Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1237: Quản Đám Người Kia

Ầm!
Sau một tiếng vang trầm thấp, Mạc Quân Thần thống khổ ôm đầu gối, nửa ngồi nửa quỳ trên đất, trong miệng hít một hơi khí lạnh.
Thật sự đau đớn!
Một đạp của Husky, vốn đạp về phía trên mặt Mạc Quân Thần đi, nhưng con chó ngu ngốc này lại đột nhiên nhớ tới Mạc Quân Thần là đại năng Kim Tiên cảnh, liền tự mình bị dọa sợ trước, giữa đường muốn thu chân, nhưng dĩ nhiên không kịp, dù đã mạnh mẽ thu hồi thân thể, nhưng một chân vẫn đá vào đầu gối Mạc Quân Thần.
Điều này khiến Mạc Quân Thần ngoại trừ thấy đau nhức, cũng bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
Ngày hôm nay rốt cuộc làm sao thế?
Vừa mới giới thiệu là tông chủ Khí Tông đã phải chịu đòn, đây rốt cuộc là y đã chọc ai?
Mấu chốt là lúc trước bị Từ Khuyết đánh bị thương cũng thôi đi, dù sao tiểu tử kia đạt được bá thể, nhưng hiện tại ngay cả một con chó cũng có xương cứng như vậy, trực tiếp đá đến đầu gối y đã tu luyện Minh Vương Trấn Ngục Thể đại thành sưng lên, thế này có còn thiên lý hay không?
Minh Vương Trấn Ngục Thể đại thành đấy, tại sao lại không đỡ được mấy cú đánh như vậy?
"Ạch!" Lúc này, Husky đã rơi xuống đất, kinh ngạc một trận, rõ ràng không nghĩ tới một chiêu này lại có thể đánh người đến như vậy.
Nhưng nó rất nhanh đã khôi phục lại vẻ kiêu ngạo, ngẩng cao đầu, quát to:
- Hóa ra ngươi chính là tông chủ Khí Tông, Khí Tông các ngươi quả thực là không được, dám bất kính với Tạc Thiên Bang chúng ta, hôm nay bản thần tôn đá đầu gối ngươi, hỏi ngươi có phục hay không?
- . . .
Mạc Quân Thần không biết nên nói gì.
Trên thực tế nếu như Husky thật sự đạp đến mặt y, y có thể đỡ được, dù sao tốc độ của Husky không thể so sánh với Từ Khuyết.
Nhưng con chó ngu ngốc này đột nhiên lại thu chiêu, để Mạc Quân Thần nghĩ rằng nó chỉ đùa một chút, không phải thật sự muốn đánh, nên cũng không kịp phản ứng, ai nghĩ con chó ngu ngốc này thu chiêu chậm, ngược lại đúng dịp đá vào trên đầu gối y, quả thực là muốn phun máu.
- Hừ, nhớ kỹ, bản thần tôn là phó bang chủ Tạc Thiên Bang, nếu như ngươi không phục, cứ việc tìm bang chủ Từ Khuyết của chúng ta tính sổ.
Husky lại trâu bò hét một câu, sau đó trốn đến phía sau Từ Khuyết.
Từ Khuyết trợn tròn mắt, lôi đầu chó Husky đi ra, trợn mắt nói:
- Tên ngu ngốc nhà ngươi, ba ngày không đánh là muốn lên nóc nhà dỡ ngói đúng không? Người ta là tông chủ Khí Tông mấy ngàn năm trước, không quan hệ gì đến Khí Tông hiện tại, huống hồ y cũng đứng về phía chúng ta, ngươi chưa rõ ràng mọi chuyện đã đánh người ta, còn có quy củ không? Còn có vương pháp không?
- Ôi đậu xanh, trước tiên ngươi thả bản thần tôn ra. Bản thần tôn còn mặt mũi gì nữa?
Husky giãy giụa nói, thời điểm như thế này thì mặt mũi khẳng định quan trọng hơn đạo lý.
Nhưng Mạc Quân Thần nghe Từ Khuyết giáo huấn Husky, trong lòng thoáng khinh thường hừ một tiếng.
Sự tình không biết rõ đã đánh người, tiểu tử này lúc trước không phải cũng như vậy sao?
- Mạc lão đệ. . . phi không đúng, Mạc lão ca, thực sự xin lỗi, sủng vật của ta quá kiêu ngạo rồi.
Lúc này, Từ Khuyết quay đầu nhìn về phía Mạc Quân Thần, vô sỉ cười nói.
- Không sao không sao, không cần lo lắng.
Mạc Quân Thần xua tay cười nói, trên mặt thì cười hì hì, trong lòng y lại mắng to, y có cảm giác lúc trước mình đã nhìn lầm Từ Khuyết, tiểu tử này dường như cũng không phải người đứng đắn.
Nhưng lời y nói cũng không phải là giả, tuy rằng đầu gối bị Husky đá sưng lên, nhưng đối với một đại năng như y, đây chỉ là việc nhỏ, nháy mắt là có thể sử dụng tiên nguyên khỏi hẳn, không có ảnh hưởng gì.
- Được rồi được rồi, đừng nghịch nữa, thật sự nên đi ra ngoài rồi.
Lúc này, Đoạn Cửu Đức đi tới thúc giục, kết thúc lần nháo kịch này.
Nhưng đám người Tần Tam Lập vô cùng ngạc nhiên đối với thân phận Mạc Quân Thần, Từ Khuyết vừa giới thiệu y là tông chủ Khí Tông, là tông chủ mấy ngàn năm trước, điều này đã dọa Tần Tam Lập phát sợ.
Y hiện tại mới hồi tưởng lại, lúc y còn trẻ, đúng là từng nghe nói đại danh Khí Tông Mạc Quân Thần, đó là một đời cường giả, danh vọng ở sáu đại Tiên Vực Địa Châu rất lớn, hơn nữa rất có hi vọng trở thành một trong những người trông coi sáu đại Tiên Vực, nhưng sau đó y lại đột nhiên mất tích, cũng không còn tin tức gì nữa.
Thật không ngờ, vị đại năng này lại ở bên trong Minh Vương Chi Cảnh mấy ngàn năm, bây giờ đi ra, lại trở nên càng cường hãn hơn.
Hơn nữa căn cứ vào lời đồn năm đó, vị đại năng này còn là một người chính trực, kết hợp với xưng hô của Từ Khuyết đối với Mạc Quân Thần, Tần Tam Lập biết, cừu hận giữa Khí Tông cùng Tạc Thiên Bang có lẽ có thể kết thúc được rồi.
. . .
Cùng lúc đó, ở cửa ra Minh Vương Chi Cảnh.
Mười mấy tên cường giả Khí Tông đang canh giữ tại chỗ, ba vị Khí Đế thì khuôn mặt lạnh lùng, ngồi xếp bằng nhắm mắt dưỡng thần.
"Ầm!"
Lúc này, cửa ra bí cảnh phát ra từng tiếng vang trầm, hư không thoáng vặn vẹo, cửa ra vào bắt đầu chầm chậm thu nhỏ lại, sắp đóng chặt.
Ba vị Khí Đế đồng thời mở hai mắt, khóe miệng khẽ cong lên một ý cười lạnh.
- Cửa ra sắp đóng lại, ta không tin bọn họ không ra.
- Ha ha, dù có không ra, bọn họ cũng không thể sống trăm năm dưới sự tàn phá của hư không phong bạo, đương nhiên, dù may mắn có thể sống sót, một trăm năm sau, bọn họ cũng trốn không thoát.
- Hiện tại tông chủ đang bế quan, tất cả sự vụ cùng quyền hành đều nằm trên tay phó tông chủ, mà phó tông chủ lại là biểu huynh của Liễu Khí Đế, nếu chúng ta giúp Liễu Khí Đế giải quyết việc này, sau này chúng ta ở Khí Tông, nhất định sẽ có lợi không nhỏ.
Nói đến đây, ba người từ không trung rơi xuống mặt đất, trực tiếp đứng trước cửa ra vào của bí cảnh.
Trong mắt bọn họ, đám người Từ Khuyết khẳng định sẽ không dám trốn trong bí cảnh 100 năm, uy lực những hư không đao phong kia, ngay cả cường giả Kim Tiên cảnh cũng không dám đối mặt, huống hồ bọn họ chỉ là mấy gia hỏa Nhân Tiên cảnh đây.
Vì thế hiện tại, bọn họ chỉ cần chờ mấy người Từ Khuyết từ bên trong bí cảnh đi ra, sau đó một chưởng đập chết Từ Khuyết, mang tới trước mặt Liễu Khí Đế là được.
- Các ngươi kiểm tra một chút, hư không bốn phía ở đây đã phong tỏa chưa, tiểu tử kia có một ít phù lục, có thể xuyên qua hư không, lần này tuyệt đối không thể để hắn chạy thoát.
Một tên Khí Đế xoay người nhìn về phía thủ hạ phân phó.
- Hồi bẩm Nguyên Khí đế, hư không đã đóng chặt, lần này bọn họ có chắp cánh cũng khó thoát.
Một tên tu sĩ Địa Tiên cảnh Khí Tông cười lạnh nói.
Vèo!
Đột nhiên, ở cửa ra bí cảnh truyền đến động tĩnh.
Ánh mắt của mọi người đồng thời quét tới, mấy bóng người từ bên trong cửa bước ra, chính là đoàn người Từ Khuyết.
- Động thủ!
Một tên Khí Đế quyết định thật nhanh, trầm giọng quát lên.
Sau đó, tất cả cường giả Khí Tông đều bấm ra pháp quyết, chuẩn bị vây công, không cho bọn Từ Khuyết có cơ hội phản kích.
- Dừng tay!
Lúc này, một giọng nói trung khí mười phần vang lên, mang theo vẻ uy nghiêm cùng khí thế tràn đầy, đồng thời một luồng uy thế khủng bố tràn ngập toàn trường.
- Kim. . . Kim Tiên cảnh đỉnh phong?
Tất cả mọi người đều biến sắc, cả kinh kêu thành tiếng, khí tức mạnh mẽ như vậy, phóng tầm mắt khắp Địa Châu, ngoại trừ người trông coi sáu đại Tiên Vực, chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay mà thôi.
Ba vị Khí Đế cũng vô cùng kinh sợ, khó có thể tin, bọn họ mặc dù là Khí Đế, tuy nhiên chỉ là tồn tại yếu nhất bên trong Khí Đế, tu vi cũng mới chỉ là Kim Tiên cảnh sơ kỳ, muốn tiến lên một bước, hi vọng quá xa vời.
Mà giờ khắc này lại có một vị đại năng Kim Tiên cảnh đỉnh phong xuất hiện, khiến ba người bọn họ đều cảm thấy run rẩy.
Kim Tiên cảnh sơ kỳ cùng Kim Tiên cảnh đỉnh phong, tuy rằng đều là Kim Tiên cảnh, nhưng không phải tồn tại cùng một cấp bậc, chênh lệch thực lực cùng địa vị vô cùng to lớn.
- Hừ, lẽ nào có lí đó, Khí Tông ta từ khi nào lại có đám gia hỏa mất mặt xấu hổ như các ngươi, lẽ nào Mạc mỗ ta rời đi mấy ngàn năm, toàn bộ Khí Tông đều biến dạng rồi sao?
Lúc này, Mạc Quân Thần cất bước mà ra, khí thế mạnh mẽ, vô cùng uy phong, ánh mắt quét ngang tất cả mọi người.
Tất cả mọi người đều mơ hồ, ngơ ngác nhìn Mạc Quân Thần, hiển nhiên không có ai nhận ra vị tông chủ mấy ngàn năm trước của mình.
Chỉ có ba vị Khí Đế, tư lịch cực sâu, nhìn Mạc Quân Thần, lại nghe y nói, sau đó tựa hồ nhớ ra cái gì đó, cả người đột nhiên chấn động, nhịn không được run rẩy lên.
- Đúng vậy! Lẽ nào có lí đó!
Lúc này, Husky kiêu ngạo bước ra, chó mô chó dáng nói:
- Mạc lão đệ. . . ca, ngươi thật sự cần quản lại đám người kia, đặc biệt ba người này, tự xưng Khí Đế, nhưng bản thần tôn xem tướng mạo bọn họ, liền biết bọn họ tâm thuật bất chính, nói thật, nếu như ba người bọn họ chưa từng làm chuyện thương thiên hại lý, bản thần tôn sẽ chổng ngược ị phân ở giữa sân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận