Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 594: Tinh Thần Cao Cấp

Lúc này, ở ngoài Thủy Vân Thành phía tây nam Đông Hoang, ánh nắng tươi sáng.
Hai đạo lưu quang trước sau xẹt qua phía trên một tòa thành cổ, hạ xuống trên một đỉnh núi nhỏ, linh khí nồng đậm đột nhiên tản ra, bóng dáng hai người một cẩu hiện rõ, chính là Từ Khuyết và Husky cùng với Liễu Tĩnh Ngưng.
Sau khi rời khỏi cắt đá đại hội, Từ Khuyết luôn chạy về phía tây nam suốt cả đêm, mãi mới gặp được tòa thành thứ nhất, chính là Thủy Vân Thành.
- Rốt cục cũng dừng, tiểu tử, nhanh, tìm một khách sạn ăn một bữa no nê nào.
Husky thè lưỡi ra, dáng vẻ khát khao nói.
- Ăn cái rắm, đi suốt một buổi tối, nên thay đổi phương hướng rồi.
Từ Khuyết trợn tròn mắt, lại cởi giày của mình ra, chuẩn bị ném một lần.
Hắn phải xem phương hướng của mình còn chính xác hay không, tối hôm qua ném giày hỏi đường, mũi giày chỉ về chính là phía tây nam, nhưng hiện tại thì không nhất định, bởi vì Khương Hồng Nhan có thể sẽ chạy tới nơi khác, hướng tối hôm qua chỉ khẳng định không còn tác dụng.
- Tiểu Khuyết Khuyết, ngươi làm như vậy cũng vô dụng.
Liễu Tĩnh Ngưng đứng ở phía sau, thấy Từ Khuyết lại cởi giày, không khỏi lắc đầu cười khẽ.
Nàng chưa từng nghe nói có thể sử dụng biện pháp này để tìm người, vốn là vô căn cứ, chớ nói chi là hy vọng vào cách làm ấu trĩ này có thể thật sự tìm được người.
- Hữu dụng!
Từ Khuyết cười tủm tỉm nói.
Hắn nắm chặt giày, nắm tốt thời gian, chuẩn bị mở ra khí vận quang hoàn, dù sao đánh đổi quá lớn, mỗi một giây trôi qua đều là tiền, vô cùng đáng sợ.
Ding, khí vận quang hoàn đã khởi động, mỗi giây tiêu hao một ngàn điểm điểm trang bức!
Tiếng hệ thống nhắc nhở lại vang lên, Từ Khuyết lập tức tung giày vứt lên.
Lạch cạch!
Giày bay lên rồi sau đó lại rơi xuống mặt đất, mà lần này, mũi giày nhắm thẳng vào phía nam.
- Hô!
Từ Khuyết lập tức đóng khí vận quang hoàn, tổng cộng dùng bốn giây, so với tối hôm qua tiết kiệm một giây, cũng chính là bớt được một ngàn điểm điểm trang bức.
Chuyện này khiến Từ Khuyết rất thỏa mãn, hơn nữa còn thông qua lần ném giày hỏi đường này mà sửa lại hướng đi.
Từ phía tây nam, chuyển tới phương nam, có lẽ là Khương Hồng Nhan đang đi về phía nam, cũng có thể là kết quả hai lần vứt hài không chính xác.
Dù sao khí vận quang hoàn chỉ tăng cường vận may, vận may cũng không thể bảo đảm vứt giày là chọn được phương hướng chính xác.
Nhưng Từ Khuyết vẫn lựa chọn tin tưởng kết quả, khônần chờ chút nào, xỏ giày vào rồi lại bắt lấy Husky đi về phía nam.
Liễu Tĩnh Ngưng lại một lần nữa chỉ ra phương hướng gần với vị trí của Khương Hồng Nhan, chuyện này khiến nàng có chút khó tin.
- Lẽ nào tên tiểu tử này không bị vận xấu quấn thân? Không đúng, tất cả sự việc ngày hôm qua này đã chứng minh hắn bị vận xấu quấn người, nhưng hôm nay xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ hắn tìm được biện pháp khống chế vận xấu?
Liễu Tĩnh Ngưng nghi ngờ, hai hàng lông mày thanh tú cau lại, sau khi suy nghĩ một chút, lại bay lên, theo sát Từ Khuyết.
Nàng muốn đi theo sau xem thực hư thế nào, xem tên tiểu tử này có phải là trong khoảng thời gian ngắn bạo phát vận may, mới tìm được vị trí chính xác, hay thật sự có phương pháp khắc chế vận xấu.
Nhưng một đường theo sau, Liễu Tĩnh Ngưng càng ngày càng khiếp sợ, đến cuối cùng có chút sững sờ.
Ba ngày liên tục, mỗi khi Từ Khuyết gặp được một tòa thành, hắn đều dừng lại vứt giày, mỗi lần đều chỉ phía tây hoặc giữa phía nam không ngừng điều chỉnh phương hướng, ngựa không ngừng vó chạy về phía trước.
Cứ theo tốc độ này, Liễu Tĩnh Ngưng thật sự hoài nghi Từ Khuyết có khả năng thật sự sẽ tìm được Khương Hồng Nhan.
- Tiểu Khuyết Khuyết, rốt cuộc là ngươi đang làm cái gì?
Cuối cùng nàng không nhẫn nại được, mở miệng dò hỏi.
Dù sao chuyện này thực sự không thể tưởng tượng nổi, vứt giày hỏi đường? Loại biện pháp này tại sao lại có tác dụng?
- Ha ha, ngươi sốt ruột thế này, có phải chứng minh phương hướng ta tìm là đúng không?
Từ Khuyết cười híp mắt nói.
Khi hắn nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Liễu Tĩnh Ngưng, cơ bản đã xác định rằng phương hướng mình tìm khẳng định là chính xác, bằng không nữ nhân này đã sớm chế nhạo hắn.
- Không che giấu được ngươi, đúng là ngtìm chuẩn rồi, thế nhưng ta không tin ngươi thật có thể dựa vào vứt giày, từ ngàn dặm xa xôi, trong bể người mênh mông tìm được Khương Hồng Nhan.
Liễu Tĩnh Ngưng nói ra.
Nàng vẫn không tin Từ Khuyết dùng biện pháp này đến cuối cùng sẽ thành công, bởi vì đây không thể nghi ngờ là đang mò kim đáy biển, không đúng, hoàn toàn còn vô căn cứ hơn so với mò kim đáy biển.
Từ Khuyết nghe xong chỉ cười mà không nói gì.
Bây giờ thực sự chứng minh khí vận quang hoàn quả thật hữu dụng, hoàn toàn nghiền ép vận xấu.
Chỉ cần có đủ điểm trang bức, nhất định có thể tìm được Khương Hồng Nhan.
Mà mấy ngày này, Từ Khuyết đều không gặp phải phiền toái gì, dù cho có, hắn cũng không dừng lại, vẫn bay trên không trung.
Nhưng vừa phi hành, hắn vừa bổ mười mấy khối cổ thạch, lấy ra đồ vật trong khối đá.
Bên trong đám cổ thạch đều là đồ vật lưu truyền từ thượng cổ tới nay, phần lớn đều là pháp bảo không trọn vẹn, tàn tạ cơ bản là không thể dùng, nhưng Từ Khuyết vẫn thu về cho hệ thống, đổi được rất nhiều luyện khí tinh hoa.
Mà trong một khối cổ thạch có chứa một khối Long Nguyên Tinh Phách, vô cùng to lớn, đồng thời niên đại còn rất cổ xưa.
Sau khi Từ Khuyết kiểm tra một lần, nhất thời vui đến phát điên.
Bởi vì khối Long Nguyên Tinh Phách này, vừa vặn là cấp bậc nhị tinh, có thể so với khối nhị tinh Long Nguyên Tinh Phách sau khi dung hợp lúc trước của hắn.
Nói cách khác, nếu như đem hai khối nhị tinh Long Nguyên Tinh Phách tiến hành dung hợp, xác suất đạt được pháp quyết Tinh Thần cao cấp sẽ rất cao, đến mức trăm phần trăm.
Nhưng Từ Khuyết cũng để ý rằng bây giờ hắn có khí vận quang hoàn, hắn cảm thấy không cần thiết theo đuổi xác suất trăm phần trăm, cứ mở ra mà nói, có khả năng nhận được hai loại pháp quyết Tinh Thần cao cấp, cớ sao không làm đây.
Nhưng hệ thống lại báo cho hắn, pháp quyết Long Nguyên Tinh Phách ẩn chứa chỉ có một loại, bất kể là Tinh Thần cấp thấp hay trung cấp, hoặc là cao cấp, đều chỉ có thể mở ra cùng một loại pháp quyết.
Sở dĩ phân chia cấp bậc, chính là dựa vào độ hoàn chỉnh của pháp quyết này.
So như Tinh Thần cấp thấp, pháp quyết này có khả năng cũng chỉ có mấy chiêu thức đầu tiên, chỉ có Tinh Thần cao cấp mới là pháp quyết hoàn chỉnh.
Vì thế dù có nhiều Long Nguyên Tinh Phách hơn nữa, đều không có tác dụng gì nữa. Còn không bằng dung hợp lại, tranh thủ một lần lấy được Tinh Thần cao cấp.
- Hệ thống, trước tiên dung hợp hai khối nhị tinh Long Nguyên Tinh Phách đã.
Từ Khuyết tinh thần hơi động, nói với hệ thống.
Lần này dừng lại, hắn thuận tiện ném giày đổi phương hướng đồng thời thừa dịp khí vận quang hoàn đang trong trạng thái hoạt động, mở ra Long Nguyên Tinh Phách.
Vì thế trước đó hắn cần dung hợp hai khối này lại, tăng xác suất đạt được pháp quyết Tinh Thần cao cấp tới cao nhất, bảo đảm không có chút sơ hở nào.
Vèo!
Giao diện hệ thống lóe lên hai đạo huy mang, rồi đột nhiên dung hợp lại, cuối cùng hóa thành một đoàn lục mang.
Từ Khuyết nhìn qua, Long Nguyên Tinh Phách đã phát sinh biến hóa.
Tam Tinh Long Nguyên Tinh Phách:
100% xác suất có thể đạt được pháp quyết Tinh Thần cấp thấp, 100% xác suất đạt được pháp quyết Tinh Thần trung cấp, 80% xác suất đạt được pháp quyết Tinh Thần cao cấp!
- Tuyệt!
Từ Khuyết vô cùng vui mừng, xác suất 80%, dù cho không có khí vận quang hoàn, người bình thường cũng có thể rút trúng.
Đương nhiên, thứ này vẫn có chút vô căn cứ, bởi vì xác suất pháp quyết cấp thấp và trung cấp đều là một trăm phần trăm, nhỡ may ưu tiên pháp quyết xác suất trăm phần trăm, vậy xác suất 80% lấy được pháp quyết cao cấp lại hoàn toàn không đáng chú ý.
Vì thế Từ Khuyết không nhiều lời, nhanh chóng cởi giày, mở ra khí vận quang hoàn, sau khi vứt giày thì trong nháy mắt tình thần hắn hơi động, nhanh chóng mở ra khối Tam Tinh Long Nguyên Tinh Phách này.
Bạch!
Khối Long Nguyên Tinh Phách trong kho hệ thống trong nháy mắt tản ra, hóa thành một thẻ ngọc cổ xưa, đồng thời, tiếng hệ thống thông báo cũng lên.
Ding, chúc mừng ký chủ thu được pháp quyết Tinh Thần cao cấp—— Đại Diễn Long Tượng Ấn, có tu luyện hay không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận