Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 249: 1 Tuổi Cũng Từng Đi Ra Tiếp Nhận Sinh Ý

Tất cả mọi người ở đây đều trợn mắt ngoác mồm, khó có thể tin.
Đây chính là sát thần đó, bên trong Thiên Sát, sát thần làm người nghe thấy tiếng đã sợ mất mật.
Một vị sát thần siêu cấp Anh Biến kỳ tầng tám, còn đã từng chém giết qua Anh Biến kỳ tầng chín.
Một vị đại năng như vậy, bây giờ lại bị Từ Khuyết là một Nguyên Anh kỳ tầng tám, đánh cho không còn chút sức hoàn thủ?
- Chuyện này... Làm sao có khả năng?
Tất cả mọi người đều dại ra, trong mắt cực kỳ ngơ ngác.
Nữ Đế cũng không tự chủ được che miệng nhỏ, đôi mắt đẹp trợn trừng lên, hết sức kinh ngạc.
Nàng vừa nãy hầu như đều cho rằng Từ Khuyết phải mất mạng ở đây, sát thần nhất kiếm này, cho dù là nàng, cũng sợ rằng không có cách nào né tránh.
Nhưng ở trong nháy mắt không tới một hơi thở này, sát thần kiếm dường như bị một sức mạnh nào đó tác động, đột nhiên bị dừng lại, sau đó, sau đó bị Từ Khuyết trực tiếp trở tay treo lên đánh rồi.
Hơn nữa, chỉ bằng thanh xích màu mực này, lại phát huy ra sức mạnh kinh khủng làm người khó có thể tin, dựa vào tốc độ siêu phàm, tạo thành thảo phạt gió thổi không lọt, đánh cho sát thần căn bản không có cơ hội hoàn thủ, quả thực là kinh thế hãi tục.
Trên thực tế, Từ Khuyết vào lúc ấy cũng đã sớm chuẩn bị, trong nháy mắt nhận biết được nguy hiểm, đã sử dụng tới bí chữ "Binh", còn tận lực chờ lão giả kia ló đầu ra, hắn mới tiến hành phản kích, chính là vì xuất kỳ bất ý.
Lấy Kiếm Hội Kín đầy tầng cung cấp 30 lần sức mạnh, cộng thêm Minh Vương Trấn Ngục thể sau khi thăng cấp mang đến thực lực cường hãn, tăng tốc độ cùng sức mạnh lên một mảng lớn.
Trình độ như thế này, đánh bay một cường giả Anh Biến kỳ tầng tám, căn bản là điều chắc chắn.
Nhưng nếu muốn trọng thương ông ta thì có chút khó rồi.
Nhưng mà, Từ Khuyết căn bản cũng không hi vọng quá nhiều, như vậy liền có thể đem một tên cường giả Anh Biến kỳ sống sờ sờ đánh chết, hắn đánh như thế, ngoại trừ để mình sảng khoái, cũng là vì Trang Bức.
Thân là một đời bức vương, trang bức một cái, chú ý chính là loại khí thế này.
Sát thần rất trâu bò sao?
Ta vẫn coi ngươi là bóng cao su đến đánh như thường.
Sát thần nhất kiếm rất lợi hại phải không?
Ở trước mặt bí chữ "Binh" của ta, ngươi lấy cái gì đến đều vô dụng, tất cả đều là rác rưởi.
"Ầm!"
Một tiếng vang thật lớn, Từ Khuyết dùng đủ sức mạnh, trực tiếp đập sát thần vào trong hoàng cung.
Sát thần căn bản là không có cách hoàn thủ, cả người như diều đứt dây, mạnh mẽ đập về phía tường cung điện.
Dưới tiếng nổ vang ầm ầm, tảng lớn tường cung điện trực tiếp sụp đổ, bóng người lão giả trong nháy mắt bị một đống đá vụn bao trùm.
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 140 điểm Trang Bức!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 180 điểm Trang Bức!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 200 điểm Trang Bức!
Âm thanh thông báo của hệ thống liên tiếp vang lên, Từ Khuyết lần thứ hai thu hoạch một đống lớn điểm Trang Bức.
...
Mà bên trong Kim Loan điện, tất cả mọi người đều thay đổi sắc mặt, trợn to con mắt, tỏ vẻ chấn động cùng kinh hãi.
Hỏa Hoàng càng run rẩy, hai tay gắt gao đặt tên long ỷ, nổi gân xanh, nắm hai bên long ỷ đến mức biến hình!
Gã hoàn toàn không nghĩ tới, sát thần Thiên Sát đại danh đỉnh đỉnh lại bị treo lên đánh thành bộ dáng này, đúng là thực sự ngoài ý muốn.
Gã cũng không nghĩ tới, ngăn ngắn không tới thời gian hai ngày, thực lực của Từ Khuyết đã tăng nhanh như gió, sức mạnh tựa hồ lại gia tăng thêm không ít.
- Đáng ghét! Nhất định là quốc vận ảnh hưởng tới tất cả những chuyện này!
Hỏa Hoàng cắn răng nói, gã vẫn tin rằng tất cả những thứ này đều là do quốc vận có vấn đề, cho rằng số mệnh đứng ở bên Từ Khuyết mới sẽ dẫn đến chuyện như vậy.
Tâm thần văn võ đại thần cả triều đều rung mạnh, sau khi tận mắt nhìn thực lực Từ Khuyết, bọn họ mới biết, vì sao Hỏa Hoàng lại đánh không lại rồi.
Phò mã gia này, hoàn toàn chính là một tên yêu nghiệt.
Quá yêu nghiệt, Nguyên Anh kỳ tầng tám lại nắm giữ thực lực siêu nhiên như vậy.
Không đúng, đây vẫn là Nguyên Anh kỳ sao?
Ngươi hẳn chính là Luyện Hư kỳ rồi?
...
"Ầm!"
Lúc này, tường phế tích nơi cung điện sụp đổ, đột nhiên truyền đến một tiếng vang thật lớn.
Vô số đá vụn cùng với bụi trần, trong nháy mắt nổ tung, tung toé ra.
Bóng người sát thần xuất hiện lần nữa, sát ý cả người cuốn thành một trận khí áp vô hình, làm nổi lên cơn lốc xoáy tro bụi.
Vị lão giả này hiển nhiên đã nổi giận rồi.
Vừa nãy tuy rằng bị Từ Khuyết đập qua lại hơn mười lần, nhưng ông ta cũng không bị thương tích gì, chỉ là loại khuất nhục này làm ông ta khó có thể tiếp thu.
Cất bước Tu Tiên Giới nhiều năm như vậy, ông ta chưa bao giờ gặp phải loại tình huống này, dù cho là gặp phải cường địch cùng cảnh giới, cũng chưa từng mất mặt như vậy.
Nhưng bây giờ, lại bị một tên nhóc con Nguyên Anh kỳ tầng tám làm nhục như thế, quả thực làm ông ta tức giận đến phát rồ.
- Tiểu súc sinh, muốn chết!
Sát thần càng nghĩ càng tức giận, gầm một tiếng dữ dội, thân hình trong nháy mắt biến mất, trực tiếp giết hướng về Từ Khuyết.
Khóe miệng của Từ Khuyết giương lên, vừa kết ấn, vừa tiện hề hề cười nói:
- A ha, lão già, thẹn quá thành giận rồi? Có phải là cảm thấy mặt mũi khó giữ được không? Không phải ta muốn nói ngươi. Già đầu cũng đừng đi ra nhận sinh ý, về nhà nghỉ ngơi không được sao? Nhất định phải đem đầu đến tặng cho người.
"Xèo!"
Lúc này, ánh kiếm lóe lên, hư không đột nhiên vặn vẹo, một luồng khí tức bàng bạc mà ác liệt, đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Từ Khuyết.
Thời khắc này, mũi kiếm cách mũi của hắn chỉ không tới mấy cm.
Nhưng mà, Từ Khuyết không chút hoang mang nào, nhẹ như mây gió.
Liền lùi lại đều không lùi một bước, nhẹ nhàng vung tay một cái, chưởng kết ấn tuôn ra một luồn sức mạnh vô hình, trong khoảnh khắc ràng buộc chuôi lợi kiếm này của sát thần.
"Cheng!"
Lợi kiếm trong nháy mắt phát sinh một tiếng tiếng rung, mạnh mẽ bị ngăn cản ngăn lại, đình trệ ở trước mặt Từ Khuyết, lần nữa không cách nào đi tới nửa phần.
"Vèo!"
Sau một khắc, bóng lão giả đồng thời hiện hình, tỏ vẻ kinh hãi.
- Sao... Làm sao có khả năng? Ngươi... ngươi làm cái gì?
Lão giả kinh ngạc nói.
Vừa nãy ông ta cũng bị ngăn cản như vậy, cho rằng là Nữ Đế vận dụng thủ đoạn thần bí gì.
Nhưng bây giờ, ông ta mới xác định, đây căn bản không phải là do Nữ Đế trong bóng tối giúp đỡ, mà thiếu niên trước mắt này thật sự ngăn cản kiếm của ông ta lại.
Hơn nữa thanh kiếm nầy, con là bản mệnh pháp khí của ông ta, giờ phút này lại hoàn toàn mất đi cảm ứng, giống như chặt đứt hết thảy liên hệ với ông ta
Dưới sân, sắc mặt của mọi người cũng kịch biến, cực kỳ sợ hãi nhìn Từ Khuyết, trong lòng một mảnh chấn động.
- Cái tên này... Điên rồi sao?
- Đối mặt với sát thần kiếm, lại vẫn có thể hờ hững như vậy.
- Nhưng sát thần tại sao lưu thủ? Tại sao ngừng lại?
- Không đúng, là kiếm của sát thần bị chặn lại rồi!
- Không thể nào, sát thần nhất kiếm, làm sao có khả năng có người chống đỡ được?
- Các ngươi không thấy vẻ mặt của sát thần sao? Không nghe y vừa mới chất vấn Từ Khuyết đã làm cái gì à?
- Nói như vậy, sát thần nhất kiếm không ai có thể phá, hiện tại lại bị phá rồi?
...
Mọi người lúc này mới đột nhiên ý thức được điểm này, đột nhiên toàn trường rơi vào một mảnh yên tĩnh.
Sát thần nhất kiếm, lại bị một thiếu niên Nguyên Anh kỳ tầng tám phá tan, việc này nếu như truyền đi, người trong thiên hạ e rằng cũng phải khiếp sợ.
Nữ Đế cũng vô cùng chấn động, tuy rằng đã sớm biết Từ Khuyết chặn lại được đệ nhất kiếm, nhưng đó chỉ là trong nháy mắt.
Nhưng bây giờ, nàng phát hiện có chuyện gì đó không đúng, sát thần kiếm, tựa hồ triệt triệt để để bị Từ Khuyết chiếm quyền khống chế.
Hơn nữa vừa nãy, nàng rõ ràng cảm ứng được một ít lực lượng pháp tắc.
- Tên tiểu tử này... Đến cùng đã làm cái gì?
Trong lòng Nữ Đế kinh hãi không ngớt.
- Khà khà, sát thần nhất kiếm? Đúng là chỉ đến như thế.
Lúc này, Từ Khuyết đột nhiên nhếch miệng nở nụ cười, ngón tay nhẹ nhàng gảy lưỡi kiếm trước mắt một cái.
"Cheng..."
Lợi kiếm nhất thời phát sinh một tiếng rung lanh lảnh.
- Ngươi đã làm cái gì? Sát thần nhất kiếm của ta, thế gian tuyệt đối không có người nào có thể phá, ngươi đến cùng đã làm cái gì?
Lão giả tỉnh táo lại, vừa giận vừa sợ, lớn tiếng hỏi.
- Không người nào có thể phá? Ha ha, ngươi thực sự là ngu ngốc.
Từ Khuyết xem thường lắc lắc đầu, xoay cổ tay một cái, đột nhiên đoạt lợi kiếm đến trong tay.
Con ngươi nhẹ giương, nhìn về phía lão giả, khóe miệng của Từ Khuyết nhếch lên một vệt cười gằn:
- Không phải là "Sát thần nhất kiếm" sao, ta cũng biết nha, hơn nữa... còn mạnh mẽ hơn ngươi, ngươi tin không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận