Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1310: Tên Vô Sỉ

Từ Khuyết thả ra một câu, vẻn vẹn trong vòng vài ngày, truyền khắp toàn bộ Thiên Tướng Tiên Vực, sau đó lại cấp tốc truyền tới Tử Vi Tiên Vực.
Người chú ý tới chuyện này, lập tức đều trợn tròn mắt.
Vốn cho rằng thật sự là một vị Tiên Đế sắp hiện thế, ai có thể nghĩ ra đó lại là một lời đồn?
- Đậu phộng, đây cũng làm loạn quá đi, thế mà lại truyền ra lời đồn hoang đường như thế, tại sao có thể như vậy?
- Đúng vậy, trước đây nếu thực sự có người nói ra câu nói như thế, theo lý mà nói cũng không ai tin, làm sao lại truyền đi lợi hại như vậy, ép đến nỗi người trong cuộc đều phải chạy ra giải thích.
- Lời đồn cái rắm, đó là chuyện thật, lúc ấy ta ở ngay bên ngoài di tích chiến trường của Thiên Tướng Tiên Vực, chính tai nghe cha của Từ Khuyết nói, không ngờ hắn lại là loại người này, nói xong còn không nhận.
- Thật hay giả thế?
- Đương nhiên là thật, không thì các ngươi nghĩ xem tại sao chuyện lại truyền đi nhanh chóng như thế? Người chứng kiến không chỉ có một mình ta.
- Đậu phộng, vậy chuyện này phải lớn lắm, Thiên Cung Thư Viện chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ.
- Nói nhảm, lần này cha của Từ Khuyết sắp xong rồi.
- Ta cảm thấy đáng đời, ai bảo hắn nói lung tung, nếu như thật có thực lực, kẻ khác cũng không làm gì được hắn, không có thực lực thì cần gì phải nói khoác như thế?
Rất nhiều người đều nghị luận không ngừng, khắp nơi đều đang đàm luận việc này, phần lớn người cũng đang chăm chú động tĩnh của Thiên Cung Thư Viện, muốn biết đến cùng bọn họ sẽ tính sổ với cha của Từ Khuyết như thế nào.
Dù sao ảnh hưởng của chuyện này rất lớn, người ta đều đã mở miệng khiêu khích, viện trưởng của Thiên Cung Thư Viện cũng tự mình đi ra buông lời, chuyện này không thể lại bởi vì một câu giải thích của cha của Từ Khuyết, liền kết thúc như vậy.
Nhưng mà thời gian đã qua đi mấy ngày, Thiên Cung Thư Viện còn chưa lên tiếng, Husky liền nhảy ra đáp lại.
Nó đáp lại vô cùng ngắn gọn, chỉ có một chữ "Móa", bởi vì chưa nói xong liền bị cha của Từ Khuyết che miệng lại túm đi.
Thẳng đến mười mấy ngày sau, Husky mới lần đầu hiện thân ở mặt phía nam của Thiên Tướng Tiên Vực, triệu tập vô số tu sĩ, trước mặt mọi người đáp lại nói:
- Chuyện này đúng là một lời đồn, nhưng bản thần tôn cũng là người bị hại, mà bản thần tôn sớm đã thối lui ra khỏi Tạc Thiên Bang, chư vị có chuyện gì, có thể tìm Đoạn Cửu Đức.
Cùng ngày Đoạn Cửu Đức cũng nhảy ra kêu gào:
- Đánh rắm, cho tới bây giờ lão đầu ta luôn không phải là người của Tạc Thiên Bang, các ngươi đừng truyền lời linh tinh, nhưng Tạc Thiên Bang có một vị hộ pháp cực kỳ mạnh mẽ, tên là Mạc Quân Thần, các ngươi có chuyện gì thì tìm y đi.
Một người một chó, giống như đá bóng, đem nỗi oan ức này ném tới trên người Mạc Quân thần.
Mạc Quân thần ngược lại là kiên cường ngoài dự liệu, lập tức liền đứng ra phát biểu:
- Tạc Thiên Bang ta có trăm vạn bang chúng, không hề sợ hãi, hi vọng Thiên Cung Thư Viện không nên sai lầm.
Lời này vừa nói ra, hơn phân nửa Thiên Châu đều trợn tròn mắt.
Tạc Thiên Bang có trăm vạn bang chúng?
CMN đang lừa ai đó?
Nhưng mà Mạc Quân Thần lại thủy chung là lực lượng vô cùng, một mặt là thật sự cho rằng Tạc Thiên Bang có trăm vạn bang chúng, một mặt khác là bởi vì thân phận của Từ Khuyết đặc thù, có một vị lâu chủ của Nam Lâu Thiên Cung Viện làm chỗ dựa ở sau lưng, cho nên y không hề sợ hãi.
Nhưng chuyện này bất kể náo loạn như thế nào, cuối cùng đầu mâu vẫn chỉ về hướng Từ Khuyết.
Viện trưởng của Thiên Cung Thư Viện một lần nữa đứng ra phát biểu:
- Bản tọa hi vọng có ít người dám làm dám chịu, nếu như có thể đến Thiên Cung Thư Viện nói rõ ràng, có lẽ còn có thể xử lý nhẹ nhàng, nếu không tự gánh lấy hậu quả.
Lời tuy như thế, nhưng ngay hôm đó rất nhiều người liền thấy Thiên Cung Thư Viện phái ra vô số đệ tử.
Ở trong đó càng có không ít cường giả cấp bậc Thái Ất Chân Tiên, đại bộ phận đều tràn vào Thiên Tướng Tiên Vực.
Hiển nhiên, đây rõ ràng là đang hướng về phía cha của Từ Khuyết mà đi, muốn ra tay tìm hắn để thanh toán.
Kết quả là mấy ngày sau, Từ Khuyết lại xuất hiện ở Thái m Tiên Vực, chính là ở bên cạnh Thiên Tướng Tiên Vực, vẫn như cũ nghĩa chính ngôn từ đáp lại:
- Lão phu hi vọng Thiên Cung Thư Viện bảo trì lý trí, không nên bị lời đồn làm cho đầu óc choáng váng, lão phu dám dùng nhân cách đảm bảo, tuyệt đối chưa nói đã từng diệt Thiên Cung Viện.
Lời nói lần này, mọi người nghe tới vô cùng bất lực và tái nhợt.
Rất nhiều người đều đang cười nhạo, bây giờ mới biết sợ hãi, lúc trước cần gì phải làm càn như vậy đây?
Có người càng là đứng ra đôi co với Từ Khuyết, chỉ trích:
- Ngươi nói ngươi chưa từng nói là diệt Thiên Cung Viện, vậy ngươi tuyên bố là Thiên Cung Thư Viện, làm cho ngươi ngứa tay, đây không phải là đang gây hấn với Thiên Cung Thư Viện hay sao?
Từ Khuyết xụ mặt trả lời:
- Các ngươi hiểu lầm, lúc ấy lão phu muốn nói là, Thiên Cung Thư Viện uy vũ bá khí, thế nhưng đột nhiên có con muỗi đốt tay của lão phu, để tay của lão phu ngứa, cho nên muốn gãi ngứa mà thôi, không nghĩ tới lại làm các ngươi sinh ra hiểu lầm.
- ...
Mọi người đều không phản bác được.
Gặp qua người vô sỉ, nhưng chưa từng thấy qua người có thể vô sỉ đến loại tình trạng này, đen có thể nói thành trắng, chết có thể nói thành sống, đơn giản là làm cho người ta cảm thấy bất đắc dĩ.
Mà lần này, Thiên Cung Thư Viện đã khinh thường trả lời lại, đồng thời phái người ra, cũng tại lúc mà Từ Khuyết xuất hiện ở Thái m Tiên Vực, lập tức đều động thân đuổi tới.
Động tĩnh như thế, rất nhiều tu sĩ đều nhìn thấy ở trong mắt.
- Đây gọi là họa từ miệng mà ra, bây giờ mặc cha của kệ Từ Khuyết nói cái gì đều vô dụng, cuối cùng đều phải vì tất cả lời nói của hắn mà trả giá đắt.
- Thế nhưng mà việc này tựa hồ có chút không đúng.
- Có chỗ nào đó hơi lạ rồi?
- Các ngươi không cảm thấy Thần Nông Thị tộc quá mức an tĩnh hay sao? Cha của Từ Khuyết giết Y Trọng và Y Đang, gần đây còn ở Thái m Tiên Vực của bọn hăọ, nhưng Thần Nông Thị tộc lại không phái người đuổi giết hắn.
- Chẳng lẽ là bọn họ vẫn còn kiêng kị thực lực của cha của Từ Khuyết?
- Vô cùng có khả năng là như thế, xem ra xác thực là bên trong di tích chiến trường đã xảy ra chuyện gì đó, nếu không Thần Nông Thị tộc cũng sẽ không sợ ném chuột vỡ bình như thế.
- Có lẽ là bọn họ cũng đang muốn mượn tay Thiên Cung Thư Viện, thăm dò thực lực chân chính của cha của Từ Khuyết.
- Thái độ của phía Dao Trì cũng rất quỷ dị, đến nay cũng không hề cho thấy bất kỳ thái độ gì.
Đám người đối với những chuyện này đều cảm thấy đáng ngờ, một lần nữa thảo luận không ngừng.
Nhưng Từ Khuyết thân là người trong cuộc, lúc này đã cùng bọn Husky và Đoạn Cửu Đức, lặng yên không một tiếng động xuất hiện ở Tử Vi Tiên Vực.
- Hắc hắc, tiểu tử, một chiêu này chơi quá hay, làm một cái phân thân giả ở Thái m Tiên Vực lừa bọn họ, mà chúng ta đã chạy xa trăm ngàn vạn dặm. Khuyết ca dẫn đường, cực kỳ an toàn.
Mặt mũi Husky tràn đầy nụ cười nịnh nọt cùng tán dương sau lưng Từ Khuyết.
Đoạn Chín Đức lộ ra vẻ cổ quái:
- An toàn cái rắm, mặc dù chiêu điệu hổ ly sơn này không tệ, nhưng chúng ta làm gì phải chạy tới Tử Vi Tiên Vực của người ta? Làm không cẩn thận liền sẽ thành tự chui đầu vào lưới.
- Tự chui đầu vào lưới? Không tồn tại, Thiên Cung Thư Viện không phải là muốn tìm chúng ta tính sổ sách hay sao, chúng ta liền đến đánh đòn phủ đầu, xử lý bảo khố của bọn họ!
Khóe miệng của Từ Khuyết giương lên, cười tủm tỉm nói.
Một chiêu này lần nào cũng chuẩn, ngươi đánh không lại đối thủ của ngươi thì phải làm sao bây giờ? Rất đơn giản, trước đoạn lương thảo của địch nhân, từ khía cạnh đả kích bọn họ.
- Lại trộm bảo khố? Đừng, lão đầu ta đều chơi chán rồi, mặc dù đồ tốt trong bảo khố có rất nhiều, nhưng nguy hiểm cũng lớn, Thiên Cung Thư Viện cũng không phải có thể tùy tiện lẫn vào.
Đoạn Cửu Đức cau mày nói.
Husky cũng gật đầu liên tục.
Rõ ràng, hai con hàng này đã sớm nếm thử qua, hơn nữa còn thất bại.
- Sợ cái gì? Trộm bảo khố chỉ là bước đầu tiên mà thôi, các ngươi có tin ta còn có thể chiếm lĩnh toàn bộ Thiên Cung Thư Viện đều xuống hay không?
Từ Khuyết nói đến đây, nụ cười trên mặt đã càng nồng đậm.
Mấy người bọn Husky và Đoạn Cửu Đức lập tức giật mình, vô cùng ngạc nhiên.
Trộm bảo khố còn chưa tính, thế nhưng còn chiếm lĩnh Thiên Cung Thư Viện? Chuyện này sao có thể?
- Đừng dùng loại ánh mắt hoài nghi này nhìn ta, ta nói được liền làm được, đi, đi Thiên Cung Thư Viện, lúc này ta không lột một lớp da của bọn họ, ta sẽ không gọi là Từ lột da... a không đúng, là Từ Mỹ Lệ.
Đôi mắt của Từ Khuyết khẽ híp một cái, vung tay lên, trực tiếp cất bước tiến lên.
Thế lực khác thì khó mà nói, nhưng đối phó với Thiên Cung Thư Viện, hắn đúng là có chút ý nghĩ muốn thử một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận