Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1315: Có Người Đang Hát Hí Khúc

Ầm! Ầm! Ầm!
Giờ phút này, phía sau núi Thiên Cung Thư Viện.
Từng trận tiếng nổ vang rền vang vọng ở trong mấy dãy núi lớn, nhưng mà ngoại trừ mấy dãy núi lớn này, bên ngoài lại không có bất cứ động tĩnh gì.
Thậm chí ở bên ngoài núi nhìn vào, cũng không nhìn thấy bất kỳ bóng người nào.
Núi như trước là núi, gió êm sóng lặng.
Nhưng trên thực tế, đây chỉ là một cái ảo giác.
Từ Khuyết vận dụng xác thần khiếu, bày xuống một cái ảo trận, dung hợp trận pháp cùng xác thần khiếu, lại hoàn mỹ phục chế tất cả cảnh tượng phía sau núi Thiên Cung Thư Viện xuống, đặt ở bên ngoài khu vực, ngăn cách tất cả linh khí lưu động cùng âm thanh lan truyền.
Mà đám người bọn họ, lúc này đã lẻn vào trong núi, bắt lấy các loại pháp quyết, nhanh chóng đánh vỡ cấm chế ở dãy núi.
Nguyên bản Từ Khuyết còn cảm thấy triển khai Bức Vương Thối, sẽ tiêu hao lượng lớn điểm trang bức, như vậy sẽ có ảnh hưởng lớn đối với việc thăng cấp hệ thống.
Nhưng khi hắn lấy ra Tử Kim Bức Vương Côn, lấy sức mạnh thân thể thuần túy, kết hợp tiên nguyên từng côn đập xuống, lại phát hiện cấm chế xuất hiện dấu hiệu buông lỏng, điều này làm cho hắn mừng lớn không thôi, trực tiếp bớt đi điểm trang bức, đổi sang dùng gậy đập.
Tuy rằng tốc độ hơi chậm một chút, nhưng ít nhất là tốt hơn mỗi một cước mười vạn điểm trang bức đánh xuống.
Hơn nữa Husky và Mạc Quân Thần cũng tham gia vào trong đó, xuất lực đánh tới cấm chế, để cấm chế tổn hại càng lúc càng nhanh.
Thực lực của Đoạn Cửu Đức và Liễu Tĩnh Ngưng trước sau vẫn theo không kịp, chỉ có thể ở một bên nhìn.
Mà theo mấy người Từ Khuyết công kích, những cấm chế phía sau núi của Thiên Cung Thư Viện kia cũng bị phá hỏng đến quá nửa, đoàn người không ngừng thâm nhập vào trong đó, rất nhanh đã đến dãy núi to lớn nhất trước cấm địa phía sau núi kia.
- Tiểu tử, chính là chỗ này! Các đời viện trưởng của Thiên Cung Thư Viện đều chôn ở đây!
Đoạn Cửu Đức vuốt một cái la bàn giả vờ giả vịt, tỏ vẻ kích động chỉ vào toà núi lớn cao vút trong mây ở trước mắt.
Trên thực tế y cùng Husky còn không phải là mới đến một lần, nhưng mỗi lần đều không có cách nào tới gần, trực tiếp đánh nhất định sẽ bị phát hiện, nếu không phải lần này Từ Khuyết mang xác thần khiếu đến, bọn họ cũng không thể thuận lợi lẻn vào vị trí sâu như thế.
- Nhưng mà, bản thần tôn nghe nói bản thân chỗ này là nơi ở cũ của Thiên Cung Viện, năm đó Lý Huyền Kỳ chính là trở lại mảnh đất cũ này, sáng lập Thiên Cung Thư Viện, vì thế mai táng bên trong, khả năng không chỉ có viện trưởng của Thiên Cung Thư Viện, có lẽ sẽ có một ít đại năng cổ lão của Thiên Cung Viện.
Husky mở miệng nói, hiếm thấy nghiêm túc được một hồi.
- Thiên Cung Viện. . . vậy cũng là thời đại Tiên Đế. Bên trong sẽ không phải cũng chôn một ít Tiên Đế Tiên Vương chứ?
Biểu hiện của Đoạn Cửu Đức cổ quái nói.
- Bình tĩnh chút, lúc trước ở tứ đại châu liền Hiên Viên Uyển Dung chúng ta còn không sợ, lúc này lại sợ Tiên Đế Tiên Vương ở đây sao? Nếu bọn họ thật sự còn sống, đã sớm đi ra ngoài phóng túng rồi.
Từ Khuyết lạnh nhạt nói.
Tuy rằng hắn cũng không dám đảm bảo bên trong mộ tổ phía sau núi này có nguy hiểm hay không, vạn nhất thật sự cất giấu vài tồn tại tương tự như Hiên Viên Uyển Dung, vậy thì phiền phức lớn rồi.
Nhưng mà phiền phức cũng chỉ có thể là phiền phức, cũng không mang ý nghĩa là cục diện thập tử vô sinh, chỉ cần có sinh cơ, bất cứ phiền phức và khó khăn gì, đều có cơ hội khắc phục.
- Ta cảm thấy Từ bang chủ nói rất có đạo lý, thời đại này đã phục hồi, nếu như thật sự có Tiên Đế hoặc Tiên Vương, bọn họ hẳn là đã sớm đi ra rồi.
Mạc Quân Thần gật đầu một cái nói.
Từ Khuyết lại nở nụ cười, Mạc Quân Thần hiểu lầm ý của hắn, vừa rồi hắn nói như vậy, cũng không phải là phủ nhận sự tồn tại của Tiên Đế hoặc Tiên Vương, mà là nói bây giờ bọn họ còn chưa tới lúc đi ra, liền ví dụ như Hiên Viên Uyển Dung, ở Táng Tiên Cốc trên Tứ Đại Châu nhiều năm như vậy cũng vừa mới thức tỉnh.
Đồng thời dựa theo lời nói lúc trước của Hiên Viên Uyển Dung, Tứ Đại Châu không chỉ táng một vị đại nhân vật cùng thời đại với nàng, chỉ có điều là nàng thức tỉnh tương đối sớm, nhưng muốn ra được cũng không dễ như vậy, vì thế không phải là bọn họ đã tuyệt diệt, cũng không phải là không ra, mà là đã đang cố gắng giẫy giụa đi ra.
- Được rồi, các ngươi đừng giả bộ nữa, mau mau phá tan cấm chế cuối cùng này đi, đi vào thu gặt một phen. Tạc Thiên Bang ta muốn quật khởi, liền phải xem một làn sóng này rồi.
Lúc này Husky đã thiếu kiên nhẫn giục giã, nóng lòng muốn thử, rất là hưng phấn.
Nó rất chờ mong trong ngọn núi này sẽ có chí bảo hoặc truyền thừa gì đó, Đoạn Cửu Đức cũng rất chờ mong, cho dù là Mạc Quân Thần và Liễu Tĩnh Ngưng, vào lúc này cũng có chút động tâm.
Mỗi người đều muốn có tạo hóa, trở nên mạnh mẽ.
Giờ phút này ở trước mặt bọn họ, vô cùng có khả năng chính là một cái tạo hóa to lớn, như là một tòa núi vàng, chờ bọn họ đi đào móc.
- Động thủ đi.
Con ngươi của Từ Khuyết híp lại, trầm giọng trả lời một câu.
Sau đó, đoàn người lại ra tay, tìm kiếm hoa văn khắc xung quanh toà núi lớn này, bắt đầu công kích.
Cấm chế và hoa văn trận pháp tựa như một con chíp điện tử, chỉ cần bên trên có chút hoa văn mạch điện bị phá hỏng, như vậy thì cả khối chíp điện tử sẽ không vận chuyển được.
Mấy người Từ Khuyết quay về toà núi lớn cuối cùng này, đập phá mấy ngày mấy đêm, mới chỉ mài đi một nửa đạo văn.
Rõ ràng, cấm chế ở toà núi lớn cuối cùng này, cấp bậc của cấm chế cao hơn nhiều so với những dãy núi bên ngoài kia.
- Tiên sư nó, những cấm chế này làm sao trở nên cứng rồi? Mệt chết bản thần tôn!
Husky giơ giơ vuốt chó, hoạt động tứ chi một chút, cau mày oán giận.
- Nếu như không có gì bất ngờ, những cấm chế này có khả năng là lưu giữ từ thời đại Tiên Đế đến nay.
Sắc mặt của Mạc Quân Thần ngưng trọng nói:
- Nếu không phải là niên đại quá xa xưa như vậy, sợ là bây giờ chúng ta liền một chút vết tích hoa văn đều không phá hoại nổi.
- Vậy chúng ta còn phải cảm tạ năm tháng sao?
Husky liếc mắt, duỗi móng vuốt ra, ở trên cấm chế cọ xát mấy lần.
Liên tục mấy ngày không ngủ không nghỉ, mới xóa đi một nửa đạo văn, hiệu suất này so với mấy toà núi trước đây, thực sự chậm hơn quá nhiều.
- Tiểu tử, nếu không ngươi dùng chiêu Bức Vương Thối kia thử một chút xem.
Đoạn Cửu Đức nhìn về phía Từ Khuyết đề nghị.
- Được.
Từ Khuyết cũng đang có ý đó, gật gật đầu.
Hắn cũng cảm thấy cấm chế ở ngọn núi cuối cùng này cứng đến nỗi đáng sợ, thật sự là phải bỏ ra chút thực lực chân thật, bằng không tiếp tục hao tổn như vậy, không có mấy chục ngày là không vào được rồi.
Nhưng mà, ngay lúc Từ Khuyết mới vừa giơ chân lên, chuẩn bị vận dụng Bức Vương Thối mười vạn điểm trang bức.
Cả ngọn núi đột nhiên "Oanh" một tiếng nổ vang lên, giống như một tiếng sét đánh, trực tiếp ở trong đầu mọi người nổ vang lên, đinh tai nhức óc.
Ngay sau đó, cấm chế hoa văn trước mặt bọn họ đột nhiên như sống lại, như từng con nòng nọc nhỏ đang bơi lội, tự động tản ra, trực tiếp mở ra một cái lối vào.
- Đậu phộng!
- Đậu phộng x 2!
Husky và Đoạn Cửu Đức đều sợ hết hồn, đồng thời xoay người muốn chạy.
Biến cố này thực sự có chút đáng sợ, một toà tổ mộ vốn tưởng rằng không có ai, bây giờ lại tự mở ra cấm chế, giống như đang hoan nghênh bọn họ đi vào.
Then chốt là lúc trước bọn họ còn suy đoán trong này chôn một đám Tiên Đế Tiên Vương, vào lúc này không sợ liền kỳ quái rồi.
- Chờ một chút, không đúng, trong này có âm thanh.
Đột nhiên, Mạc Quân Thần hơi nhướng mày, sau khi kinh hô một tiếng, đem lỗ tai áp về hướng vách đá trên núi lớn.
Mà khi y mới vừa chạm đến vách đá, cả mặt vách đá càng "Leng keng" một tiếng, trực tiếp hướng bên trong đổ tới, một cái sơn động âm u tối tăm, liền đột ngột xuất hiện ở trước mặt bọn họ.
Trong khoảng thời gian ngắn, mấy người đều sững sờ ở tại chỗ, đầu óc mơ hồ.
Đây là tình huống như thế nào?
- Thanh. . . Thành. . . Sơn. . .
Gần như cùng lúc đó, một trận âm thanh đứt quãng, mơ hồ không rõ từ xa xa trong động truyền đến.
m thanh vô cùng sắc bén, giống như có người đang rướn cổ hát hí khúc, tiếng ca không khiến người ta cảm thấy dễ nghe chút nào, trái lại có loại cảm giác sởn cả tóc gáy.
"Híttt!" Đoạn Cửu Đức tại chỗ hít vào một luồng khí lạnh, hoảng sợ nói:
- Gặp quỷ, bên trong phần mộ này lại có một nữ nhân đang hát hí khúc.
- Chờ một chút, bản thần tôn hình như nghe được là ai rồi!
Đột nhiên, Husky vung tay lên, hơi nhướng mày, phát hiện ra chuyện cũng không đơn giản!
Bạn cần đăng nhập để bình luận