Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 697: Ôm Hắn! Hôn Hắn!

Cả tòa đại điện, giống như rơi vào một khoảng lặng chết chóc.
Tất cả mọi người đầu tiên là ngẩn ra, sau đó lập tức trừng lớn hai mắt, giống như bị dọa sợ, ngây ngốc đứng tại chỗ.
- Sao có thể được?
Ly gia thiếu chủ choáng váng tại chỗ, đôi môi run rẩy, khó có thể tin, thấp giọng kêu lên.
Phóng tầm mắt khắp Đông Hoang, trận pháp Linh giai chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Nhưng mà thiếu niên trước mắt này, vừa xoay tay một cái liền lấy ra nhiều trận pháp Linh giai như vậy.
Khiến người ta chấn động chính là, tất cả những trận pháp Linh giai này đều là thật, ở trong tản mát ra linh khí nồng nặc, rõ ràng chính là Linh giai hoàn chỉnh, so với Ly gia bọn họ phải đông tập tây hợp mới tạo lên Linh giai trận pháp như vậy, không biết còn cường đại hơn gấp bao nhiêu lần.
Mà vẻ mặt Từ Khuyết lại vô cùng hờ hững, giống như những trận pháp Linh giai này thật sự không lọt vào mắt hắn được, giống như thanh lý vật cũ, toàn bộ ném cho Liễu Tĩnh Ngưng.
Chuyện này đối với người Ly gia mà nói, chính là một loại sỉ nhục.
Tức giận a!
Ly gia thiếu chủ gắt gao cắn môi, gương mặt trắng bệch, song quyền nắm chặt nổi đầy gân xanh, nghĩ đến vừa nãy mình ở trước mặt Từ Khuyết cùng với mọi người bày ra dáng vẻ cao ngạo, lúc này có cảm giác cả khuôn mặt đau rát.
Bao gồm cả hồng bào lão giả Ly Đường Sơn cùng với một nữ tử trẻ tuổi bên cạnh, giờ khắc này cũng rất kinh ngạc, không nói ra được một câu nào.
Mới đầu bọn họ cho rằng giúp Cực Lạc Tông tập hợp một bộ Linh giai trận pháp thì chuyện thông gia lần này tuyệt đối chắc chắc hoàn toàn, đồng thời ở trước mặt Cực Lạc Tông, bọn họ cũng cảm giác ưu việt to lớn, vẻ đắc ý trong lòng không tự chủ đều được biểu lộ ở trên mặt.
Nhưng bây giờ nhìn đến Từ Khuyết giống như thanh lý vật cũ, tiện tay ném ra mấy bộ trận pháp Linh giai, khiến bọn họ trở thành kẻ ngốc, bọn họ quả thực muốn đào một cái lỗ trên mặt đất để chui vào.
- Nhanh lên một chút đi mà, tiểu tỷ tỷ, mau đem những trận pháp tốn diện tích này đi đi, ta mang trên người quá nặng, đã mệt muốn chết rồi, ta mặc kệ, ta muốn hôn hôn ôm ôm một cái.
Lúc này, Từ Khuyết lại mở miệng, lặp lại lời nói vừa nãy.
Khi hắn nói những lời này, một nữa ngồi ở trên ghế, còn cố ý dang hai tay về phía Liễu Tĩnh Ngưng, chu môi làm nũng bán manh, đáng vẻ muốn có bao nhiêu vô sỉ thì có bấy nhiêu, suýt chút nữa khiến mọi người phun máu!
"Tiên sư nó, thật vô sỉ!" Trong lòng nhiều người mắng thầm.
Linh giai trận pháp tốn diện tích?
Còn rất nặng? Mệt muốn chết?
Đậu xanh, tên này thiếu đòn rồi!
Đại ca, ngươi có thể đừng phách lối như vậy được không?
Chỉ mấy bộ trận pháp Linh giai thì tốn bao nhiêu diện tích? Có thể nặng đến đâu? Lại còn có thể khiến ngươi mệt chết.
Hơn nữa ngươi còn muốn hôn hôn ôm ôm một cái nâng cao tinh thần? Ngươi cho rằng ngươi còn là đứa nhỏ sao?
Tất cả mọi người nhìn nhau không nói gì, nhưng vẫn không che giấu được chấn động và kích động trong lòng.
Dù sao đây chính là trận pháp Linh giai, đồng thời không chỉ có một bộ, mà là có rất nhiều bộ.
Mấy vị Trưởng lão Cực Lạc Tông cảm giác cả người họ đang phát run, kích động đến mức khó có thể tự kiềm chế, còn có cả vị Tông chủ Cực Lạc Tông, giờ khắc này cũng phải hít một ngụm khí lạnh, tâm thần rung mạnh.
Liễu Tĩnh Ngưng cũng có chút thất thần, dù nàng đoán được Từ Khuyết thật sự có trận pháp Linh giai, tuy nhiên không nghĩ tới tên tiểu tử này có thể tiện tay cầm ra nhiều như vậy, đồng thời còn nói cho nàng hết, chuyện này đối với bất kỳ người nào cũng là một loại trùng kích cực lớn.
- Tiểu Khuyết Khuyết, ngươi...
Lúc này Liễu Tĩnh Ngưng nhìn về phía Từ Khuyết, đang muốn nói chuyện, nhưng không lên tiếng.
Bởi vì hai tay của Từ Khuyết vẫn còn dang ra hướng về phía nàng, giống như nàng không qua đi hôn nhẹ ôm một cái, thì hắn sẽ không buông xuống.
Mấu chốt là tên tiểu tử này còn chu môi, dù nội tâm Liễu Tĩnh Ngưng có mạnh đến đâu, ở trước mặt nhiều đệ tử Cực Lạc Tông cũng thực sự không chịu được.
- Ngươi làm gì thế, không được hồ đồ.
Liễu Tĩnh Ngưng hờn dỗi trừng Từ Khuyết một chút, đôi môi khẽ nhúc nhích, truyền âm cho hắn.
Từ Khuyết vẫn không bỏ qua, tiếp tục giương hai tay, còn lớn tiếng nói:
- Ta mặc kệ, nhất định phải ôm hôn một cái mới có thể đứng lên.
Liễu Tĩnh Ngưng tức đến xạm mặt lại, lúc này nàng đã biết Từ Khuyết đang trả thù nàng lúc trước nói "Chúng ta không có quan hệ đặc biệt"!
Nhưng đám đệ tử Cực Lạc Tông lại không nghĩ như thế, cho rằng Từ Khuyết đang ám chỉ Liễu Tĩnh Ngưng, chỉ cần ôm hôn một cái, những Linh giai trận pháp kia đều thuộc về Liễu Tĩnh Ngưng.
Nhưng thấy Liễu Tĩnh Ngưng vẫn còn đứng bất động tại chỗ, đám đệ tử Cực Lạc Tông lập tức cuống lên.
Nhanh ôm hắn a!
Hôn một chút ôm một chút là có thể có nhiều Linh giai trận pháp như vậy, tuyệt đối là một việc kiếm lời không thiệt thòi.
Trong lòng đám đệ tử không một tiếng động reo hò.
Nhưng Liễu Tĩnh Ngưng vẫn không có hành động.
- Nhanh ôm hắn.
Lúc này, có một tên đệ tử quá mức tập trung, đột nhiên không cẩn thận kêu ra tiếng, vang vọng toàn bộ đại điện.
Hai mắt Liễu Tĩnh Ngưng trừng lớn, ánh mắt bén nhọn đột nhiên quét qua.
Nhưng sau một khắc, còn không chờ Liễu Tĩnh Ngưng tức giận, đám đệ tử Cực Lạc Tông còn lại cũng lên tiếng hò hét.
- Ôm hắn ôm hắn!
- Ôm hắn! Ôm hắn! Ôm hắn!
Lập tức, toàn bộ đại điện tràn ngập tiếng hò của đám đệ tử Cực Lạc Tông.
Mấy người Ly gia hồn nhiên ngây ngốc tại chỗ, dáng vẻ ngổn ngang ở trong gió.
Mà các Trưởng lão Cực Lạc Tông cùng với vị Tông chủ kia đều lựa chọn trầm mặc, mở một mắt nhắm một con mắt, làm bộ cái gì cũng không nghe không thấy.
- Tiểu tỷ tỷ, ngươi xem, mọi người cũng nói ngươi ôm ta rồi kìa.
Từ Khuyết vui đến phát điên, vẫn dang hai tay với Liễu Tĩnh Ngưng, cười nói, cực kỳ đắc ý.
Liễu Tĩnh Ngưng lườm hắn một cái, nội tâm cực kỳ quẫn bách.
Ngày thường nàng không có chuyện gì đều thích ghẹo Từ Khuyết chơi, ngay cả một số động tác lớn mật thân thể tiếp xúc cũng dám thử, nhưng những chuyện này đều xảy ra trong lúc không có người ngoài.
Bây giờ ở trước mắt nhiều người như vậy, hơn nữa tất cả đều là đồng môn đệ tử cùng với Trưởng lão và Tông chủ của nàng, Liễu Tĩnh Ngưng nào dám tới gần, quả thực thẹn đến mặt đỏ bừng.
- Ai nha, tiểu tỷ tỷ, ta vừa tiếp tục dọn dẹp một chiếc nhẫn trữ vật, lại phát hiện một vật cũ đây.
Lúc này, Từ Khuyết lại đột nhiên giả giọng kêu lên một tiếng sợ hãi.
Sau đó hắn xoay cổ tay một cái, trong lòng bàn tay nhất thời xuất hiện một trận bàn hình tròn.
Cả khối trận bàn óng ánh trong sáng, có một vầng sáng nhàn nhạt màu đen bao phủ, tỏa ra một luồng khí tức cổ xưa.
- Đây là... thượng cổ Hung trận?
Trong nháy mắt, vài tên Trưởng lão Cực Lạc Tông kêu lên sợ hãi.
Tông chủ Cực Lạc Tông cũng đứng vụt đứng dậy, vô cùng khiếp sợ.
"Rào!"
Trong nháy mắt toàn trường rơi vào cảnh điên cuồng, tiếng kêu kinh ngạc vang lên không ngớt.
Dù là ai cũng không nghĩ tới, Từ Khuyết lại có thể lấy ra một khối trận bàn thượng cổ Hung trận, đây chính là tồn tại bên trên Linh giai trận pháp đó.
Sau một khắc, vài tên Trưởng lão Cực Lạc Tông liếc mắt nhìn nhau, giống như đạt thành một nhận thức chung, sắc mặt ngưng lại, hít sâu một hơi.
Sau đó bọn họ cũng gia nhập vào tiếng reo hò của đám đệ tử Cực Lạc Tông, hơn nữa còn sửa lại thành.
- Hôn hắn.hôn hắn!
- Hôn hắn! Hôn hắn! Hôn hắn!
-...
Liễu Tĩnh Ngưng trực tiếp sững sờ tại chỗ, khó có thể tin nhìn các Trưởng lão ngày thường luôn một mặt nghiêm túc, lúc này cũng học theo đám đệ tử ồn ào.
- Ai nha, tiểu tỷ tỷ, ta lại phát hiện một vật cũ.
Lúc này, Từ Khuyết lại kêu một tiếng, lại lấy ra một khối trận bàn, lại là một toà thượng cổ Hung trận.
Hai tay Tông chủ Cực Lạc Tông run một cái, trong nháy mắt cũng không thể bình tĩnh nữa, cũng vung tay lên, hô lớn:
- Mau bế hắn lên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận