Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1272: Đó Là Cha Của Từ Khuyết

Từ trong phố chợ đi ra, đoàn người cũng càng thêm dày đặc.
Phần lớn tu sĩ đều tập trung ở đây, thời khắc đều quan tâm tình huống ở cửa ra vào của di tích cổ chiến trường, mỗi một người từ bên trong đi ra, đều sẽ mang đến tình huống tiến triển mới nhất.
Nhưng mà lúc Bạch Thải Linh mang theo mấy vị hộ đạo giả Kim Tiên cảnh cùng với hơn mười đệ tử Dao Trì xuất hiện, mới vừa tới gần đoàn người, lập tức cũng gây ra sự quan tâm của rất nhiều người.
Dù sao Dao Trì chính là cự phách ở Thiên Tướng Tiên Vực, tương đương với chúa tể của mảnh Tiên Vực này, là một phe thế lực mạnh mẽ nhất, bây giờ những thế lực khác đều phái người tới đây, Dao Trì thân là chủ nhà ở Thiên Tướng Tiên Vực, không có lý do lại ngồi yên.
Bây giờ rốt cục thì các nàng đã hiện thân rồi, đông đảo tu sĩ ở đây cũng không cảm thấy bất ngờ, chỉ là trọng điểm mà bọn họ quan tâm là Bạch Thải Linh.
Thân là Dao Trì Thánh Nữ, ngày thường đại đa số người đều chỉ có thể từ bên trong các loại tin đồn nghe tới nàng, loại cơ hội quan sát được người thật trong khoảng cách gần như hôm nay, thực sự rất ít.
Mà Bạch Thải Linh cũng không khiến cho mọi người thất vọng, khí chất xuất trần cùng dung mạo tinh xảo của nàng, rất phù hợp với ảo giác của mọi người đối với Dao Trì Thánh Nữ, dù cho nàng đã từng nhường ra vị trí Thánh Nữ cho Khương Hồng Nhan, nhưng bây giờ một lần nữa lại làm Thánh Nữ, mọi người đều cảm thấy là nàng danh xứng với thực, tu vi thực lực cùng dung mạo khí chất khắp mọi mặt như thế, quả thật có tư cách trở thành Thánh Nữ.
- Vốn cho là lần này Dao Trì sẽ đến mấy vị chấp sự, nhưng không nghĩ tới vị Thánh Nữ này càng tự mình tới, có thể nhìn thấy nàng một lần, thật là phúc ba đời của chúng ta.
- Không sai, nghe tên không bằng gặp mặt, vị Thánh Nữ Dao Trì này hoàn mỹ như vậy, thật là xinh đẹp như vẽ.
- Thiên Châu xưa nay có lời đồn đại, bất kể là chấp sự hay là đệ tử của Dao Trì, đều là mỹ nhân, bây giờ tận mắt nhìn thấy, không nghĩ tới không chỉ có đệ tử xinh đẹp, Thánh Nữ càng là khuynh quốc khuynh thành.
- Ồ, chờ một chút, hình như có chút không đúng, bên trong các nàng làm sao còn có một ông lão?
Nguyên bản mọi người đều đang than thở dung mạo và khí chất của Bạch Thải Linh, mãi đến tận lúc có người đột nhiên kinh ngạc thốt lên một tiếng, đoàn người mới phát hiện bên trong đoàn người Bạch Thải Linh, thật sự có một ông lão nhìn qua có vẻ bệnh tật.
Then chốt là ông lão này cũng không phải là trà trộn vào bên trong đệ tử của Dao Trì, mà là được mười mấy vị đệ tử Dao Trì bảo vệ ở chính giữa, đồng thời đối với hắn tràn ngập kính ý, chuyện này thực sự khiến người ta có chút nhìn không thấu.
- Đây là chuyện gì?
- Ông lão kia có lai lịch ra sao? Chỉ có tu vi Bán Tiên cảnh, lại khiến cho nhiều đệ tử Dao Trì tôn kính như vậy?
- Ầy, ta nghĩ ra rồi, hồi trước một vị thiên tài tuổi trẻ Y Trọng của Thần Nông Thị tộc bị một ông lão đánh cho một trận ở trong Dao Trì Thánh Địa, hình như chính là lão nhân này.
- Đúng đúng đúng, ta cũng nhớ ra rồi, lúc đó ta cũng xem qua ghi chép thủy tinh, đúng là lão nhân gia này, là cha của Từ Khuyết.
- Hóa ra là cha của Từ Khuyết à.
- Ha ha, những tin tức này của các ngươi đều lạc hậu rồi, theo ta được biết, cha của Từ Khuyết chính là công công của Dao Trì Thánh Nữ, Bạch Thánh Nữ sắp trở thành con dâu của cha của Từ Khuyết rồi.
- Chờ đã, lời này của ngươi có chút nhiễu, để ta nghĩ kỹ đã, Bạch Thánh Nữ sắp trở thành con dâu của cha của Từ Khuyết, vậy chẳng phải là Bạch Thánh Nữ muốn kết hôn cùng Từ Khuyết?
- Chính là như vậy, nghe nói cha của Từ Khuyết là đem hôn thư giữa Bạch Thánh Nữ cùng Từ Khuyết đi tới Dao Trì, bây giờ Dao Trì kính yêu đối với hắn như vậy, rõ ràng là đã chấp nhận việc kết hôn này rồi.
- CMN, chuyện này. . .
Mọi người ở đây đều kinh hãi, nghị luận đến cuối cùng, không nghĩ tới lại biết một tin tức kinh người như thế.
Chẳng trách một ông lão Bán Tiên cảnh có thể được nhiều đệ tử Dao Trì tôn kính như vậy, thậm chí từ trên biểu hiện của Bạch Thải Linh cũng nhìn ra được, nàng cũng rất tôn kính vị lão giả kia, thì ra nàng sắp trở thành con dâu của vị lão nhân kia rồi.
Nhưng mà, Bạch Thải Linh cùng với đông đảo đệ tử Dao Trì cũng không thể nghe được những nghị luận này của mọi người, từ lúc đoàn người thảo luận thân phận của Từ Khuyết, bọn họ cũng đã bước vào lối vào của di tích cổ chiến trường.
Giờ phút này, bên trong một mảnh tối tăm, đầy rẫy một luồng mùi máu tanh nhàn nhạt.
Đây cũng không phải là mùi máu tanh lưu lại do mới vừa giết người xong, mà là máu tanh đã tồn tại qua vô số năm nhưng vẫn làm người ta cảm thấy tràn ngập lệ khí cùng sát khí, ở dưới loại khí tức này, trong đầu đoàn người mơ hồ hiện ra một hình ảnh, ở mấy vạn năm trước, đám Thần Linh đang chém giết lẫn nhau khốc liệt.
- Nơi đây chính là đại hung chi địa.
Từ Khuyết không khỏi mở miệng nói, dù cho không gặp phải bất kỳ nguy hiểm nào, nhưng lại không nhịn được có loại cảm giác tê cả da đầu, chỗ này làm hắn rất không thoải mái.
Đoàn người Bạch Thải Linh nghe thấy vậy cũng gật đầu, đây đã không phải lần đầu tiên các nàng tới đây, đối với cảm giác này đã dần quen thuộc.
- Từ lão, ngài nhất định phải đi vào sao? Nơi đây càng xâm nhập sâu, nguy hiểm càng nhiều, thậm chí con đường phía sau, sẽ có càng nhiều nguy hiểm ngay cả chúng ta cũng không biết trước được.
Bạch Thải Linh nhìn về phía Từ Khuyết, có chút lo lắng nói.
Lúc trước các nàng cùng với người của các thế lực lớn từng tiến vào, nhưng thủy chung không thể tìm được đường thâm nhập chính xác, hầu như đều chuyển động ở phía bên ngoài, cuối cùng đụng phải rất nhiều cấm chế, tổn thất nặng nề, không thể không tay không mà quay về, chỉ có Husky và Đoạn Cửu Đức thành công đánh vào bên trong, sau khi thu được truyền thừa lại chạy trốn.
Bây giờ Thần Nông Thị tộc cùng với các thế lực còn lại bức bách Husky và Đoạn Cửu Đức hiện thân đi cứu Liễu Tĩnh Ngưng, nhưng hành tung của bọn họ cũng bởi vậy mà bị bại lộ, Thần Nông Thị tộc cùng với các thế lực còn lại chỉ cần theo ở phía sau, liền có thể thâm nhập sâu vào trong khu di tích này, tìm ra địa phương có thể thu hoạch truyền thừa.
- Yên tâm đi, trong lòng lão phu hiểu rõ, nếu như gặp phải nguy hiểm, các ngươi nhớ kỹ phải chiếu cố tốt chính mình, những thứ khác thì lão phu không có nhiều, nhưng thủ đoạn bảo mệnh thì vẫn có.
Từ Khuyết gật đầu đáp, chỉ là âm thanh uể oải này của hắn, ở đông đảo đệ tử Dao Trì nghe tới, có vẻ không có chút sức thuyết phục nào.
Nhưng nếu thật sự gặp phải nguy hiểm, các nàng xác thực sẽ phải quan tâm tới an nguy bản thân trước, tuy nói Từ Khuyết làm cho các nàng kính trọng, nhưng còn không đến mức khiến cho các nàng không để ý tính mạng đi bảo vệ chu toàn cho Từ Khuyết.
Bạch Thải Linh thấy Từ Khuyết vẫn kiên trì muốn đi vào như trước, liền không nói thêm gì nữa, tiếp tục tiến lên.
Trên đường, có không ít tu sĩ vội vã chạy về, chạm mặt với đoàn người Từ Khuyết, mới đầu bọn họ nhìn thấy đông đảo nữ đệ tử Dao Trì cùng với Bạch Thải Linh, đều lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó nhiệt tình thi lễ chào hỏi.
Nhưng càng đi vào bên trong, biểu hiện của tu sĩ đi ra cũng từ từ trở nên nghiêm nghị hơn, đến cuối cùng, lại có vài tên tu sĩ kết bạn từ bên trong lao ra, tỏ vẻ trắng xám, khóe miệng chảy máu, hiển nhiên là đã bị trọng thương.
- Các ngươi là. . . người của Dao Trì?
Một người trong đó tựa hồ nhận ra đoàn người Bạch Thải Linh, kinh ngạc nói.
Sau đó, tên còn lại cũng mở miệng:
- Chư vị tiên tử, Bạch Thánh Nữ, các ngươi tuyệt đối đừng đi vào, truyền thừa đã bị bọn họ phân cách cướp xong, hiện giờ ở bên trong chỉ còn lại giết chóc.
- Cái gì? Bên trong xảy ra chuyện gì?
Bạch Thải Linh vừa nghe thấy thế, lập tức hỏi.
Các nàng tới chỗ này, chính là vì muốn kiến thức truyền thừa của Thần Linh là như thế nào, nếu như có cơ hội lấy được, vậy thì càng tốt.
Nhưng bây giờ lại có người nói là truyền thừa đã bị cướp hết, chuyện này đối với mọi người của Dao Trì mà nói, chính là một tin dữ, không chiếm được truyền thừa kỳ thực cũng không có gì, dù sao đó là vấn đề khí vận, nhưng khu di tích này là ở bên trong Thiên Tướng Tiên Vực, thuộc về địa bàn của Dao Trì.
Bây giờ mấy thế lực lớn khác đều chiếm được truyền thừa, chỉ có Dao Trì đến muộn một bước, không hề có thu hoạch, việc này nếu như truyền đi, mặt mũi của Dao Trì chẳng phải là đã mất hết, trở thành trò hề?
Bạn cần đăng nhập để bình luận