Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1552: Ngươi Là Mục Tiêu Cuối Cùng Của Hắn

-
Bên trong mật thất, không khí lúc này vô cùng yên tĩnh.
Trên người bốn cái pho tượng tản mát ra một loại khí tức âm trầm.
- Vương Xích, chúng ta đã nói rõ ràng, chuyện năm đó mọi người đều giấu ở trong lòng mang xuống mồ, không thể nhắc lại, lúc này ngươi nhắc lại chuyện cũ là có ý gì?
Một cái pho tượng trong đó hừ lạnh nói,
đằng đằng sát khí.
Viện trưởng lạnh lẽo quét tới, lắc đầu.
- Ta không có ý gì, chỉ là muốn nhắc nhở các ngươi, có một số việc cho dù đã qua rất lâu, nhưng cũng đừng tưởng rằng nó chưa từng xảy ra.
Âm!
Trong nháy mắt, bốn cái pho tượng đột nhiên chấn động, bên trong mật thất lập tức
đổ xuống từng đợt bụi bặm, bọn chúng tựa như được một cỗ khí lưu dẫn dắt, tất cả bụi bặm hội tụ trên không trung bị, hóa thành từng cái gai nhọn, có xu hướng nhắm đến chỗ viện trưởng Vương Xích.
Viện trưởng Thiên Cung Viện Vương Xích vẫn không hoảng không loạn, mặt không biểu tình, hừ lạnh một tiếng, tất cả gai nhọn do bụi mù ngừng kết ở trên không trung lập tức hóa thành sương khí tiêu tán.
- Bốn vị đây là muốn khai chiến với sao?
Vương Xích lạnh lùng hỏi.
Bốn pho tượng trầm mặc một lát, mở miệng nói:
- Ngươi muốn như thế nào?
- Ta muốn bốn Hổ Phù điều khiển Ám Ảnh
Đội, trước khi Hiên Viên Uyển Dung đuổi kịp, truy kích Uy Vũ Vương, đoạt lại Ký Ức Bảo
Châu.
Vương Xích nhàn nhạt đáp.
- Chuyện này không có khả năng.
Bốn pho tượng đồng thời quát lên, trực tiếp cự tuyệt Vương Xích.
Một khi giao ra Hổ Phù, ắt hẳn sẽ một đi không trở lại, Ám Ảnh Đội có thể hộ tống
Thiên Châu đến Thần Vực trong truyền thuyết, chỉ sợ cũng bị Vương Xích đoạt mất.
Mất đi quyền chưởng khống Ám Ảnh Đội, vậy bốn người bọn họ cũng sẽ mất đi lá bài tẩy cuối cùng, Vương Xích nhất định sẽ qua sông
đoạn cầu, phá huỷ pho tượng, trấn sát thần hồn của bọn họ.
- A, ta biết các ngươi đang lo lắng chuyện gì, nhưng ánh mắt của Vương Xích ta không có thiển cận như các ngươi nghĩ đâu, ta sao có thể làm chuyện qua cầu rút ván như thế?
Vương Xích nở nụ cười, tiếp tục nói:
- Tương lai nếu như có thể đi đến Thần Vực, ta còn muốn tiếp tục hợp tác với bốn vị, như thế mới có vốn liếng sinh tồn ở Thần Vực. Mà việc cấp bách hiện tại là bảo đảm Hiên Viên
Uyển Dung sẽ không lấy được Ký Ức Bảo
Châu, bằng không hậu quả khó mà lường
được.
Bốn pho tượng nghe vậy, lần nữa lâm vào trầm mặc.
Một lát sau, một cái pho tượng trong đó mở miệng.
- Vương Xích, sự tình Hổ Phù đừng đề cập nữa, chúng ta không thể nào đáp ứng ngươi.
Nói xong, bốn cái pho tượng lại lần nữa chấn
động, sau đó khôi phục bình tĩnh, biến thành bốn cái tượng thần phổ thông, thần hồn chi lực mạnh mẽ phun trào lúc trước đã biến mất không thấy đâu.
Vương Xích đứng tại chỗ, sắc mặt dần dần
âm trầm, trong đôi mắt có sát cơ lướt qua, nhưng cuối cùng vẫn không xuất thủ, y chỉ hừ lạnh một tiếng rồi cất bước rời đi.
Cùng lúc đó, Từ Khuyết thừa dịp bóng đêm bao phủ, từ trong phòng tiềm hành đi ra, vận dụng phân thân, phân tán khắp ngõ ngách ở
Thiên Cung Viện.
Vì muốn chuẩn bị một tuồng kịch, hắn thiếu chút nữa đã móc sạch hệ thống.
Dù sao cũng là hàng miễn phí, có vài món bình thường không mua nổi, hắn đều một mạch mua lấy, tất cả dùng để đối phó Thiên
Cung Viện.
- Chậc chậc chậc, đồ miễn phí dùng tốt thật, nếu như những thứ này tính phí, vậy cũng phải tốn hơn trăm triệu điểm trong bức a.
Chân thân Từ Khuyết đi đến góc tường, cười tủm tỉm tự nói.
Đột nhiên, con người của hắn co rụt lại, “A” một tiếng.
Có một đạo phân thân ở phía sau núi phản hồi, tựa hồ phát hiện động tĩnh gì.
- Là nữ nhân kia? Ồ, còn có Husky, hình như con hàng này bị người ta nhắm chặt vào rồi.
Dựa theo phân thân phản hồi, Từ Khuyết giống như tự mình nhìn thấy một hồi truy kích kịch liệt.
Ở phía sau núi Thiên Cung Viện, Hiên Viên
Uyển Dung đang đội bao vây toàn bộ sơn lâm, đồng thời đang một thân một mình truy kích một đầu Kỳ Lân.
- Đúng lúc vừa chuẩn bị xong, đi thẦm gia náo nhiệt thô.
-
Từ Khuyết thầm nói, thân hình chợt thoắt một cái, trong nháy mắt biến mất tại chỗ, lướt nhanh đến sau núi.
Nhưng mà Từ Khuyết chân trước vừa biến mất, chân sau liền xuất hiện một bóng người, lén lén lút lút từ trong một góc tường khác đi ra.
- Chậc chậc chậc, ánh mắt của lão tử quả nhiên độc đáo, không nhìn lầm người, tiểu tử này không tầm thường, hơn nữa còn Ầm hiểu trận pháp chi đạo, có thể gia trì một tầng sát trận lên hộ sơn đại trận của Thiên Cung Viện, nếu như hai cái đồng thời mở ra, vậy hộ sơn
đại trận này liền sẽ biến thành diệt sơn đại trận nha.
Bóng người sờ lên cằm, đưa mắt nhìn phương hướng Từ Khuyết biến mất, chậc chậc nói nhỏ.
- Bất quá tiểu tử này vừa rồi nói đi xem náo nhiệt gì? Chẳng lẽ còn có chỗ tốt gì có thể mò? Hắc hắc, chuyện này làm sao có thể thiếu Đoạn Thất Đức ta được.
Bóng người nói xong liền vung tay lên, bước ra một bước, thân hình trong nháy mắt vặn vẹo thành một tia khói đen, tiêu tán giữa không trung.
Phía sau núi Thiên Cung Viện.
Lúc này bên ngoài sơn lâm cơ hồ đã bị đệ tử tinh anh Thiên Cung Viện bao vây, vòng vây
đang dần dần thu nhỏ.
Bên trong sơn lâm có một đầu Kỳ Lân đang chạy loạn bốn phí, sau lưng có một đạo thân
ảnh màu trắng theo sát không tha, làm cách nào cũng không thể cắt đuôi được.
- Móa, nữ nhân này là âm hồn bất tán à, kế hoạch rút lui của bản thân tôn hoàn mỹ như thế, làm sao lại bị phát hiện? Thật vô lý!
Nó chính là Husky một thế này, mặt mày nổi nóng, cắm đầu chạy trốn.
Nó rất bất an, cảm giác lần này nó sắp lạnh.
Nó đã từng bị Thiên Cung Viện bắt được mấy lần, mặc dù mỗi lần đều có thể trốn ra, thế nhưng đau khổ là không thể nào tránh được.
Bất quá bị bắt nhiều lần, kinh nghiệm của nó cũng rất phong phú, lần này nó thiên tân vạn khổ chuẩn bị một bộ truyền tống trận phi phàm, chỉ cần trộm xong bảo khố sẽ lập tức rút lui, chờ ngày hôm sau Thiên Cung Viện phát hiện, nó đã sớm cao chạy xa bay rồi.
Nhưng lần này Thiên Cung Viện phản ứng cũng quá nhanh, nó mới từ trong bảo khố đi ra, Thiên Cung Viện liền phát cảnh cáo, lập tức có người đuổi bắt nó.
- Không đúng, Thiên Cung Viện không thể nào phản ứng nhanh như vậy được!
Husky đột nhiên nghĩ đến cái gì, sắc mặt kịch biến.
- Mẹ nó, nhất định là tiểu tử kia bán đứng bản thân tôn, hắn có mưu đồ gì?
- Uy Vũ Vương, ngươi không thể trốn thoát
được, còn không mau thúc thủ chịu trói? !
Lúc này, âm thanh lạnh lùng của Hiên Viên
Uyển Dung từ phía sau truyền đến.
Husky lớn tiếng đáp lại nói:
- Nữ nhân, thả bản thân tôn một con đường sống, bản thân tôn sẽ nói cho ngươi biết một tin tức quan trọng.
Nhưng mà Hiên Viên Uyển Dung cũng không
để ý tới, không nói một lời, tiếp tục đuổi theo không bỏ.
Husky lập tức nôn nóng.
- Thật sự, bản thần tốn nhất ngôn ký xuất từ mã nan truy, từ trước tới giờ không nói dối, ngươi còn nhớ tên tiểu tử kia không? Hắn đã lẻn vào Thiên Cung Viện các ngươi.
- Ngươi nói cái gì?
Hiên Viên Uyển Dung cuối cùng có phản ứng.
Người ở trong miệng Husky, nàng đương nhiên nhớ kỹ, đó là tên kỳ quái, thực lực cũng rất quỷ dị, khiến cho nàng đoán không ra.
Nếu hôm nay không phải vì truy kích Uy Vũ
Vương, nàng sao có thể để cho tên kia chuồn mất.
Nhưng bây giờ, tên Uy Vũ Vương lại nói tiểu
Bạn cần đăng nhập để bình luận