Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1074: Ngươi Cần Gì Phải Khổ Như Thế

- Ta đối nghịch với ngươi? Hừ, hậu bối thật cuồng vọng, chẳng lẽ ngươi không biết ta chính là chủ nhân của nơi đây sao?
Nữ tử lúc này hừ lạnh một tiếng, khí thế bàng bạc cực kỳ bức người.
Từ Khuyết lập tức cười lắc lắc đầu:
- Đó đều là chuyện của mấy vạn năm trước, bây giờ trường giang sóng sau đè sóng trước, sóng trước chết ở trên bờ cát rồi, tứ đại châu đã sớm là địa bàn của Tạc Thiên Bang ta, kể cả Táng Tiên Cốc này của ngươi, còn có ngươi, đều là của Tạc Thiên Bang chúng ta!
- Làm càn!
Lúc này nữ tử trầm giọng hét lên một tiếng, uy thế thần hồn giống như nước lũ cuồng bạo, đột nhiên phô thiên cái địa đánh về phía Từ Khuyết.
Lúc này Từ Khuyết rùng mình, tuy hắn có thể ứng đối với uy thế như vậy, nhưng vẫn rất ngơ ngác như trước.
Phải biết, bây giờ cô gái này vận dụng cũng chỉ có một tia thần hồn mà thôi, chỉ là từ bên trong thần hồn của chân thân phân chia ra một chút, nhưng đã có thực lực như thế.
Nếu như chân thân của nàng xuất hiện, vậy e rằng trận chiến này thật sự không có cách nào chơi, có thể tưởng tượng được chân thân của nữ nhân này có cảnh giới mạnh mẽ đến mức độ nào.
Không trêu chọc nổi không trêu chọc nổi.
Từ Khuyết không khỏi lắc đầu ở trong lòng, nếu như không cần thiết, hắn đúng là không muốn trêu chọc loại cường giả cấp bậc này, bởi vì tương lai sẽ rất phiền phức.
Nhưng nếu không trêu chọc, hiển nhiên còn phiền toái hơn, một mặt là không có cách nào diệt trừ đám cường giả Bán Tiên cảnh cùng Nhân Tiên cảnh ở tứ đại châu, mặt khác là hơn trăm năm sau, nữ nhân này nếu như thật sự từ bên trong mộ xuất thế, đối với tứ đại châu mà nói, có thể chính là tận thế.
Vì thế, cùng với chờ đợi trăm năm, chẳng bằng trực tiếp phá hỏng kế hoạch của bọn họ, đổi thêm trăm năm thậm chí là hơn một nghìn năm an ổn.
Chỉ cần không có đám cường giả Tiên Nhân này, Từ Khuyết tin tưởng là nữ nhân này trong vòng ngàn năm, tuyệt đối sẽ không có cách nào đi ra.
Về phần ngàn năm sau, chưa chắc hắn đã không phải là đối thủ của nữ nhân này.
Mặc kệ như thế nào, lần trang bức này là đáng giá làm!
"Ầm!"
Trong nháy mắt, Huyền Trọng Xích trong tay Từ Khuyết vung lên, cuốn lên tảng lớn linh khí cùng thần hồn đạo vận, mượn dùng Diễm Phân Phệ Lãng Xích phát lực, đem tất cả sức mạnh ngưng tụ tại một điểm, quét ngang mà ra, tập trung bạo phát.
Sóng khí vô hình trong nháy mắt cùng uy thế thần hồn của nữ tử kia chạm vào nhau, gây ra tiếng nổ vang đinh tai nhức óc, hư không vì thế mà vặn vẹo, nổ tung ra từng sợi từng sợi ánh sáng, tỏa sáng vòm trời.
- Chiến đấu thật đáng sợ!
- Thực lực của Từ Khuyết đến cùng đã mạnh mẽ đến đâu?
- Khó có thể tưởng tượng được!
Rất nhiều người ở đây đều nhìn trố mắt ngoác mồm, liên tục than thở.
Tông chủ Cực Nhạc Tông lộ ra vẻ vui mừng, liên tục gật đầu tán thưởng:
- Được, rất tốt, con rể của Cực Nhạc Tông ta chắc chắn sẽ vô địch khắp thiên hạ.
Nói đến đây, hắn xoay người nhìn về phía Liễu Tịnh Ngưng, biểu hiện nghiêm túc nói:
- Ngưng nhi, nếu không ngươi liền dành thời gian, mau mau sinh hài tử với hắn đi.
Lời này nếu như nói ra lúc trước, đám trưởng lão Cực Nhạc Tông khẳng định sẽ lại muốn nói da mặt của vị tông chủ này quá dầy, nhưng vào lúc này, đám trưởng lão đều đang âm thầm gật đầu, cũng đem ánh mắt nhìn về phía Liễu Tịnh Ngưng.
Mặt Liễu Tịnh Ngưng xạm lại, trợn tròn mắt, lắc đầu liên tục, đám lão già không đứng đắn này!
"Ầm!"
Cùng lúc đó, chiến đấu giữa Từ Khuyết cùng nữ tử kia vẫn còn đang tiếp tục.
Không thể không nói, năng lực sinh tồn của nữ nhân này thực sự là quá cường hãn, vẻn vẹn chỉ là một tia thần hồn, nhưng lại liên tục bùng nổ ra thần uy mạnh mẽ, mấy lần sát chiêu của Từ Khuyết đều bị nàng hóa giải.
Nhưng theo chiến đấu tiếp tục kéo dài, thân thể của nữ tử kia bắt đầu mờ đi, nước sạch ngưng tụ thành thân thể đang từ từ thu nhỏ lại cùng hoá khí.
- Ha, sợi thần hồn này của ngươi bắt đầu yếu đi rồi, không ngưng tụ được thêm linh khí để chống đỡ thân thể, còn muốn đánh với ta nữa không?
Từ Khuyết lạnh giọng cười nói.
Vèo!
Nữ tử đứng ở cách mấy chục mét, hai tròng mắt trống rỗng nhìn kỹ Từ Khuyết, sau khi im lặng một lúc, khẽ lắc đầu:
- Ngươi còn mạnh hơn ta tưởng tượng rất nhiều, từ sau niên đại đó của ta, rất hiếm khi có thể nhìn thấy người có tư chất thiên tài như ngươi.
- Ha ha, chớ khen ta, khen ta cũng vô dụng, ta từ nhỏ đã ở trong tiếng khen lớn lên, hàng xóm đều gọi ta là con nhà người ta!
Từ Khuyết cười híp mắt nói, Huyền Trọng Xích trong tay đã nắm chặt lại, điên cuồng ngưng tụ càng nhiều thần hồn đạo vận hơn.
Lần này, hắn muốn nhất kích tất sát, triệt để phá hủy sợi thần hồn của nữ tử kia, vĩnh trừ hậu hoạn.
- Ngươi không cần lãng phí thần hồn đạo vận nữa, bằng thực lực của ngươi còn không giết được ta, cho dù là sợi thần hồn này, ngươi cũng không thể diệt nổi.
Nữ tử khẽ lắc đầu, ngữ khí khôi phục vẻ bình thản, không còn tràn ngập cảm giác cao cao tại thượng nữa.
Từ Khuyết lại không có ý tứ muốn dừng lại, tiếp tục vừa nhanh chóng ngưng tụ thần hồn đạo vận, vừa cười lạnh nói:
- Cô nương, ngươi cũng đừng ta đến ta đi nữa, bây giờ nói chuyện không phải là như vậy.
- Thật sao?
Nữ tử hơi dừng lại một chút, im lặng trong chốc lát, tựa hồ lại suy nghĩ tiếp.
Nhưng rất nhanh, nàng liền một lần nữa nhìn về phía Từ Khuyết, bình tĩnh hỏi:
- Hài tử, ngươi có bằng lòng bái ta làm thầy hay không?
- Hài CM ngươi. . . a? Ngươi nói cái gì? Bái ngươi làm thầy?
Từ Khuyết vừa định mắng to, nhưng không khỏi lại sững sờ.
Cường giả của mấy thế lực lớn ở Đông Hoang cũng tỏ vẻ kinh sợ, khó có thể tin, vô cùng kinh hãi.
CMN đang đánh nhau, lại biến thành thu đồ đệ?
Mấu chốt là lai lịch của nữ nhân này khủng bố cực kỳ, nếu như nàng thật sự vừa ý Từ Khuyết, muốn thu Từ Khuyết làm đồ đệ, tiền đồ sau này của Từ Khuyết chỉ sợ là không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng người khiếp sợ nhất, không thể nghi ngờ chính là đám người của tam đại thư viện đang còn ở trong tế đàn tranh đấu cùng Thánh Kim Giáp Phong.
Giờ phút này bọn họ suýt nữa muốn phun ra máu, nhọc nhằn khổ sở ở đây liều sống liều chết, kết quả vị nhân vật đáng sợ này lại muốn thu Từ Khuyết làm đệ tử?
Mẹ nó chứ, đãi ngộ này cũng quá khác biệt rồi đi?
Người khác có lẽ không biết thực lực chân thật của nữ nhân này, nhưng bọn họ đều biết rất rõ, tương lai một khi nữ nhân này xuất thế, nhất định sẽ là tồn tại quát tháo Lâm Tiên Giới, thậm chí có thể dùng hai chữ "Nghiền ép" để hình dung.
Nếu như nàng thu Từ Khuyết làm đệ tử, thân phận địa vị tương lai Từ Khuyết e rằng sẽ mạnh mẽ hơn bất kỳ đại lão nào ở Lâm Tiên Giới.
Cùng lúc đó, nữ tử cũng đang nhìn Từ Khuyết, khẽ gật đầu nói:
- Không sai, lấy tư chất của ngươi, đủ để làm đệ tử ta, nhưng cảnh giới của ngươi quá yếu, phẩm hạnh cũng cực kém, bàng môn tả đạo thực sự là quá nhiều, nếu như ta thu ngươi làm đệ tử nhập môn, tương lai nhất định sẽ bị người khác cười nhạo, vì thế ta chỉ có thể trước tiên thu ngươi làm đệ tử ngoại môn, tương lai nếu như ngươi có tiến bộ lớn hơn, lại vào môn hạ của ta cũng không muộn.
Nữ tử nói cực kỳ nghiêm túc, trong giọng nói lộ ra một loại nghiêm túc, hoàn toàn không phải là đang giễu cợt Từ Khuyết, mà là chân chính có dự định thu đồ đệ.
Nhưng Từ Khuyết nghe xong, lập tức liền không vui rồi.
CMN, bái vào môn hạ của ngươi mà ngươi còn sợ mất mặt? Còn chỉ có thể làm đệ tử ngoại môn?
Bản bức thánh khi nào cần phải mất mặt như vậy?
- Làm sao, ngươi không muốn?
Có lẽ là thấy được vẻ mặt của Từ Khuyết, nữ tử có chút kinh ngạc hỏi.
Nàng tựa hồ không nghĩ tới Từ Khuyết sẽ từ chối, nhưng nhìn sắc mặt bây giờ của Từ Khuyết, thật giống như là không vui.
- Không phải là ta không muốn, mà là ta có tính cách bướng bỉnh, nếu như ngươi thu ta làm đồ đệ, sợ là sẽ phải có không ít phiền phức đấy.
Đột nhiên, Từ Khuyết trừng mắt nhìn, cười híp mắt nói.
- Nếu như ngươi nhập môn hạ của ta, không cần lo lắng sẽ có phiền phức gì.
Nữ tử lại nhàn nhạt khoát tay áo một cái, sức lực mười phần nói.
Từ Khuyết vừa nghe thấy thế, lúc này thu hồi Huyền Trọng Xích, hai tay chắp lại, hướng nữ tử bái một cái, cao giọng hô:
- Đồ nhi Từ Khuyết, bái kiến sư phụ!
Tất cả mọi người vừa nhìn thấy điệu bộ này, lập tức hít vào một ngụm khí lạnh.
Con hàng này bái sư?
Không thể nào, lấy tính cách của hắn, làm sao có thể bị cô gái này nói ra mấy câu nói liền cam tâm tình nguyện bái sư?
Mấu chốt là vẻ cười híp mắt vừa rồi của tên này, thực sự là nhìn quá quen mắt, vốn là hành động muốn bẫy người!
- Được, như vậy kể từ hôm nay, ngươi chính là đệ tử ngoại môn của Nam Lâu Thiên Cung Viện ta, lệnh bài này ngươi thu lại, ngày sau. . .
Nữ tử nói xong, cổ tay vung lên, một tia sáng đột nhiên từ bên dưới tế đàn lướt ra, trực tiếp xuyên qua khốn sát trận, bay đến trước mặt Từ Khuyết.
Nhưng lời của nàng còn chưa nói hết, thân hình lại đột nhiên hơi ngưng lại, trên đầu do nước sạch ngưng tụ mà thành, hai tròng mắt trống rỗng đột nhiên phóng to.
"Ầm!"
Ngay sau đó, một đạo Lôi Huyễn Thân cả người là thiểm điện đan chéo, tay cầm Huyền Trọng Xích đập ầm ầm xuống, đập thân thể bằng nước của nữ tử thành bọt nước, vương lên trên đất.
Gần như cùng lúc đó, thần hồn đạo vận của Từ Khuyết hiện lên, bỗng nhiên đánh về phía mặt đất, trong nháy mắt đánh vũng nước kia thành thể khí, bốc hơi mà lên.
Toàn trường trong nháy mắt vắng lặng một cách chết chóc, lặng ngắt như tờ.
Tất cả mọi người đều trừng to mắt, tỏ vẻ kinh sợ.
Mẹ nó, con hàng này cũng quá ác đi?
Mới vừa bái sư xong, lập tức liền động thủ với sư phụ mình?
- Trâu bò!
Đoạn Cửu Đức không khỏi giơ ngón tay cái lên, thở dài nói.
Lúc này, Từ Khuyết cũng thu hồi Lôi Huyễn Thân, ánh mắt quét về phía tế đài, cười híp mắt nói:
- Sư phụ, ta đều nói rồi, tính cách của ta bướng bỉnh, thấy ngươi nhiều nước như vậy, thực sự là không nhịn được! Ngươi nói sao ngươi phải khổ vậy chứ? Cần phải đấu với ta, cũng không hỏi thăm một chút xem đại danh của bức thánh Từ Khuyết ta.
- Thật sao? Đồ nhi!
Đột nhiên, giọng nữ kỳ ảo mà uy nghiêm kia từ bốn phương tám hướng vang lên, vang vọng ở trong Táng Tiên Cốc.
Trong phút chốc, nụ cười trên mặt Từ Khuyết cứng lại.
Trời ơi, cái quái gì thế, tình huống gì thế này?
Lại còn không thể tiêu diệt thần hồn của người phụ nữ kia?
CMN, lần này thật là trang bức không được ngược lại còn bị phang sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận