Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1511: Độ Tình Kiếp

"Ầm!"
Một tiếng nổ vang nặng nề, Từ Khuyết mở cấm chế động phủ ra, thu lại xác thần khiếu, một trận gió khẽ thổi tới.
"Gào!" Tiếng kêu gào của Husky trong nháy mắt cũng vang lên, chạy như bay đến.
- Bản thần tôn đã hô mười câu Thiên Vương Cái Địa Hổ, ngươi mới mở ra lối vào, ngươi có còn để Hiên Viên thượng tiên của chúng ta ở trong mắt hay không, lẽ nào có lý đó!
Husky vừa chạy vừa gào.
Cách đó không xa, chỉ thấy Đoạn Cửu Đức cũng lớn tiếng trách mắng:
- Từ Khuyết, tiểu tử ngươi quá không biết trời cao đất rộng, Hiên Viên thượng tiên đã tới nơi đây, sao có thể không đợi ở đây tiếp giá?
- Khụ, bang chủ, lần sau chú ý.
Mạc Quân Thần cũng vội ho một tiếng, bồi thêm một câu.
Lúc này lông mày Từ Khuyết đã nhíu lại, suýt chút nữa đã lấy ra Bức Vương Côn đập một phát, đánh bay ba tên gia hỏa này.
Quá không có mặt mũi, quả thực là gan to bằng trời.
Ngay ở trước mặt bản bức thánh, lại dám nịnh nọt Hiên Viên Uyển Dung như thế?
Husky và Đoạn Cửu Đức như vậy cũng thôi đi, Mạc Quân Thần là người đàng hoàng, muốn xem náo nhiệt cái gì?
- Thiên tuyển đại điển bị ngươi phá hoại?
Lúc này, một tiếng nói lành lạnh quen thuộc truyền đến.
Từ Khuyết ngẩng đầu nhìn lại, Hiên Viên Uyển Dung chậm rãi đi tới, vẻ mặt lạnh lùng, trong mắt mang theo lãnh đạm, giống như còn ghi nhớ mối hận Từ Khuyết cùng nàng lúc trước.
Từ Khuyết cũng không phải là tốt người có tính tốt, vừa nhìn dáng vẻ này của Hiên Viên Uyển Dung, cũng giận không chỗ phát tiết, cười lạnh một tiếng:
- Ta không đi phá hoại, chẳng lẽ còn dựa vào ngươi sao? Tính ra ta đã cứu ngươi hai lần đấy, tu vi của ngươi thật là nhìn được mà không dùng được.
- Ngươi muốn thử một chút?
Hiên Viên Uyển Dung trong nháy mắt thả ra uy thế, dâng tới Từ Khuyết.
Ầm!
Đột nhiên một tiếng vang phá không, một luồng uy thế hung hăng tràn ra, thẳng thắn đánh vào uy thế của Hiên Viên Uyển Dung khiến nó bắn trở lại.
Sau đó, Tử Hà tiên tử từ bên trong động phủ đi ra, lạnh lùng nhìn kỹ Hiên Viên Uyển Dung.
Hiên Viên Uyển Dung cũng không có nổi giận, sau khi liếc Tử Hà tiên tử một chút, trực tiếp thu tay lại, cũng không có ý định tính toán.
Nhưng ở đây không có ai nghĩ rằng nàng sợ, dù sao lấy thực lực của nàng, đủ để nghiền ép Tử Hà tiên tử, nhưng cử động lần này khiến mọi người có chút nhìn không thấu.
Tại sao đối mặt với những người khác thì Hiên Viên Uyển Dung đều có thể ôn hòa như vậy, thậm chí sẽ chủ động nhượng bộ, trái lại khi đối mặt với Từ Khuyết lại trước sau hùng hổ doạ người.
- Ta kháo, lớn lên đẹp trai cũng có lỗi sao?
Từ Khuyết cũng ý thức được đãi ngộ khác biệt ấy, mắng to một tiếng.
- Khuyết ca, chú ý ngôn từ, ở trước mặt Hiên Viên thượng tiên, không được càn rỡ.
Husky ghé mặt chó tới, trầm giọng nhắc nhở.
Từ Khuyết không thèm để ý tới Husky, thu thập hai kẻ phá hoại này còn có nhiều thời gian, nhưng trước mắt có chính sự cần làm.
Hắn ngẩng đầu nhìn Hiên Viên Uyển Dung, nhàn nhạt nói:
- Nếu đến rồi, vậy hãy tới đây xem một thứ, ngươi khẳng định biết thứ này.
- Vật gì?
Hiên Viên Uyển Dung nhíu mày nói.
Dọc theo đường đi nàng đã nghe được mấy lời đồn, Từ Khuyết phá hoại thiên tuyển đại điển, bây giờ tất cả thế lực ở Thiên Châu đều đang truy nã hắn, bất kể là tự nguyện hay bị bức bách, hiện tại không có thế lực nào dám thay Từ Khuyết nói chuyện.
Thiên Cung Viện còn tung tin, bịa đặt thiên tuyển giả chính là cứu tinh cứu vớt Thiên Châu nguy nan, nhưng Từ Khuyết cùng Tạc Thiên Bang ăn cây táo rào cây sung, phá hoại thiên tuyển đại điển, khiến Thiên Châu rơi vào cảnh dầu sôi lửa bỏng.
Bây giờ có vô số người ở Thiên Châu không rõ chân tướng, cũng xem Từ Khuyết như kẻ thù, hơn nữa Từ Khuyết vừa biến mất là mấy chục ngày không có một chút động tĩnh, điều này cũng mang ý nghĩa là Tạc Thiên Bang không có bất kỳ lời phản bác nào với những lời đồn này, khiến đồn đại có càng ngày càng nhiều người tin là thật.
Nhưng Hiên Viên Uyển Dung đúng là biết chân tướng, hiểu rõ mục đích thực sự mà Thiên Cung Viện vội vã tìm ra thiên tuyển giả mới, Từ Khuyết lần này thực rất oan, nhưng đây cũng là nguyên nhân khi nàng biết thiên tuyển đại điển bị phá hỏng mà vẫn không chịu tới gặp Từ Khuyết.
Nếu là lúc trước, biết thiên tuyển đại điển bị phá hỏng, nàng cũng trực tiếp đi tìm Thiên Cung Viện thanh toán, căn bản không thèm tới gặp Từ Khuyết.
- Ngươi tự đến xem.
Từ Khuyết không kiên nhẫn đáp một tiếng, bắt chuyện với Tử Hà tiên tử, trực tiếp xoay người trở về động phủ.
Hắn thật sự không có một chút ấn tượng tốt nào với Hiên Viên Uyển Dung, không chỉ bởi vì lúc trước có một ít hiểu lầm, mà là một loại bài xích không hiểu vì sao.
Như vậy cũng giống như ngươi chán ghét một người, không hiểu vì sao lần đầu tiên nhìn thấy đã chán ghét, không có quá nhiều lý do, bất luận đối phương có bất kỳ hành động gì, đều khiến ngươi bài xích cùng phản cảm.
- Ta kháo, tên này thật quá đáng, lẽ nào có lý đó!
Husky lập tức hô.
- Không sai, quá quá đáng rồi!
Đoạn Cửu Đức tán thành.
- Quá đáng!
Mạc Quân Thần gật gật đầu.
- Đúng, rất. . . Hầy, các ngươi chờ ta với, lại quên ta rồi sao?
Tiểu Teddy là hóa thân của bát đại đầu xà cũng kêu một tiếng, phát hiện mọi người đều đi tới động phủ, tức giận đến mức muốn khóc.
Cùng lúc đó, Từ Khuyết đi vào động phủ trước, đi tới khối Thái Ất thiên thạch, khi mọi người đều tiến vào động phủ, lập tức đóng kín động phủ một lần nữa, phòng ngừa bị người Thiên Cung Viện truy tìm được khí tức.
Còn không chờ hắn há mồm nói chuyện, cửa Hiên Viên Uyển Dung vừa đi vào động phủ, sắc mặt đã biến sắc.
- Ngươi trộm Thái Ất thiên thạch đến đây?
Nàng hô lên, tâm tình vô cùng phức tạp.
- Phí lời, không phải vậy bọn họ vẫn sẽ chọn ra. . .
Từ Khuyết hừ lạnh một tiếng nói, nhưng lời mới vừa nói một nửa, lại đột nhiên "Oanh" một tiếng, Thái Ất thiên thạch chấn động, bắn ra hai ánh vàng hừng hực, hoàn toàn giam hắn cùng Hiên Viên Uyển Dung lại.
- Ta kháo, chuyện gì thế này?
Từ Khuyết kinh hãi.
Tiên nguyên hoàn toàn bị giam cầm, thân thể căn bản không có cách nào nhúc nhích, chỉ có thể để mặc ánh vàng kia, kéo hắn lên tại chỗ.
Mọi người bên trong động phủ cũng sợ hết hồn, Tử Hà tiên tử phản ứng nhanh nhất, đánh ra vài đạo Tiên Quyết, nhưng đều trượt qua ánh vàng, căn bản không có cách nào đánh gãy.
- Ngươi đã làm một chuyện ngu xuẩn, cực kỳ ngu xuẩn!
Hiên Viên Uyển Dung hằm hằm nhìn Từ Khuyết, la lớn.
Nàng căn bản cũng không có cách đánh gãy ánh vàng kia, thân thể cũng bị kéo tới giữa không trung, kéo về phía Thái Ất thiên thạch.
- Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
Từ Khuyết gấp giọng hỏi.
Hiên Viên Uyển Dung tỏ vẻ tức giận, hận không thể cắn chết Từ Khuyết, cắn răng nói:
- Hai thiên tuyển giả ghép thành đôi, một khi đồng thời xuất hiện ở trước mặt Thái Ất thiên thạch, đều sẽ bị coi là chủ động tiếp nhận tình kiếp.
- Cái gì, ta cùng ngươi độ tình kiếp? Ta kháo, sao ngươi không nói sớm!
Từ Khuyết nghe xong lập tức há hốc mồm, trái tim đã nguội một nửa.
Mình cùng Hiên Viên Uyển Dung độ tình kiếp? Đừng đùa, chuyện này có khác gì đi chịu chết đâu?
- Nếu khi nãy ngươi báo cho ta, ngươi trộm Thái Ất thiên thạch đến, cũng không đến nỗi. . .
Hiên Viên Uyển Dung tức giận nói ra.
Nhưng nói còn chưa dứt lời, cả người Từ Khuyết đã bị ánh vàng cuối cùng kéo một cái, kéo vào trong Thái Ất thiên thạch, biến mất không còn tăm hơi.
Hiên Viên Uyển Dung trong mắt lóe qua vẻ bất đắc dĩ cùng không cam lòng, còn có một tia cay đắng, sau đó cũng bị ánh vàng kéo vào Thái Ất thiên thạch, hoàn toàn biến mất.
Trong động phủ nhất thời một mảnh vắng lặng.
Tất cả mọi người đều choáng váng, chẳng ai nghĩ tới sẽ xuất hiện tình huống này.
Tử Hà tiên tử nhìn về phía Khương Hồng Nhan, lông mày Khương Hồng Nhan nhíu chặt, bó tay hết cách.
Liễu Tĩnh Ngưng cũng khẽ nhếch môi, khó có thể tin.
Mấy người Husky và Đoạn Cửu Đức cũng bối rối, nhìn lẫn nhau:
- Chuyện này. . .
Chuyện này cũng quá đau "bi" đi, ngàn dặm xa xôi tìm Hiên Viên Uyển Dung đến, trái lại tạo thành sai lầm lớn.
. . .
Lúc này, sáng sớm, ánh nắng tươi sáng.
- Tin tin tin. . .
Ở lối đi bộ, tiếng còi xe chói tai vang lên.
Hiên Viên Uyển Dung đứng ở giữa đường lớn, nhìn về phía từng chiếc xe con đang hướng tới nàng, tỏ vẻ kinh ngạc cùng hoang mang.
- Chuyện này. . . đây là nơi nào?
Nàng thấp giọng nỉ non, khó có thể tin, đôi mi thanh tú cũng nhíu chặt lên.
- Em gái, em đang đóng kịch hay bệnh thần kinh đấy, ban ngày ban mặt đứng giữa lối đi bộ làm gì? Đi nhanh lên! Lão nương sắp muộn giờ làm rồi, đừng tưởng rằng dung mạo xinh đẹp thì ngon!
Lúc này, cửa sổ xe con trước mặt Hiên Viên Uyển Dung kéo xuống, một nữ tử trung niên tỏ vẻ tức giận trừng mắt nhìn nàng hô lớn.
Hiên Viên Uyển Dung lần thứ hai nhíu nhíu mày, đang muốn há mồm hỏi cái gì, đôi mắt lại đột nhiên phát hiện một bóng người quen thuộc từ phía trước đi qua.
- Từ Khuyết?
Nàng nhất thời cả kinh, hơi suy nghĩ, muốn lướt về phía trước truy đuổi, lại phát hiện trên người không có tu vi.
- Nguy rồi, tình kiếp độ khó cao nhất.
Sắc mặt Hiên Viên Uyển Dung nhất thời chìm xuống, nhưng cũng không để ý đến chuyện khác, lập tức xoay người, đuổi theo thân ảnh quen thuộc kia.
Tuy rằng trang phục người trẻ tuổi kia cùng với những người khác đều rất kỳ quái, hơn nữa một đầu tóc ngắn, nhưng dung mạo cùng vẻ vô lại giữa hai lông mày kia, rõ ràng chính là Từ Khuyết.
- Tiểu lưu manh này rốt cuộc có lai lịch gì, địa phương cổ quái này là nơi nào? Theo lý mà nói, tầng tình kiếp thứ nhất, chính là đi vào trong thế giới lần thứ nhất đối phương động chân tình, giờ khắc này ta xuất hiện trong thế giới hồi ức của hắn, hắn đã bị Thái Ất thiên thạch đóng kín ký ức, chỉ có ta có thể nhớ tới hắn, đồng thời phải khiến hắn động chân tình với ta, mới có thể mở ra ký ức của hắn, vượt qua lần tình kiếp này, nhưng. . . Thái Ất thiên thạch vì sao phải phong ấn tu vi của ta?
Hiên Viên Uyển Dung vừa truy đuổi, vừa thấp giọng tự nói:
- Trừ khi là bởi vì chỗ này không có tu sĩ. Nhưng bên trong tình kiếp, một khi chết đi, chính là sẽ chết thực sự, vì thế loại địa phương không có tu sĩ này, trái lại sẽ thêm nguy hiểm, tình kiếp này. . . lành ít dữ nhiều!
Bạn cần đăng nhập để bình luận