Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1070: Cứng Như Thế

Người hiểu rõ tác phong ngày xưa của Từ Khuyết, đối với lời thề độc này của hắn hầu như không hề có cảm giác gì.
Nhưng người của tam đại thư viện, nghe thấy thế liền liên tục hít vào khí lạnh, tỏ vẻ kinh sợ, rất là ngơ ngác.
Đầu của tên này cứng như sắt thế sao? Lại dám nói ra loại thề độc này?
Phải biết, tu sĩ bình thường cũng sẽ không tùy tiện phát ra lời thề độc đâu.
Dù sao những lời thề độc này thật sự sẽ ứng nghiệm, hơn nữa bị thiên lôi đánh, ngũ lôi oanh đỉnh đã là lời thề cực kỳ độc ác, thiên kiếp đều là từng đạo lần lượt đến, ngũ lôi oanh đỉnh lại là năm đạo lôi điện cùng giáng xuống, dù cho là ở Lâm Tiên Giới cũng không ai dám phát.
Bán Tiên cảnh thậm chí là Nhân Tiên cảnh chết ở dưới lôi kiếp, bọn họ thật sự đã thấy nhiều, huống hồ bâu giờ còn là ngũ lôi oanh đỉnh.
- Xem ra tên này sợ vị ở trong mộ, vì thế lo lắng chúng ta thật sự chết ở dưới sự vây công của Thánh Kim Giáp Phong.
- Ha ha, vậy còn chờ gì nữa?
Lúc này, ánh mắt của một tên tiên sinh của thư viện quét qua, nhìn về phía vài tên nam đệ tử.
Loại ánh mắt ra hiệu này không cần dùng ngôn ngữ nói ra, vài tên nam đệ tử lập tức liền không nói hai lời, trực tiếp cởi quần áo và đồ dùng hàng ngày ra, bôi sữa tắm lên toàn thân.
- Ngất, vật này phải dùng nước đó, sau khi dội nước mới bôi lên trên người rồi dùng sức cọ xát, cuối cùng lại dùng nước dội đi.
Từ Khuyết mở miệng hô, tiến hành chỉ đạo hiện trường.
Vài tên nam đệ tử kia cũng không hề hoài nghi, tuy chân nguyên bị ngăn trở, nhưng triển khai một chút thủy nguyên pháp quyết phổ thông vẫn không thành vấn đề.
Sau khi mấy người làm ra mấy quả bóng nước, dội lên toàn thân, cọ xát sữa tắm ra bọt, sau đó lại dùng nước sạch dội lại một lần.
Toàn bộ quá trình, tất cả mọi người ở đây đều chăm chú nhìn chằm chằm.
Vài tên nam đệ tử sau khi dội nước sạch xong, lập tức đưa cánh tay lên trước mặt, hơi ngửi một chút, vui vẻ nói:
- Hồi bẩm tiên sinh, thật sự có thể loại bỏ loại mùi vị trước kia, cảm giác không ngửi thấy nữa rồi.
- Ồ?
Tiên sinh của tam đại thư viện vừa nghe thấy thế, lập tức mừng lớn:
- Nhanh, mang sữa tắm đến!
Đột nhiên, một tên nam đệ tử nhíu mày, kinh ngạc nói:
- Ồ, không đúng, làm sao thay đổi một loại mùi thơm khác rồi? Hơn nữa. . . hình như càng dễ ngửi hơn.
- Ồ, vị đại huynh đệ này thật biết hàng nha.
Từ Khuyết đứng ở ngoài khốn sát trận, tỏ vẻ tự hào nói:
- Ta cho các ngươi chính là sản phẩm chuyên dụng của Tạc Thiên Bang, Tạc Thiên Bang cứu cực vô địch sữa tắm hương thảo dược Lavender. Sau khi tắm xong không chỉ có loại bỏ dơ bẩn cùng mùi khác thường, còn làm trắng đẹp da, đồng thời tự mang mùi hương thảo dược Lavender, giúp ngươi ở bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu đều có thể toả ra mùi hoa thiên nhiên.
"Ầm!"
Trong nháy mắt, vài tên tiên sinh của thư viện đang mở sữa tắm bôi lên trên người, sắc mặt tối sầm tại chỗ, bóp nát sữa tắm trong tay.
Mùi hương thảo dược Lavender? Mùi hoa thiên nhiên?
CM ngươi, ai muốn mùi thơm cơ chứ?
Hoá ra náo loạn nửa ngày, ngươi lừa đi sáu cái Tiên Khí và 11 vạn Linh Tinh, chỉ thay đổi một loại mùi hương khác trên người chúng ta?
- Vô sỉ, ngươi dám trêu chọc chúng ta?
- Đồ vô sỉ chết tiệt!
- Gan to bằng trời!
Trong nháy mắt người của tam đại thư viện đều nổi giận, đều lớn tiếng rống to, hận không thể lập tức lao ra xé xác Từ Khuyết.
Nhưng bây giờ bọn họ vẫn không có cách nào đi ra, đám Thánh Kim Giáp Phong đang nhìn chằm chằm bên ngoài này, đã hoàn toàn bị mùi hoa Lavender hấp dẫn, trở nên càng điên cuồng và xao động.
Nếu như mọi người biết độc tâm thuật, nhất định sẽ hiểu rõ nội tâm của đám Thánh Kim Giáp Phong này đang xao động, đại khái sẽ là: CMN, sống nhiều năm ở Táng Tiên Cốc như vậy, đây lần đầu tiên ngửi thấy được loại mùi hoa này, quá kích thích!
- Ồ, các ngươi làm sao thế? Ta có lòng tốt giúp các ngươi loại bỏ mùi hương khác đi, ngược lại các ngươi còn mắng ta?
Từ Khuyết lộ ra vẻ mơ hồ nói, thực sự là đang giả ngu.
- Thứ láo toét, còn dám ở chỗ này nói nhăng nói cuội! Ngươi giúp chúng ta loại bỏ mùi nước hoa, nhưng lại bỏ thêm mùi hoa khác cho chúng ta, đám Thánh Kim Giáp Phong kia càng thêm điên cuồng rồi!
Người của tam đại thư viện đều tức đến nỗi khuôn mặt vặn vẹo.
Bọn họ không muốn ở cùng một cái hố bị ngã ngã hai lần, nhưng bây giờ thì sao, không chỉ có ngã, CMN còn ngã tàn nhẫn hơn lần trước nhiều.
- Hả? Thì ra là những con Thánh Kim Giáp Phong này hướng về phía mùi thơm mà đến à?
Lúc này, Từ Khuyết mới giả vờ ra vẻ bừng tỉnh mà nói, vẻ mặt cực kỳ phóng đại:
- Trời ạ, là ta hiểu lầm, thật sự, ta vẫn cho rằng Thánh Kim Giáp Phong là hướng về phía thân thể thối cùng miệng thối của các ngươi mà đến, không nghĩ tới lại vì mùi hoa, ai nha, thất sách, thất sách!
Từ Khuyết tỏ vẻ ảo não cùng tự trách, nhìn về phía bên cạnh:
- Husky lão sư, Đoạn lão sư, có phải là ta quá sai rồi không?
- Không quá không quá.
Husky lắc đầu liên tục.
- Không sai, cái gọi là kẻ trí nghĩ đến nghìn điều tất có một chuyện sai lầm, Từ lão sư chỉ là không cẩn thận mà bất cẩn thôi, không nên tự trách như vậy.
Đoạn Cửu Đức vỗ vai Từ Khuyết, ý vị sâu xa an ủi.
- Haizz, không, việc này là trách nhiệm của ta, ta phải hoàn toàn chịu trách nhiệm.
Từ Khuyết lắc đầu thở dài, diễn đến ra dáng.
Mọi người ở đây nhìn tới trợn mắt ngoác mồm, đã sắp trừng lòi con ngươi ra.
Nếu không phải là hiểu rõ tác phong của kẻ này, e rằng bọn họ đều tin là thật, cho rằng tên này đang thật sự cảm thấy tự trách.
- Từ lão sư, không có chuyện gì, việc này bản thần tôn chịu trách nhiệm thay ngươi.
Lúc này, Husky đột nhiên ưỡn thẳng ngực, uy phong lẫm lẫm cất bước ra, xoay tay móc ra một cái bọc lớn màu đen không rõ, lớn tiếng nói:
- Chư vị Tiên Nhân, chuyện đến nước này, bản thần tôn nhất định phải đề cử món đậu phụ thúi Tạc Thiên Bang này cho các ngươi, chỉ có nó mới có thể cứu được các ngươi.
Bạch!
Đúng như dự đoán, đậu phụ thúi vừa lấy ra, đám Thánh Kim Giáp Phong trên không trung kia đều có xu thế lùi về phía sau, trực tiếp rời xa Từ Khuyết và Husky bên này, dồn đến một bên khác.
Tình cảnh này rơi vào trong mắt của tu sĩ của mấy thế lực lớn Đông Hoang, đều cảm thấy kinh ngạc.
Đậu phụ thúi Tạc Thiên Bang này ngoại trừ tăng cường thần hồn, lại còn có loại công hiệu này?
- Hả?
Bên trong khốn sát trận, đám cường giả Tiên Nhân cũng ngạc nhiên nghi ngờ kêu lên một tiếng, trong nháy mắt ánh mắt lại nóng rực lên.
Việc đã đến nước này, bọn họ cũng không thèm quan tâm đậu phụ thúi có tác dụng quái gì, chỉ cần có thể khắc chế Thánh Kim Giáp Phong thì chính là thứ tốt.
- Nhanh, giao vật ấy cho chúng ta!
Lúc này, người của tam đại thư viện quát lên.
Husky lập tức vung tay lên, thu cả túi đậu phụ thúi về, khóe miệng nhếch lên một nụ cười bỉ ổi:
- Khà khà, không cho!
- Cái gì?
Trong nháy mắt người của tam đại thư viện đều sững sờ.
- Bản thần tôn đã nói rồi, không cho, chính là không cho các ngươi, như thế nào? Có tức hay không, có tức hay không? Liền hỏi các ngươi có tức hay không? Ha ha ha!
m thanh bỉ ổi của Husky vang lên, lại còn uốn éo tại chỗ.
Trong nháy mắt mặt của người của tam đại thư viện cứng lại, suýt nữa tức giận đến mức hộc máu ra ngoài.
Đây là thế đạo gì đây?
CMN đây là là thế đạo kiểu gì?
Độ Kiếp kỳ tầng năm bắt nạt chúng ta cũng thôi đi, hiện tại đến một con chó cũng muốn bắt nạt chúng ta!
Bây giờ những giun dế cấp thấp ở Tu Tiên Giới đầu đều cứng như thế sao? Đầu sắt à?
- A!
Trong chốc lát, từng trận gào thét bỗng nhiên từ bên trong khốn sát trận vang lên.
Vài tên tiên sinh của thư viện nhìn lẫn nhau, tựa hồ đã làm ra quyết định nào đó, đột nhiên lấy ra một thanh lợi kiếm, cắt ra ngón tay, máu tươi lập tức chảy ra, nhỏ xuống mặt đất, theo phù văn dấu ấn trên tế đàn, chầm chậm lưu động.
Ngay sau đó, trong nháy mắt phù văn trên tế đàn trở nên sáng ngời.
- Ồ, đây là muốn làm gì? Lão đầu ta làm sao có loại dự cảm không lành?
Đoạn Cửu Đức kinh ngạc nói.
Ầm ầm!
Gần như cùng lúc đó, cả tòa tế đài đột nhiên chấn động, một luồng uy thế khủng bố chưa từng có đột nhiên từ trong lòng đất dâng lên, sau đó toàn bộ mặt ngoài tế đài đều bị ánh sáng bao phủ, dần dần hóa thành một cái hồ nước.
- Đậu phộng, đây là pháp thuật gì?
Husky trừng to mắt.
Dùng máu tươi khiến tế đài hóa thành hồ, việc này vừa nhìn liền biết không đơn giản.
Sắc mặt của Từ Khuyết cũng ngưng lại, đang lo lắng xem có nên nhân cơ hội mở khốn sát trận ra, thả đám Thánh Kim Giáp Phong kia vào hay không, tế đài biến thành mặt hồ nước kia, đột nhiên nổi lên từng đợt sóng gợn, hồ nước trở nên rõ ràng trong suốt, lại khiến không gian trong lòng đất hoàn toàn hiện ra ở trước mặt mọi người.
"Híttt!"
Lập tức, toàn trường vang lên từng trận tiếng hít vào.
Bên dưới mặt hồ là một toà cung điện to lớn, ở trong có vô số pháp khí óng ánh nằm rải rác, thậm chí còn có Tiên Khí nằm rải rác, cùng với vô số Linh Tinh cùng dược liệu quý giá.
Liếc mắt nhìn qua, dưới lòng đất này chính là một toà bảo khố kinh thế.
Kinh người hơn chính là trên cung điện này bày ra một cái long ỷ to lớn, khảm nạm vô số minh châu, rạng ngời rực rỡ, trên long ỷ có một cái quan tài thủy tinh, toả ra từng sợi hàn khí, bên trong còn có một nữ tử có dung nhan tuyệt mỹ như vẽ đang nằm.
Nhưng hù chết người nhất chính là nữ tử kinh diễm này vẫn đang mở mắt.
- Đậu phộng!
- Đậu phộng x 2!
Lúc này Husky và Đoạn Cửu Đức đều kinh ngạc thốt lên, lập tức xoay người muốn chạy trốn, nhưng lại bị Từ Khuyết lôi trở về.
Cùng lúc đó, tất cả mọi người của tam đại thư viện trên tế đàn đột nhiên "Ầm" một tiếng, đều quỳ xuống đất, tỏ vẻ kính nể, cùng hô lên:
- Chúng ta bất tài, xin tiền bối ra tay giúp đỡ!
Xu thế này vừa xuất hiện, sắc mặt của mọi người ở đây lập tức kịch biến.
Từ Khuyết lúc trước hạn chế đám Tiên Nhân này, toàn bộ quá trình bọn họ đều nhìn ở trong mắt, hoàn toàn là âm mưu và bẫy rập, đánh cho đối phương không kịp trở tay.
Nhưng hôm nay đám Tiên Nhân này lại muốn mời vị chủ nhân Táng Tiên Cốc kia ra, vậy thì thật sự là quá khủng bố rồi.
Dù cho Từ Khuyết có trâu bò, cũng không thể trâu bò hơn so với vị chủ nhân bên trong Táng Tiên Cốc này được
- CMN, thực sự là gặp quỷ, nữ nhân này đã nằm mấy vạn năm, lại vẫn còn sống.
- Tiểu tử, làm sao bây giờ?
Husky cùng Đoạn Cửu Đức đều nhìn về phía Từ Khuyết.
Từ Khuyết một tay chụp vào dây lưng quần, quát to
- Cái gì làm sao bây giờ gì nữa, đương nhiên là thừa dịp còn nóng rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận