Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1316: Cố Sự

- Là ai?
Mấy người bọn Từ Khuyết trăm miệng một lời, đều nhìn về phía Husky.
Husky trầm giọng nói:
- Là Bạch Tố Trinh!
- Hả?
Đoạn Cửu Đức cùng Mạc Quân Thần, kể cả Liễu Tĩnh Ngưng, cũng vì đó mà sững sờ, tỏ vẻ mơ hồ.
Khóe miệng của Từ Khuyết lại co giật, lúc này tát một cái lên đầu chó của Husky, căm tức nói:
- Ngươi bệnh thần kinh à! Bạch Tố Trinh làm quái gì có quan hệ với chỗ này? Không biết tình huống cũng đừng nói mò.
- CMN, bản thần tôn không hề nói đùa, đúng là Bạch Tố Trinh, không tin ngươi nghe xem nàng đang hát cái gì, Thanh Thành Sơn. . .
Husky nói đến đây, ra dáng rướn cổ ngâm nga:
- Bạch Tố Trinh dưới Thanh Thành Sơn, trong động ngàn năm tu thân, á a a à. . .
Hát đến cuối cùng, nó còn học như rắn lắc lắc thân thể, tỏ vẻ tiêu hồn "A a" lên.
Lúc này Từ Khuyết liền vỗ một tát vào gáy nó.
- Câm miệng.
Từ Khuyết lườm Husky một cái, hoàn toàn không biết nói gì.
Một câu Thanh Thành Sơn, cũng có thể liên tưởng đến Bạch Tố Trinh, lúc Husky ở Địa Cầu đúng là món đồ gì cũng học hết.
Nhưng vừa nãy hắn cũng nghe thấy tiếng hát hí khúc trong động, tuy rằng mơ mơ hồ hồ nhưng xác thực cũng nghe được ba chữ "Thanh Thành Sơn", nhưng đầu tiên là giai điệu không đúng, đồng thời giữa ba chữ "Thanh Thành Sơn", rõ ràng là có những chữ khác, ví dụ như núi thanh cái gì đó thành cái gì đó, chỉ có điều âm thanh thực sự quá xa, hơn nữa cực kỳ mơ hồ, bọn họ đều không thể nghe rõ ràng.
- Đậu phộng, tiểu tử, bản thần tôn không thể phát biểu ý kiến sao? Vậy ngươi nói là ai đang hát hí khúc?
Lúc này Husky cũng căm tức nói, bị Từ Khuyết vỗ một chưởng, cảm giác rất mất mặt, không phát hỏa biểu thị bất mãn một chút, sẽ càng mất mặt hơn.
- Hai người các ngươi đừng đùa nữa, nếu ta không đoán sai, đây là một bài tình khúc truyền thừa từ rất xa xưa.
Lúc này, Liễu Tĩnh Ngưng đột nhiên mở miệng nói, vẻ mặt có chút quái lạ.
- Tình khúc gì?
Mấy người Từ Khuyết lập tức nhìn về phía Liễu Tĩnh Ngưng.
Liễu Tĩnh Ngưng nhẹ giọng nói:
- Lúc ta đến Thiên Châu, phần lớn thời gian ở Cực Nhạc Tông đều trong Tàng Thư Các, đã từng lật xem một quyển sách cổ, bên trong ghi chép một đoạn chuyện xưa, liên quan với một vị lâu chủ Thiên Cung Viện cùng một vị Thánh Nữ của Cực Nhạc Tông.
- Là một đoạn chuyện tình yêu thê thảm cảm động sao?
Husky hỏi.
Liễu Tĩnh Ngưng gật đầu:
- Khi đó địa vị và thực lực của Cực Nhạc Tông ở Thiên Châu mạnh mẽ hơn bây giờ rất nhiều, nhưng Thiên Cung Viện càng mạnh mẽ hơn, bọn họ là thế lực hàng đầu ở Thiên Châu, thân phận địa vị của một vị lâu chủ đã cao đến khó có thể tưởng tượng, vị Thánh Nữ của Cực Nhạc Tông kia cùng y mến nhau, lại bị bên ngoài trào phúng, có người nói nàng dùng thủ đoạn của Ma Môn câu dẫn vị lâu chủ kia, có người nói nàng là muốn mượn vị lâu chủ kia để thượng vị, nhưng hai người bọn họ vẫn đến cùng một chỗ.
- Chuyện này không có chút thê thảm cảm động nào mà?
Husky cau mày nói.
- Sau đó Thiên Cung Viện bị mất một cái thượng phẩm Tiên Khí, tất cả mọi người cũng hoài nghi là vị Thánh Nữ của Cực Nhạc Tông kia trộm, bởi vì lúc đó nàng ở trong Thiên Cung Viện, đồng thời vừa mới sinh dưới một đứa bé, mà vị lâu chủ kia lại cực lực bảo đảm nàng, kết quả cùng tam đại lâu chủ khác ra tay đánh nhau, cuối cùng Thánh Nữ bị bắt giữ, vị lâu chủ kia thì bị lưu vong đến tổ mộ.
Liễu Tĩnh Ngưng nói đến đây, hơi dừng lại một chút, thở dài tiếp tục nói:
- Rồi sau này, vị Thánh Nữ kia bị phế đi một thân tu vi, bị đuổi ra khỏi Thiên Cung Viện, nhưng mỗi ngày nàng đều quỳ gối ngoài sân Thiên Cung, muốn gặp vị lâu chủ kia cùng con trai của nàng, nhưng mà Thiên Cung Viện lại thủy chung chưa từng để ý tới quá nàng, mãi đến tận lúc đó có một vị viện trưởng kết thúc bế quan, sau khi nghe nói việc này, mới để cho nàng đi tới phía sau núi, nhưng nàng chỉ là Thánh Nữ của Cực Nhạc Tông, không có tư cách tiến vào tổ mộ, chỉ có thể cách cấm chế cùng vị lâu chủ kia nhìn nhau, cuối cùng nàng vì vị lâu chủ kia hát một bài khúc, chết ở cửa tổ mộ. Bài khúc này được ghi lại, sau này rơi vào trong tay Cực Nhạc Tông.
Liễu Tĩnh Ngưng giơ tay lên, nhìn về phía sơn động đen kịt trước mặt kia, sắc mặt cổ quái nói:
- Ta nghe được, khúc vừa rồi, chính là khúc mà năm đó vị Thánh Nữ kia hát.
- Cái gì? Chuyện này. . .
Đoạn Cửu Đức ngạc nhiên.
Từ Khuyết cũng có chút kinh ngạc, chuyện xưa này cũng quá vội vàng, Thánh Nữ thật vất vả kiên trì mới có thể nhìn thấy vị lâu chủ kia, hát một bài khúc, liền trực tiếp chết đi?
CMN chuyện này hình như có gì đó không đúng nha.
Ví dụ như. . . vị kia Thánh Nữ là chết như thế nào?
- Liên quan tới cái chết của vị Thánh Nữ kia, đến nay vẫn là một câu đố. Có người nói là nàng bị phế bỏ tu vi, thêm vào ở ngoài sân Thiên Cung Viện quỳ thời gian quá dài, lao lực lâu ngày mà chết. Nhưng sau đó có người nói tận mắt nhìn thấy vị viện trưởng kia, ngay ở trước mặt vị lâu chủ kia, giết chết nàng.
Liễu Tĩnh Ngưng lắc lắc đầu, biểu hiện có chút cô đơn.
Dù sao nói đến, vị Thánh Nữ kia cũng coi như là sư tổ của nàng, kết cục lại thê lương như vậy, thực là làm cho người ta thổn thức, rồi lại không nhấc lên được sự thù hận, bởi vì Thiên Cung Viện cũng đã diệt vong, bây giờ chỉ còn lại Thiên Cung Thư Viện.
- Chuyện này. . . Tại sao phải giết nàng? Không phải là tu vi đã bị phế đi rồi sao? Viện trưởng kia không khỏi cũng quá độc ác đi.
Đoạn Cửu Đức cau mày nói.
- Ta luôn cảm thấy chuyện xưa này có gì đó không đúng, rất nhiều chỗ đều không nói rõ ràng, lại còn có một loại cảm giác sởn cả tóc gáy.
Từ Khuyết cũng mở miệng nói, suy tư, luôn cảm thấy chuyện tình yêu xưa này không đúng lắm, càng giống như chuyện gì đó rất khủng bố.
Dù sao liền bây giờ mà nói, trong sơn động mộ tổ, vẫn còn đang vang vọng âm thanh khúc hát của nữ tử.
- Xác thực là một câu chuyện rất quái lạ, người ghi chép lại câu chuyện này, tựa hồ không dám viết ra quá nhiều thứ, vì thế khắp nơi đều giấu đầu hở đuôi.
Mạc Quân Thần cũng mở miệng nói.
Từ Khuyết gật đầu, sờ sờ cằm, bên trong đoạn chuyện xưa này có rất nhiều điểm mấu chốt đều không đề cập, ví dụ như vị Thánh Nữ của Cực Nhạc Tông kia cùng một vị lâu chủ của Thiên Cung Viện đi tới với nhau, vì sao lại có nhiều thanh âm phản đối như vậy, theo lý mà nói, vị lâu chủ kia có địa vị cực cao, người ngoài hẳn là không dám chỉ chỉ trỏ trỏ với người đàn bà của y.
Đồng thời Thiên Cung Viện chỉ là mất đi một cái thượng phẩm Tiên Khí, dựa theo miêu tả, địa vị cùng thế lực của Thiên Cung Viện ngay lúc đó cũng vô cùng to lớn, làm sao có khả năng sẽ bởi vì một kiện Tiên Khí, dẫn tới tứ đại lâu chủ ra tay đánh nhau?
Lại sau này, vị lâu chủ kia bị lưu vong đến tổ mộ, mà Thiên Cung Viện ngoại trừ phế tu vi của vị Thánh Nữ kia, nhưng lại không giết nàng, còn tùy ý để nàng quỳ gối ngoài cửa Thiên Cung Viện lâu như vậy, điều này cũng quá bất hợp lý đi, dù sao việc này đối với Thiên Cung Viện mà nói, trên mặt mũi trước sau đều có ảnh hưởng.
Đương nhiên, chuyện này cũng không tính là điểm đáng ngờ gì lớn, mấu chốt nhất chính là con của vị Thánh Nữ kia ở đâu? Bên trong câu chuyện xưa kia không đề cập một chút nào.
Đồng thời vị viện trưởng kia nếu như mang theo Thánh Nữ đi gặp vị lâu chủ kia, tại sao lại phải giết nàng, là sợ nàng nói ra chuyện gì không nên nói hay sao? Hay là vì muốn chọc tức vị lâu chủ kia?
Tất cả những thứ này đều quá rối loạn, toàn bộ câu chuyện đều không hề logic, khắp nơi lộ ra vẻ cổ quái, nhưng lại được ghi chép xuống, còn được bảo tồn ở trong Cực Nhạc Tông cho đến nay.
- Chờ một chút, các ngươi đã nói lâu như vậy, như vậy vấn đề đến rồi.
Lúc này, Husky đứng dậy, mở miệng nói:
- Cái thượng phẩm Tiên Khí kia đến cùng là ai trộm?
- . . .
Mọi người đều không nhìn con hàng này!
Tiên khí là do ai trộm? Căn bản không phải là trọng điểm mà.
- Ồ, các ngươi mau nghe xem, khúc hát hình như ngừng lại, đổi thành nói chuyện rồi.
Đột nhiên, Đoạn Cửu Đức ngạc nhiên nghi ngờ nói một tiếng, dựng thẳng lỗ tai lên đi tới gần sơn động.
Ngay sau đó, một đạo âm thanh truyền đến rất rõ ràng.
- Hiên Viên. . . Hiên Viên. . .
Nữ nhân hát khúc kia đang gào khóc, hô một cái tên.
Vẻ mặt của Từ Khuyết lập tức trở nên quái lạ, Hiên Viên?
Dòng họ này thật sự rất quen thuộc.
Chờ một chút, Hiên Viên?
Lâu chủ Thiên Cung Viện?
Hiên Viên Uyển Dung?
"Híttttt!"
Trong chốc lát, Từ Khuyết hít vào một luồng khí lạnh.
Lẽ nào lâu chủ bên trong chuyện xưa chính là Hiên Viên Uyển Dung? Nàng là một người chuyển giới?
Bạn cần đăng nhập để bình luận