tiên Vương này đến bái vào Thiên Cung Viện,
Nhưng trùng hợp chính là tên tu sĩ này ở dưới chân núi gặp phải Từ Khuyết, biết được Từ Khuyết cũng tới thẦm gia chiêu tân đại hội, lập tức kết luận trên người Từ Khuyết cũng có Chiêu Tân Lệnh, thêm vào Từ Khuyết chỉ là Đại La Kim Tiên, cho nên nảy sinh ý nghĩ muốn giết Từ Khuyết đoạt Chiêu Tân Lệnh.
Bởi vì cảnh giới Từ Khuyết không đủ, không cách nào dựa vào Tri Kiếp Thông hiểu rõ toàn bộ quá trình, thế nhưng dựa vào chuyện diễn ra trước mắt đã đủ cho hắn lợi dụng rồi.
Chuyện này có ý nghĩa hắn có thể làm một ít chuẩn bị, dùng phương pháp tốn ít sức nhất giải quyết đối thủ.
- Khà khà, hệ thống, cho ta mấy cái đại sát trận đỉnh cấp, à đúng rồi, vật liệu cũng phải cho, dù gì cũng miễn phí... ừm, thuận tiện cho một bao thuốc lá luôn đi.
Rất nhanh, Từ Khuyết đã bố trí một phen.
Từ hệ thống lấy ra mấy bộ đại sát trận, sau khi cải biến liền trực tiếp trùng điệp lên, tỏa ra lên một mảnh huy mang, bao trùm bốn phương tám hướng, sau đó lại cấp tốc trở nên ảm đạm.
Lúc này, Nam Lầu Thiên Cung Viện.
Bên trong một tòa động phủ ở gần chân núi, một nữ tử trẻ tuổi đang ngồi xếp bằng tu luyện, thân thể trôi nổi ở giữa không trung.
Bộ xiêm y màu trắng hoàn mỹ không có cách nào che đi da thịt trắng như tuyết, dung nhan tuyệt thế mang theo một chút non nớt, lại lộ ra một luồng lãnh diễm.
Đột nhiên, nàng từ bên trong trạng thái tu luyện tỉnh lại, hai con mắt mở ra, đôi mi thanh tú cau lại.
- Mới vừa rồi là ảo giác ư? Vì sao ta cảm giác có một luồng Tiên Nguyên mạnh mẽ chợt lóe lên?
Nàng mang theo nghi hoặc tự nói một tiếng, thân hình nhẹ nhàng đáp trên mặt đất.
- Nếu như ngày xưa gặp phải tình huống như thế, nàng cũng sẽ không quá để ý, cho dù vừa nãy thật không phải ảo giác, có Tiên Nguyên gợn sóng, nhưng đây cũng là một chuyện rất bình thường.
Dù sao đây là Thiên Cung Viện, là thế lực mạnh mẽ nhất Thiên Chầu, cường giả vô SỐ, có chút gió thổi cỏ lay cũng không có gì kỳ lạ.
Bất quá làm cho nàng nghi hoặc chính là, nàng cố ý lựa chọn một động phủ nhỏ nơi hẻo lánh để tu luyện, làm sao lại có Tiên Nguyên gợn sóng xuất hiện ở đây?
Hơn nữa phương hướng kia, tựa hồ là ở dưới chân núi.
- Thôi, bế quan nhiều ngày như vậy cũng không có tiến triển gì, tính toán thời gian một chút, cũng nhiều năm rồi không đi ra ngoài...
Cô gái trẻ nhẹ giọng tự nói, tay nhỏ vung nhẹ, thu hồi cấm chế động phủ.
Nàng muốn đi ra ngoài.
Cùng lúc đó, trên không mấy ngàn dặm bên ngoài.
Một người đàn ông trung niên áo lẦm đang điều động một thanh tiên kiếm, cùng tiện kiếm hợp lại thành một, hóa thành lưu quang bay nhanh đến Thiên Cung Viện.
Càng đến gần Thiên Cung Viện, tâm tình người đàn ông trung niên áo lẦm càng phức tạp.
Tu Tiên nhiều năm, trải qua mọi nguy hiểm khó khăn, bước vào Tiên Vương Cảnh, hiện tại chuẩn bị bài vào Thiên Cung Viện, vốn nên là một việc vui đang để hài lòng, nhưng y lại không hài lòng nổi.
Trong lòng y trước sau vẫn nhớ đến nàng, hai người đồng sinh công từ nhiều năm, tình cảm chân thành, vào một buổi tối đoàn tụ sum vầy, hai người ngoắc lấy ngón út, ước định cùng tiến vào Thiên Cung Viện, cùng tu luyện, làm một đối thần tiên quyến lữ song túc Song phi.
Ai ngờ thiên ý trêu người, hai người phí hết tâm tư, cũng chỉ kiếm được một khối Chiêu Tân Lệnh.
Bây giờ càng tiếp cận Thiên Cung Viện, Nam tử nghĩ đến sau này phải chia cắt vô số năm, trong lòng phiền muộn không thôi.
- Tiểu Lệ, ngươi yên tâm, cha nuôi nhất định sẽ nghĩ biện pháp mang người vào Thiên Cung Viện.
Nam tử nắm chặt song quyền, trong lòng kiên định vạn phần, đặt ra mục tiêu hùng vĩ, đồng thời tăng nhanh tốc độ, bay đến Thiên Cung Viện.
Không lâu lắm, y đã đến chân núi Thiên Cung Viện, còn chưa đáp xuống đất đã nhìn thấy dưới chân núi có người.
Người đàn ông trung niên ngẩn ra, chuyển mắt nhìn tới, đó là một tên Nam tử trẻ tuổi mặc áo bào đen, tướng mạo đẹp trai, ôn văn nhĩ nhã, đang ngồi dưới tàng cây hóng gió, trong miệng còn ngậm một vật kỳ quái, thỉnh thoảng phun ra khói.
Hơn nữa ở bên cạnh hắc bào Nam tử kia còn đặt một cái bình thiết nhỏ, mặt trên viết “Tuyết Bích 82 năm”.
Mặc kệ là phun khói nhả mây hay là cầm lấy bình “Tuyết Bích 82 năm” khẽ thưởng thức, cử động của Nam tử áo bào đen đều có vẻ cực kỳ tao nhã, lộ ra một loại khí chất quý tộc.
- Đại La Kim Tiên... yếu như thế cũng dám một thân một mình đến Thiên Cung Viện?
Trong lòng người đàn ông trung niên nhất thời hơi động, lập tức mừng như điên.
Tiểu Lệ, chúng ta sắp có thể đoàn tụ rồi.
Vèo!
Lúc này, chân người đàn ông trung niên đạp mạnh vào hư không, thân hình đột nhiên lao về phía trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận