Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 894: Đổ Bộ Địa Cầu

Căn cứ vào đo lường của hệ thống, cấm chế vô hình bên ngoài Địa Cầu này, được một đại năng bày xuống từ thời kỳ viễn cổ, thủy khí ngập trời, cản trở tất cả tu sĩ từ bên ngoài.
Nhưng lớp cấm chế này có một đặc điểm, là có thể cho phép tu sĩ Địa Cầu tiến vào và khống chế nó.
Thân phận hiện tại của Từ Khuyết có chút không giống, hồn phách hắn là người địa cầu, nhưng thân thể lại là ở Tu Tiên Giới, tuy rằng ở Tu Tiên lâu như thế, thân thể hắn cũng gần như được tái tạo, dung hợp với hồn phách.
Nhưng cuối cùng, sau khi dung hợp như thế, cũng không hoàn toàn được xem như người địa cầu.
Dựa theo đo lường của hệ thống, hiện tại Từ Khuyết nhiều lắm chỉ được coi như là hai phần ba người địa cầu.
Vì thế lớp cấm chế này đối với hắn cũng không quá bài xích, trở ngại không quá lớn, chỉ cần ra tay ở chỗ cấm chế yếu nhất là có thể mạnh mẽ xông vào.
Nhưng khi hắn đi vào, sẽ phải trải qua sức mạnh cực kỳ mạnh mẽ của cấm chế thử thách, trừ phi thân thể đủ mạnh, bằng không cuối cùng chỉ còn một đường chết.
Bởi vậy hệ thống phán định cường độ cơ thể bọn họ, có thể chống đỡ được sức mạnh cấm chế chỉ có Từ Khuyết cùng Husky.
- Tiểu cô nương, lớp cấm chế ở quê ta có chút không thân thiện.
Từ Khuyết không khỏi nhìn về phía Khương Hồng Nhan, cười khổ nói, nói ra yêu cầu về cường độ thân thể.
Sau khi Khương Hồng Nhan nghe vậy, khẽ lắc đầu nở nụ cười, nhẹ giọng nói:
- Chỉ cần ngươi có thể trở về nhà là được, nơi đây cũng có một chút linh khí, ta sẽ chờ ngươi ở đây.
- Hừm, ta cùng Husky sẽ đi vào trước, nhưng sau đó ta có thể khống chế lớp cấm chế này, đến thời điểm đó sẽ mở ra một lỗ hổng, để ngươi đi vào, ngươi ở đây nhớ phương vị nhé.
Từ Khuyết nói, đưa tay chỉ về một vị trí trên Địa Cầu.
Hệ thống đã đưa ra một kế hoạch hoàn chỉnh, để Từ Khuyết cùng Husky đi xuống trước, tiếp theo Từ Khuyết có thể dựa vào thân phận hai phần ba người địa cầu, khống chế lớp cấm chế này, ở một nơi khởi động mắt trận, tạm thời mở ra một lỗ hổng, để Khương Hồng Nhan đi vào Địa Cầu.
Nhưng trùng hợp chính là, vị trí mắt trận những cấm chế này, vừa vặn nằm ở một số di tích nổi danh ở các quốc gia trên Địa Cầu.
Ví dụ như Kim Tự Tháp, Stonehenge, Đảo Phục Sinh, còn có đàn tế thiên Hoa Hạ Thái Sơn.
Từ Khuyết có thể sử dụng một điểm, chính là Thái Sơn.
Đây chính là địa phương mà các đời hoàng đế đều dùng để tế thiên, nắm giữ lịch sử lâu dài.
Vì thế sau khi hắn trở về, phải trước tiên chạy tới trên đỉnh núi Thái Sơn, tạm thời mở ra lỗ hổng cấm chế để đón Khương Hồng Nhan.
- Được, ta nhớ rồi, chỉ cần cấm chế mở ra, ta sẽ lên đường đi tới.
Khương Hồng Nhan khẽ gật đầu, nhớ kỹ phương hướng vị trí mà Từ Khuyết chỉ.
...
Cùng lúc đó, ở cục hàng không vũ trụ của các quốc gia trên địa cầu, đang rơi vào tình trạng rối loạn.
Cục hàng không nước Mỹ.
- Trời ạ, vệ tinh vừa chụp được một hình ảnh, nghi ngờ là người ngoài hành tinh đi ngang qua Địa Cầu.
- Oh my god! Hình ảnh quá mơ hồ, đây rốt cuộc là thiên thạch có hình dáng giống người hay là thật sự là người ngoài hành tinh?
- Nhanh, báo cáo lên trên!
- Thuận tiện liên hệ với Hoa quốc, xem ngày đó bọn họ có chụp được cái gì hay không, chúng ta có thể chia sẻ tin tức với bọn họ!
- Chuyện này sẽ thành một sự kn trọng của ngành hàng không vũ trụ chúng ta!
...
Cục hàng không Hoa Hạ.
- Chuyện này... sao có thể?
- Chúng ta chụp được cái gì? Hai cổ nhân bay đến mặt trăng?
- Không đúng, đây không phải cổ nhân, nếu không thứ trắng đen kia là cái gì?
- Hình như là một con chó!
- Không thể nào, hai cổ nhân mang theo một con chó?
- Chờ đã, không phải là Hằng Nga chứ?
- Mỹ vừa gửi tới tin tức, bọn họ cũng chụp được, muốn trao đổi tin tức với chúng ta, điều kiện là miễn phí mượn dùng thiết bị mới nhất của chúng ta mười năm.
- Ha ha, không bàn nữa.
- Đừng để ý tới bọn họ, nhanh báo cáo lên trên xin chỉ thị, điều động vệ tinh tra xét mặt trăng!
- Rõ!
...
Trong một thời gian ngắn, cục hàng không của các quốc gia trên Địa Cầu bắt đầu bận túi bụi.
Chỉ cần có vệ tinh, nhất định đều chụp được hình ảnh, nhưng không có cái nào có thể chuẩn xác tra xét được hình dáng mấy người Từ Khuyết.
...
Mà lúc này, Từ Khuyết và Husky đã chuẩn bị xong, sắp mạnh mẽ từ điểm cấm chế yếu nhất xông vào Địa Cầu.
Như thế sẽ không thương tổn tới với cấm chế, hơn nữa độ nguy hiểm cũng ít nhất.
Khương Hồng Nhan thì tạm thời ở lại mặt trăng, chờ Từ Khuyết mở ra cấm chế rồi đón nàng.
- Tiểu tử, phải cẩn thận một chút.
Trước khi đi, Khương Hồng Nhan nhẹ giọng dặn dò, có chút không yên lòng.
Dù sao cấm chế kia quá mạnh mẽ, tồn tại lâu như thế mà vẫn mạnh như vậy, quả thật không thể khinh thường.
- Yên tâm đi, không có việc gì, chỉ cần thời gian mấy ngày là ta sẽ tới đón ngươi.
Từ Khuyết gật đầu nở nụ cười.
- Nhanh lên một chút đi tiểu tử, bản thần tôn đã đói bụng rồi, nhưng nói đi nói lại, quê ngươi làm sao lại nhỏ như thế, còn không lớn bằng Ngũ Hành Sơn nữa?
Husky giục, cũng nói chỗ này quá nhỏ.
- Tuy nhỏ, nhưng thắng ở khoa học kỹ thuật phát triển, hơn nữa còn là nơi địa linh nhân kiệt, sinh ra ta là một thiên tài như thế.
Từ Khuyết kiêu ngạo nở nụ cười.
Không thể không công nhận, diện tích Địa Cầu căn bản không cách nào so sánh được với Tu Tiên Giới, nhưng bởi vì nơi này không có tu tiên giả, mọi người mới tập trung trí tuệ cùng tinh lực vào phương diện khoa học kỹ thuật, có rất nhiều sản phẩm khoa học kỹ thuật có thể gây khiếp sợ ở Tu Tiên Giới.
Cuối cùng, Từ Khuyết cùng Husky bắt đầu lên đường.
Hắn tạm biệt Khương Hồng Nhan, chỉ tách ra một thời gian ngắn ngủi, hắn điều động lôi điện, lôi theo Husky lao về một phương hướng mà hệ thống chỉ định.
Ầm!
Bàng bạc chớp giật đan chéo, nhưng ở giữa hư không lại hoàn toàn biến mất không còn tăm hơi.
Từ Khuyết ẩn dật thân hình, hắn không sợ lộ liễu, nhưng tạm thời không hi vọng bị vệ tinh chụp được, miễn xảy ra việc chuyện cần làm còn chưa làm được mà đã hù chết một đám người.
Khương Hồng Nhan nhìn theo Từ Khuyết rời đi, đôi mắt đẹp không chớp một cái, mãi đến tận khi thân ảnh Từ Khuyết biến mất, mới tiện tay đánh ra vài đạo pháp quyết, bày xuống trận pháp, ngồi xếp bằng trên mặt trăng.
...
Mà lúc này, Từ Khuyết đã tiếp cận tầng cấm chế ở ngoài Địa Cầu.
Trước mặt chính là một phản lực khủng bố, Từ Khuyết dùng sức xuyên qua, loại phản lực kia khiến cho sức mạnh của hắn bắn ra.
- Gào! Tiểu tử, bản thần tôn sắp chết rồi, ngươi khôn phải muốn hãm hại bản thần tôn chứ?
Husky đang chịu đựng dằn vặt, thoi thóp hô.
- Ngươi chuyên tâm đi, đừng kêu! Cmn hiện tại ta còn thống khổ nhiều hơn ngươi đây!
Từ Khuyết hô.
Hiện tại hắn không còn sức để ý tới Husky, cả người chồng chất vết thương, máu tươi chảy ròng.
Đây đã điểm yếu nhất của cấm chế, nếu đổi thành vị trí khác, sợ là sớm đã băm hắn thành cặn.
Nhưng thân thể Husky đã sớm thành thánh, cường độ thân thể còn cường đại hơn thân thế hắn, vì thế cho tới bây giờ, con chó ngu ngốc này vẫn lông tóc không tổn hại, chỉ là kêu gào lại to miệng nhất.
Ding, sắp xuyên qua trung tầng cấm chế!
Lúc này, tiếng hệ thống thông báo vang lên.
Từ Khuyết còn chưa kịp phản ứng, cả người đột nhiên cảm giác nhẹ đi, không còn cảm giác đè ép, nhưng trước mặt lại xuất hiện từng sợi khí lạnh như lưỡi dao sắc.
- Móa nó!
- Móa nó!
Từ Khuyết và ng thời kinh ngạc thốt lên.
Từng sợi khí lạnh thổi qua, trên người Từ Khuyết lại bị chém ra càng nhiều vết thương, quần áo cũng trực tiếp vỡ vụn, máu tươi tràn ra.
- Husky chết tiệt, người bị thương chính là ta, ngươi gào cái gì?
Từ Khuyết trừng mắt về phía Husky.
Tên tiểu cẩu này căn bản là lông tóc không tổn hại, sau khi khí lạnh đánh lên trên người nó, trực tiếp vỡ vụn, căn bản phá không được lớp phòng thủ của nó.
- Ta kháo, máu ngươi dính lên trên người bản thần tôn, bản thần tôn chính là Thần Thú! Không thể bị máu phàm nhân làm bẩn!
Husky một mặt kiêu ngạo nói.
- Được, ngươi trâu bò, vậy ta chỉ có thể dùng chiêu này thôi!
Từ Khuyết nói xong, trực tiếp đưa Husky tới che ở trước người.
- CMN, tiểu tử ngươi dám lấy bản thần tôn làm bia đỡ đạn, mau buông bản thần tôn ra!
Husky bắt đầu giãy dụa lên, cho rằng làm như vậy rất mất thân phận.
- Thả em gái ngươi, ngươi thành thật một chút cho ta!
- Ta không!
- CMN, ngươi có tin ta ném ngươi đi hay không?
- Tin! Nhưng bản thần tôn không muốn làm bia đỡ đạn, cmn đau quá!
- Ta nhổ vào, chút đau đớn này của ngươi tính là gì?
- Dựa vào, ngươi còn nhổ nước miếng, bản thần tôn phải trả lại!
- Khặc phi!
- Tiên sư nó, cục đàm? Ngươi cho rằng bản thần tôn không có sao?
Husky nổi giận, yết hầu hơi động, há mồm chuẩn bị lên cục đàm.
Nhưng mà, trong nháy mắt nó chuẩn bị phun cục đàm ra.
"Ầm ầm!"
Một nguồn sức mạnh mênh mông bỗng nhiên đánh tới trước mặt.
Từ Khuyết cùng Husky bị đánh bay tại chỗ, trực tiếp phân tán trên không trung, sau đó hóa thành hai đạo bạch quang, rơi về một nơi xa xôi.
Loáng thoáng, Từ Khuyết nhìn thấy khi Husky bay ra ngoài, bơng nhẹ, còn có cục đàm mà nó vừa phun ra cũng bay ngược trở về trong miệng.
"Phốc!"
Lúc này, trong miệng Từ Khuyết cũng phun ra máu tươi, cả người be bét máu thịt, đau đớn kịch liệt lan khắp toàn thân, ý thức gần như mơ hồ, cho đến cuối cùng mắt tối sầm lại, rơi xuống phía dưới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận